Đến Lượt Tôi Lên Sân Khấu Gánh Team - Chương 15: Cái Hệ Thống Mất Dạy Này Quá Vô Nhân Tính
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
131


Đến Lượt Tôi Lên Sân Khấu Gánh Team


Chương 15: Cái Hệ Thống Mất Dạy Này Quá Vô Nhân Tính


Đương nhiên là Phương Cảnh Hành không tin.

Trước khi tên nhóc này biết thân phận của anh còn nói sẽ bảo kê cho anh, kêu anh gọi là anh trai, lúc bị hỏi tuổi cũng rất tự nhiên nói mình 18, sau đó lại sửa thành 19 vì đã qua sinh nhật, nếu là nói dối thì đâu cần phải sửa lại làm gì.

Mà sau khi biết thân phận của anh rồi, cậu lại không chịu để anh gọi là anh nữa, đòi gọi là chú, cái này hiển nhiên là do vẫn còn ngứa mắt anh.

Phương Cảnh Hành cười đầy bất đắc dĩ: “Vậy anh bao nhiêu tuổi?”

Khương Thần hơi nghẹn họng.

Cậu nghĩ lại giá trị nhan sắc đỉnh cao của mình, có chút kháng cự tuổi tác trên giấy tờ, bèn nói: “Dù sao cũng lớn hơn cậu.”

Phương Cảnh Hành gật đầu, rất phối hợp mà “vâng” một tiếng.

Khương Thần vừa nhìn đã biết tên này không tin mình, nhưng cũng không nói nhiều, dù sao cậu cũng đã kí thỏa thuận bảo mật.

Hai người đánh nhau cả buổi sáng vẫn chưa thỏa mãn, nhưng buổi chiều cũng không tính đánh tiếp.

Bởi vì cấp bậc thấp có những hạn chế nhất định, có đánh cũng không đã ghiền, bọn họ đều muốn nhanh chóng max level, bèn từ đảo trở lại bờ.

Phương Cảnh Hành chợt nhớ ra một chuyện: “Đúng rồi, lúc chơi beta có một khoảng thời gian anh không online, vì sao vậy?”

Khương Thần nói: “Làm phẫu thuật.”

Bước chân Phương Cảnh Hành khựng lại: “Không sao chứ?”

Khương Thần trả lời: “Ừm.”

Phương Cảnh Hành yên tâm, vừa hay bọn họ đã ra tới địa điểm spawn gần điện chính, bèn nói: “Bọn mình giải quyết bớt nhiệm vụ chính đi.”

Rồi anh giải thích: “Trong bản thực tế ảo có thiết kế thêm mấy cái phó bản và cốt truyện ẩn, phần thưởng cực phong phú, đợt beta bọn họ cũng chỉ đánh ra được một cái, nó trực thuộc nhiệm vụ chính.

Mấy cái còn lại đều không thấy bóng dáng, có lẽ là cốt truyện riêng, cũng có thể là có liên quan tới tuyến nhiệm vụ chính, tóm lại là không có hại gì hết.”

Khương Thần thờ ơ.

Với cái vận may hiện giờ của cậu, cái đống phần thưởng ẩn kia cơ bản là không với tới.

Phương Cảnh Hành lại đi lên trước hai bước, quay đầu nhìn cậu: “Anh có đi không?”

Khương Thần nói: “Đi.”

Đúng là số cậu xui, nhưng cái thứ này có vẻ rất hên, cậu có thể đi theo hưởng ké.

Làm nhiệm vụ vừa tốn thời gian vừa tốn sức, hai người chạy cả một buổi chiều vẫn chưa xong.

Phương Cảnh Hành thấy người nào đó càng lúc càng kiệm lời, biết cậu đã cạn kiệt kiên nhẫn, cười động viên: “Đến tối là xong rồi, đến lúc đó cũng có thể ra khỏi lãnh địa ma tộc.”

Game bình thường, tầm cấp 10 cấp 20 là có thể rời khỏi thôn Tân Thủ.

Nhưng Du Mộng lại khác, mỗi lãnh địa của các tộc trong Du Mộng có diện tích rất lớn, mấy cái phó bản nhỏ cho năm người, vài cái mười người cũng đều rất tốn công mới xong, bởi vậy người chơi phải lên đến cấp 35 mới có thể rời khỏi lãnh địa của tộc mình.

Hiện giờ bọn họ đã lên level 32, tối nay làm xong nhiệm vụ chính là có thể lên tới cấp 35.

Khương Thần thầm nghĩ, đúng là nhanh hơn hồi cậu chơi beta.

Khi đó có rất nhiều nơi cậu không quen, thêm nữa thời gian có hạn, một mình chán muốn chết, không có động lực để chơi, mất vài ngày trắc trở mới lên được tới cấp 35.

Ai ngờ chính thức mở server cậu chỉ cần ba ngày đã xong.

Nghĩ như vậy, trong lòng cậu cũng thấy thoải mái hơn.

Hai người thoát game đi ăn cơm, buổi tối lại tập trung.

Khương Thần vừa lên mạng đã bị một đống thông báo tin nhắn nhấn chìm.

Bên Phương Cảnh Hành cũng có, nhưng không nhiều.

Anh mở ra xem, là nhóm yêu 123, Phương Cảnh Hành vô thức cho là các cô muốn hỏi chuyện Phong Ấn Sư, kết quả lại không phải.

– — Mau lên diễn đàn!

– — Má ơi anh cậu nổi tiếng rồi kìa!

– — Cái người bị bắn pháo hoa đó là bác à?

– — Hai người làm sao thế? Cãi nhau à?

Phương Cảnh Hành nhíu mày, mở diễn đàn.

Cùng lúc đó, Khương Thần cũng tìm được trọng điểm trong một đống tin lộn xộn, cũng vào diễn đàn xem.

Cả hai nhìn thấy một bài đăng treo trên đầu trang, cực kì thu hút người đọc.

Người đăng bài là một newbie mới bắt đầu chơi Du Mộng, hắn tình cờ đang quay video dạo chơi ngắm cảnh đúng lúc xảy ra vụ việc.

Hắn đi được nửa đường thì thấy có hai người đứng trên đảo, lại thấp thoáng thấy một đống pháo hoa dưới đất, bèn xoay ống kính qua: “Uầy, mới sáng sớm đã có người tỏ tình rồi kìa…”

Lời còn chưa dứt, cục diện đã nhanh chóng phát triển theo hướng không thể cứu vãn, khiến hắn sốc vãi chưởng.

Mặc dù sáng sớm vắng người, nhưng tiếng pháo hoa nổ vẫn rất vang dội, khiến mấy người chơi xung quanh cũng thấy được một màn này, nhao nhao quay lại đăng lên mạng, mà hầu hết đều là đoạn lấy pháo bắn người.

Chỉ có video của chủ bài đăng là tương đối đầy đủ, có thể nhìn ra là Phong Ấn Sư đang chỉ huy nhóm phù rể ra tay.

Bản thực tế ảo của game vừa mới được phát hành nên đang rất được chú ý, bài được đăng lên buổi chiều, giờ đã nhảy lên bài đăng hot nhất.

Mọi người không ngờ là pháo hoa trong game còn có thể chơi như vậy, lập tức ghi công vị đại lão Phong Ấn Sư này — Hắn đã tự khai sáng ra một sự nghiệp bắn pháo hoa hoàn toàn mới!

Bài đăng cứ thế lên men đến tầm chạng vạng tối thì mọi người bắt đầu chú ý tới bản thân câu chuyện.

Trong Du Mộng từ trước đến nay không thiếu yêu hận tình thù, ai ngờ mới mở server có ba ngày đã khai trương một bồn máu chó rồi.

Có người phân tích video, suy đoán đại khái câu chuyện là thế này.

Phong Ấn Sư tỏ tình với Ám Minh Sư, chỉ tay: Tôi gọi cả đám bạn tới rồi, anh còn không đồng ý, tôi bảo chúng nó nã chết anh.

Nhóm bạn thân nghe lệnh thì ồn ào quấy rối, nhưng Ám Minh Sư kiên cường từ chối hắn, khiến Phong Ấn Sư mở chế độ báo thù, đánh chết con nhà người ta tại chỗ.

Sau đó thì Phong Ấn Sư tỉnh táo lại, hai người đi sang một bên tiếp tục bình tĩnh nói chuyện.

Ám Minh Sư vẫn không chịu đồng ý, chỉ vào pháo hoa: Hôm nay em có bùm bụp chết tôi tôi cũng không hé miệng!

Thế là Phong Ấn Sư cho Ám Minh Sư toại nguyện luôn, nhưng vừa đấm vừa xoa, hắn để lại hai vị bạn thân cho Ám Minh Sư trút giận.

Nhưng có người lại có quan điểm khác.

Ám Minh Sư thổ lộ với Phong Ấn Sư, Phong Ấn Sư giơ tay: Tôi thấy người của cậu, có gọi thêm nữa cũng vô dụng.

Đám bạn thân ồn ào xông ra, Phong Ấn Sư thẹn quá hoá giận mở báo thù, giết chết Ám Minh Sư.

Sau đó hai người đi ra góc nói chuyện, Ám Minh Sư chỉ vào pháo hoa: Anh không đồng ý cũng không sao, nhưng hãy để tôi vì anh mà bắn một trận pháo hoa.

Phong Ấn Sư: Được, cho cậu bắn.

Thế là hắn để nhóm bạn thân bum ba là bum anh em nhà mình, sau đó nguôi giận, chia đám bạn ra làm hai nhóm, một nhóm đi theo hắn chơi, hai người khác ở lại muốn chuồn, nhưng có lẽ là vì bày trò ngu nên bị Ám Minh Sư đánh.

Cả hai quan điểm đều có người ủng hộ, càng thảo luận càng kịch liệt, cuối cùng còn cá cược với nhau.

Sau đó lại có một nhân chứng online, nói lúc Phong Ấn Sư lên bờ hắn có cẩn thận quan sát một chút, ID của người đó là Thập Phương Câu Diệt, thế là người nào đó trở nên nổi tiếng.

Khương Thần: “…”

Phương Cảnh Hành: “…”

Khương Thần đóng diễn đàn, lạnh nhạt nói: “Phương Cảnh Hành.”

Phương Cảnh Hành rất cẩn thận: “Vâng?”

Khương Thần nói: “Từ lúc dính phải cậu tôi có gặp được chuyện gì tốt?”

Phương Cảnh Hành cố gắng hạ hỏa cho cậu: “Anh đừng để ý tới bọn họ, hết hôm nay là không sao rồi.”

Vừa mới nói xong, trên kênh chat đã hiện tin nhắn.

[Loa] Mộc Kiều Nam: CẤP BÁO—! Thập Phương Câu Diệt đã online, bên cạnh có một Ám Minh Sư.

Người chơi lập tức sôi trào.

[Thế giới] Quán quân trang điểm: Là Phong Ấn Sư dùng bạo lực thành công cướp người, hay là Ám Minh Sư tiếp tục đi la liếm người ta?

[Thế giới] Người trong gương: Xin được gửi tới lời chào hỏi từ lãnh địa Yêu tộc, đại lão, mong ngài cho chúng tôi đáp án.

[Thế giới] Xe bay độc thân: Tôi đặt hết tiền cho ngài đấy, ngài nhất định phải là 1 đó [thút thít]

[Thế giới] Đặt tên khó quá: Tôi cược là 2, là 2 là 2 nha~

Khương Thần không thèm để ý, tiếp tục đi làm nhiệm vụ.

Mặc dù người chung quanh có thể trông thấy cậu, nhưng game thực tế ảo không khác lắm với hiện thực, bình thường sẽ chẳng có ai vô duyên không biết xấu hổ trực tiếp đi tới trước mặt cậu hỏi như vậy.

Nhưng trong game vĩnh viễn luôn náo nhiệt, cái loa ban đầu không hiện được bao lâu đã bị một đống loa khác đẩy xuống.

[Loa] Chữ Tình trên đầu: Bang Phần Thiên chính thức thành lập, hoan nghênh các vị đại lão, newbie gia nhập.

Trong bang có đại lão ở khắp mọi nơi trên Trái Đất, phó bản tình duyên săn tiền thưởng, đấu trường tình anh em, boss thế giới và các loại vật liệu thần binh…!Bạn muốn gì cũng có.

[Loa] Trúc Phong bé nhỏ: @ Thập Phương Câu Diệt, đại lão hãy nói một câu đi ~

[Loa] Chữ Tình trên đầu: Bang Phần Thiên chính thức thành lập, hoan nghênh các vị đại lão, newbie gia nhập.

Trong bang có đại lão ở khắp mọi nơi trên Trái Đất, phó bản tình duyên săn tiền thưởng, đấu trường tình anh em, boss thế giới và các loại vật liệu thần binh…!Bạn muốn gì cũng có.

[Loa] Gió đêm: Đại lão à ~ Ngài nhìn chúng em đi mà [uốn éo]

Chữ Tình trên đầu của bang Phần Thiên ăn một chưởng vào ngực, suýt chút nữa ói máu.

Thập Phương Câu Diệt, lại là Thập Phương Câu Diệt, cái tên khốn kiếp đó sao có thể khiến người ta căm thù đến mức này chứ!

Bang chủ hỏi: “Trước đó mấy người bị cướp quái ở ma vực là do thằng đó làm hả?”

Tám người trong nhóm cướp quái đồng loạt gật đầu.

Bang chủ hỏi tiếp: “Thực lực nó thế nào?”

Tám người kia rất không tình nguyện nói: “Hẳn là rất tốt.”

Bang chủ lập tức vỗ bàn: “Mấy người về ma vực tìm thằng đó đi, đợi nó lên level 35 thì kéo vào bang mình.”

Tám người kia đồng loạt nói: “…!Hả?”

Bang chủ quả quyết: “Nghe tôi.”

Dù là đoạt quái như xài máy ATM, hay dùng pháo hoa bắn người, tên Thập Phương Câu Diệt này chắc chắn sẽ là một nhân vật gây phong ba trong tương lai, nếu lôi kéo vào được thì sẽ là một cái biển quảng cáo sống.

Nhóm tám người kia bó tay, nghe lời đi vậy.

Phương Cảnh Hành cũng đang nói đến chuyện này.

Bởi vì anh thấy người nào đó không thèm để ý đến mình, bèn tìm một đề tài: “Bang Phần Thiên đó, đám người bị anh cướp quái ngày đầu tiên là của bang bọn họ.”

Cuối cùng Khương Thần cũng chịu liếc anh một cái.

Phương Cảnh Hành nói: “Hôm đó nghe anh nói xong, em đã tìm người hỏi thăm một chút.”

Du Mộng phiên bản bàn phím có biết bao nhiêu server, mỗi server đều có các bang hội lớn.

Giờ những bang này lại chen chúc trong mười server, chuyện va chạm là không thể tránh khỏi, đương nhiên sẽ muốn phân ngôi cao thấp, Phần Thiên chính là một trong số đó.

Dựa theo tiến độ của bọn họ, đó hẳn là đội quân đầu tiên lên cấp 35 đêm hôm qua hoặc rạng sáng hôm nay, mà cấp 35 là có thể thành lập bang hội và gia nhập bang hội.

Có điều buổi tối mới có nhiều người chơi, cho nên bọn họ phải đợi tới giờ mới tuyên truyền, muốn thu nhận đợt cao thủ đầu tiên lên cấp 35, kết quả không biết sao lại xui xẻo đụng phải người nào đó.

Phương Cảnh Hành cười nói: “Em đoán bây giờ bọn họ không muốn lôi kéo anh đâu, mà muốn giết anh hơn đó.”

Khương Thần bình tĩnh “ờ” một tiếng, không chút sợ hãi.

Phương Cảnh Hành nói: “Đợi lên cấp 35, anh vào bang bạn em với em nhé?”

Khương Thần ghét bỏ: “Mấy tên kia cũng ở trong đó?”

Phương Cảnh Hành tránh né vấn đề: “Ảnh đế cũng trong đó.”

Khương Thần đồng ý.

Hai người nhanh chóng xử lý xong nhiệm vụ, cuối cùng cũng có thể bước chân ra khỏi lãnh địa, đến khu vực cộng đồng.

Trước mắt là một con đường dẫn tới ngôi thành bên cạnh, gần đó cũng có trạm dịch, có thể ngồi xe ngựa.

Khương Thần tạm thời không đi qua đó, vì cậu trông thấy ánh nước lăn tăn lấp lánh cách đó không xa, không kiềm được mà đi tới bờ sông.

Lưu Quang Toái Tinh Thưởng Kim Tường.

Trong đó “Lưu Quang” chính là chỉ sông Lưu Quang, con sông chính chảy xuyên suốt toàn bộ đại lục, tất cả những con sông trong Du Mộng đều là nhánh con của nó.

Phương Cảnh Hành đi theo cậu, cùng cậu đứng trên bờ sông nhìn ra xa, cười hỏi: “Anh muốn câu cá à?”

Vừa nhắc tới câu cá Khương Thần đã nhớ tới đôi giày rách kia.

Cậu vẫn luôn canh cánh trong lòng chiếc giày trong cái rương kho báu đó, tuy nói đồ trong sông sẽ luôn đổi mới ngẫu nhiên, nhưng cậu cứ cảm thấy là người chơi khác câu được xong ném vào.

Khương Thần ngẫm nghĩ, lấy từ trong túi quần áo ra một đôi giày không dùng nữa, quăng vào trong sông: “Mai tới đây câu, để xem có câu được nó lên không…”

Lời còn chưa dứt đã thấy một thiếu nữ ló ra khỏi mặt sông, tức giận nói: “Ai dám làm ô nhiễm sông của ta!”

Cùng lúc đó, toàn bộ người chơi của server Thần Tinh Ánh Duyên đều nhìn thấy một dòng thông báo vàng lấp lánh to đùng: Chúc mừng người chơi Thập Phương Câu Diệt, Ám Minh phát hiện cốt truyện ẩn [Linh Hòe]!

Khương Thần: “…”

Phương Cảnh Hành: “…”

Hai người còn chưa hoàn hồn, thiếu nữ kia đã tung thẳng một chiêu vào mặt bọn họ, lập tức có hai cái xác nằm cạnh nhau.

Khương Thần: “…”

Phương Cảnh Hành: “…”

Thông báo vàng lấp lánh siêu to khổng lồ lại nhẹ nhàng hiện lên: Người chơi Thập Phương Câu Diệt, Ám Minh thất bại nhiệm vụ [Linh Hòe]!

Người chơi trong cả server: “???

Mấy người không kiên trì được nổi một giây luôn à?

Khương Thần: “…”

Phương Cảnh Hành: “…”

Cái hệ thống mất dạy này quá vô nhân tính, thất bại cũng thông báo toàn server.

Nhưng cái này còn chưa phải thảm nhất, thảm nhất là nhiệm vụ thất bại có thể bị tụt cấp, hai người rớt xuống cấp 34, bị đưa về lại lãnh địa ma tộc.

Cả hai đứng ở điểm hồi sinh trước điện chính, mỗi người cầm một chiếc giày bị ném trả, đối mặt với nhau.

Mặt Khương Thần không cảm xúc, nhét chiếc giày trong tay cho Phương Cảnh Hành, quay đầu bước đi.

______________________________________

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN