Cổ Mộ - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
886


Cổ Mộ


Phần 2


Không đúng tôi thấy có gì đó rất khác…cảm giác không phải là người đàn ông đó …không phải …nhưng giọng nói thì rất giống

-Anh là ai,anh không phải người đã nói câu đó…

-Tinh đấy nhóc

Người đàn ông bỏ khẩu trang ra ,anh ta có gương mặt đầy sẹo chi chít đến đáng sợ…Tiên lùi lại

-Anh là ai có ý đồ gì?

-Tôi đang giữ cha của cô…ý trời đã định,cô phải theo ý của tôi

-Anh là cái thá gì mà nói tôi phải tin anh…ngay từ đầu anh đã định có mưu đồ gì đó

Anh ta bấm điện thoại gọi cho ai đó rồi đưa cho tôi

-Nghe đi…bố cô đang chờ đấy…

Thuỷ Tiên tay run run với lấy chiếc điện thoại nghe giọng bố cô run rẩy

-Con à đừng làm theo ý chúng ,con mặc kệ họ nhé

-Bố …bố đang ở đâu vậy

-Bố không biết nữa nhưng bọn chúng đã giam giữ bố suốt bốn tháng nay…

Người đàn ông giật điện thoại trên tay Tiên

-Đủ rồi,chúng tôi giữ ông ta là để tốt cho gia đình cô thôi ,nếu Hoàng Đế bắt được hắn chắc chắn hắn sẽ giết ba đời nhà các người…

-Anh rốt cuộc là ai,tại sao lại biết cuộc trò chuyện của tôi với người khác vào 15 năm trước…

-sau này khi cô hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ nói cho cô biết,chứng tỏ nếu có gặp lại cô vẫn sẽ nhận ra hắn phải không?

-Tất nhiên rồi chú ấy dù đeo kính nhưng phong thái khác hẳn anh,chú ấy toát lên vẻ hiền từ ấm áp còn anh ánh mắt sắc lạnh,khuôn mặt dữ tợn…

-Ha ha ha ,vẻ ngoài ấm áp hẳn là vẻ ngoài ấm áp …cô gái trông tôi dữ vậy thôi nhưng không kinh khủng bằng người đàn ông có vẻ ngoài ấm áp như cô miêu tả đâu…tôi có một trao đổi ,cô có thể đưa bố cô cao chạy xa bay nếu như cô tìm cho tôi được một người,cô có thể từ chối đồng nghĩa với việc đưa bố mẹ cô các anh chị em cô vào chỗ chết

-Bố tôi rốt cuộc đã làm gì sai

-À ông ta làm một việc mà đến mức rung cả đất trời,ông ta phá cổ mộ,lấy vật của người chết đem ra ngoài ,vấn đề ngôi mộ đó là của Hoàng Tộc …

-Bố tôi k có tính đó đâu,ông chỉ hay đi mày mò chứ tuyệt đối không làm chuyện như vậy đâu

-Giờ chúng tôi giữ bố cô cũng là cả một quá trình nguy hiểm Hoàng Đế hiện tại đang cho người tìm ông ta…nếu truy ra được ông ta cả gia đình cô sẽ chết

-Vậy phải làm sao anh nói đi làm sao để tôi có thể giúp bố tôi…

-Tôi muốn nhờ cô một chuyện,chúng ta giúp đỡ lẫn nhau là một trao đổi…

-Tôi thì có thể giúp được gì

-Chắc cô nghe bố cô nói đến chuyện Hoàng Đế của Thế Giới Ngầm rồi chứ,em gái tôi đã được gả vào đó kết hôn với hắn nhưng đã 3 năm nay không liên lạc với gia đình,chúng tôi cũng không thể tiếp cận được hoàng cung …tôi muốn nhờ cô vào đó xem nó còn sống hay đã chết…

-Tại sao anh lại chọn tôi,chắc chắn anh biết điều gì đó từ tôi…

-Khi nào có kết quả tôi sẽ nói cho cô biết

-Anh giả giọng được người đó,anh quen chú ấy…

Người đàn ông đó quay đi

-Tôi cho cô thời gian suy nghĩ,bố cô không còn nhiều thời gian đâu…tôi sẽ tự liên hệ lại cho cô vào lúc cần thiết…

Sau cuộc nói chuyện đó,tôi trở về Việt Nam…nửa tháng trôi qua tôi cứ nghĩ đến cuộc nói chuyện đó mà mất ăn mất ngủ…mẹ tôi sới cơm ra bát

-Con dạo này sao vậy,đi làm cả ngày dậy bọn trẻ học võ đã mệt rồi giờ lại còn bỏ ăn…bố con có lẽ ông ấy mải chơi ở đâu đó thôi…

-Mẹ…có lẽ con sẽ phải đi một thời gian

-Con đi đâu

-Con đi tìm bố

-Kệ ông ấy biết ông ấy ở đâu mà tìm

-Mẹ ,bố đang rất nguy hiểm không đùa được,cả mẹ cũng sẽ gặp nguy hiểm nếu lần này mọi chuyện không ổn thoả…

-Rốt cuộc là có chuyện gì,con nói mẹ biết đi

-Sau khi thấy bố con sẽ nói

-Mày k nói mẹ k cho đi đâu

-Con phải đi mẹ ạ,không còn thời gian nữa…mẹ yên tâm con chỉ đi một tháng thôi…

-Còn thằng Cu Tuấn con chia tay thật đấy à,ngày nào nó cũng gọi cho mẹ hỏi tình hình của con

-Lúc này con k muốn yêu đương gì cả…và anh ta cũng là người nói chia tay chứ không phải con nói…

-Tiên này,con thân gái đi tìm bố liệu có ổn không

-Ui dào con có võ mà mẹ quên à,với cả thời đại nào rồi mà mẹ lo xa vậy

-Mẹ cảm giác bất an

-Con tìm đến những chỗ bố có thể tới mẹ yên tâm…

-Đi sớm về sớm,cái lão già này mà về đây quả này mẹ phải cho một trận…

Tôi vội lên phòng thu dọn đồ đạc và nhớ tới lời người bạn của tôi làm giáo viên dậy môn sử tại Nhật…nó nói với tôi “ Có thế giới ngầm mà ,các ông to trên thế giới đều biết,ở thế giới ngầm đó có Vua cai trị ,ông ta nắm tất cả mọi thứ của đất trời đấy chỉ là nghe nói chưa ai biết mặt mũi ra sao,họ rất kín kẽ và nghe nói ông ta rất độc ác “

Tôi rùng mình khi nghĩ đến việc ông ta tóm được bố tôi vì đã xâm phạm vào lăng mộ…điện thoại của tôi nhận được tin nhắn “ Sẽ có người đón cô ở sân bay”…

Tại Hoàng Cung…

Công chúa cao sang quyền quý đang ngồi đọc sách ở vườn hoa…chợt cô thốt lên

-Nay là ngày Điện Hạ mở cửa ra khỏi cung đúng không

-Đúng rồi ạ,nay Đông Cung mở cửa

-Mau…mau chuẩn bị,ta phải chuẩn bị để gặp anh ấy…

-Công Chúa,người đang muốn xin điện hạ điều gì đúng không ạ…

-Chỉ sợ không thành thôi …( mặt buồn trĩu)…

Cánh cửa Đông Cung mở ra…phía Đông nơi biểu trưng cho niềm kiêu hãnh của Hoàng Đế nên nơi này là nơi Hoàng Đế sinh sống…

Một người đàn ông mặc bộ vest đen đi gần tới chiếc quan tài bằng đá…anh ta đẩy nắp rồi cúi chào…

-Điện Hạ,chào mừng ngày ngài trở lại …

Một bàn tay rất trắng ,móng tay cắt tỉa gọn gàng bàn tay bám vào nắp quan tài …anh ta ngồi dậy hít một hơi thật sâu…

-Hoa Đào lại nở rồi

-Dạ vâng đúng rồi ạ,mùa hoa đào năm nay đến sớm hơn mọi khi…

Người đàn ông với đôi môi đỏ,sống mũi cao rất sang và tây nhưng đôi mắt anh ta lại mù…đó chính là Hoàng Đế…

Khi anh ta bước ra bên ngoài cửa thì các vị hoàng tộc và các quan bên ngoài cúi đầu “ Điện Hạ thiên an mãi trường tồn “…

Hoàng Đế nhíu mày cười nhẹ…

Thuỷ Tiên sau khi tới sân bay của Nhật thì có người đón,cô được đưa đến một toà biệt thự gỗ…tại đây người đàn ông gặp lần trước rót trà mời Tiên

-Uống đi tôi sẽ nói cụ thể…

-Tôi đã nói với mẹ xin đi một tháng nên nếu sau một tháng mà không thấy em gái anh ở đó thì anh cũng hãy thông cảm cho tôi…

-Cô cố giữ bản thân trước ,nơi đó rất nhiều nguy hiểm ,nếu có thể gặp Hoàng Đế hãy hỏi thẳng hắn dùm tôi rằng “ em gái tôi đang ở đâu”

-Được,tôi chắc chắn sẽ gặp được Hoàng Đế

-Không dễ đâu sao có thể tiếp cận được đó là cả một vấn đề…lành ít dữ nhiều nên cô phải cẩn thận

-Tôi vào đó với tư cách làm gì vậy

-Làm hầu nữ…tôi đã tìm cách để đưa cô vào đó sẽ vất vả nhưng mong cô giúp tôi

-Hy vọng sau khi tôi có câu trả lời về em gái anh hãy thả bố tôi như đã hứa

-Tôi hứa ,nhất định…tôi là Takashi

-Tôi là Thuỷ Tiên chúc cho chúng ta hợp tác vui vẻ…

Họ có vẻ là quan chức cấp cao nào đó vì bên ngoài có cả cảnh sát đi tuần quanh nhà anh ta…

Tôi được đưa tới nơi tập trung toàn những cô gái xác định không lấy chồng họ hỏi tôi

-Bạn chắc đổ vỡ trong tình yêu đúng không

-À ừm…

-Phải rồi chúng ta vào đó là vĩnh viễn không được lấy chồng

-Vào đó là vĩnh viễn không lấy chồng sao,quy tắc củ chuối vậy

-Ơ cô chưa học hết quy tắc mà được làm hầu nữ à

-À tôi đọc rồi nhưng quên …( Tiên ấp úng)

-Vào đó nói quên là chết dở đó,thôi chúng ta cố gắng làm chăm chỉ …

-Chúng ta có được gặp Hoàng Đế không?

-Ha ha ha cô mơ à,hỏi hài vậy chúng ta là hầu nữ chứ không phải cung nữ…chỉ làm việc dọn dẹp lặt vặt thì sao gặp được…

-Vậy à…

Tôi lo lắng không biết trong một tháng có thể tìm ra tung tích em gái của Takashi hay không?…

Cánh cổng dưới lòng đất mở ra tôi như chứng kiến một thế giới hoàn toàn khác,nơi đây thật sự đẹp với khung cảnh nước non hồ xung quanh xanh biếc…kiến trúc cổ kính đúng với phong thái của các bậc vua chúa hay ở…rộng thế này biết tìm Hoàng Đế ở đâu đây…

Đúng như tôi dự đoán vào đây đã 15 ngày công việc của tôi là giặt,họ bắt giặt tay đến nỗi hai bàn tay tôi rách cả ra do nhúng hoá chất nhiều…

Tiên ném chiếc vỏ gối xuống chậu nước,tổ trưởng quát

-Này nhỏ kia,sao lại đứng dậy đã hết giờ đâu

-Tôi đi vệ sinh làm sao nhịn được

-Chỉ giỏi cãi…

Tối đến tôi có củ khoai lang nướng liền đưa cho cô cung nữ hay tới nhờ tôi giặt đồ và gạ hỏi

-Cô làm ở đây lâu chưa

-8 năm có lẻ rồi ý

-Cô có nghe đến người tên là Aniko đến đây làm vợ của Hoàng Đế không

Cô gái liền khựng lại quay sang nhìn Tiên

-Sao cô lại hỏi điều đó,không được hỏi nếu cô muốn sống

-Ơ tại tôi nghe nói

-Ai nói,tên cô gái đó nếu nhắc trước mặt Hoàng Hậu là cô chết chắc

-Sao lại chết

-Cứ hỏi sao sao,cô giữ cái miệng vào

-Lẽ nào Hoàng Hậu hại vợ bé kiểu ghen tuông

-Lại đây đưa tai đây

-Cô gái ấy treo cổ chết lâu rồi ,nguyên nhân không ai biết luôn

-Cô có thể dẫn tôi tới chỗ vị phi tần đó không

-Điên à đến làm gì ghê bỏ xừ

-Nói thật với cô chị ấy là họ hàng xa của tôi ,tôi muốn vái chị ấy cho an lòng

-Vậy đi theo tôi…

Tôi đi theo cô cung nữ đó tới một nơi tên là Hoa Cung…nơi này bỏ hoang đã lâu…tôi vừa soi đèn vào còn thấy có rắn bò ở góc…

-Đây là nơi chị ấy ở à

-Đúng rồi cô vái nhanh lên k nhỡ có ai thấy…

-Chị ấy treo cổ ở đây sao…

-Đúng rồi

Thuỷ Tiên đặt tay vào tấm hình cua Aniko rồi cô như một nhà ngoại cảm …cô thấy Aniko đang đứng trước mặt với mái tóc đỏ nhuốm máu và kêu “ Giúp tôi với…cô ta giết tôi,giúp tôi với”…

Aniko tiến gần Tiên sợ hét lên “ Đừng”

Cô cung nữ đập vào vai Tiên “ Dở hơi à đừng cái gì,nói to thế đi thôi”

-Cô có chắc là cô ấy treo cổ không

-Chắc mà cô ấy đã treo cổ,tôi thấy xác hẳn hoi vì năm đó tôi làm chân dọn phòng…

-Đi thôi,cám ơn cô nhé

-Ừ thôi bớt đau buồn…chuyện gì đến đã đến rồi…

Tôi trở về phòng và ngồi nghĩ lại,từ năm tôi 13 tuổi tôi đã bắt đầu có linh cảm về người chết giống như họ đang báo điềm cho tôi vậy…cô gái ấy đã chết …

Thuỷ Tiên không ngủ được,cô mở cửa đi ra đi dạo ,đến đoạn bờ hồ cô thấy có người đang ngồi câu cá…Tiên đi qua thì người đó lên tiếng

-Hướng đó không phải ai cũng vào được đâu nên quay lại thì hơn

Tiên lùi lại rồi mon men đi ra gần người đàn ông mặc chiếc áo khoác dạ đen ngồi câu giữa trời lạnh…

-Dạ xin hỏi anh là

Tiên định ngó mặt lên nhìn mặt thì người đàn ông rất nhanh rút cần câu lên văng chuôi ra sau đập vào trán Tiên khiến cô ngã ngửa “ Ui da sao lại giật mạnh ra sau vậy”

-Ở đây có quy định ban đêm nữ không được ra khỏi cửa chỉ có các người hầu là nam giới ,vậy cô đang phá quy tắc nên quay về thì hơn

-Ô hay anh còn đang đập vào trán tôi sưng vu lên đây này…

Tiên tóm tay người đàn ông rồi giật tưởng anh ta cứng người hoá ra lại thả lỏng khiến Tiên ngã ngửa…anh ta cũng rất nhanh dùng một tay đỡ lưng Tiên…

Giây phút đó hoa anh đào rơi lả tả…lên tóc người đàn ông đó …

Tiên nhận ra đây mới chính là người đàn ông cô gặp 15 năm trước…

-Chú…cháu này…là cháu này…chú nhận ra cháu không?

-Cháu?

-15 năm trước chú có dắt chú chó trắng và ở đường hoa anh đào cháu và chú có gặp nhau đó…

-Là nhóc à

Vị Hoàng Đế trẻ cười tươi…anh ta cũng ngạc nhiên khi gặp lại Tiên

-Là cháu này…cô bé đọc truyện cho chú nghe này…

-Đã lớn thật rồi

-Chú làm gì ở đây vậy,chú là hầu nam đúng không?

-À …ừm ( anh ta gật vẻ ái ngại)

Vừa nói xong Tuyết rơi xuống …

-Chú…tuyết đầu mùa này…chú từng nói chúng ta sẽ gặp nhau khi tuyết đầu mùa rơi …đúng là tuyết rồi…

Hoàng Đế cảm nhận được Tiên đang cười tươi rạng rỡ…tiếng cô suýt xoa

-Tuyết thôi mà vui vậy?

-Cháu ở Việt Nam không có tuyết chú ạ,tuyết đẹp mà…cháu k ngờ gặp lại chú ở đây,thi thoảng đêm vẫn hay mơ về chú kiểu như tương tư ý

Tiên nói chuyện rất hồn nhiên vô tư…lính đi tuần đi qua …Vua nghe thấy liền hẩy tay Tiên lại không hiểu…” Chú múa ạ”…

-À không chú tập thể dục thôi…

-Chú nói cháu mới nhớ có khi phải tập thể dục chứ cháu đang đầy bụng quá…

Tiên nắm tay Hoàng Đế vô tư dơ tay lên tập

-Ta…ta…

-Cháu không hôi nách đâu mà lo …

Vua bật cười rồi cúi đầu cười nhẹ…

-Cháu vui lắm ,k ngờ gặp được chú ở đây

-Nhóc mong gặp lại ta à…

-May là chú vẫn nhớ ra cháu là vui rồi

-Còn ta luôn nhớ đến đứa trẻ muốn cho ta cả đôi mắt dưới mùa hoa đào năm đó

Hoàng Đế xoa đầu Tiên…Tiên cúi đầu …giống như năm đó người đàn ông này cũng xoa đầu cô một cách ấm áp và trìu mến…

-Giờ cháu đã lớn lắm rồi 25 tuổi rồi ạ

-Phải, đủ tuổi để làm một cô dâu xinh đẹp rồi…

Câu nói của Hoàng Đế dưới trời tuyết với nụ cười đẹp tựa như tranh…anh ta hoàn hảo ở gương mặt đến từng chi tiết nhỏ…thế nhưng Tiên không hề biết rằng anh ta là một trong những vị Hoàng Đế nổi tiếng tàn ác nhất mọi thời đại…!

Yêu thích: 2.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN