Đánh Đổi Đời Mình
Phần 31
Trong cơn gió hun hút của mùa đông nơi miền bắc…Hà đứng nhìn về phía xa từ ban công,cô bỏ ảnh siêu âm của hai đứa bé và của cu thóc ra ngắm nhìn…tay của Hà ôm trọn hai bức ảnh của các con…gương mặt người mẹ đột nhiên nặng trĩu …
“Các con sắp được ra ngắm nhìn thế giới này rồi,mẹ mong thấy các con và rất nhớ anh của các con ,mẹ nhớ lắm,giờ nếu phải xa hai đứa mẹ không biết bản thân sẽ phải thế nào,mẹ lo sợ ngày đó đến nhường nào con ơi”
Cô Kha đứng bên cửa thở dài khi nghe tâm sự của Hà…bà thở dài “ Khổ thân ,còn gì đau hơn khi không còn được ở bên những đứa con dứt ruột đẻ ra”…
Tại vùng quê Thái Bình
Đăng cầm tấm ảnh chụp cả gia đình,anh ta mất vợ con,mất mẹ đẻ chỉ sau vài tháng,giờ lại làm bố đơn thân nuôi hai đứa sinh đôi do Lan để lại…anh ta cay cú đấm tay vào cửa kính
“ Mẹ Kiếp tất cả là tại con khốn đó,nó làm hỏng hết đời mình”
Đăng nhớ lại lời người anh họ làm dân xã hội cho vay trên thành phố nói “ Mày lên làm cho anh ,tháng kiếm tiền chục ngon ơ”
Đăng nắm chặt tay “ Lên đó mình có thể vừa làm vừa đi tìm Hà được,nghe nói có người thấy cô ấy đi về phía thành phố với chiếc bụng to,không lẽ đang mang thai con của mình rồi,anh sẽ đi tìm em,hãy chờ anh “…
Tại sài gòn …
Thanh và Đạt đi dạo trên phố đi bộ…cô ta chỉ cây kẹo bông
-Anh em thích ăn nó
-Ừm
Đạt đi ra mua cây kẹo bông rồi đưa cho Thanh,cô ta cười tươi
-Anh vẫn vậy,vẫn chiều em mỗi khi em cần gì đó,giờ vợ anh chắc hạnh phúc lắm rồi vì lấy được người như anh,chị ấy vừa giàu có vừa xinh đẹp lại nổi tiếng,hơn hẳn em…
Thanh đang nói chợt khựng lại rồi nhìn sang thấy Đạt đang nhìn kiểu ánh mắt không vui
-Em tự ti về bản thân vậy à
-Nếu em hơn chị ấy anh đã không bỏ em đúng không?
Đạt bật cười
-Đôi khi có những chuyện k phải như em nghĩ đâu,anh giàu có k phải vì anh dựa hơi vợ anh
-Địa vị anh giờ là chánh thanh tra bộ lại sắp lên phó cục trưởng,nếu k có chị ấy thì anh
-Anh leo lên bằng thực lực của anh
-Vậy thì có lẽ do anh yêu cô ấy rất nhiều
-Trong lòng anh chưa bao giờ có hình bóng của vợ anh,không nhớ ,không thương,không yêu…
Đạt nói vậy rồi mỉm cười Thanh nắm tay Đạt
-Vậy sao anh không chia tay đi ạ,nếu chia tay thì chúng ta sẽ có cơ hội,em vẫn còn yêu anh…
-Nhưng anh không còn yêu em…
Đạt giật tay lại rồi thở dài “ Em xứng đáng với người tốt hơn anh”
-Trong lòng anh có ai rồi phải không?
-Có rồi chỉ là người ấy lại không thích anh dù cho anh đang là bố của con cô ấy…
-Vậy à…em vô duyên rồi anh ạ
-Thanh vẫn rất xinh đẹp ,anh mong em sẽ sớm gặp được người yêu em
Thanh đi tới gần Đạt
-Đêm nay em có thể ở bên anh được chứ,chúng ta ôn lại quá khứ một chút thôi rồi mai lại mỗi người mỗi ngả,chẳng biết khi nào gặp lại
-Anh không có gì để mất cả nhưng điều đó sẽ là sự xúc phạm và tổn thương em
-K sao đâu anh,em rất cô đơn
Ánh mắt Thanh như muốn chèo kéo Đạt,Đạt nắm tay Thanh chạy một mạch tiến về hướng khách sạn…
Vinh máu me đầm đìa tại căn nhà của Trinh,cô ta gọi xã hội đen tới đánh Vinh để anh ta khai…
-Đừng đánh anh nữa anh nói hết với em rồi,anh ta nói sẽ cho anh dự án lớn nên anh tặc lưỡi làm theo,hắn nói cứ ngủ với em chán thì thôi…anh thề anh k có ác ý gì với em
-Bọn khốn nạn hoá ra tao là vật phẩm để chúng mày trao đổi hay sao,anh ta rốt cuộc tại sao lại làm vậy…
Người bên ngoài hô lớn chạy vào …
-Chị Trinh bọn em tra ra rồi,anh Đạt ra vào một căn nhà bên bờ hồ ,căn biệt thự màu trắng nơi đó có một phụ nữ đang mang thai sinh sống
-Mang thai
-Vâng,em có hỏi hàng xóm họ nói anh Đạt hay lui tới đó ,hơn nữa có cô Kha người làm việc cho anh Đạt ở đó nữa
-Hay lắm bà ta k ở đây nói về quê chăm con chăm cháu hoá ra là đi nơi khác
-Chị,không lẽ anh Đạt có con riêng bên ngoài
Trinh lo sợ tay run lên
-Chị phải đến xác nhận…anh ta k thể đối xử với chị như vậy được…
Sáng hôm sau khi Hà đang đi bộ thể dục buổi sáng thì gặp Trinh chặn ngay ở cửa …Trinh nhìn rồi Hà nhận ra Trinh nên quay đi thì Trinh quát
-Đứng lại,chúng ta đã từng gặp nhau
Trinh nhớ lại khi đưa Hà đi nhờ dưới quê,khu đó xung quanh chỉ có nhà Đạt,sâu chuỗi sự việc bạn cô ta mách Đạt đi với người có bầu…Trinh như kẻ mất hồn…
-Xin lỗi chị nhầm người rồi
-Mày có còn là con người không,tao từng giúp mày,vậy mà mày…hoá ra mày lại là con lăng loàn với chồng tao,đứa trẻ trong bụng mày là con ai…
-Em xin lỗi…
-Mày ngẩng mặt lên nhìn tao và đừng xin lỗi…
-Em k biết gì cả,em …em đi bây giờ luôn ạ
Hà đi vào trong Trinh tóm tóc
-Mày đứng lại…
Hà sợ giật mạnh tóc rụng khỏi đầu cô do cú giật mạnh của Trinh,chạy vào bên trong cô Kha hốt hoảng “ Hà sao chạy kiểu đó”
Cô Kha thấy Trinh đuổi theo phía sau bà lo lắng đứng ra can
-Cô Trinh ơi…cô trinh tôi xin cô em ý đang có bầu…
-Bà tránh ra…còn cả bà nữa tôi k để yên đâu,tất cả các người đã lừa dối tôi…
Trinh chạy theo Hà tóm tóc cô giật lại…” Mày chạy đâu cho thoát”
Hà trượt chân ngã ngửa ra sau lăn từ cầu thang xuống…Trinh đứng như chết lặng khi thấy máu từ chân Hà chảy xuống…cô Kha kêu lớn “ Cậu Đạt ơi cậu về mà xem này,Hà ơi cháu cố lên “…
Lúc này Đạt vẫn ngủ cùng Thanh tại khách sạn mà không hề hay rằng Hà đang gặp nguy hiểm…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!