Lên Nhầm Xe Hoa
Phần 7
Tôi biết rằng bản thân mình không có lựa chọn,tôi nhắm mắt xuôi theo số phận,ít nhất ngay lúc này anh ta vẫn rất quan tâm đến tôi,điều đó biểu hiện trong ánh mắt của người ấy…
Minh khẽ đưa nhẹ ,anh ta khựng lại khi Thu cong người rồi mếu máo
-Tôi đau lắm anh đừng đưa vào được không?
-Không vào sao có em bé được…chỉ một lúc thôi sẽ hết đau …
-Thật không?
-Thật…
Nhìn Thu ánh mắt đầy ngây thơ,Minh khẽ xoa má cô rồi hôn chụt lên môi Thu…môi gần môi thì thầm…
-Ưm…
Minh khẽ nhấp từng chút,Thu nhăn mặt bám chặt vào vai Minh…
-Sắp được rồi
-Đau quá mẹ ơi…
Minh hôn lên má Thu ,hôn lên những giọt nước mắt lăn dài,anh ta biết Thu là một cô gái ngoan ,anh ta cũng biết Thu là cô gái có tấm lòng nhân hậu,thế nên cảm giác anh ta nâng niu cô từng chút một…
Khi dương vật của anh ta vào được một chút ,anh ta nhấp nhẹ hơn chút nữa,Thu thở mạnh
-Tôi vào tiếp nhé,có chịu được không
Thu lắc đầu nhưng bên dưới Minh nhanh chóng nhấp mạnh,dương vật chui lọt vào trong,cảm giác anh ta gương mặt đầy thoả mãn…Thu thở hổn hển…
-Anh nhanh lên được k?
-Đêm còn dài vội gì…
Minh cười nhếch mồm…Thu sợ quay mặt đi…
Qua tấm rèm trắng hình bóng Minh ôm trọn lấy Thu bé nhỏ trong bàn tay…
Mợ cả đứng trước tam điện,cô Hinh đi ra cúi chào
-Đêm đã khuya mợ cả chưa về nghỉ ạ,sương xuống nhiều lắm …
-Chị Hinh biết chuyện giữa em và cậu ba mà,em đau lòng chị ạ,em k chấp nhận nổi chuyện anh ấy lấy vợ
-Kìa mợ cả ,nhỡ có ai nghe thấy được thì sao ạ,chuyện quá khư đừng để ảnh hưởng đến hiện tại…giờ ai cũng có gia đình nên quên chuyện cũ đi thì hơn…
-Anh ấy có vẻ yêu chiều cô vợ mới ,lâu lắm rồi mới thấy cậu ba ở nhà buổi tối…
-Mợ ba hiền hậu lại rất tốt bụng ,dù cho mới gặp gỡ nhưng cũng đủ khiến cho cậu ba rung động
-Anh ấy rung động dễ vậy sao,chị nghĩ vậy à,người như anh ấy không có tình yêu đâu ,tôi dám chắc anh ấy chỉ muốn làm theo ý của mẹ mình trước khi bà qua đời …hãy chờ câu trả lời ,tôi dám cá với chị…
Cô Hinh thở dài khi mợ cả rời đi “ Dù có là gì thì mợ cũng k có cửa nữa đâu mợ cả à,đồ đàn bà tham lam”…
Tại nhà họ Phùng…
Hoài sang hàng xóm chào hỏi,người phụ nữ hàng xóm liền đưa chuyện…
-Này cháu ,ngủ ở đó có thấy gì không?
-Dạ không,thấy gì là gì hả cô
-À cô hỏi thế thôi,tại vợ cậu Thiện mới mất được có 5 tháng mà nhà họ đã ráo riết tìm vợ mới cho cậu ấy rồi,đi ngủ cũng nên để củ tỏi con dao đầu giường nhé…
-Anh ấy có vợ và mất ạ,cái này cháu k hỏi nên cũng k biết…
-Ơ hay nhà trai k bảo cháu à,cậu ta năm nay 37 rồi còn gì,có hẳn 2 đứa con lớn tướng rồi ý…
-Cháu k biết,vợ anh ấy mới mất 5 tháng ạ
-Ừ tai nạn đấy,ít nhất phải ngoài năm chứ ,đàn ông là chúa bạc bẽo,nhưng thôi cháu đừng nghĩ,Thiện là người tốt nó hiền lành lắm…
Hoài buông thõng tay đi như kẻ mất hồn về nhà…nhìn căn phòng cô bỗng rùng mình…
“ Anh ấy,anh ấy có vợ con rồi,anh ta lừa mình”…
Sáng hôm sau,cô Hinh mở cửa vào thấy Thu ngồi co ro vẻ mặt sợ hãi ở góc giường…đầu tóc rối bù…trên người k mảnh vải…
-Cháu gái cháu ổn chứ…
Bà vén tóc Thu thấy cô đang khóc
-Cô ơi cho cháu rời khỏi đây đi ạ,cháu muốn về nhà…
Cô Hinh thấy thương Thu,cô dâu mới lại xa xứ bà cũng rơm rớm
-Rồi sẽ qua thôi cháu,giờ chuyện đã thế này,cháu đã là mợ ba nhà họ Hứa rồi thì k thể thay đổi được,cậu ba cũng rất cưng cháu,cháu phải cảm thấy may mắn
-Cháu sợ người ấy lắm cô…
-Vợ mới còn trẻ nên có thể cậu ấy chưa biết cách nên để cháu sợ,nghe cô đi tắm là hết,rồi còn qua chỗ phu nhân nữa bà ấy đang đợi cháu…
Tại bến cảng…
Hứa Hiểu Minh khoác chiếc măng tô đen,tay đeo găng tay da đứng nhìn một đám người trước mặt là cảnh sát ,họ muốn kiểm tra hàng,trong đám cảnh sát đó có Phùng Chí Thiện…
-Cậu Minh,chúng tôi đang làm nhiệm vụ,nếu cậu không nói người của cậu lui xuống thì chúng tôi không khách sáo nữa…
Cao Lãnh định hùng hổ thì Minh lấy tay dơ lên ngăn lại
-Ấy bình tĩnh,cảnh sát Trương này,dạo này anh có vẻ thích làm khó nhà họ Hứa nhỉ…
Cảnh sát Trương toát mồ hôi khi đối diện với Hứa Hiểu Minh…
-Tôi chỉ làm theo lệnh,có người chỉ điểm là cậu buôn chất cấm
-ồ ,có người chỉ điểm,ai rảnh vậy nhỉ…
Hứa Hiểu Minh đến gần cảnh sát Trương,anh ta bỏ chiếc kính đen ra nhìn lừ lừ
-Tôi là chỉ theo lệnh k có ý làm khó nhà họ Hứa
Minh vỗ vai người cảnh sát…
-Hoá ra có nỗi khổ tâm,được nếu tôi mở lô hàng này mà không có chất cấm thì các anh tính sao…mở thùng ( Minh hô lớn)
Bên trong thùng đều là đồ điện tử có hoá đơn rõ ràng,cảnh sát Trương lo lắng
-Tôi …tôi đã kiểm tra xong
Minh rút súng dí thẳng vào đầu cảnh sát Trương,đám cảnh sát dơ súng hướng về phía Minh…nhưng ai cũng run ,Phùng Chí Thiện cứ nhìn Minh chằm chằm
-Cảnh sát Trương này,tôi ghét cái kiểu lấp lửng lắm,cục trưởng của các anh gặp tôi còn nể 8 phần vậy k biết động lực ở đâu anh định dìm nhà họ Hứa vậy
-Tôi k dám thật sự k dám,con trai tôi được mổ tim tài trợ từ phu nhân họ Hứa nên tôi mang ơn còn k kịp,đây là lệnh từ cục trưởng…
-Ra vậy…
Minh đưa súng cho Cao Lãnh rồi lau tay…
-Nói với hắn ,tôi sẽ đến thăm hắn,cục trưởng đáng kính…
Minh cười lớn…anh ta và đám đệ lên xe rời đi …cảnh sát Trương thổi phù nhẹ nhõm…Thiện lui tới hỏi dò
-Anh à,sao chúng ta cứ để cho họ hống hách vậy?
-Đài Bắc này là của nhà họ Hứa,quyền lực chính trị cũng do họ thao túng cả đấy chỉ là giật dây ngầm phía sau,thế nên cứ phải tránh,nhất là cậu ta mỗi lần đối diện đều sợ thật…tôi từng chứng kiến cậu ta giết người bằng hai thanh kiếm nhật chỉ trong vòng 18 phút giết 9 người …hắn trẻ tuổi nhưng nổi tiếng máu lạnh nhất nhà họ Hứa…em mới ở tỉnh chuyển lên nên sau này sẽ rõ hơn…
-Vâng…
Thu sau khi tắm ,ngồi trước gương cô nghĩ tới đêm qua anh ta quá mạnh mẽ đến nỗi cô còn bị chảy máu ở vùng kín…môi Thu cũng xước một góc do anh ta cắn…
“ Mình k nghĩ anh ta lại dã man vậy,càng xin anh ta càng k buông,đồ khốn miệng nói nhẹ nhàng mà hành động lại khác”…
Rời phòng tới chỗ phu nhân,bà đang ngồi nhìn hồ cá…thấy Thu bà cười khẽ
-Con…con dâu của tôi đây rồi
-Mẹ…con hôm qua đi có việc nên chưa qua chào mẹ được,mẹ đừng giận con nhé
-Con lên nhầm xe hoa mẹ biết tất cả
-Chuyện này,anh ấy nói rồi ạ
-Không,nó chẳng nói gì với ai cả nhưng mẹ là mẹ của Hiểu Minh,mẹ luôn biết rõ chuyện của nó…
-Con muốn đổi lại nhưng k được ạ
-Con trai mẹ kém cỏi ở điểm nào hay sao con
-Dạ không ạ
-Vậy sao con lại muốn đổi lại ,con cũng chưa có gặp người kia mà…chắc gì người đó đã tốt hơn con trai mẹ…k phải vì mẹ là mẹ nó mà mẹ bênh nhưng mẹ biết con trai mẹ ngoài công việc ra thì đối vs mẹ luôn là đứa trẻ ngoan và có hiếu ,nó chưa bao giờ làm sai lời mẹ…
-Con chỉ sợ k hợp ,con và anh ấy là hai thế giới
-Rồi dần dần sẽ là cả thế giới của nhau mà con,lấy rồi mới yêu cũng đâu có sao,mẹ tin là trái tim nhân hậu của con sẽ xoa dịu đi trái tim băng giá của Hiểu Minh…
-Con cũng k biết nghĩ nhiều nên đã thuận theo anh ấy rồi mẹ ạ,còn trái tim người ấy con sợ k giữ được…anh ấy có tất cả còn con chẳng có gì
-Điều đó không quan trọng,khi đàn ông thành đạt thứ họ muốn là người phụ nữ họ thích
chứ k phải người phụ nữ giàu có…điều chủ yếu là con có mở lòng để yêu con trai mẹ hay không thôi…
-Con…con k biết nữa,con đẩy mẹ đi dạo,k nhắc đến anh ấy được không ạ
-Được…vậy mẹ con mình đi dạo…
Bà run run vỗ nhẹ vào tay Thu…
Trong đầu Thu cảm nhận mẹ Minh là người phụ nữ không hề tầm thường…
Trở về nhà sau cả ngày làm việc…Phùng Chí Thiện k thấy Hoài đâu anh ta ra sân sau thấy cô đang ngồi ở xích đu suy nghĩ mất hồn…
-Em sao thần người ra vậy?
-Đang có bão nên bố mẹ em chưa bay sang được ,em nhớ nhà…
-Rồi sẽ quen thôi
-Anh này,anh có điều gì giấu em không…
-Anh thì có gì giấu em?
-Em nghe nói vợ anh mới mất 5 tháng,anh k hề nhắc đến chuyện này với em…
Thiện thay đổi sắc mặt khi Hoài hỏi về người vợ quá cố…
Tại phòng của cục trưởng cục cảnh sát…Cao Lãnh mở đoạn clip tay cục trưởng hiếp dâm một cô gái chưa đủ 18 tuổi,anh ta xua tay ngỏ ý
-Bật bé hộ tôi với
Minh hẩy tay ,Cao Lãnh liền ra ngoài
-Nói đi,hành động hôm nay là thế nào vậy?
-Tôi chỉ là có đơn tố giác nên bắt buộc phải làm
-Ai tố giác
-Là Vương Khải con trai nhà họ Vương
-Sao anh k báo tôi
-Tôi vội quá nên
-Cục trưởng này,anh đừng chơi kiểu hai mang,tính tôi rất sòng phẳng,hôm nay anh sai với tôi,anh nhất định k ngồi dc ở vị trí này nữa,nói đi Vương Khải cho anh bao nhiêu…
-Tôi xin cậu đấy Hứa Hiểu Minh,tôi trót bài bạc thua nhiều nên khi hắn ngỏ ý tôi đành nghe theo…
-Tôi cũng đâu có bạc bẽo với anh chỉ cần anh nói cần tiền ,tôi nhất định sẽ cho anh…
-Có đôi lúc đầu óc tôi quẫn quá ,cậu bỏ qua chuyện này hộ tôi…
-K được…anh bị loại khỏi cuộc chơi này rồi…
Bên ngoài thư kí của cục trưởng vội vã báo “ Bên trên báo bắt tạm giam ngài rồi,họ nói ngài vi phạm hiếp dâm”
Gã cục trưởng ngồi phịch xuống dưới ghế,Minh châm thuốc rồi đưa cho hắn
-Hút đi ,vào đó k có thuốc này để hút đâu…
Minh cười lớn rồi rời khỏi cục…anh ta thay đổi sắc mặt lầm lỳ “ Vương Khải thằng ranh con “…
Minh trở về nhà tới chỗ mẹ để chào,anh ta ngày nào cũng vậy,đi chào về cũng tới chào mẹ…
Vừa đến nơi thấy mẹ đang ngồi cầm sách đọc…Minh đang định lên tiếng thì bà lắc đầu rồi nhìn ra phía cây hoa giấy đỏ…Thu ngồi ngủ ngon lành dưới gốc cây…
-Cô ta sao lại ngủ ở đây vậy
-Con bé đưa mẹ đi dạo với vừa bóp tay chân cho mẹ đấy,chắc mệt nên ngủ rồi…con đấy môi con bé sứt cả ra,cổ tay đầy vết hằn…
-Nếu k làm vậy mẹ sao có cháu sớm để bế chứ…
Minh cười nhẹ,mẹ Minh xoa tay con trai…
-K gấp,k vội,mẹ chờ được ,làm con bé sợ quá nó bỏ đi thì sao
-Cô ta k dám đâu
-Con đâu có nắm được trái tim con bé mà chắc chắn vậy
-Cô ta tự ý đi con sẽ đánh gẫy chân
-Có nỡ không
Minh cười nhẹ…
-Mẹ đi nghỉ đi ạ
-Gọi con bé đi k cứ bế về cũng được,người bé xíu à…
Minh ra gần chỗ Thu,tay cô ôm cuốn sách,Minh thấy môi cô sứt đỏ ,anh ta khẽ cúi xuống định hôn lên chỗ đó thì Thu mở mắt,cô khẽ bật dậy lùi lại rồi gai hoa đâm vào tay,Minh giật tay
-Đau đấy để xem nào
-Chảy máu rồi
-Ai bảo cô lùi lại,cứ hậu đậu
-Thì tại anh làm giật mình…
Minh cầm tay Thu đưa vào miệng mút chặt chỗ chảy máu…mẹ Minh nhìn con trai ân cần với vợ bà đưa tay lên tim rồi nói với người hầu cận “ Con trai tôi lấy đúng người mà phải không”…
Bà cười rạng rỡ…
Thu giật tay lại ,Minh ái ngại…
-Đi về thôi
-Về làm gì tôi thích ở đây …
-Mẹ tôi đến giờ nghỉ rồi
-Vậy anh cứ về trước đi
-Tối chúng ta đi dự tiệc đấy k có thời gian đâu…
Minh bế bổng Thu lên đi ra về hướng Tam Điện…mọi người trong nhà họ Hứa xì xào khi cậu ba bế mợ ba đi trong hành lang…
-Anh bỏ tôi xuống đi ngta nhìn xấu hổ lắm
Minh đặt Thu xuống,anh ta ghì tay Thu vào cột ở hành lang…Minh cúi xuống hôn,Thu nhắm mắt
-Chúng ta là vợ chồng mà …
-Nhưng mà…
Minh cúi xuống hôn Thu…ngay giữa hành lang chính…
Cậu cả mợ cả,cậu hai và mợ hai đều chứng kiến…
Minh nói bên tai Thu “ Nhờ em mà tôi có cảm giác muốn về nhà hơn đấy”…
Minh cười khẩy ,mái tóc bóng bẩy cùng đồ hiệu trên người anh ta đúng vẻ công tử nhà giàu cùng lời nói đó làm Thu rối bời…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!