Em Là Thứ Mấy - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
980


Em Là Thứ Mấy


Phần 12


Cơn gió lạnh của buổi chớm đông ,tiếng cạch cửa…cánh cửa mở ra …
Duy trong chiếc áo choàng ngủ bước ra mở cửa chạm mặt Thư…
-Anh…( Thư cười tươi) em nghe nói anh ốm
-Anh đang cúm rất dễ lây ,em xuống nhà trước đi
-Em k sợ lây ,anh ổn cả chứ ạ
Duy lo giọng Thư sẽ khiến Ngọc tỉnh giấc,anh ta bước ra ngoài đóng cửa lại
-Xuống dưới pha cho anh ly nước
-À vâng,cô Kha đâu anh
-Anh cũng đang muốn biết xem cô ấy ở đâu đây …
Duy lừ lừ đi xuống dưới nhà,cô Kha ôm đống hoa cắt ngoài vườn đi vào cùng Kỳ…thấy Thư cô Kha liền hiểu ý và tỏ ra rất bình tĩnh
-Cô Thư tới khi nào vậy?
-Tôi vừa đến thôi,cô Kha đi đâu mà mở toang cửa nhà vậy
-Tôi ra vườn…cô Thư đi chợ với tôi nhé,Kỳ đèo tôi đi để cậu Duy xông hơi xong về là vừa
Thư thấy cô Kha nói vậy liền tỏ ra đảm đang
-Vậy em đi chợ nấu đồ tẩm bổ cho anh ăn…
Duy cười khẽ
-Ừm em đi đi…
Thư vui khi lâu lắm rồi Duy mới có lời nói nhẹ nhàng như vậy với cô…
Thư vừa đi Duy liền đi lên thì đúng lúc Ngọc mở cửa ra ngoài,anh ta thổi phù,Ngọc cười gượng
-Anh đi tập thể dục ạ
-ừm ,em đi làm đi muộn rồi đấy
-Vâng …
Ngọc đi xuống lầm bầm “ Tên khốn hôm qua hành mình như thế mà không thèm hỏi mình một câu,bây giờ vẫn còn đau”…
Duy vội gọi cho Thiện lái xe của mình
-Báo với bảo vệ ,sau này nhất là Thư nếu k có quyết định của tôi thì k được để cô ta vào .
-Dạ vâng…
Ngọc vừa tới chỗ làm thì chạm mặt Hùng ở cửa…Hùng khẽ chạm vào tay Ngọc,Ngọc gạt ra…
-Anh làm trò gì vậy?
-Tối nay sinh nhật anh,anh mời em được không?
-Không,đừng nói chuyện,đừng tỏ ra quen biết…
Ngọc đi lướt qua thì Hùng nhếch môi cười…” Cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ thì phải”…
Duy trong phòng xông hơi cứ nghĩ đến Ngọc và Thư suýt đối đầu,anh ta nắm chặt tay…Thiện đứng bên ngoài
-Tôi đã căn dặn bảo vệ kỹ càng rồi ạ
-Cần thiết thay bảo vệ đi cũng được…
-Dạ tôi đã bảo rồi sẽ k có lần sau đâu,cô Thư đang nấu xong rồi đó ạ
Duy với chiếc khăn lau mồ hôi bước ra ngoài…Thư đúng lúc cầm trà gừng lên…
-Anh uống cốc trà cho nóng
-Em để đó …à em ăn đi đừng chờ anh,anh còn cuộc họp…
-Vâng…vậy anh đi làm đi…tối nay
-Tối anh cũng về muộn,anh ổn nên nếu không có việc gì thì em cũng nên về đi…
Duy lạnh lùng bước vào nhà tắm…Thư nhắm mắt ngồi bịch xuống giường,ôm mặt vẻ mệt mỏi thì cô ta thấy dưới chân có tấm thẻ nhân viên ngân hàng mang tên “ Đỗ Hồng Ngọc”…
Cầm trên tay tấm thẻ Thư mặt lầm lỳ suy nghĩ…
Cả phòng làm việc của Ngọc đều được mời đi sinh nhật Hùng,trưởng phòng báo “ Mọi người đi đầy đủ đấy,tránh làm mất lòng nhau”
Ngọc thở dài
-em k đi dc k sếp
-Sao k đi ,đi đi…cả phòng đi cho vui chứ
-Tại nhà em có việc ạ
-Việc đúng hôm thế,em là chưa tham gia hoạt động công ty mấy đâu đấy
Mọi người trong phòng cứ bảo Ngọc “ đi đi”…
Ngọc thở dài cười gượng vẻ đi bị gượng ép…
Giờ nghỉ trưa sau khi đi vệ sinh cô thấy đau phần dưới nên quyết định đi khám…
-Em thấy đau lắm bác sỹ
-K sao đâu,đêm qua có quan hệ đúng không
-Vâng
-Bảo chồng nhẹ nhàng thôi,của em bé nên dễ rách ,hơi rách chút xíu nhé,c vệ sinh luôn cho với bôi thuốc này đến tối là đỡ ngay nhé
-Dạ vâng…em cám ơn …
Cô trở về cơ quan,trong lòng nghĩ đến Duy mà bực bội “ K biết mình phải để anh ta hành đến bao giờ đây”…
Vừa về cơ quan thì Hân bảo Ngọc …
-Có khách tìm mày đấy
-Ai cơ
-Phụ nữ…
Ngọc bước vào thì Thư thấy cô liền mỉm cười…
-Chào em,em là Ngọc
-Dạ vâng chị là
-Chúng ta ra quán cafe nói chuyện chút được không?
Ấn tượng của Ngọc đối với Thư là một cô gái dáng đẹp ,gương mặt đầy vẻ kiêu sa…
-Cho em hỏi chị là?
-Chị có thấy cái này rơi và chị nhặt được,trong đó có tên mang tên em địa chỉ nơi em làm việc…
-À dạ vâng em cám ơn chị nhé…chắc em làm rơi ở siêu thị …
Ngọc cầm vào tấm thẻ nhân viên,Thư rụt lại
-Không ,chị nhặt được nó trong phòng ngủ của chồng chị,anh ấy tên Phan Cảnh Duy…
Ngọc ngẩng lên nhìn Thư,cô ấp úng …Thư đặt lên bàn ảnh cưới của cả hai…
-Chuyện này,em không biết…
-Anh ta gọi em đến ngủ một đêm hay nhiều lần rồi…em nói thật đi ,vì chỉ khi em nói thật chị sẽ k trách em…chị hứa danh dự…
-Giữa em và anh này không có quen biết gì ,em k biết tại sao lại có cái này trong phòng của chồng chị…
-Chị cũng đang nghĩ ,chồng chị làm chủ tịch ngân hàng này luôn thì liệu có cầm đồ của ai đó nhầm không,nhưng rồi chị nhận ra anh ấy là người rất kỹ tính,rất sạch sẽ k thể có chuyện để đồ rơi vương vãi,đặc biệt là còn cầm đồ của em nữa một cô nhân viên ở một chi nhánh…
-Em k rõ đâu ạ,chị có thể hỏi anh ấy xem chứ em k quen đâu ạ
-Vậy có thể chị suy nghĩ nhiều quá,c gửi lại em này…
-Dạ vâng ,vậy em xin phép…
Ánh mắt Thư nhận biết rõ Ngọc rất lo lắng và cô ta biết chắc chắn Ngọc có liên quan đến chồng cô ta…
Tại Phòng Làm việc
Duy sau khi kí cả đống giấy tờ,anh ta bỏ chiếc kính cận ra rồi xoa trán…Kỳ bê ly cafe vào
-Sếp,tôi có cặp vé xem phim k đi được vì bạn trai về k kịp, muốn tặng lại cho sếp
-Cho tôi,vì sao?
-Sếp làm việc nhiều căng thẳng nên đi xả stress,với hôm qua cô Ngọc cũng nhiệt tình tới nên…
-Kỳ này,đàn bà với tôi chỉ là thoáng qua
-Cô Ngọc khác chứ ạ,tôi tin là vậy…lựa chọn tuỳ ở sếp…
Cặp vé trên bàn,Duy cầm lên rồi thở dài,anh ta ấn gọi cho Ngọc cô toàn tắt đi,sau đó còn nhận được tin nhắn “ Cút đi,anh cút ngay đi”…
Duy đứng bật dậy,anh ta điên lên quát Kỳ “ Đưa cô ta đến đây,láo toét”…
Một lúc sau Kỳ đưa Ngọc tới một nhà hàng,Duy ngồi vắt chân trong đó với bộ vest đen lịch lãm…hai tay anh ta đan chéo để lên đùi nhìn Ngọc lừ lừ
-Thái độ của cô như vậy là sao?
-Tôi hỏi anh ,anh có vợ rồi à
Duy ngập ngừng rồi thở nhẹ trả lời
-Phải
Ngọc tát bốp vào mặt Duy ,cái tát ngang mặt
-Thằng khốn nạn,đàn ông đều là những thằng khốn kiếp ,lũ tham lam…
Duy lấy khăn khẽ lau má anh ta sau cú tát,mặt anh ta đầy vẻ cay cú
-Cô là gì mà có quyền đòi hỏi,là gì mà có quyền muốn tôi có vợ hay là chưa vợ…điều đó để làm gì,đâu có gì khác khi tôi chỉ coi cô như chỗ để xả thôi…
Ngọc cười khẽ ,cô đỏ đôi mắt rồi cố gượng cười tỏ ra tự tin…
-Vậy chủ tịch cao quý đây đâu thiếu chỗ để xả,tôi cũng chẳng phải gái trinh tiết gì nên tôi xin phép anh làm ơn hãy để chúng ta vĩnh viễn không còn liên quan…ngủ với anh tôi cũng làm rồi nên mong anh xoá clip của chị tôi đi ,tôi xin chân thành cám ơn,à không…chân thành biết ơn…
Ngọc cười tươi rồi quay đi
-Đứng đấy
Ngọc vẫn bước đi khiến Duy quát lên “ Tôi bảo cô đứng đấy”…
Ngọc bỏ chạy ra ngoài,điện thoại của Duy reo lên là Thư gọi…
-Cãi nhau rồi à,cô ta chạy ra ngoài rồi đấy,sao anh k đuổi theo đi
-Cút…
-Đừng phũ thế chồng ơi,anh là chồng em cơ mà và em có quyền di chết con đó rất đơn giản…
-Mày thử xem
-Ô hô…chồng em đang thách em cơ đấy ,anh nên nhớ anh có ngày hôm nay là do ai,do gia đình tôi anh hiểu chưa?
-Thế cơ đấy,tập đoàn của bố em đang nợ anh rất nhiều tiền đấy em yêu ạ,anh có thể lấy lại tất cả nhưng vì nghĩ sợ bố em sốc mà chết nên anh còn chút tình nghĩa,anh công nhận lúc đầu nhờ vào em nhưng tài sản là của bố đẻ anh gây dựng và để cho anh chứ k phải là bố em….nhớ lấy điều đấy …hãy câm và cút…một con đàn bà ngửa với tất cả đàn ông thì k có tư cách ghen tuông …
-Anh phải trả giá,à không con đàn bà này phải trả giá…
Thư cúp máy…
Trước mặt là Ngọc ,Thư lầm lỳ cầm vô lăng rồi nhấn ga lao về phía trước lao thẳng về phía Ngọc…

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN