Em Là Thứ Mấy
Phần 17
Thứ mà tôi sợ đó là lòng dạ của đàn ông,tôi đã bị vấp ngã một lần ,bị lừa dối …giờ thì tôi một lần nữa lại sa vào một cái lưới của một người đàn ông giàu có,thế nhưng anh ta lại là người đã có vợ.Tôi sợ bản thân đã sai lại càng thêm sai…
Ánh nắng xuyên qua ô cửa…Phan Cảnh Duy nằm trên giường với tư thế nằm úp,ánh nắng chiếu lên đôi môi đỏ,sống mũi cao cùng những cơ bắp trên tay anh ta …tiếng điện thoại của anh ta reo trên bàn khiến cho anh ta tỉnh giấc…với tay lấy điện thoại
-Alo
-Sếp,xin lỗi vì đã làm phiền anh vào ngày nghỉ này
-K sao nói đi thư kí Kim
-tôi muốn xin nghỉ đột xuất ạ
-Nghỉ hẳn ?
-Dạ không ,tôi xin nghỉ để kết hôn ạ
-Cô làm tôi giật mình đấy
-Tôi sợ quên nên báo sếp luôn là thứ 4 tuần tới sếp đến đưa tôi về nhà chồng nhé
-Nhất định rồi,báo kỳ vs Thiện chưa?
-Dạ bây giờ tôi báo…
-Vậy tốt rồi,làm việc cho tôi bận vậy mà vẫn có thời gian yêu cơ đấy
-Sếp luôn tạo điều kiện cho tôi về sớm mà,cám ơn sếp đã luôn giúp đỡ nhân viên …
-Được rồi …
Cúp máy Duy cười nhẹ rồi nhìn sang bên cạnh không thấy Ngọc,anh ta sờ lên đệm lạnh ngắt …vội bật dậy choàng áo thì thấy trên bàn Ngọc để lại tờ giấy
“ Tôi k xứng đáng và không hợp với anh,anh để tôi đi đi ,tôi sẽ k xuất hiện nữa đâu,tạm biệt”…
Duy nắm chặt tờ giấy,anh ta đi sang bên phòng của Ngọc mở tủ ra k còn bộ đồ nào …
Cô Kha chạy lên
-Cậu Duy tôi vừa xem lại camera cô Ngọc đi từ lúc 3 rưỡi sáng…tay sách đồ đi…
-Tôi biết rồi
Cô Kha thấy mặt Duy hầm hầm liền lo lắng…cô quay sang bảo Kỳ
-Con bé có nói đi đâu không?
-K có ,đêm qua cháu nghĩ êm rồi vậy mà…
-Cậu Duy vẻ mặt đó sắp lại có chuyện không hay rồi…
Tại cơ quan…
Hùng biết được file gửi đi từ bộ phận kiểm toán,anh ta nghĩ ngay đến Ngọc…
“ khốn kiếp mày định hại tao à,tao k bỏ qua đâu”
Hắn đi xuống bộ phận kiểm toán rồi nghe nói Ngọc xin nghỉ làm,anh ta cười khẩy “ Định hại tao xong rồi nghỉ,tao k để mày chạy dễ thế đâu”…
Trong phòng làm việc của Duy
Kỳ đặt lên bàn một bản giấy in đơn xin nghỉ việc của Ngọc…
-Cô ấy sáng nay đã gửi giấy xin nghỉ việc với lý do nhà có việc …
-Nghỉ hẳn sao?
-Dạ vâng
-Tôi hiểu rồi cô ra ngoài đi…
Duy bỏ chiếc kính cận đang đeo đặt xuống bàn cầm tờ đơn xin nghỉ việc của Ngọc rồi đứng dậy nhìn ra ngoài ô cửa “ Em rốt cuộc muốn tôi phải thế nào,sao cứ luôn làm tôi phải đau đầu vì em vậy”…
Tại quê nhà của Ngọc ở Hưng Yên
Cô ngồi nhặt rau với mẹ mà thất thần
-Trên đó có chuyện gì mà lại có vẻ mặt kia
-Con thấy cuộc sống này có nhiều khó khăn quá
-Có khó khăn mới có thành công,cái gì dễ dàng quá thì cũng k tốt…thế bao giờ con tôi định đi lấy chồng đây…
-Bạn trai còn chưa có thì lấy đâu ra chồng,con k lấy đâu,con ở vậy ,ở với mẹ
-Hai chị cô xưa cũng nói thế đấy rồi đùng cái bỏ tôi đi đấy thôi
-Con khác mà mẹ
-K có gì là khác,gặp được người tử tế là tiến tới thôi…
-Đàn ông tử tế giờ hiếm lắm mẹ ạ…k có đâu
-Sao suy nghĩ k tích cực vậy,bị bồ đá à
-Đâu có,con bảo con chưa có mà
Ngọc mở máy thấy Hân và chi nhắn tin liên tục hỏi về việc nghỉ làm ,thế nhưng Duy thì không hề có cuộc gọi nào…Ngọc cười khẽ “ Rồi cũng sẽ quên nhanh thôi”…
Tại sài gòn
Căn biệt thự trắng bật đèn sáng rực ,Duy bước xuống xe trong chiếc áo phông đen quần bò đơn giản…bố vợ và mẹ vợ ra cửa tiếp đón đon đả
-Con chào bố,con chào mẹ
Bố vợ cười tươi…
-Vào đi con,ngoài kia đang lạnh vào đây có sợ sốc nhiệt không?
-Con không,vẫn ổn ạ…
Thư đi ra khoác tay Duy ra vẻ là cặp đôi hạnh phúc…
Ngồi xuống bàn ăn bố Thư tâm sự với con rể
-Mẹ con nó tự tay chuẩn bị cả chiều nay đấy,con thử xem sao?
-Vâng…
Thấy Duy ít nói người mẹ kế tên Hương vội nói khéo
-Con ăn có vừa miệng không con
-Con thấy rất vừa …
-Con thấy vừa là mẹ vui rồi…
Bố Thu nâng ly lên cạn
-Nào bố con mình hết đi
-Vâng…
-Cái con bé Thư bố đang bảo nó chuyển ra đó ở với con,vợ chồng xa nhau lâu là k được
Duy nhìn Thư với ánh mắt lừ lừ,Thu liền xua tay
-Không con ở với bố cơ
-Con gái lớn rồi phải ở với chồng chứ,xa nhau lâu k có tốt
Duy khéo léo đáp lời
-Con nghĩ vợ con ở đâu thoải mái thì con đều đồng ý
Mẹ kế xen lời
-Vợ chồng cũng nên tính chuyện con cái đi chứ con,giờ hai đứa xa nhau lại chưa con cái,k ràng buộc…nhỡ có cô nào đó khéo hơn con bé Thư gạ gẫm con thì đến mẹ cũng k yên tâm…
Mẹ kế nói vậy Duy khựng lại,anh ta mỉm cười khẽ
-Mẹ yên tâm có cô nào gạ con thành công ,lúc đó con nhất định sẽ nói cho vợ con biết mà k hề giấu diếm…
Bà mẹ kế cười gượng
-Mẹ đùa mà…
-Con cũng đùa mà…trong lòng con có ai,Thư là người rõ nhất,phải không em…!
Duy cười nhếch môi…
Tại quê Ngọc…
Cô ra làm cỏ ở mộ bố rồi vừa làm vừa tâm sự
“Bố à ,bố có nhớ phù hộ cho con gái không mà con gái toàn gặp điều đen đủi lắm”…
Tự dưng nghĩ đến đó Ngọc lại chảy nước mắt khi nghĩ đến cuộc đời của mình…
Trên chiếc du thuyền tại sông Sài Gòn…
Duy ngồi nhìn vào điện thoại ấn vào zalo thấy Ngọc truy cập 12p trước…anh ta thở dài và thổi phù lên trời…từ sau lưng Thư ôm cổ Duy tay đưa ly rượu
-Anh mai mới bay chứ
-không anh chuẩn bị ra sân bay luôn đây
-Nãy anh cũng nghe mẹ e nói rồi đó ,dù anh không yêu em nhưng chỉ cần chúng ta có một đứa con thì sẽ khác,sẽ gắn kết hơn
-Em biết là k thể mà,anh muốn có con nhưng người anh muốn có con k phải em,chúng ta sẽ sớm ly hôn thôi,bữa ăn hôm nay vì em anh đã tới ,anh cũng đã rất tôn trọng em ,anh có thể cho em mọi thứ anh có trừ tình cảm,anh yêu người khác rồi…
Duy đứng dậy quay đi Thư hét lên phía sau
-Đừng nói với em là cô ta,cô ta hơn em ở điểm nào?
-Chính vì k hơn em nên anh mới thích đấy
Duy nháy mắt rồi nhẩy sang thuyền khác,Thiện phóng đi …Thư hét lớn “ Em k bỏ anh ,không bao giờ bỏ anh”…
Trên du thuyền thiện nói
-Cô ấy ở quê nhà,mai là dỗ bố cô ấy
-Vậy à…
Duy ấn vào zalo Ngọc nhìn ảnh cô trong ngày lễ tốt nghiệp béo ú ụ…anh ta mỉm cười khi cứ nhìn chăm chú vào bức ảnh…
Tối hôm đó tại nhà Ngọc ba chị em gái ngồi quây quần ăn tối,chị cả mới sinh nên lúc nào cũng thiếu ngủ…
-Chị ăn xong đi ngủ luôn đây
Ngọc cau mày
-Thế đau dạ dầy đấy chị
-Chị thề là thèm ngủ lắm rồi
-Đêm nay em trông cu bo cho
Chị hai thì cứ ấn điện thoại,Ngọc nhìn
-Chị bận quá nhỉ
-À anh ở công ty chị hỏi mấy việc
Chị cả lên tiếng
-Này mày có bồ bịch k đấy
-Em nào có
-Tao hôm nọ đi mua bỉm thấy mày lên xe của thằng nào đèo
-Đồng nghiệp của em c buồn cười,nói thế mẹ nghe thấy rồi ck em lại hiểu lầm
Nói tới đó Ngọc lại nhìn chị hai rồi thầm nghĩ “ Chị ấy vẫn ngoại tình,k thể thay đổi “…
Đêm hôm đó Ngọc ôm cu bo cho chị cả ngủ…đi đi lại lại trong phòng cô nghĩ đến nụ hôn của Duy ,nghĩ đến bàn tay anh ta khi ôm…cô nhắm mắt “ quên đi,quên đi nào,mày sao vậy,sao cứ nghĩ tới anh ta,thứ đáng sợ mình lo nhất đang tới,trong đầu chỉ có anh ta,mệt mỏi quá,anh là ai mà lại xuất hiện trong đời tôi”…
Ngọc vừa ôm cu bo vừa đi lại với đôi mắt đỏ lên…đôi mắt rưng rưng …
Sáng hôm sau khi con rể tụ tập về nhà để ăn giỗ,họ hàng cũng đã tới ,Ngọc được mẹ sai mang đồ sang nhà Bác bị ốm k qua được…
Đến khi bác gái cả ( chị gái mẹ) hỏi
-Thế cái Ngọc k đưa bạn trai về hử
-Cháu đã có người yêu đâu Bác
Ngọc cắn miếng bánh bao rán rồi đúng lúc đứa cháu họ chạy vào bảo mẹ Ngọc
-Bác Tuyết ơi có anh hỏi nhà Bác
-Anh nào thế…
-Anh ấy bảo là người yêu chị Ngọc…
Ngọc đang cắn miếng banh bao liền mắc nghẹn ở cổ…đúng lúc Duy từ ngoài cổng trong bộ áo sơ mi đen quần âu lịch lãm,mái tóc vuốt lệch lịch sự tay sách giỏ hoa quả…Ngọc như rụng rời tay chân …
Mẹ Ngọc đon đả
-Chào cháu
-Vâng cháu chào các bác ,các cô …cháu xin phép vào thắp hương…
Mẹ Ngọc véo tay cô
-Sao mày k bảo mẹ trước hả
-Con biết đâu được đấy
-Mày không biết thì ai biết…
Vào trong Ngọc sắp hoa quả rồi thấy Duy thắp hương nghiêm trang…cô đang định ra lầm bầm với Duy thì chị cả đẩy Ngọc ra vào hỏi Duy
-Bạn trai Ngọc đây hả,thế mà nó giấu ,chị là chị cả của nó
-À vâng…
-Ra ngồi uống rượu với các anh đi
-Dạ vâng
Ngọc thấy Duy ngồi vào mâm uống rượu…ai cũng khen Duy nhất là mấy bà Bác bà Dì
“ Cao to,đẹp trai lịch sự,thế mà bác hỏi lại bảo không có”
Mẹ Ngọc cười tươi
-Con quen lâu chưa,cậu ấy làm nghề gì
-Làm cùng ngành ngân hàng với con
-Ui thế quá đẹp còn gì…
-Kìa mẹ
Mẹ Ngọc ra nâng chén mời mỗi cậu con rể một ly…
Đến tối ai cũng say mềm nhất là hai anh rể,Duy vẫn tỉnh,anh ta đứng dậy dọn cùng mẹ Ngọc
-Con cứ để đấy cô làm hết,cứ lên đi nghỉ đi
Ngọc ngồi rửa bát mà lầm bầm…
-Anh ấy về luôn đấy mẹ
-Say này lái xe sao được ,nguy hiểm,mày chỉ được cái nghĩ k thấu đáo…
Duy cười nhẹ
-Vậy cháu xin phép ở lại đây hôm nay
-Ừ cứ thoải mái đi nhé …phòng con Ngọc ở tầng hai bên trái
-Vâng ,vậy cháu xin phép
Ngọc nhìn mẹ
-Kìa mẹ,mẹ làm thế ngta bảo nhà mình dễ dãi
-Ui dồi giờ mẹ tây hoá rồi,có cấm thì hai đứa ở trên kia mẹ biết làm sao được,cứ thoải mái
-Mẹ say rồi đấy,mẹ k giữ khí tiết cho con à
-Khí dời…đi lên xem sao nhỡ cậu ta gió máy
Ngọc đi lên trên đang hừng hực định vào nói Duy,vừa bước vào phòng Duy tóm tay Ngọc rồi đóng cửa lại,ghì cô vào tường…
-Anh say rồi
-Anh biết uống từ sáng mà,rượu quê em rất nặng…
-Vậy anh đi nghỉ đi,để tôi lấy chăn trong tủ
Duy tựa đầu mình vào trán Ngọc
-Sao lại đi,sao lại bỏ anh …
-Tôi…
-Anh k cho phép em bỏ anh…
Duy ôm eo Ngọc rồi hôn cô,ôm sát chặt ,Ngọc đấm tay vào ngực Duy…
-Bỏ ra anh biết đây là đâu không…
Duy với tay vặn cửa…anh ta vác bổng Ngọc lên giường…vén áo len của Ngọc lên rồi mút đầu ngực cô và cắn…Ngọc ngửa cổ thở…
Vừa mút ngực Ngọc rồi Duy nằm ngủ luôn trên bụng cô…Ngọc phì cười …cô khẽ nhổm dậy Duy ghì lại
-Hôm nay anh mệt quá…
-Tôi có bảo gì đâu,anh nghỉ đi
-Đừng đi đâu,em có biết anh nhớ em thế nào không,đừng để anh cáu lên,em mất tất cả,kể cả anh…
Duy nhổm dậy Ngọc tròn mắt nhìn,anh ta cúi xuống khẽ hôn lên môi cô…Ngọc cắn lên môi Duy…
-Em sợ sẽ yêu anh…
Câu nói đó khiến Duy như bừng tỉnh rượu…anh ta như không tin vào những gì mình đang được nghe thấy…
Tại Sài Gòn…
Thư nhắn cho bạn trai cũ đến để quan hệ…gã bạn trai nói khẽ
-Anh xuất trong nhé
-Thoải mái đi k lo đâu
-Tưởng em lo có bầu
Thư cười nhẹ và nghĩ “ tôi cần có bầu nhưng người chịu trách nhiệm sẽ là Duy “…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!