Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia - Chương 29: Phiên Ngoại 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
83


Vị Omega Thơm Ngon Mềm Mại Kia


Chương 29: Phiên Ngoại 4


Mỗi ngày trôi qua đều được người khác nâng trong tay chăm sóc, Dung Tiếu cũng đã hết thời hạn xin nghỉ.

Anh nói với giáo viên lý do xin nghỉ của mình, nói dối mình bị bệnh tương đối nghiêm trọng, đang phải nằm ở bệnh viện để điều trị, giáo viên cho anh nghỉ một tuần, khi Dung Tễ quay lại, vừa đúng vào ngày nghỉ thứ ba của anh.

Thật sự anh cũng không nghĩ khoảng thời gian này Dung Tễ sẽ về, anh chỉ vì biết mình mang thai nên muốn xin nghỉ để có thể bình tĩnh chấp nhận sự thật, ai biết là đầu sỏ gây chuyện lại về đúng lúc này.

Đầu sỏ gây ra chuyện sau khi về nhà đối với anh hết sức ân cần, anh chỉ cần ho một tiếng sẽ có nước đưa tới, rụt rụt cổ sẽ có thêm áo khoác trên người, dụi dụi mắt Dung Tễ sẽ tiến đến ôm anh ngồi lên đùi, ân cần hỏi có phải anh mệt không.

Nếu lúc này có ai quen biết Dung Tễ mà nhìn thấy biểu tình dịu dàng của hắn, có khi kinh ngạc đến rơi cằm.

Có thể nghĩ, khi hắn biết anh sắp hết kỳ nghỉ phép, mang thai vẫn còn phải đi học, rốt cuộc không vui đến mức nào.

Dung Tiếu mấy ngày nay được sủng mà kiêu, lúc đối diện với Dung Tiếu, biểu tình luôn mang theo chút kiêu căng, đương nhiên Dung Tễ tình nguyện chiều anh, “Em lúc trước để lộ thân phận Omega của anh rồi, bây giờ anh không muốn bọn họ biết chuyện anh mang thai, anh muốn đi học.”

Tuy rằng Dung Tễ cảm thấy nói hay không cũng vô dụng, bởi vì khi Omega mang thai, tin tức tố sẽ làm bại lộ tất cả, nhưng hắn không trực tiếp nói ra, như vậy không khác gì khiêu khích Dung Tiếu.

Hắn tận lực lấy lòng nói: “Được rồi, nhưng tình trạng cơ thể anh bây giờ không thích hợp tiêm thuốc ức chế, tin tức tố……”

Người xưa nói mang thai ngốc ba năm, Dung Tiếu đối diện với Dung Tễ một lúc lâu, nhìn hắn muốn nói lại thôi, chậm chạp không hiểu hắn có ý gì.

Dung Tễ lần nữa muốn nói lại thôi: “Tin tức tố……”

Rất lâu sau đó, không khí phảng phất bị đông cứng, Dung Tiếu chớp chớp mắt, bừng tỉnh đại ngộ, sau đó không dám tin chỉ vào chính mình: “Anh có thai ba thắng, bây giờ chỉ cần một con chó chạy qua ngửi một cái cũng biết anh mang thai.”

Omega mang thai hai tháng đầu, tin tức tố và kíƈɦ ŧɦíƈɦ tố trong cơ thể mẹ giống nhau, đều là một dạng chế ước, cân bằng trạng thái của nhau, trừ bỏ người cha Alpha, thì những người khác cũng không biết có điều gì khác thường. Nhưng từ tháng thứ ba trở đi, thai nhi phát triển, kíƈɦ ŧɦíƈɦ tố của cơ thể mẹ cũng sẽ phát triển, loại này so với mùi tin tức tố cũng không giống nhau, người khác chỉ cần ngửi thấy là biết anh đang ở tình trạng nào.

Có thể coi đây là công năng đặc biệt của Omega, vì bảo vệ thai kỳ của mình mà sinh ra tiến hóa, dùng để cảnh báo những người xung quanh muốn đến gần: “Nhìn đi, đây là một Omega đang mang thai, tránh xa người ta ra.”

Dung Tiếu nghĩ thông lại im lặng không nói gì.

Cuối cùng, vẫn là Dung Tễ giúp anh xin tạm nghỉ học.

Sau đó, Dung Tễ lại thuyết phục anh mỗi tuần đến khoa sản kiểm tra thai kỳ, hắn tuy rằng đánh giặc rất ưu tú, nhưng làm cha vẫn là lần đầu tiên, mỗi lần đến bệnh viện, đều học được nhiều kiến tức mới mẻ từ hộ sĩ.

Trong nhà bày đầy sách hướng dẫn thai phụ, hắn cẩn thận đọc từng chữ một, còn mua các loại đồ chơi mang tính giáo dục sớm, đặt trên bụng Dung Tiếu, có đôi khi đối diện với bụng Dung Tiếu lầu bầu cả một ngày, chẳng biết nói cái gì, cũng không thấy chê phiền.

Kỳ thật Dung Tiếu cũng không thích trẻ con cho lắm, bởi vì hồi nhỏ đã để lại cho anh một bóng ma, khiến cho anh mỗi lần nhìn thấy trẻ con đều sợ hãi, khiến anh cảm thấy trẻ con trên thế giới đều là phần tử rất khủng bố.

Nhưng mang thai rồi, nếu không giáo dục cho tốt, đến lúc đó sẽ thật sự sinh ra một đứa trẻ hư, bóng ma trong lòng anh chỉ sợ lại lớn hơn trước, nên anh chưa bao giờ từ chối Dung Tễ dạy dỗ đứa nhỏ trong bụng anh từ sớm.

Thời kỳ mang thai tuần thứ hai mươi, phản ứng thai nghén của Dung Tiếu có hơi muộn, nhưng vừa đến đã khiến anh nôn đến long trời lở đất.

Trải qua mấy tháng nỗ lực, Dung Tễ rốt cuộc nhận được sự cho phép ôm ấp hôn hít của Dung Tiếu, hôm nay hắn tỉnh lại, đầu tiên là cùng Dung Tiếu trao đổi cái hôn triền miên chào buổi sáng, còn chưa kịp chào hỏi con yêu, Dung Tiếu đột nhiên đẩy hắn ra, quay đầu nôn ra mép giường.

Dung Tễ dại ra, sau đó mới phản ứng lại —– ca ca nhà hắn nôn nghén.

Con cưng không nghe lời bắt đầu biết quấy ba rồi.

– —

Hơi lỗi kỹ thuật một chút, bản raw mình tải bị thiếu phiên ngoại. Còn 2c phiên ngoại nữa nha cả nhà

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN