“Tôi là người thừa kế duy nhất do bà ngoại tôi cùng Khâu gia chỉ định, tôi mở Khâu Gia Tửu phường, mới là Khâu Gia Tửu phường chân chính!” Khâu Hàn mang theo tươi cười cao ngạo nói.
Lâm lão gia tử cầm lấy thiệp mời nhìn, sau đó tùy tay ném xuống nói: “Thật là ngu xuẩn mà! Khâu gia sáu phương đều đã thất truyền, dù cho trong tay mày còn mấy vò rượu Khâu gia, thì có thể mở nổi một Khâu Gia Tửu phường mới sao? Hay là nói, mày muốn mượn danh nghĩa Khâu Gia Tửu phường, bán rượu khác? Mày mà làm như vậy, chỉ sợ bà ngoại mày ở một thế giới khác, cũng sống không được yên ổn.”
“Nói giống như Khâu Gia Tửu phường hiện tại không có bán rượu khác vậy.” Khâu Hàn hừ lạnh một tiếng nói: “Bất quá các người có thể yên tâm, tôi sẽ không làm như vậy, Khâu Gia Tửu phường chỉ bán rượu Khâu gia.”
“Mày lại nói mê sảng gì vậy, mày…….” Lâm lão gia tử nói còn chưa xong, đột nhiên sửng sốt, sau đó kinh nghi bất định (*) nhìn về phía Khâu Hàn.
(*) Kinh nghi bất định: không biết nên tin hay không
“Xem ra là ông đã đoán được.” Khâu Hàn cười như không cười mà nói: “Đến lúc đó, ông có thể tự mình tới xác định một chút, đến tột cùng có phải tôi chỉ bán rượu của Khâu gia hay không, nếu tôi ở Khâu Gia Tửu phường còn bán rượu khác, ông có thể dẫn người tới phá phường của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản.”
Lâm lão gia tử thấy Khâu Hàn thề son sắt như thế, trong lòng càng thêm hoảng loạn, ông ta hướng Khâu Hàn xác nhận nói: “Mày biết Khâu gia sáu phương?!”
Khâu Hàn không trả lời, chỉ là cười cười, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi Khâu Hàn rời khỏi, người Lâm gia đều nhìn về phía Lâm lão gia tử, mà Lâm lão gia tử lại sắc mặt khó coi nhìn Khâu Nghiên Phương hỏi: “Bí phương ủ rượu của Khâu gia, đến tột cùng là dùng phương thức gì truyền thừa xuống?”
“Con thật sự không biết.” Khâu Nghiên Phương nhíu mày nói: “Từ nhỏ đến lớn, bà ấy đều không có dạy con ủ rượu, cũng không có nói qua nội dung Khâu gia sáu phương với con, con còn cho rằng chờ sau khi con lớn lên, mẹ con khẳng định sẽ đem phương pháp ủ rượu của Khâu gia sáu phương dạy cho con nhưng từ sau khi con cùng Đức Phong kết hôn, mẹ không còn quan tâm tới con, càng không cho con tiếp xúc với bất kỳ việc gì liên quan đến Khâu Gia Tửu phường.”
Lâm lão gia tử biết, Khâu lão thái thái đây là đang đề phòng Lâm gia, cũng càng đề phòng ông, trước đó ông ta đã xác định Khâu Hàn không biết Khâu gia sáu phương rồi mà, chẳng lẽ Khâu lão thái thái sớm đã có chuẩn bị?
Sắc mặt Lâm Dật Cẩm càng lúc càng khó coi, nội tâm lại hoảng loạn nghĩ, Khâu Hàn biết Khâu gia sáu phương? Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!
Tân Khâu Gia Tửu phường sắp khai trương, Diệp Huyên Thành thay Khâu Hàn mời khách khứa, tuyên truyền bốn phía, vài ngày sau, người nên biết đều đã biết.
Nếu người khác đều đã biết, Diệp lão gia tử tự nhiên cũng biết, ông muốn gọi Khâu Hàn tới hỏi một chút đến tột cùng mọi chuyện là như thế nào, nhưng Khâu Hàn tránh né tìm không thấy, chỉ kêu người tiện thể nhắn cho ông ta, nói là nếu ông ta thật sự muốn biết tột cùng sao lại thế này, ngày khai trương có thể tự mình đến tìm hiểu.
Về việc mở Tân Khâu Gia Tửu phường, rất nhiều người nghị luận sôi nổi, rất nhiều người đều cảm thấy nhất định là Khâu Hàn không cam lòng quyền thừa kế Khâu Gia Tửu phường bị đoạt, cho nên lộng quyền mà khai trương một Khâu Gia Tửu phường mới, rồi chuẩn bị rượu khác lừa gạt mọi người, nếu cậu ta thật sự biết Khâu gia sáu phương, mấy năm nay vì sao lại không nói ra.
Tới ngày khai trương, bên ngoài Khâu Gia Tửu khách đều đã đến đầy nhà, tới rất nhiều khách khứa. Bởi vì là do Diệp Huyên Thành tự mình mời khách, bạn bè của y đương nhiên là muốn tới cổ vũ, còn những người khác một phần nể mặt mũi y, một phần mang theo lòng hiếu kỳ, lại đây nhìn xem mọi chuyện đến tột cùng là như thế nào.
Diệp Huyên Thành tự mình tới cửa đón bạn bè, sau đó mang bọn họ đi vào bên trong.
“Vườn này xây thật nhanh, mới mấy tháng mà xây được như vậy, thật đúng là thần tốc a.” Tưởng Thắng một bên thưởng thức một bên cảm thán nói.
“Bởi vì đã có bản vẽ hoàn chỉnh, cho nên mới xây nhanh như vậy.” Diệp Huyên Thành giải thích nói.
“Hiện tại, cậu là cổ đông của Khâu Gia Tửu phường này sao?” Lý Khai Nguyên tò mò hỏi.
“Đúng vậy.” Diệp Huyên Thành trả lời.
“A, đừng nói là Khâu Hàn thật sự biết Khâu gia sáu phương đi?” Thẩm Duyên nhìn Diệp Huyên Thành nói: “Nếu chuyện này là thật, vậy viễ cậu là cổ đông của Khâu Gia Tửu phường quá là tốt rồi! Nói không chừng có thể tái hiện các buổi đấu giá rượu của Khâu Gia Tửu phường năm đó mà còn có thể thuận tiện nói sinh ý nha.”
Diệp Huyên Thành cười cười nói: “Đến tột cùng mọi chuyện là như thế nào, chờ lát nữa các cậu sẽ biết.”
Khâu Hàn đang ở phòng trà nghỉ ngơi, Cố Dương đi đến, nhìn cậu kêu lên: “Khâu Hàn.”
“Lại đây ngồi.” Khâu Hàn mỉm cười nói.
“Bên ngoài thật náo nhiệt.” Cố Dương ngồi xuống nói: “Tớ và ông nội cùng nhau tới, trong lòng ông ấy tràn đầy chờ mong, thật sự cậu có thể nhưỡng ra Khâu gia sáu phương sao? Tớ đặc biệt tới đây hỏi một chút, sợ lần này ông tớ tới, sẽ thất vọng mà đi về.”
Khâu Hàn đổ cho anh một ly trà, cười cười nói: “Đừng có gấp, có thất vọng hay không, chờ lát nữa cậu sẽ biết.”
“Mấy ngày này, tớ vẫn luôn tự hỏi vấn đề này, nghĩ tới nghĩ lui, tớ cảm thấy khẳng định là cậu thật sự biết Khâu gia sáu phương. Bà ngoại cậu lợi hại như vậy, Khâu gia sáu phương lại vô cùng quan trọng, sao có thể nói thất truyền liền thất truyền đúng không?” Cố Dương bưng chén trà nói: “Ai, thời điểm tớ lại đây, biết tớ nhìn thấy ai không?”
“Ai?” Khâu Hàn cầm một khối điểm tâm ở trên bàn.