Mùa Yêu
Chương 27
Chúng ta có thể vì tình mà hồn bay phách tán,muốn người mình yêu kia yêu mình đó là thứ mà tận tâm can tôi luôn khao khát…
Tại trường học…
Trúc vừa đến cổng thì thấy Xuân đi tới với gương mặt ỉu xìu
-Này sao thế,hôm qua về k bảo tao một câu nhé
-Lúc ý quên mất
-Nhưng sao thế lại lo chuyện gia đình à…
-Không,chuyện ý xong cả rồi anh Phú lo hết rồi
-Tốt quá rồi còn gì nữa
-Tao k muốn nợ người ta,món nợ quá lớn…
-Thôi anh ấy yêu mày nên làm như vậy vì người mình yêu là hết sức bình thường,lăn tăn cái gì nữa…với lại với họ thì số tiền đó chẳng là gì đừng nghĩ nhiều…
-Tao đã nói tao sẽ trả nợ bằng thể xác
Trúc đang uống nước liền phụt ra
-Thật á,điên à sao lại nói thế
-tao chỉ có thứ đó đáng giá để báo đáp người ta mà thôi,tao cũng đã nói khi nào chán rồi mới thôi…
-Thế lão Phú đồng ý luôn chứ
-Không,anh ấy nói k muốn như thế và bỏ đi
-Trời ơi anh chồng tôi yêu bạn thế đấy …
-Chồng mày k yêu mày chắc mà còn nói kiểu đó
-Không,anh ấy trong lòng chưa từng yêu tao…nhưng tao đã quyết định chờ,tao k tin k tán gục được lão
-Đàn bà sao phải khổ thế hả Trúc…
-Ai yêu trước kẻ đó thua cuộc mà…mà tối nay có lễ thả đèn hoa đăng đấy
-Sáng nay anh Phú có mời tao rồi,tối nay gặp
-Ok tối nay gặp nhé…
Tại nhà ông ngoại Khánh…
Ông ta đưa cho Tokuda một mật lệnh
-Thứ này sẽ khiến đảo lộn tất cả
-Gì vậy ông
-Tối nay hãy mở nó ra xem,con cờ cuối cùng của ta …
-Dạ vâng …
-Nó chỉ được phép nghe lời ta,chỉ vì con đàn bà đó mà nó sẵn sàng quay lưng lại với người nhào nặn ra nó,nếu k có ta nó k thể là người kiệt xuất như hiện tại…Nó chỉ được phép nghe lời ta…
Khánh đi gặp đối tác là kẻ đứng đầu của bang Hồng Hoa…
-Như vậy là thoả thuận giữa chúng ta vẫn sẽ tiếp tục ,hy vọng hồng hoa và mắt quỷ mãi luôn thắm thiết tình anh em…
Khánh khẽ cười
-Nhất định rồi ,chỉ cần chúng ta luôn giữ đúng quy tắc ,tôi chắc chắn luôn nồng nhiệt các mối quan hệ hợp tác giữa đôi bên.
-Đây là hoa hồng trắng trên núi 10 năm nở một lần xin được dâng tặng lên phu nhân của ngài…
-Món quà quý hoá quá ,thật sự cám ơn,chắc chắn phu nhân của tôi sẽ rất thích…
Khánh cầm bông hồng trắng ngồi trên xe anh ta khẽ nhìn đoá hoa rồi mỉm cười
-Sắt này tối nay tăng cường người bảo vệ phu nhân,ra khu thả đèn rất phức tạp …
-Dạ vâng tôi hiểu rồi ạ,Yumi nói lúc đầu ngài định đưa phu nhân lên biệt thự trên núi…
-Ừ nhưng cô ấy biết có lễ hội nên k nghe sự sắp xếp của ta đâu…
-Lấy vợ trẻ hơi mệt một chút …
-Ừ mệt nhưng vui…
Chiều hôm đó khi Phương đang thay đủ các loại váy áo thì mẹ cô ta bước vào
-Anh con sẽ đi cùng nhà mình còn con đi với nhà hay là
-Con sẽ đi với anh Khánh chứ
-Ừ cẩn thận nhé tối nay đông đấy
-Dạ mẹ yên tâm,hôm nay là ngày quyết định sống còn của con mà…
Phương nhếch môi cười…
Trúc đi về qua bờ biển ,thấy Phú ngồi hút thuốc mặt đầy trầm tư…Trúc vỗ vai
-Anh,sao suy tư thế ạ
-À có chút chuyện,tối nay em đi xem hoa đăng chứ
-Em có anh ơi,em đã được xem bao giờ đâu,tối anh đi đón Xuân xong lúc về mấy anh em mình đi ăn
-Xuân bảo em rồi à
-Vâng bảo rồi ,sao anh k vui thế
-Anh thấy cô ấy như kiểu đi gặp anh chỉ là ép buộc…
-Haiz…em hiểu cảm giác đơn phương ,nhưng phải như vậy mới thích,chứ nếu quá dễ dãi thì lại không thích đúng không anh?
-Chuẩn luôn
Phú nói khiến Trúc giật mình…
-Vậy em về trước nhé…
-Ừ ok tối gặp lại…
Trúc lon ton chạy về cô thay hẳn bộ thể thao ngồi chờ sẵn Khánh ở cửa…Vú đặt ly trà nóng bên cạnh
-Phu nhân có vẻ háo hức
-Thấy bảo lễ hoa đăng có nhiều đèn lắm ,lại có nhiều đồ ăn ngon hả vú
-Phải rồi rất đẹp phu nhân của tôi ạ
-Cháu thích lắm
Khánh đúng lúc về đến cửa anh ta nghe thấy vậy liền mỉm cười
-Mặc vậy đủ ấm chưa mà đi
-Em sẵn sàng rồi anh ê…
Khánh cầm tay Trúc rồi buộc sợi dây đỏ vào tay cô ( sợi dây mua của cụ già khi xưa)
-K bao giờ được tháo nó ,nhớ chưa?
Sợi dây đỏ có chiếc chuông lắc
-Gì vậy ạ
Trúc dơ lên lắc lắc kêu vẻ mặt thích thú
-Nó là thứ đánh dấu chúng ta thuộc về nhau
Khánh dơ tay lên ,tay anh ta cũng đeo sợi dây đỏ…Trúc mỉm cười
-Èo nay chồng mình ngôn tình dã man…em nhớ rồi em k bao giờ tháo đâu…
-Tốt lắm,chúng ta đi thôi…
Trúc quàng tay Khánh rồi rời khỏi nhà trong vui vẻ…
Trúc ngồi trên xe cứ dán mắt qua cửa kính nhìn người ta tấp nập trong lễ hội…cô háo hức chỉ trỏ
-Anh ,xem người ta làm đèn hình bông hoa kia đẹp dã man
-Ừm…còn nhiều thứ đẹp lắm…
Trúc và Khánh xuống đi bộ dọc con đường lễ hội,cô ăn đủ thứ món
-Anh ăn cái này ngon này…
-Ăn linh tinh dễ đau bụng đấy
-Ngon mà anh thử xem,nào a…
Trúc dí sát vào miệng Khánh cô há miệng để anh ta há theo…Khánh gượng gạo cắn khẽ một miếng…anh ta chảy nước mắt
-Sao cay vậy
-Cay đâu mà cay
Trúc còn nhúng thêm ớt vào que thịt…Yumi và Sắt đi sau cứ cười nhẹ vì nhìn sếp của họ đang bối rối…
Bước được vài bước thì gặp Phương,cô ta chủ động tiến tới,Trúc cố tỏ ra bình tĩnh quàng tay Khánh…
Phương khẽ cúi chào
-Anh ạ…em cứ nghĩ anh k thích tới mấy lễ hội kiểu này cơ ạ
-Ừm chào em…
Trúc xua tay
-Lễ hội vui mà có gì mà không thích phải k anh…
Khánh nhìn Trúc
-Tôi k thích các lễ hội
Trúc lừ mắt lườm Khánh,anh ta liền hiểu ý…Phương lại đon đả
-Em có thể nói chuyện riêng với anh được k ạ,chuyện này rất hệ trọng…
-Hôm nay anh k giải quyết việc nếu có chuyện gấp cứ nói với trợ lý của anh nhé…
Trúc cau mày
-Đang đi chơi sao lại cứ lôi chuyện công việc ra vậy …
Phương nhếch môi
-Em chưa phải làm việc nên k thể hiểu chuyện được…
Trúc vẻ mặt khó chịu,cô hẩy tay Khánh
-Vậy anh làm việc với chị ấy đi,đừng có mang nhau về làm việc trong phòng là được…
Trúc nói đểu rồi bỏ đi trước…Khánh nhìn Phương
-Anh đi đây,em đi chơi vui vẻ
Anh ta nói rất lịch sự rồi rời đi chạy theo Trúc…Trúc giận thì Khánh tóm lấy tay kéo lại
-Này đi nhanh vậy
-Tưởng anh bận ( Hất tay)
-Đừng có tỏ thái độ trẻ con ra đây như vậy,cô ta cười cho đấy…
-Em làm gì mà cười…
Khánh cúi xuống sát môi Trúc cả hai mở mắt nhìn nhau…anh ta kéo sát Trúc lại gần rồi trao nụ hôn ngọt ngào lên môi Trúc ngay dưới hàng hoa đào rơi,tuyết cũng khẽ rơi…
Phú từ xa hô
-Ơ Khánh vs Trúc kìa…
Xuân kéo tay Phú
-Họ đang hôn nhau mà anh làm họ ngại đấy
-Ôi dào em anh nó trơ lắm k ngại đâu
Phú cười hề hề vẻ mặt rất thật thà…
Trúc lùi lại đỏ lừ mặt,Khánh thì tỏ ra bình thản…Trúc lầm bầm
-Sao anh bạo vậy đang ở đường đấy
-Tôi hôn vợ mình đâu có phạm pháp…
-Biết là như thế nhưng…
Khánh rút trong áo ra bông hồng trắng…
-Tặng em…
Lần đầu tiên Khánh mở lòng gọi Trúc là em…Trúc ôm miệng vì quá đỗi ngạc nhiên
-Của …của em ạ
-Phải nó là hoa hồng trắng mọc trên núi,10 năm mới nở một lần …nó cũng như trái tim anh 10 năm rồi đang nở vì em…
Trúc bật khóc ôm cổ Khánh rồi hôn lên môi anh ta…
-Em biết là sẽ có ngày anh sẽ mở lòng với em mà…
Phú bịt mắt xuân
-Ối dồi cô em dâu nay bạo quá …
xuân nói khẽ
-Còn anh,anh có muốn em bạo giống cô ấy không?
-Hả
Xuân quay lại Phú ngẩn tò te mặt cứ đần đần lâng lâng…miệng lắp bắp
-Nếu nếu mà em…em như thế thì anh…anh …nguyện hy sinh đôi môi này…
Xuân kiễng chân lên hôn chụt lên môi Phú,anh ta trợn mắt rồi ngất xỉu…
Trúc đang ôm cổ Khánh thì anh ta thấy dưới thuyền trên sông,cô gái váy trắng nở nụ cười rồi nhìn ngọn đèn thả xuống sông…giây phút đó Khánh như chết lặng rồi gọi “ Hoa Đán”…
Trúc lúc này buông tay ra rồi nhìn theo hướng mà Khánh đang nhìn ,anh ta chạy theo hướng thuyền đang chèo,thuyền cứ trôi dưới sông còn anh ta chạy dọc trên bờ và gọi “ Hoa Đán…Hoa Đán”
Trúc tóm tay Khánh
-Anh sao vậy,cô ấy chết rồi anh hiểu không?
-Tránh ra…Hoa Đán còn sống…Hoa Đán …Hoa Đán của tôi…
Khánh hất tay Trúc hất văng chiếc lắc tay tuột rơi xuống đất,Bông hoa trắng cũng rơi …anh ta dẫm lên rồi chạy theo cô gái đang thả đèn bên dưới…mặc cho Trúc đứng chết lặng giữa trời tuyết lạnh,giữa những ngọn đèn đang được thả lung linh trên bầu trời…
The End ( Phần 1)…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!