Về Bên Anh
Phần 12
Tôi không tin vào mắt mình nữa, tôi dụi mắt nhìn cho rõ một lần nữa và mắt tôi nhoè đi. Quân bảo tôi là anh bận đột xuất, và anh lại đi vào nhà hàng cùng một cô gái khác, trông bóng dáng của cô gái ấy khá cao, mảnh mai và toát lên cả sự sang trọng, trời ạ, anh ta lừa tôi…
Tôi cười nhạt cho cuộc đời của chính mình. Sinh ra trong một gia đình không trọn vẹn, người thân duy nhất là anh hai thì cũng đã không còn, mà sự ra đi của anh cũng vì tình yêu mù quáng, mất tất cả tài sản, bị người yêu cũ phản bội ngay tại thời điểm anh hai ra đi và tới bây giờ, tưởng chừng được xoa dịu tất cả thì trái tim tôi lại vỡ vụn ra hàng trăm, hàng ngàn mảnh vì người tôi bắt đầu thương lại tiếp tục làm tổn thương tôi nữa…
Phải rồi, sỡ dĩ ngay từ đầu, Quân và tôi đã quá khác biệt. Và sỡ dĩ ngay từ đầu, mục đích tôi tiếp cận anh là để trả thù, không phải là để yêu nhưng tôi đã phá vỡ luật lệ đó để rồi tự làm tổn thương chính mình. À phải rồi, Quân chưa bao giờ mở lời với tôi về một mối quan hệ chính thức với anh thực sự, và có lẽ, tôi đang là một con rối chính hiệu trong trò chơi không hơn không kém này. Thù thì chưa được trả, mà tim mình thì lại bị dao ghim, tôi sao thế này ? An ơi mày sao thế này ?
Tôi lấy tay vuốt mặt, tự thấy mình đã quá sai trong từng hành động, tự thấy mình đã quá nuông chiều cảm xúc của bản thân để rồi nó một lần nữa lại chà đạp mình, và tự thấy mình phải đứng lên chống lại mọi thứ, kể cả anh. Anh đã cho tôi một nỗi đau mới, và Quân ạ, tôi sẽ trả anh lại gấp nhiều lần. Anh muốn vờn tôi phải không, được rồi, tôi sẽ ngoan ngoãn để anh vờn, tôi kinh tởm anh, tôi kinh tởm tất cả mọi thứ thời gian qua anh đã làm với tôi, tôi kinh tởm…
Tôi khóc như mưa suốt mấy tiếng trời rồi gục đầu ngủ quên lúc nào không hay, khi chợt tỉnh giấc thì lúc đó đã 3h sáng, nhặt chiếc điện thoại bên cạnh giường thì thấy 10 cuộc gọi nhỡ của Quân và hai tin nhắn :
10h10’
-“ Anh mới xong việc, vừa trở về nhà, em đã ăn uống gì chưa ? Anh gọi em không được. Nhớ em.”
10h30’
-“ Chắc ngủ quên rồi, bé ngủ ngon. Mai thức dậy nhắn tin anh nha.”
Tôi cười khẩy, đàn ông đúng là tham lam, luôn muốn nhiều hơn như thế, mới đi chơi với gái về rồi lại nhắn tin sến sẩm nhớ nhung tôi, thật là nực cười và kinh tởm, nhưng tôi cũng vuốt nhẹ tay nhắn tin cho Quân những lời lẽ mà tôi cho là buồn nôn thực sự :
“ Em nằm chờ điện thoại anh mà ngủ quên mất, giờ vô tình thức giấc thì nhận được tin của anh. Nhớ anh lắm luôn. Love u “
Sáng hôm sau mới 6h sáng, Quân đã hồ hởi gọi cho tôi, giọng có vẻ sảng khoái và năng lượng vô cùng :
– Em dậy chưa ?
– Em vừa tắm xong, chuẩn bị thay đồ rồi đi làm đây.
– Hôm qua nhớ anh lắm hả, thấy nửa đêm rồi còn nhắn tin cho anh…
– Nhớ chứ sao không, 3 ngày không gặp anh rồi, hic.
– Tí anh qua đón đi ăn rồi đi làm nha, qua anh cho nhìn mặt anh cho đỡ nhớ ..
– Thật ạ, yeah yeah, Em đi chuẩn bị đây…
Tôi nghe tiếng Quân cười nhẹ trong điện thoại, xác định con mồi đã hơi phê, tôi quyết định đẩy nhanh tiến độ cho việc yêu đương lần này và tôi nhất định phải chủ động dứt điểm mọi việc. Nói ra những lời không hề có cảm xúc trong cuộc điện thoại với Quân, tôi tự cảm thấy buồn nôn với chính bản thân mình, nhưng tôi giờ đã hiểu một nguyên tắc, muốn săn được con mồi lớn, buộc phải hy sinh. Tôi nhanh chóng gọi điện thoại cho Hạnh, nhờ sự cố vấn của nó, đầu dây bên kia Hạnh đang ngái ngủ :
– Gì vậy con chó, sáng sớm gọi ầm cả lên…
– Haha, tao có việc cần mày giúp đây, giúp được tao dẫn mày đi ăn buffet với đi mua sắm …
– Ái chà chà, kèo ngon, tao tỉnh rồi nói đi…
– Tao muốn đẩy nhanh tiến độ với ông Quân, giờ tao cần phải làm gì ?
– Haha, tình cảm sâu đậm rồi chứ gì, tình cảm sâu đậm như thế nào thì thể hiện ra như vậy thôi, cứ tự nhiên thôi…
– Ừ, nhưng tao muốn nhanh gọn cơ, mày cố vấn tao đi …
– Rồi, thế bữa giờ cả một tháng kể từ ngày mày ríu rít kể với tao mày và ổng thính nhau thì chúng mày đã tới giai đoạn nào rồi ?
– À thì sau đó thì vẫn bình thường, hay đi ăn đi coi phim, ổng ôm và xoa đầu tao khi về nhà, hàng ngày nhắn tin hỏi thăm dặn dò..
– Hôn chưa ?
– À chưa…
– Trời, một tháng rồi mà chưa hôn ?
– À, có một lần nhưng trước lúc thính cơ, tao xỉn nên tao hôn ổng thách thức bà Thuỷ…
– Con này táo bạo thật, haha
– Giờ tao cần táo bạo nữa ..
– Để xem nào, hai người quan tâm nhau mà chỉ có ôm với cả đi chơi, lại còn chủ động nói thích nhau nhưng chưa mở lời, chưa hôn nữa, vậy thì bây giờ, mày phải xác lập mối quan hệ với ổng và hôn nhiều lên cho quen hơi …
– Ừ, bằng cách nào ?
– Trước hết là bây giờ mày cần chủ động trong mọi chuyện, mày hiểu ý tao không ?
– Ý mày là tao chủ động cưỡng hôn với tỏ tình á ?
– Đại loại là thế, mà cũng không hẳn thế, ý tao là làm khéo khéo tí, nhưng mọi thứ mày phải cầm cương nhé.
– Ok để tao tính, có gì tao báo cho.
– Ok, yêu sâu đậm cmnr hahaa, ôi bạn tôi…
Tôi chỉ cười cười với Hạnh rồi cúp máy, tôi nghĩ thời gian này không phải là thời gian hợp lý để tôi chia sẻ với Hạnh về việc tôi sẽ trả thù bằng mọi giá như thế này, tôi để đến khi mọi việc xong xuôi rồi tôi sẽ kể để nó không phải lo lắng cho tôi, và cũng để tôi có thể độc lập làm mọi thứ một mình, có lẽ Hạnh đã nghĩ tôi đã quên đi việc trả thù và yêu Quân như một con thiêu thân để rồi sau này tôi sẽ có tất cả nhờ tình yêu, nhưng Hạnh ơi, thực sự mọi thứ không phải là như vậy…Tao đã khác rồi, khác lắm rồi…
Tôi vào tủ đồ, lựa một chiếc váy phi bóng đỏ khoét ngực ôm sát người, xoã tóc nhẹ và uốn cong hai lọn tóc hai bên, xịt ít mùi hương hoa hồng quen thuộc, kẻ mắt, đánh má hồng và son tí son đỏ, nhìn tôi trong gương trông thật xinh Xắn bắt mắt. Làn da trắng nõn nà được tô điểm bởi chiếc váy đỏ sexy và mái tóc đen dài, gương mặt toát lên sự ngây thơ nhưng trong đôi mắt tôi thì lại ánh lên nỗi đau buồn và sự sắc lẹm đầy cứng rắn, cơ thể nhỏ bé này, gương mặt này em phải chịu thiệt thòi nhiều rồi, đôi mắt này em đã khóc nhiều rồi, chị sẽ không khiến em phải đau nữa…
Tôi với tay, kéo xếch ngực lên, chỉnh lại áo ngực rồi đẩy ngực mình ép vào khe áo, lộ ra sự căng mọng tròn đầy và cả sự khơi gợi nữa, nhìn bản thân đã ổn và thần sắc đã khác hơn rất nhiều thì tiếng chuông điện thoại vang lên, là Quân gọi :
– Anh đang ở dưới, em xuống nhé.
– Dạ, em xuống liền..
Xuống đến nơi thì thấy một chàng trai cao to tuấn tú với bộ vest xám ánh kim đang đứng khoanh tay lười biếng dựa người vào mũi chiếc xe ô tô đen của mình, tôi bắt được ánh mắt anh nhìn tôi thoáng ngạc nhiên, rồi nhanh chóng thu về bằng vẻ thích thú hài lòng và miệng nở một nụ cười, anh di chuyển và mở cửa xe cho tôi, tay đỡ lấy tai tôi và điềm đạm nói :
– An của anh đây sao ?
– An đây, nhưng của anh hồi nào.
Tôi bĩu mỏ, chui vào ngồi bên trong xe, anh đóng cửa xe lại và đi vòng lên đầu xe ngồi vào ghế lái, miệng vẫn cười nhẹ và hắng giọng :
– Hôm nay, em rất lạ.
– Lạ thế nào ?
– Rất khác ngày trước.
– Em vẫn là em đấy thôi, chỉ đổi phong cách ăn mặc một chút, phong cách cũ đến lúc phải thay rồi… Anh thấy em thế nào, xinh không ?
– Em luôn xinh.
– Vậy được rồi, em sẽ theo phong cách này…
– Điều gì khiến sau 3 ngày gặp lại em thay đổi phong cách thế?
Anh vừa lái, mắt vừa nhìn qua tôi..
– Để quyến rũ anh- Tôi nói giọng thản nhiên.
– Em luôn hấp dẫn anh mà, lúc nào cũng vậy.
– Nhưng em vẫn thấy chưa đủ.
– Sao lại chưa đủ ?
– Vì em chẳng là gì với anh cả?
– Sao em lại nói thế ? em luôn quan trọng với anh và anh thực sự thương em.
– Thế sao- Tôi nhún vai.
– Ý em là sao ?
– Em nghĩ là mình chưa đủ để anh có thể xác lập một mối quan hệ với em, anh chỉ bảo nhớ em, thương em, em quan trọng, nhưng anh chưa bao giờ mở lời bảo em làm bạn gái của anh cả, anh cũng không bảo yêu em nữa..
– Trước giờ, những lời anh nói với em đều chân thành, anh không bảo yêu em vì em nhớ ngày trước em có nói với anh là em ghét từ Yêu mà phải không ? Nên anh dùng từ thương để dành cho em, vì nó còn quan trọng hơn chữ yêu nữa, những gì anh làm cho em dù không cần nói đều tự khắc xác lập mối quan hệ này rồi.
Tôi mỉm cười, ồ, vậy là thế sao, chắc anh chân thành với nhiều người lắm, tôi tiếp tục im lặng không nói gì, và anh tiếp tục lên tiếng :
– Anh xin lỗi vì đã yêu em không đúng cách, để em cảm thấy em cần thay đổi nhiều hơn vì mối quan hệ này. An, anh xin lỗi. Em không cần phải thay đổi gì cả, anh yêu em, vì em luôn là chính em từ trước tới giờ..
Tôi nghĩ bụng, haha, thế cơ à, tôi không còn ngây thơ cả tin như ngày xưa đâu, cảm ơn anh đã yêu tôi như thế, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng trong lòng cứ nhói lên từng cơn, cái cảm giác kiểu bị dằn vặt nó khiến tôi vô cùng khó chịu nhưng vẫn phải mỉm cười rồi tính toán cần làm gì tiếp tục :
– Anh không cần phải xin lỗi, là em không hiểu anh, anh dừng xe bên góc đường bên kia được chứ ?
– Uh, em cần gì hả ?
Tôi không trả lời cho đến khi anh tấp xe vào góc đường vắng đối diện, tôi nhoài người lấy hai bàn tay ôm sát vào gương mặt đẹp như tạc ấy, ánh mắt si mê nhìn thẳng vào mắt của anh và nở nụ cười tinh quái nhất có thể, anh dường như hơi bất ngờ về hành động của tôi, đang nhìn tôi chưa kịp phản ứng gì thì tôi đã dùng những ngon tay thanh mảnh nhỏ nhắn của mình vuốt ve khuôn miệng hấp dẫn kia, tay tôi cứ miết nhè nhẹ nhè nhẹ còn anh thì sau cảm xúc bất ngờ vừa rồi cũng nhanh chóng thu về ánh mắt vừa sâu, vừa điềm tĩnh như vẫn thường thấy từ những ngày đầu gặp gỡ …
– Em muốn làm gì ?
– Em muốn ăn thử bờ môi này..
Ánh mắt anh thoáng những tia hài lòng, anh mỉm cười và ngay lập tức chưa dứt hết nụ cười thì tôi đã bị đảo tình thế, anh vươn tay đỡ lấy gáy tôi và phủ bờ môi quyến rũ ấy lên môi tôi, một cảm giác vừa nhẹ nhàng, ngọt ngào nhưng cũng đầy đê mê thật sự. Bờ môi anh mịn lắm, lại còn thơm thơm mùi bạc hà, anh cứ hôn tôi nhẹ nhàng và cô cùng điêu luyện như thể đã tập bài tập này hàng trăm lần, tôi đang nằm trong thế chủ động chuẩn bị hôn thì lại bị anh chủ động ngược lại, hơi bất ngờ nhưng ngay lập tức cũng bị cuốn vào và đáp lại anh một cách tận tình như thế…
Tôi bắt đầu liều lĩnh hơn thì leo lên hẳn người anh, mặc sức vươn tay luồn vào tóc anh, hăng say hôn anh và vô tình cảm nhận được thứ gì đó đang nóng dần lên và cứng hơn dưới mông mình. Anh buông tôi ra và thở hổn hển :
– Em, đừng.
– Sao anh lại dừng..?
– Ở đây không tiện và sức chịu đựng của anh có giới hạn.
– Vậy thì anh không cần phải thách thức bản thân nữa…
Và tôi thì, bắt đầu lộng hành hơn…
Mọi người cho tác giả xin 1 like và 1 share khích lệ nha ❤️
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!