Cô Dâu Mới (Phần 2)
Phần 13
Ngày hôm ấy ta ngừng gọi tên nhau,mọi thứ như rơi vào khoảng không vô cùng…
Tình yêu đôi khi tàn nhẫn như vậy,gần kề bên nhau chỉ khiến cho nhau thêm đau lòng cứ hết ngày này qua ngày khác nỗi đau chồng chất nỗi đau…
Sau hôm đó Cảnh và Tuyết ngủ riêng,cả hai cứ đi làm sớm tối k chạm mặt nhau…
Ông cụ nói với con trai
-Tình hình bây giờ cả hai đứa rất căng thẳng nên tôi nghĩ anh nên làm cái gì đó cho con anh đi
-Con thì làm gì được,giờ hai đứa nó k ai nói chuyện với ai con biết làm thế nào?
-Thế tôi mới bảo anh nghĩ cách cho êm ấm cửa nhà
-Con chịu thôi,con nói thật đấy bố bảo con đi kiếm tiền thì đơn giản hơn rất nhiều ạ
-Hai đứa nó thật sự rất có quá nhiều điều khúc mắc,đứa k nhận ra lỗi của mình,đứa lại luôn nghĩ rằng vợ nó k muốn đẻ con cho nó,thật sự mệt mỏi …
Cảnh ngồi trong quán rượu sau giờ làm,phó cục béo tiến tới gần thì Bảo chặn
-Anh phi đi đâu đấy
-Thấy sếp cảnh ngồi kia một mình buồn đang định đi ra uống cùng
-Tôi nghĩ lúc này k nên,chắc anh vẫn chưa quên chuyện bản thân đang bị kỉ luật,sếp thấy anh sẽ k vui đâu
-Có lý,vậy tôi cứ né đi sẽ tốt hơn…
Tuấn cậu bạn thân của Cảnh đi tới vỗ vai Cảnh
-Rồi hôm nay lại say
-Say mấy hôm cũng mệt rồi
-Mày khoẻ thật đấy say cả tháng chứ mấy hôm là thế nào?
-Đã một tháng rồi à
-Ừ ,thôi tao k biết chuyện cụ thể vì mày k nói nhưng tao chưa bao giờ thấy mày suy sụp thế này kể từ sau ngày vợ cũ của mày mất…hôm nay có thể nói cho tao biết rốt cuộc có chuyện gì không?
Cảnh cầm ly chạm vào cốc của Tuấn rồi tu hết
-Vợ tao xẩy thai rồi
-Tại sao,ôi trời mày còn đặt của vợ tao bộ cũi cho bé bảo hôm nào đủ ngày tháng sẽ lấy về
-Chắc chẳng còn cơ hội nằm đâu…đứa bé mất rồi
-Chia buồn với mày nhé,tao k biết chuyện,mày cũng k nên quá đau buồn,vợ còn trẻ hơn nữa mày cũng có con trai gái đủ cả rồi còn gì…
-Phải nhưng mày k hiểu đâu,vợ tao cô ấy ,cô ấy hình như đang trả thù tao ,tao cảm giác như vậy,có lẽ k giết dc tao thì cô ấy đang giết chết tâm hồn tao dần dần…
-Tao nghĩ Tuyết cũng rất đau lòng,mày phải động viên cô ấy lúc này
-Hôm đấy trời mưa tao đã bảo cô ta đừng đi làm nhưng cô ta không nghe…cô ta k hề coi trọng sự tồn tại của những đứa trẻ mà cô ta mang trong người…
-Đừng nghĩ vậy,để tao bảo vợ tao nói chuyện với vợ mày xem thế nào?
-Đừng nói gì cả ,mọi chuyện đã đủ phức tạp rồi…uống đi càng nghĩ càng thấy mệt mỏi…
Tuyết khi cho các con ngủ,Tôm liền hỏi
-Mẹ ơi bố bận ạ
-Ừ ,sao thế con
-lâu lắm rồi Tôm k thấy bố ăn cơm
-Bố làm muộn nên ăn cơm ở chỗ làm luôn con ạ,thôi Tôm ngủ đi em Bông vs anh Bin ngủ lâu rồi ấy…
-Mẹ Tuyết ơi mẹ Tuyết
-Mẹ đây con
-Mẹ yêu bố Cảnh nhiều nhé
-Ai dậy con nói vậy
-Cụ ạ,cụ bảo phải bảo mẹ yêu bố nhiều vào…
-Tất nhiên mẹ yêu bố Cảnh của Tôm rồi nếu k sao có con được …ngủ đi con…
Tuyết đi ra đóng cửa phòng các con lại,đúng lúc Cảnh đi về đến sân…anh ta nồng nặc mùi rượu ,Tuyết thở dài
-Anh uống rượu ạ
Cảnh chẳng nói gì bước đi thẳng vào trong…Tuyết nói theo sau
“ Anh định cứ thế đến khi nào”
Cảnh quay lại nhìn Tuyết
-chỉ có cách anh lùi bước để em thấy đường đi phía trước,vì anh cứ bên em là bão với giông hoài vậy thì tại sao không dừng lại…
-Em k sợ khổ ,em k sợ điều gì cả …
-Khổ vẫn ở cạnh nhau?…tình yêu tốt chẳng như vậy đâu,chúng ta chia tay đi,lần này hãy chia tay thật sự đi,hãy biến mất khỏi đời nhau như chưa hề tồn tại,thời gian qua chắc chính em cũng đã mệt rồi…
-Anh k nghĩ đến lũ trẻ,ok em sai,em sai khi hôm đó đã k nghe lời anh ở nhà để mất con,nhưng đấy đâu phải là điều em muốn,tại sao anh lại cứ dày vò em thêm để được gì,lòng anh vui hơn khi thấy chúng ta thế này phải không?
-Ít nhất anh cảm thấy ở bên em đã khiến anh cảm thấy quá mệt mỏi,em là một cô dâu mới k đem lại một chút bình yên nào đến cho anh hay cho cái gia đình này…kết thúc đi…
Cảnh quay đi,Tuyết đứng nhìn theo từ sau lưng rồi rơi nước mắt,cô ôm miệng nói lớn theo
-Anh đừng như vậy nữa…em cũng mệt mỏi lắm rồi…
Cảnh vào phòng đóng cửa lại anh ta ngồi tựa sau cánh cửa ôm đầu dằn vặt
“ Chỉ tại mình cãi số đặt tình yêu nhầm chỗ”…
Hôm sau khi Tuyết cùng vài chị cơ quan đi siêu thị,các chị biết chuyện nên đang cố gắng an ủi Tuyết…họ đưa cô đi mua đồ giảm giá
-Săn sale lớn đấy Tuyết mua chọn đi em
-vâng chị cứ chọn đi
Tuyết cứ như người mất hồn chợt cô nghe thấy giọng rất quen nói bên tai “ Chết cha “
Cô nhớ ra lúc khi cô bị đẩy ngã cô gái đó cũng nói câu “ chết cha mày đi”…
Giọng nói này là một,Tuyết quay sang nhìn cô gái xăm trổ đầy tay,cô ta cũng đang mua đồ ,sau đó cô gái bên cạnh nói với cô ta
-Chị Linh bảo chuyển tiền nốt đợt này thôi đấy
-Kệ mẹ nó,nó thuê chúng mình đẩy con chị dâu nếu chuyện vỡ lở nó chết nên mình đang nắm đằng chuôi …k phải lo,hết tiền bảo nó bơm cứ mua sắm cho thoải mái đi…
-Công nhận con nhỏ đó ác ghê,em thấy tội lỗi vãi chị ạ,đẩy cô ta xảy thai cứ thấy sao sao
-Tao đợt này nợ nhiều k thì nó nhờ cũng k làm,mẹ nó giàu có kênh kiệu lúc nhờ việc mới vác mỏ đến nhờ đứa chị họ xa tám đời này…phải công nhận đẩy phát nó ngã ra làm tao thấy cũng hối hận vãi ra…
-Thôi chị ạ ,mình đẩy nhưng cô ta ngã mạnh quá ngoài sức tưởng tượng của chị em mình …
-Ờ mấy cái thằng nhà giàu sao nó cứ dở hơi toàn thích mấy cái con yếu xìu xìu…
Tuyết nhanh trí bấm ghi âm lại đoạn hai cô gái nói chuyện …cô âm thầm rút lui…trở về nhà cô chờ Cảnh về để nói chuyện này vì hiện tại cô đang rất rối…thế nhưng 11 rưỡi khuya Cảnh chưa về cô liền gọi cho Bảo,Bảo liền nói Cảnh đang uống rượu một mình nên Tuyết liền bắt taxi đi …
Cảnh hôm nay đã say anh ta đứng dậy thì đúng lúc chiếc cốc rượu đặt lên bàn cạnh cốc rượu của anh ta…đó là Lan Ngọc
-Anh Cảnh thật tình cờ ,hôm nay sinh nhật em ,anh đi với bạn ạ
Cảnh lúc này mắt đã mờ anh ta vẫn nhận ra Lan Ngọc
-Em à,vậy chúc mừng sinh nhật em
-Anh uống nhiều thế kia rồi ạ ( nhìn trên bàn ba chai)
-Ừm,anh về đây
-Bên kia có bạn em,anh qua thổi nến với em rồi hãy đi được k ạ,nay anh trai em lại đi Pháp chưa về kịp
-Anh say lắm rồi k chuẩn đâu,để khi khác…Bảo đi lấy xe đi
Bảo cúi đầu khẽ nói “ vâng sếp”
Lan Ngọc khéo léo
-Em tiễn anh ra ngoài
-Thôi em cứ vui với bạn đi
Bảo đi ra ngoài đúng lúc Tuyết đi tới
-Anh Cảnh đâu rồi anh bảo
-Sếp đang ra rồi ,ra xe chờ luôn
-Để em vào trong em có chuyện gấp
Tuyết quay đi bước vào bên trong
Lan Ngọc thấy Cảnh thổi phù vẻ mệt muốn phả bớt hơi rượu,cô ta quay sang quàng cổ Cảnh
-Em muốn anh tặng em một món quà,coi như đền bù việc anh bỏ rơi em…
-Quà gì
Cảnh mắt lờ đờ thổi phù…
-Anh hôn em một lần được không
-Không
Cảnh trả lời luôn nhưng Lan Ngọc lại kiễng chân lên hôn thẳng vào môi Cảnh,đúng lúc Tuyết đi tới chứng kiến tất cả,tay chân cô rụng rời khi thấy chồng đang hôn cô gái khác ngay trước mặt…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!