Cô Dâu Mới (Phần 2)
Phần 14
Giây phút này tôi cảm giác như tim mình đang nghẹt thở,cảm giác như mọi chuyện cứ rối bời tất cả …tôi cảm giác như mình đang bất lực trước người đàn ông này…
Lan Ngọc thấy Cảnh k phản ứng anh ta đứng như cục gỗ…cô ta liền lùi lại
-Anh thậm chí còn không mở miệng
-Đừng làm vậy nữa,anh k mất gì,người thiệt là em …
Cảnh bước đi thẳng qua Lan Ngọc có cảm giác như bản thân mình k hề có giá trị trước mặt người đàn ông ấy…
Cảnh ra bên ngoài xe thổi phù vẻ mệt mỏi,Bảo liền hỏi
-Ơ Tuyết đâu r anh
-Tuyết
-Vâng nãy em ra thì Tuyết tới nói vào gặp anh có chuyện gấp mà
-Không thấy
Cảnh nhận ra Tuyết có lẽ đã thấy anh và Lan Ngọc khi nãy,anh ta ôm trán…
-Sao giờ sếp k thấy cô ấy đâu
-Có lẽ bỏ về rồi,về thôi…
Tuyết lúc này đứng ở góc đường nhìn thấy Cảnh đi khuất cô liền bật khóc…cô cảm giác rất buồn tay giữ lên tim…ngồi sụp xuống đường Tuyết cảm giác như chân của cô không thể đứng lên nổi sau cú sốc…
Chợt cơn mưa ào tới,trước mặt cô xuất hiện Mạnh,anh ta tay cầm ô ánh mắt cũng rất buồn nhìn Tuyết…Còn cô ngẩng lên thấy Mạnh liền ngạc nhiên cố tỏ ra mạnh mẽ gạt vội nước mắt,Mạnh nói trong dáng vẻ rất buồn…
“Em nói chỉ cần chia tay anh em sẽ hạnh phúc,anh lùi lại phía sau để chờ ngày em có hạnh phúc và giờ em trả lời anh thế này phải không?”…
Hai người đến một quán nước bên lề đường,mọi người ùn ra xem ca sỹ Phan Mạnh,Tuyết tỏ ra bối rối
-Giờ có lẽ anh k hợp ngồi quán bên vỉa hè này nữa rồi
Vệ sỹ của Mạnh đứng xung quanh anh ta
-Anh vẫn là anh,vẫn có thể cùng em uống cốc nước bên lề đường…
Tuyết cười nhẹ gượng gạo
-Nay anh đi biểu diễn ở dưới này ạ
-Ừ anh diễn ở quán bar đối diện quán rượu em ngồi…đang chuẩn bị lên xe thì anh thấy em ngồi bên đường…hắn bỏ rơi em lần nữa rồi phải không?
-Không có,em vẫn ổn
-Nói dối em k giỏi đâu ,cái gì khiến em mệt mỏi quá anh nghĩ k nên cố…
-Bỏ qua chuyện của em đi ,bao giờ anh lấy vợ
Mạnh khựng lại và Tuyết cảm thấy có lẽ câu hỏi của cô dường như khiến Mạnh k vui…
Cảnh trở về nhà vẫn chưa thấy Tuyết về…mở điện thoại ra định gọi Tuyết nhưng rồi lại chẳng dám gọi ,k gọi thì tâm anh ta cảm thấy lo lắng nên cứ mở máy rồi lại tắt đến mức anh ta ngồi ngủ ngay trên giường trên tay vẫn cầm điện thoại…
Tuyết được Mạnh đưa về cổng nhà họ Vũ…lúc này Linh và chồng đi chơi về…thấy Mạnh và Tuyết chào nhau,Linh liền bảo chồng
-Anh xem kìa mợ cả đêm hôm đi cùng trai lạ mà sao em thấy người đấy quen thế
-Chắc bạn bè thôi chứ đi với trai sao dám đưa về tận cửa nhà chồng
-Biết đâu được đấy,anh biết bây giờ là mấy giờ rồi không ,1h đêm rồi đấy ạ
-Cô ta k ngu như em nghĩ đâu
-Ôi em nhận ra rồi ca sỹ nổi tiếng Phan Mạnh anh ạ
-Thế à…ghê nhỉ quen biết với cả ca sỹ
Linh tỏ ra phụng phịu khi biết Tuyết quen người nổi tiếng cô ta ghen tức ra mặt…
Tuyết chào tạm biệt Mạnh,anh ta nói với Tuyết
-Anh k thể ở được ngôi nhà như thế này nhưng anh có thể cho em ngôi nhà đầy ắp yêu thương
-Em và anh đã kết thúc lâu rồi,giờ chúng ta chỉ có thể làm bạn
-Làm bạn với người yêu cũ em nghĩ nên không?
-Vậy có thể đây là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau,em hiểu lời anh muốn nói…nhưng em k đáng để anh phải chờ đợi…em mong anh sẽ gặp được người anh yêu thật lòng,em giờ đã có gia đình có chồng con,dù hạnh phúc hay khổ đau em vẫn phải chấp nhận vì giờ em k thể sống theo cảm xúc của riêng em mà còn vì con trai em nữa…
-Hãy nhớ nếu hắn không tốt,anh luôn chờ cuộc gọi từ em…
Tuyết mỉm cười nhẹ rồi quay vào bên trong nhà,Mạnh nhìn Tuyết đi khuất vào trong rồi Mạnh đứng trước cửa nhà hát khẽ “ Là hôm nay dù ngồi cạnh nhau nhưng chẳng ai nói với nhau một câu ,mình không như giây phút đầu,đừng bóp tim anh như vậy”
Mạnh ánh mắt rất buồn,có lẽ Tuyết là cô gái mà anh ta yêu sâu đậm…rất sâu đậm vì câu nói cuối cùng của Mạnh cất lên “ Bình yên nhé mối tình đầu của tôi”…
Tuyết vừa bước vào cổng thì cô thấy Cảnh đang đứng hút thuốc ,mặc áo khoác măng tô dài đứng bên hồ…Tuyết đi thẳng qua Cảnh gọi
-Đứng đấy,ai đưa cô về…
-Người yêu cũ
-Thẳng thắn nhỉ,cô và hắn vẫn liên hệ hay đang trong một mối quan hệ mập mờ
-Anh trả lời câu hỏi của tôi thì tôi sẽ trả lời cho anh ,tối nay anh có ở cạnh cô gái nào không,có hôn nhau không?
-Cô biết thừa câu trả lời
-Vậy anh cũng biết thừa câu trả lời của tôi rồi
Cảnh dập điếu thuốc anh ta ánh mắt tức giận đi tới chỗ Tuyết
-Cô hay lắm ,cô dám đi chơi với người yêu cũ ,cô k xứng là mẹ của lũ trẻ
-Còn anh k xứng là bố của chúng khi không chỉ có một mình tôi là vợ,râu ria ngoài kia anh có đầy…ngay cả người chết rồi anh còn giữ thì có gì là anh k dám làm…
Cảnh tát bốp vào mặt Tuyết
-Đừng nhắc đến cô ấy
Tuyết ôm má đôi mắt đỏ lên lừ lừ nhìn Cảnh rồi đi thẳng vào trong phòng…
Ngay lập tức thông tin Cảnh tát vợ đến tai ông cụ…ông cụ thở dài
“ Không biết chúng nó có để cho lão già này sống thêm không,cứ thế này tôi chết sớm mất”…
Cảnh sau khi tát Tuyết bàn tay anh ta dường như cảm thấy ân hận,tay khẽ nắm nhẹ lại…Anh ta bước vào trong phòng thấy Tuyết đang nằm chùm chăm,anh ta khẽ đóng cửa lại…
Tuyết biết Cảnh vào dù đang khóc trong chăn cô cũng gạt vội nước mắt rồi ôm miệng để k phát ra tiếng…Cảnh cởi bỏ áo khoác anh ta đi thay đồ ngủ rồi trở ra ngoài…anh ta lên tiếng
-Ngủ chưa?
Tuyết k trả lời Cảnh giật chăn khỏi người Tuyết thấy cô đỏ ửng mắt ,cô dúi mặt vào gối lấy tay che…Cảnh nằm cạnh Tuyết cố nằm lùi ra xa
-Sao anh k về kia mà ngủ,để tôi yên
-Đây là nhà tôi,tôi ngủ đâu chẳng được …
-Đúng rồi ,vậy tôi đi…
Tuyết bật dậy Cảnh giữ tay kéo lại rồi ôm từ sau
-Đi đâu
-Bỏ ra ,tôi kêu lên đấy
-ô kêu đi,kêu lên xem ai đến
-Anh…
Tuyết quay lại Cảnh hôn chụt lên môi cô …
-Sao …cô phải đền đứa con khác cho tôi
-Bảo cô gái khác đẻ cho anh ,tôi k dám nữa
-Cô phải đẻ đó là nghĩa vụ của cô ,nói tôi nghe xem cô và người yêu cũ đã làm những gì trong 1 tiếng
-Tuỳ anh nghĩ
Nói xong Cảnh đè Tuyết xuống anh ta nằm lên cô rồi cởi áo
-Càng ngày cô càng k coi chồng mình ra gì,tôi quá nuông chiều cô rồi…
Cảnh hôn thì Tuyết tránh né,anh ta hôn lên cổ thì cô cắn vào vai anh ta…
-Đừng chạm vào người khác xong về lại chạm vào tôi,tôi ghê tởm anh…
-Ghen à…tốt…
Cảnh ghì tay Tuyết
-Anh là đồ trơ trẽn
Cảnh cười nhếch môi
-Dù trơ hay không cô cũng nhất định phải đền cho tôi một đứa con,nhà này vắng người đẻ càng nhiều càng tốt…
Nói xong anh ta lao vào ngấu nghiến Tuyết như con hổ đói lâu ngày thèm săn mồi…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!