Cô Dâu Mới (Phần 2) - Phần 15: Cuối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
961


Cô Dâu Mới (Phần 2)


Phần 15: Cuối


Chỉ cần gặp đúng người ,bạn sẽ hạnh phúc trong tình yêu.Câu nói đó khiến cho tôi ghi nhớ mãi không quên trong lòng…thế nhưng bản thân tôi đến giờ phút này vẫn k hiểu rằng liệu mình đã gặp đúng người hay chưa…
Tuyết mở mắt cô giật mình khi thấy Cảnh nằm bên cạnh…cô bật dậy,Cảnh mở mắt nói giọng rất bình thản như không có chuyện gì…
-Sao vậy?
Tuyết thấy đau khắp mình mẩy,cô lúc quan hệ mệt đến nỗi ngất lịm đi…
-Anh đừng hỏi như không có chuyện gì xảy ra vậy…
-Là do em yếu quá nên ngất đi ,tôi đâu có làm gì quá đáng,chúng ta là vợ chồng,tôi động vào vợ mình thì phải có chuyện gì xảy ra à…
-Anh…anh tự hỏi lòng mình đi,tại sao anh cứ phải hành hạ tôi?
-Tôi hành hạ em khi nào,tôi cho em mọi thứ tôi có
-Tôi k nói về vật chất,vật chất tôi k cần ,tôi nói tâm hồn tôi,tại sao anh cứ dày vò tâm hồn tôi hết năm này qua năm khác,tôi muốn là con gái của người đâm chết vợ anh à,tôi muốn bị tai nạn làm mất con à,tại sao anh k nghĩ rằng tôi cũng đã rất đau lòng…
-Những chuyện mà em trải qua nó k bằng một góc so với những gì tôi đã trải qua…tôi còn đau khổ hơn em rất rất nhiều…
-Nhưng tại sao,tại sao chúng ta k tin tưởng nhau ,k cho nhau cơ hội
-Vậy em có tin anh hôn Lan Ngọc là do anh muốn không?
-Chuyện này
-Chính em còn chẳng tin thì tại sao em luôn bắt anh phải tin em…
-Chúng ta nói rõ ràng hôm nay đi,nếu em ở đây khiến cho anh cảm thấy chán nản,anh say xỉn suốt ngày,anh bỏ bê mọi thứ thì chúng ta chia tay đi,tất cả sẽ kết thúc hết những chuỗi ngày đau khổ của cả hai chúng ta…
-Chia tay,em làm được không…
Tuyết bật khóc
-Em
-Em k làm được vậy tại sao bắt anh làm ,anh chỉ muốn hỏi em ,em có nghiêm túc muốn ở bên anh và sinh con cho anh không hay em vẫn thù anh chuyện anh k cứu chị gái em,anh nói rồi ngày đó anh k quen em anh cũng k muốn tham gia chuyện của nhà người khác…
-Anh nghĩ em sau bao nhiêu chuyện vì sao mà ở bên anh đến giờ phút này…em chưa hề trách anh hay níu kéo anh dù nửa lời,bởi vì sao…chính vì yêu anh nên em luôn nhẫn nhịn chịu đựng tất cả để có ngày nào đó anh nhìn ra tình cảm của em nhưng em đã nhầm anh luôn nhìn em theo hướng tiêu cực ,một chiều hướng xấu …anh luôn nghĩ rằng em là kẻ muốn chối bỏ con mình…
Cảnh với tay ôm lấy Tuyết khi cô đang khóc,tựa trên vai Cảnh khóc ròng,Tuyết cắn chặt vào vai anh ta…
-Anh yêu em chính vì yêu nên mới thất vọng…thất vọng vì chúng ta đã làm mất con…mẹ anh từng nói ,mỗi đứa trẻ đến thế giới này đều là một sinh linh quý giá,chúng ta phải yêu thương và trân trọng…
-Con của chúng ta là có kẻ cố tình mưu hại…
Cảnh giật mình lùi lại nhìn Tuyết
-Mưu hại…
Tuyết kể hết cho Cảnh nghe chuyện và đưa cho Cảnh nghe đoạn ghi âm…
Ngay sáng hôm sau trong bữa ăn sáng,Linh nói chuyện với mẹ chồng
-Hôm qua con đi khám đều ổn hết mẹ ạ
-Ổn mà mãi chưa có,bác sỹ lởm à
-Thật mà mẹ,giấy tờ có ghi rõ con k làm sao,sao mẹ cứ phải nghĩ là con có bệnh mẹ mới vui ạ
-Đàn bà trong quá khứ ví dụ có vài lần nạo phá thai cũng rất khó phát hiện…
-Ý mẹ là sao,ý mẹ là con nạo hút thai nên mới dẫn đến việc k có con
-Mẹ k có nói như thế
-Ý mẹ rõ ràng là như vậy còn gì ạ,con thật sự thấy mẹ quá đáng lắm đấy ạ
Lâm đi ra thấy Linh phụng phịu
-Có chuyện gì vậy mẹ mới sáng này ra
-Con hỏi vợ mình đi,làm chồng mà không quan tâm sát sao đến vợ,hay k tìm hiểu rõ quá khứ của người mình lấy là điều thiệt thòi đối với con…
-Yêu nhau lấy nhau là được rồi mẹ cứ quan trọng quá vấn đề
-Vậy mẹ chờ kết quả của cuộc hôn nhân này,nhờ sự thông minh mà vợ con mang lại nên chúng ta mới mất quyền nuôi thằng Bin dù cho mẹ là bà nội,con là bố nó mà lại chẳng được nuôi con…con thấy có nhục không?
Mọi người đang tranh cãi thì thấy quản gia Biển cho mời tất cả nhà Lâm qua sảnh chính để họp gia đình…ai lấy đều ngạc nhiên khi tự dưng ông cụ họp gia đình
-Chẳng lẽ về việc chia tài sản hả mẹ
-Cái này mẹ không rõ,đi mới biết được…đi nào
Đến sảnh chính thấy bố Cảnh mặt hầm hầm còn ông cụ thì vẫn tỏ ra vui vẻ …
-Mọi người ngồi đi cháu Cảnh nó có chuyện muốn nói với cả nhà…
Chiếc loa bật lên đoạn hội thoại
“-Chị Linh bảo chuyển tiền nốt đợt này thôi đấy
-Kệ mẹ nó,nó thuê chúng mình đẩy con chị dâu nếu chuyện vỡ lở nó chết nên mình đang nắm đằng chuôi …k phải lo,hết tiền bảo nó bơm cứ mua sắm cho thoải mái đi…
-Công nhận con nhỏ đó ác ghê,em thấy tội lỗi vãi chị ạ,đẩy cô ta xảy thai cứ thấy sao sao
-Tao đợt này nợ nhiều k thì nó nhờ cũng k làm,mẹ nó giàu có kênh kiệu lúc nhờ việc mới vác mỏ đến nhờ đứa chị họ xa tám đời này…phải công nhận đẩy phát nó ngã ra làm tao thấy cũng hối hận vãi ra…
-Thôi chị ạ ,mình đẩy nhưng cô ta ngã mạnh quá ngoài sức tưởng tượng của chị em mình …
-Ờ mấy cái thằng nhà giàu sao nó cứ dở hơi toàn thích mấy cái con yếu xìu xìu…”
Linh đang đứng tái mét mặt,cả nhà nghe xong liền đang nhốn nháo cả lên…bố Cảnh quát lớn
-Thật k ngờ chúng ta đã đưa một con rắn vào nhà này hại chết cháu của tôi…
Linh xua tay
-Con k có thuê ai cả ,bố phải tin con,mình …anh Lâm…anh phải tin em…
Linh nhìn xung quanh như tìm kiếm ánh mắt cầu cứu …cô ta nhìn ông cụ “ Ông ơi”
-Đừng gọi tôi là ông,tôi không dám đâu,tôi sao có thể có đứa cháu độc ác đến thế này…
-Mọi chuyện đều do sắp đặt,có người muốn hại cháu ,cháu k làm đâu ông ạ
Cảnh từ ngoài nắm tay Tuyết bước vào
-Cô có làm hay không chỉ cần ra công an là sẽ rõ hết mọi chuyện…
Linh bám lấy tay Lâm
-Anh em k có làm là do bọn họ hãm hại em…em k có làm đâu anh…là cô ta bày ra
Tuyết cau mày
-Đến giờ phút này cô còn nói như vậy được,vì cô mà chúng tôi mất đi đứa con có biết k hả…
Linh lúc này như phát điên cô ta quát vào mặt Tuyết khiến cho Cảnh vs Lâm còn ngỡ ngàng…
-Thì sao,mày có bao nhiêu đứa con rồi chêtz một đứa thì có làm sao hả,tao còn chưa có đứa nào mày đừng hòng có
Mẹ chồng Linh còn sợ khi thấy cô ta phát điên nấp sau chồng “ ôi mình ơi nó điên thật rồi ,nó điên thật rồi mình ạ”…
Lâm giật cô ta ra
-Cút…tôi đúng đã nhìn lầm một con điên như cô
-Anh chửi tôi à,anh thì tốt đẹp gì ,anh cũng chỉ là kẻ bị vợ phản bội mà thôi,cô ta chẳng phải qua lại với người yêu cũ nên anh mới dồ lên đánh đập cô ta
-Im miệng…
Lời nói của Linh khiến Tuyết như chết lặng,cô chỉ nhớ ngày trước chị gái cô từng nói “ Chị có người yêu rồi,anh ấy nghèo nhưng tình cảm lắm”…
Tuyết lúc này choáng váng Cảnh phải đỡ,công an tới bắt Linh,Cảnh sau khi bàn giao với công an thì thấy vợ ngồi nhìn ra biển ánh mắt rất buồn…
-Sao thế,xong rồi ,cô ta sẽ trả giá cho hành động của mình…
-Em buồn vì chị mình,em cứ nghĩ người tổn thương là chị gái em nhưng có lẽ anh Lâm mới chính là người tổn thương,anh ấy có lẽ đã quá yêu vợ nên khi biết chị gái em qua lại với người cũ đã đánh mất bản chất thật của anh ấy…
-ừm …thôi đừng nghĩ nữa…
Cảnh ôm Tuyết đứng bên bờ biển…
Lâm ngồi trong phòng cầm tấm ảnh cưới cũ rồi bật khóc “ Giá như em k phản bội tôi thì có lẽ chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc,tôi đã cố tình k có con với Linh ,k phải lỗi của cô ta mà là tôi đã đi thắt ,tôi chỉ muốn có con với mình em,thấy Bin tôi như thấy em nên tôi k muốn thấy nó,tôi đã từng hận con…chỉ vì em tôi đã đánh mất chính mình”…
Bố Cảnh ngồi ủ rũ nhìn cái cây khô đã chết trong vườn hoa…mẹ Lâm đi tới
-Giờ thì cô đã hiểu cô đã biến đứa trẻ lương thiện thành một đứa con như cô muốn nó sẽ ra sao chưa?
-Em luôn nghĩ Lâm tính khác,em k thể nghĩ con em
-Cô nghĩ con trai cô luôn cố tỏ ra độc ác,cố tỏ ra độc đoán để được gì,nó muốn làm cô vui,k muốn làm cô thất vọng…rồi cô đã tự làm tổn thương chính con mình,cô giục nó cưới vợ mới ,nó cưới cho có …rồi cô có biết nó tổn thương thế nào không?
Mẹ Lâm ngã quỵ cúi gập đầu khóc
-Em sai rồi mình ơi,em đã dậy con sai rồi,em luôn muốn con phải tranh giành với Cảnh
-Nó đâu có kém cỏi hơn anh nó,cần gì phải tranh giành,đất đai nhà này đâu có thiếu,cô cũng k còn là cô gái đơn thuần mà tôi từng quen…
Ông cụ đứng từ lầu cao nhất nhìn xuống dưới
-Cô dâu mới đã làm thay đổi mọi thứ ở căn nhà này,lấy tấm chân tình lương thiện của mình truyền tải đến tất cả,để tự họ nhận ra bản chất thật của bản thân…
-Giờ sóng yên biển lặng rồi ông ạ
-Tôi sợ là chưa,cơn đằng đông mới khuất thì cơn đằng Tây có sợ đang đến…
6 tháng sau…
Tháng nào Tuyết cũng thử thai đều k có,cô sốt ruột …các bạn trong cơ quan thì lần lượt có bầu hết …Tuyết quyết định đi khám …
Bác sỹ nói
“ Vòi hai bên đều tắc nếu thông vòi được cơ hội thụ thai cũng rất thấp do biến chứng từ vụ xảy thai lần trước và cô có khối u ác tính nghi là ung thư cổ tử cung,cái này cần xét nghiệm thêm”
Cầm kết quả Tuyết đi như người mất hồn…cô ra tới bến cảng ngồi nhìn kết quả rồi khóc …
“ Mình thật là kẻ vô dụng,anh ấy đang mong mỏi biết nhường nào…tại sao mình lại chẳng thể có hạnh phúc trọn vẹn,u ác…u ác sao”
Tuyết vừa cười vừa khóc …
Cảnh cho con đi ngủ anh vẫn chưa thấy vợ về,nghĩ vợ tăng ca như mọi lần nên anh ra cổng chờ,trời lạnh Cảnh vừa xoa tay vừa thổi vào bàn tay vì lạnh,Cảnh đứng đọc lại tin nhắn vợ gửi cho anh lúc trưa trách móc là k chịu ăn đúng giờ…anh ta đứng cười nụ cười đầy hạnh phúc…
Đứng chờ đến mức ngủ gật Cảnh giật mình thấy Tuyết đi về…anh ta quàng cổ vợ
-Làm gì mà anh gọi k dc
-Em mải làm máy để im lặng,anh ăn chưa
-Anh ăn rồi,chờ em về có mà em lại mắng anh ăn k đúng bữa
-Bọn trẻ ngủ hết rồi à anh
-Ừ ngủ hết rồi ,vào thôi lạnh quá rồi …sao mắt em đỏ thế
-À nãy có cái mi rơi vào mắt dụi mãi không ra…
-Đâu đưa anh thổi cho
Cảnh cúi xuống thổi thổi vào mắt vợ,Tuyết nhìn từ cằm Cảnh lên đến môi anh ta,cô suýt bật khóc rồi cố nín lại
-Ok em hết rồi để em dụi cái là hết
Tuyết dụi để gạt nước mắt…đêm hôm đó Tuyết ngồi nghĩ cả đêm rồi lại sang nhìn lũ trẻ …cô thơm từng đứa con rồi lẳng lặng rời đi…
Về bên cạnh Cảnh cô nằm sát vào ngực anh rồi Cảnh mỉm cười
-Khó ngủ hả
-Anh chưa ngủ ạ
-Em làm anh tỉnh đấy,hay tỉnh rồi cho tỉnh hẳn nhỉ
Cảnh bật dậy cả hai nhìn nhau,Cảnh hôn nhẹ lên môi Tuyết
-Hôm nay sinh nhật em
-Ơ …anh biết mà nhưng bảo tối cả nhà đi ăn
-Qua 0h rồi mà,em muốn đón sinh nhật cùng anh ở tuổi này…
-Còn nhiều lần sinh nhật nữa mà…em thích gì nào?
-Anh hát đi,em muốn nghe anh hát một lần
-Thôi bỏ qua đi
-Đi mà…
Cảnh ôm Tuyết hát “ Vợ tuyệt vời nhất là em chính là em”…
Tuyết mếu máo nhưng vẫn cố nén lại…cô hôn lên má Cảnh “ Cảm ơn anh”
-Chúc mừng sinh nhật em,vợ của anh…
Hôm sau nghĩ Tuyết đi làm nên Cảnh về sớm chuẩn bị bánh rồi cùng mọi người ông bố cả Lâm và mẹ Lâm …lũ trẻ được dặn tặng hoa cho Tuyết…
Cảnh ngồi bên chiếc bánh và chờ mãi k thấy vợ về…anh ta gọi đến cơ quan nói “ Tuyết đã xin nghỉ hẳn từ hôm nay”
-Xin nghỉ hẳn…
Cả nhà đều đổ đi tìm Tuyết,Lâm chở bố mẹ,còn Cảnh đi cùng gió …tới khắp nơi tìm Tuyết…Tuyết vừa đứng ở bến cảng và rời đi thì cảnh tới…anh ta nhìn ra biển thở hổn hển và hét lớn “ Tuyết…em đang ở đâu,đừng trêu anh nữa”…
Đến 4h sáng Lâm đi về thấy anh trai ngồi ở cửa gục …Lâm lên tiếng
-Anh…
-Sao rồi có thấy không
-Sao anh k vào trong
-Anh sợ cô ấy về mà lại k dám vào ,cô ấy sợ anh mắng vì hay đi làm về muộn
-Anh bình tĩnh nào,em k thấy Tuyết…em cho đàn em đi tìm khắp nơi rồi…có tin sẽ báo …em nghĩ chị dâu đi đâu đó thôi
-Cô ấy k phải người tuỳ tiện bỏ chồng bỏ con chỉ để đi đâu đó
Cảnh như kẻ mất hồn quay vào trong,2 tuần trôi qua Cảnh k ngừng tìm kiếm vợ nhưng vẫn k có kết quả…vừa ra khỏi cơ quan Cảnh ngất xỉu được đưa đi cấp cứu…
Bác sỹ cũng là cậu ruột của Cảnh
-Do làm việc quá tải và có thể do suy nghĩ gì đó nhiều nên nó suy nhược rồi
Bố và ông của Cảnh thở dài
-Ừ em theo dõi cháu sát sao hộ anh,nó chưa bao giờ ốm mà thế này thật sự lo
Ông cụ buồn bã
-Nó cứ cố tỏ ra k có gì nhưng nó đang rất sốc trước việc cái Tuyết đột nhiên bỏ đi…
Lan Ngọc tình cờ đi thăm người ốm nghe thấy liền đứng như chết lặng ở góc hành lang…
Cơn mưa phảng phất,Cảnh tay vẫn đeo đường truyền ,gương mặt tái nhợt…Bảo đặt bên bàn cốc sữa
-Sếp ,anh uống chút cho lại sức
-Ừm…
-Em chưa bao giờ thấy anh suy sụp đến mức thế này,anh có thể chia sẻ cho em biết không?
Cảnh ôm đầu dây truyền ở tay lủng lẳng …anh ta gồng đỏ mặt
-Anh sắp chết rồi,anh nói thật đấy ,anh chết ở trong lòng…
Bảo thấy Cảnh ôm đầu để che đi những giọt nước mắt đang rơi xuống chăn…anh ta có lẽ hiểu rằng người đàn ông mạnh mẽ đó dường như cũng có lúc gục ngã…
2 tháng trôi qua bệnh của Cảnh ngày một nặng,anh ta nằm ho ra máu…Lâm thấy liền định hô thì Cảnh xua tay
-Đừng nói cho ai,anh dặn này,anh đi rồi chăm sóc tốt cho bọn trẻ
-Anh điên à,đi đâu được…
-Anh k ổn rồi
-Tuyết sẽ về anh phải chờ chị ấy quay về chứ
Nhắc đến Tuyết …Cảnh ộc máu mồm nhiều hơn rồi buông thõng tay…Lâm hét lên “ Ai đó ngoài đấy không cứu anh tôi với,bố ơi…bố…anh không ổn rồi”
Tôm và Bin ở cửa sợ liền khóc lớn ,Gió liền dắt vội đi…
Lan Ngọc đi nghỉ mát trong bình định,cô ta gặp Tuyết khi cô đang làm nhân viên tạp vụ cho một quán ăn ở đó…cô ta quay đi rồi lại khựng lại khi nghĩ tới Cảnh đang bệnh nặng…Lan Ngọc đi ra chỗ Tuyết
-Cô ở đây sống nhàn rỗi quá rồi
-Cô cứ coi như k thấy tôi
-Cô định đổi chỗ làm khi tôi đi chứ gì
Tuyết quay đi
-Tôi nghĩ k có gì để nói chuyện
-Anh Cảnh không ổn rồi cô có biết không?
Tuyết liền quay lại
-Cô nói sao?
Tại sân bay…Tuyết vội vã chạy như kẻ điên khi nghĩ lại lời Lan Ngọc
“Anh ấy bệnh rất nặng kể từ ngày cô bỏ đi…cô tại sao cứ làm khổ anh ấy vậy”
Tới bệnh viện Gió báo cho Tuyết lên dãy nhà A
Cô lên tới dãy nhà A thì thấy người đẩy xác ra ngoài,mẹ Lâm đang đứng khóc lớn bên cạnh,Tuyết ngã quỵ…
-K thể nào đâu ,k bao giờ có chuyện đó…
Mẹ Lâm
-Tuyết về rồi con ơi…sao con k chờ thêm
Tuyết ngồi như chết lặng …đúng lúc bố Cảnh đi ra quát mẹ Lâm
-Ô hay sao đứng đây khóc cái gì
-Ơ em tưởng con nó
-Dở à con nó ở khu vip trong kia cơ mà…
Đúng lúc thấy Cảnh được Bảo dìu ra …Cảnh thấy Tuyết…cô khóc oà ,anh ta cũng thế rồi cố dang tay
-Về với anh
Tuyết chạy tới ôm chầm lấy Cảnh khiến anh ta suýt ngã
-Anh đây rồi,ôi mẹ ơi…anh đây rồi
Tuyết hôn lên má Cảnh,Cảnh rơi nước mắt đầy vẻ hạnh phúc…
Ông cụ thở dài
-Mình có khi phải giả chết cho chúng nó đỡ hành mình mới được
-Kìa bố
-Có những chuyện khiến con người ta chết dần chết mòn khó lý giải,có lẽ chỉ có thể là tình yêu mà thôi…à không… chỉ có thể là đẳng sờ cấp của cô dâu mới nhà họ Vũ chúng ta…khiến cháu trai của ta suýt mất mạng…
2 tháng sau…
Bên bờ biển cả nhà làm đồ nướng nâng cốc chúc mừng…Cảnh véo má Tuyết
-Lần sau phải xét nghiệm kĩ xem thế nào nhầm lẫn là bình thường…còn tắc vòi anh thông được,thông chửa thì thôi..
-thôi em xin anh…giờ thì em đã hiểu em quan trọng đến thế nào rồi
-Thôi cô ạ đừng tự cao quá,nướng thịt nhanh lên bố mẹ xuống bây giờ đấy,Lâm nay đưa bạn gái về ra mắt …
-Ok ok…
Tôm và Bin cầm tay em Bông cả ba hét lớn “ Con yêu bố mẹ nhiều lắm”
Cảnh và Tuyết cười đầy vẻ hạnh phúc ,anh ta chỉ về phía lũ trẻ
-3 đứa con cũng đủ rồi em ạ
-Em sẽ cố hết sức để có thêm
-Chúng ta cùng cố nhé
Cảnh bế Tôm nhấc lên vai,Tuyết ôm Bông còn Bin đang loay hoay thì Lâm vác lên cổ và nói lớn “ Bin là con của cả bố Cảnh và bố Lâm nữa chứ”
Bin cười tít mắt…từ xa ông cụ cười tít mắt khi thấy con cháu đều trọn vẹn …ông nói nhỏ “ Cô dâu mới thật tuyệt vời”…!

The end!

Yêu thích: 3.8 / 5 từ (20 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN