Đây cũng không phải chuyện đơn giản, nếu hắn thật sự muốn thu, vậy cần phải định ra chi tiết hợp đồng mới có thể đi tìm Lê Hân. Dưới tình huống có A Mộc làm hậu thuẫn, Phil không có biện pháp dùng các quy tắc cũ để tận dụng lợi thế của nó, chỉ có thể dùng tiền mua. Cũng may Lê Hân không biết tính sổ như thế nào, rõ ràng dưới tình huống chiếm hết ưu thế đem tất cả nợ nần trừ hết, nhưng vẫn là hiệp ước không bình đẳng, lúc Phil và Lê Hân ký hợp đồng cũng có chút xấu hổ, bất quá vẫn cứng rắn quyết tâm không nhắc nhở Lê Hân đang mua bán lỗ vốn.
Hôm sau hắn liền cho cấp dưới đi tra các luật liên quan của Tinh Liên, kết quả tiếc nuối phát hiện Tinh Liên căn bản không có quy định trên phương diện này. Nghĩ cũng phải, âm nhạc thực thể đã tuyệt chủng hơn ngàn năm, pháp luật có liên quan đã sớm bị huỷ bỏ, những thứ ngàn năm trước, cho dù khoa học kỹ thuật đế quốc có phát đạt hơn nữa, bộ nhớ trong quang não có lớn, cũng không có khả năng tiếp tục lưu trữ. Chỉ có những pháp luật liên quan năm đó trong dữ liệu cơ sở được hoàng gia phong ấn, cho dù muốn tìm, sợ rằng phải tìm đến vài thiên tài có thể chuyển tư liệu sang văn tự tương ứng, hơn nữa còn phải tìm người phiên dịch ngôn ngữ cổ, Phil căn bản tìm không thấy điều lệ liên quan.
Trợ lý vạn năng lập một bản kế hoạch dựa trên các tiêu chuẩn hiện tại về bản quyền của ngôi sao điện ảnh, Phil có chút thấp thỏm cầm hợp đồng đi tìm Lê Hân. Ở hắn xem ra, chất lượng âm nhạc của Lê Hân tuyệt đối cao hơn nhiều so với điện ảnh dùng kỹ thuật công nghệ cao hợp thành này, không biết cái giá như vậy có làm hắn vừa lòng không.
Đêm cuồng hoan hôm đó Lê Hân về nhà tương đối khó khăn, cơ hồ là A Mộc ôm hắn chạy ra từ quán bar, phía sau phi thuyền còn có một đám chiến hạm lớn nhỏ đuổi theo, bọn họ một hai bắt Lê Hân phải ở lại quán bar hát thêm vài bài!
Kỹ thuật điều khiển của A Mộc có tốt, thì phi thuyền so ra cũng kém hơn chiến hạm, rất nhanh đã bị người đuổi kịp. Bất quá thân thủ y giỏi, lúc chiến hạm đầu tiên đuổi kịp, A Mộc liền một chân đá bay người trên chiến hạm, mình thì ôm Lê Hân nhảy vào chạy đi ném mọi người ở phía sau. Nghĩ thôi cũng biết, chiến hạm có tốc độ nhanh nhất khẳng định là tiểu Boss điều khiển, Áo Lạc Tư bị đá bay gian nan bò bò trên mặt đất, không bò dậy nổi, thật sự quá đau! Từ độ cao vài trăm mét té xuống còn chưa đau đến vậy, ngược lại là lực đá chân A Mộc kia, tuyệt đối là hắc cước (38), may mà Áo Lạc Tư gien cấp cao, năng lực chịu đánh cũng không tồi, nếu đổi thành người khác, đã sớm bị đá chết.
(38) Hắc cước: này hình như chỉ anh cầu thủ nào đó 1 cước đá gãy chân phải tiền đạo chủ lực của đối thủ thì phải.
Đương nhiên, cũng có khả năng A Mộc nghĩ lực phòng ngự cấp A+ tốt, mới đem cú đá chết khiếp đá người.
An toàn về đến nhà đám người kia cư nhiên còn đi theo phía sau, A Mộc đem Lê Hân vào trong nhà rồi tự mình lái phi thuyền ra ngoài, ước chừng 20 phút sau trở về, tỏ vẻ đã giải quyết xong mọi chuyện, y cùng bọn họ ‘thương lượng’ tốt, về sau sẽ không tiếp tục phát sinh chuyện như thế.
Lê Hân ở trong lòng A Mộc run lên, nói thương lượng rốt cuộc là thương lượng như thế nào? Yên lặng vì bọn họ rớt một giọt nước mắt cá sấu.
Trên đài một phút, dưới đài mười năm công. Sinh hoạt chính là buồn tẻ mà luyện tập nhạc cụ, không ngừng nghỉ, liên tục xem lại chỉ pháp, hắn chỉ đàn tấu vài nhạc khúc. Đọc sách trăm lượt mới hiểu được hết nghĩa, chỉ cần hắn khắc khổ, một ngày nào đó có thể đạt tới trình độ đại sư.
Mỗi ngày ngoại trừ luyện tỳ bà, luyện phát âm, còn lại chính là sinh hoạt bình thường, tận lực mà dùng một ít thực phẩm dinh dưỡng, để tránh hiện tượng hệ tiêu hoá co rút lại xuất hiện, sau đó là tập thể dục đầy đủ. Thân thể là tiền vốn của cách mạng, đối với điểm này Lê Hân đã khắc sâu nhận thức, nếu không muốn bị fans chen đến xương cốt toàn thân dập nát, vẫn là phải đề cao thể chất, ít nhất phải được như tiêu chuẩn người bình thường.
Bởi vì phương thức huấn luyện của Lê Hân và A Mộc bất đồng, hai người sẽ sử dụng phòng huấn luyện trong thời gian khác nhau. Lê Hân luyện tập lúc A Mộc huấn luyện, Lê Hân huấn luyện lúc A Mộc nghỉ ngơi, điều này làm cho liên tiếp mấy ngày nay trừ bỏ lúc trên giường Lê Hân có thể thấy A Mộc, thời gian còn lại túm cũng không túm được người, đúng là kỳ quái.
Chỉ tiếc sức chiến đấu của Lê Hân quá kém, không đợi tiếp cận được phòng huấn luyện đã bị A Mộc nhìn thấy, hoàn toàn không biết y đang làm cái gì.
Trừ bỏ lúng túng nhỏ hằng ngày, phiền não lớn nhất của Lê Hân chính là vết thương A Mộc không bao giờ trị hết. Hắn tháo băng vải của A Mộc ra, làn da trông vô cùng đáng sợ. Da của A Mộc cứ tốt rồi lại hỏng rồi lại tốt lặp đi lặp lại, trong khoảng thời gian này đã rơi vài tầng da, mỗi lần da bị nổ tung đều là huyết nhục mơ hồ, nếu không quấn Mộc Selen, y chính là một quái vật. Cho dù hắn phải cắt lát dạ dày đem cho Blake, cũng muốn bức cái tên bác sĩ lòng dạ hiểm độc kia chữa bệnh cho A Mộc.
Đương nhiên, biện pháp tốt nhất chính là hướng Phil tạo áp lực.
Vừa hay lúc này Phil mang hợp đồng đến bái phỏng Lê Hân, khi thấy được có người ngoài ở ngoài cửa, A Mộc đã từ phòng huấn luyện lao tới, yên lặng đứng sau lưng Lê Hân, trong tay cầm một đoạn dưa chuột bị niết vỡ.
Lê Hân: “……”
Dường như hắn đã biết khoảng thời gian này A Mộc lén lút làm gì trong phòng huấn luyện.
Bên ngoài Phil đang ấn chuông cửa, Lê Hân lại nhìn chằm chằm dưa chuột trong tay A Mộc không rời, hoàn toàn không có ý mở cửa cho người ta.
A Mộc mặt vô biểu tình (vốn cũng không có biểu tình) nhìn Lê Hân, lặng lẽ cầm lấy dưa chuột, rắc rắc hai ba ngụm đem đoạn còn dư lại nuốt xuống, hủy thi diệt tích. Tầm mắt Lê Hân theo dưa chuột dừng trên hàm răng trắng sáng của A Mộc, thành phần chủ yếu răng người cacbon là canxi, mà nghe nói Khuê Cơ nhân là phân tử C-Si* mới, độ cứng căn cứ theo cấp bậc gien từng bước nâng cao, Khuê Cơ nhân cấp SS, độ cứng còn cứng hơn cả kim cương, hàm răng có thể cắn kim loại. Mà nghe nói Khuê Cơ nhân từ cấp S trở lên nếu ở trong vũ trụ quá mức đói khát, có thể ăn linh kiện dự phòng trên tinh hạm hoặc cơ giáp …….
*C-Si: carbon-silicon (mình viết ký hiệu cho tiện). Từ ‘Khuê Cơ nhân’ cũng có nghĩa là người Silicon đấy. Người để người Silicon từ nghe hài quá:))))
Lê Hân: “……”
Hắn giống như nhìn thấy tiểu Lê Hân của hắn bị A Mộc nắm trong lòng bàn tay nuốt vào trong miệng…… như quả dưa chuột trước mặt này. Không tự chủ được đánh cái rùng mình, sự tình gì gì đó kia, có thể cần kéo dài một chút, sinh mệnh thật đáng quý, giá trị tình yêu càng cao, nếu như vì xx, hai người đều có thể buông bỏ.
Mở quyền hạn quang não trong nhà ra, để Phil tiến vào. Lão đại xã hội đen thoạt nhìn thập phần hòa khí, khách khí cười cười với Lê Hân, đi thẳng vào vấn đề đưa ra yêu cầu của mình.
“Trước đó cậu đã nói qua chuyện thu âm với Giả Lệ Nhĩ, suy đến số lượng quán bar dưới danh nghĩa của ‘Fire’, lượng khách mỗi quán bar, ta cho rằng việc thu âm là vô cùng cần thiết. Nguyên bản hợp đồng ta đều chuẩn bị xong, nhưng đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, cần cậu phối hợp một chút.”
Biểu tình Phil thật nghiêm túc, Lê Hân trực giác đây là chuyện rất trọng yếu, cũng kéo A Mộc nghiêm túc đối đãi.
“Ta nghĩ cậu cũng nên rõ ràng, âm nhạc của cậu rất hữu ích trong việc ức chế sự cuồng bạo của chúng ta … Căn cứ vào kinh nghiệm của ta, tình huống dị biến tinh thần của trợ thủ cậu lần trước hẳn là đã tới thời kì cuối, rất khó khôi phục lại nguyên trạng. Mà trong một lúc có nhiều người đồng thời dị biến tinh thần như vậy, cậu lại chỉ chơi nhạc đã có thể giúp bọn họ khôi phục cảm xúc, điều này đối với toàn bộ đế quốc thậm chí cả loài người mà nói là một sự đột phá rất lớn. Phải biết rằng người có sóng tinh thần vượt quá giới hạn trong chúng ta, ngay cả thuốc ức chế cũng không có hiệu quả, nhưng sau khi nghe được âm nhạc của cậu, hơn 1 ngàn người phát tác trước đó, đến nay cũng chưa có hiện tượng phát tác lần thứ hai. Hơn nữa trải qua thí nghiệm, giá trị tinh thần của bọn họ cực kỳ ổn định, còn muốn bình thường hơn so với trước khi dị biến. Ta đoán, nếu trợ thủ của cậu không ở cạnh cậu nghe nhạc mỗi ngày, chỉ sợ y đã sớm hỏng mất rồi, phát cuồng đến chết.”
Phil đem chuyện Lê Hân vẫn luôn lo lắng đặt ra ngoài thảo luận, Lê Hân nắm chặt tay A Mộc hỏi: “Vậy anh có tính toán gì không?”
“Ta biết các ngươi có ấn tượng không tốt với Blake, nhưng không thể phủ nhận, hắn là một quỷ tài(39). Ta cần cậu phối hợp để Blake làm vài thí nghiệm, thứ nhất, thí nghiệm âm nhạc của cậu đến tột cùng có tác dụng bao nhiêu lớn đối với sự ổn định cuồng táo, phạm vi rộng bao nhiêu; thứ hai, thí nghiệm bản thu âm của cậu có tác dụng tương đồng hay không. Nếu bản thu âm cũng có hiệu quả như thế, vậy thì ta không có khả năng mang âm nhạc của cậu ra ngoài. Tinh cầu Emir không giống những tinh cầu lưu đày khác, cậu hiểu ý ta chứ?”
(39) Quỷ tài: là những người lúc giải quyết vấn đề, có thể tìm đến những cách giải quyết bất thường, nhưng hiệu quả lại tốt hơn phương pháp của tất thảy mọi người. Lúc thường quỷ tài biểu hiện rất bình thường, nhưng một khi bộc phát năng lực, thì tương đương to lớn, nếu bọn họ đạt được kỳ ngộ, có thể dời sông lấp biển, đảo dòng nước sông.
Lê Hân hiểu, hắn đã sớm lấy làm lạ với xã hội ổn định của tinh cầu lưu đày. Rõ ràng đều là người bị trục xuất, lại tận khả năng làm việc dựa theo trật tự quy định, sinh hoạt, toàn bộ xã hội không có sự hỗn loạn. Hơn nữa hành động của đế quốc cũng vô cùng kỳ quái, tinh cầu có khoáng sản phong phú như thế lại không thu hồi. Tuy rằng phía chính phủ có nói, sau khi Emir trở thành tinh cầu lưu đày mới phát hiện mạch khoáng, đế quốc không thể thu hồi. Nhưng trên thực tế chỉ cần không tiếp tục lưu đày người dân đến Emir, sau vài chục năm là có thể nhẹ nhàng thu khoáng tinh về, mà đế quốc lại trước sau không làm như vậy.
Còn có, bằng chứng có tính quyết định nhất: Lê Hân bị lưu đày đến tinh cầu Emir.
Thấy Lê Hân lộ ra thần sắc bừng tỉnh, Phil tiếp tục nói: “Nếu không phải 50 năm trước phát sinh biến cố kia, ta cũng không tin sự thật này. Chính là lời nói của người kia ngày hôm đó làm ta biết được, toàn bộ Emir bất quá chỉ là sân thực nghiệm của đế quốc, dân cư thường bị mất tích có rất nhiều người không phải bị giết chết, mà là bị mang đi. Cao tầng khống chế tinh cầu Emir, không có một tên bị lưu đày, mà là kẻ thượng vị chân chính của đế quốc!”
Cho nên ngày hôm ấy, Phong Liệt Vân mới có thể xuống tay tàn sát cao tầng của tinh cầu, y thấy được chân tướng, và dùng phương thức của mình đấu tranh.
Cho nên sống sót sau tai nạn, Phil không tiếp tục xuất lực vì tinh cầu, mà trở thành một tên không có hộ khẩu không có thiết bị đầu cuối cá nhân, ở trong tối ngưng tụ lực lượng.
“An bài cậu đến quán bar Giả Lệ Nhĩ diễn, có 2 mục đích. Gần đây bên trong quán bar kia chúng ta có làm một cứ điểm, sẽ không có người ngoài tới, có thể để âm nhạc của cậu giúp người bên trong giữ vững tinh thần; thứ hai cũng là không hy vọng có người khác biết được bí mật của cậu. Chính là hiện giờ, nếu cậu thật sự muốn phát hành rộng rãi âm nhạc của mình, cần phải tiến hành thí nghiệm. Một khi bản thu âm có tác dụng tương đồng với cậu tự mình đàn tấu, vậy thì tuyệt đối không thể phát hành!”
“Xin cậu suy xét một chút, cùng ta đến chỗ Blake phối hợp làm thí nghiệm.”
Sau khi Lê Hân trầm mặc thật lâu, cầm tay A Mộc nói: “Có một vấn đề vẫn luôn muốn hỏi anh, trước khi phát hiện năng lực của ta, vì sao không cưỡng chế bắt giam ta để Blake làm thực nghiệm. Cho dù không suy nghĩ vì đế quốc, lợi dụng tốt năng lực của ta, ngươi có thể khiến càng nhiều người không bị vây hãm vì dị biến tinh thần. Đừng nói ngươi sợ thực lực A Mộc, có thể vì một trận náo động mà nhanh chóng điều động lực lượng vũ trang hơn ngàn người, thực lực của Fire, tuyệt đối không phải A Mộc đơn thương độc mã là có thể chiến thắng. Cho dù y có náo động quy mô đi nữa, chính là ngươi cũng nói qua, có đôi khi thắng một người, chưa chắc cần vũ lực. Thực phẩm mấy ngày nay của chúng ta, đều là do các ngươi buôn lậu tới.”
Biểu tình của Phil đột nhiên xuất hiện trong một khoảng trống lớn, đúng rồi,lúc ấy vì sao hắn hoàn toàn không nghĩ tới phương diện kia a? Lúc này được nhắc nhở, vẫn như cũ không có nghĩ tới.
“Ta hiểu rồi, liền theo lời ngươi làm đi.” Lê Hân gật gật đầu “Bất quá thương tích trên người A Mộc ngươi cũng thấy rồi, ta đáp ứng ngươi đến làm thí nghiệm, tận lực phối hợp để bác sĩ Blake nghiên cứu, đồng thời, ngươi cũng phải cho Blake trị thương giúp A Mộc.”
Cậu hiểu cái gì? Ta còn chưa rõ đâu! Trên mặt Phil viết như vậy.
“Cái gì cũng không cần hiểu” Lê Hân trả lời “Ngươi trước nay đều chưa từng nghĩ tới điều đó, liền chứng minh ngay từ lúc bắt đầu, ngươi đã xem ta là một người có quyền lợi hợp pháp, chứ không phải một vật phẩm có năng lực đặc thù …….”
Cảm ơn ngươi cho ta sự tôn trọng, bằng hữu của ta.