Bóng Tối Kinh Hoàng
Chương 43
Kelly tỉnh dậy trước tiên vừa mở choàng mắt ra. Thấy mình nằm ngửa, thân thể trần truồng bên dưới tầng hầm kiên cố, hai tay bị trói xích dưới chân tường.
Phía cuối góc nhìn thấy cửa sổ nhỏ có chấn song, cửa ra vô đóng kín mít như một khối sắt nặng nề.
Kelly nhìn qua thấy Diane nằm gần bên, không một mảnh vải che thân, hai tay bị trói. Quần áo vứt trong xó.
Diane nói thều thào qua hơi thở:
– Ta đang ở đâu?
Ta đang ở dưới ngục sâu, bạn ạ.
Kelly sờ thử chiếc còng, siết chặt vô cườm tay.
Nàng nhấc lên được vài phân.
– Ta bị bọn chúng bẫy! – Kelly cay đắng nói.
– Cậu có biết tôi chán ghét chuyện đó ghê gớm lắm không?
Kelly nhìn quanh căn buồng trống trơn:
– Tôi đâu ngờ? Bọn chúng là kẻ chiến thắng. Ta biết vì sao bọn chúng giết còn đòi giết luôn bọn mình nhưng rồi ta đảnh chịu im lặng. Bọn chúng thoát được lưới pháp luật. Kingsley có lý. Vận may bọn mình đã qua.
– Không, chưa đâu.
Cửa mở ra, Harry Flint bước vô đứng đó. Hắn cười toác cả miệng giơ tay khoá cửa lại cất chìa vô túi.
– Ta chỉ bắn mấy phát Xylocaine cảnh cáo thôi, chưa muốn giết. Hắn bước tới gần.
Hai nạn nhân nhìn nhau sững sờ, nhìn thấy Flint nhe răng cười cởi hết quần áo:
– Chờ coi ta biểu diễn đây – hắn nói. Hắn cởi luôn chiếc quần soóc, bày nguyên cả bộ sậu cương cứng lên. Flint liếc mắt nhìn qua hai nạn nhân, bước tới chỗ Diane.
– Ta muốn làm thịt mi trước, nhé, rồi qua tới…
Kelly chặn lại:
– Khoan đã tên kia. Sao không làm ta trước? Ta đang thèm đây.
Diane hoảng hồn nhìn qua:
– Kelly…
Flint nhìn lại Kelly, giả vờ õng ẹo:
– Có ngay, cưng. Em khoái món đó hở?
Flint nhào tới nghiêng người xuống đè lên mình mẩy Kelly trần như nhộng.
– Ôi đã thiệt, – Kelly vừa rên lên – ta thèm cái món nầy.
Diane nhắm mắt lại, nàng không dám nhìn.
Kelly chàng hảng hai chân ra, Flint vừa mớm vô trong, Kelly kịp giơ bàn tay phải lên được vài phân vòng ra phía sau đầu tóc bới cao.
Bàn tay nàng chạm vô chiếc trâm mũi nhọn hoắt tới mấy inches. Nhanh như chớp vòng qua ấn mạnh tay xuống vô sau ót Harry Flint, ấn sâu vô nữa lút hết cán.
Flint không kịp la lên… hắn chỉ rên ú ở mấy tiếng. Máu vọt ra quanh hai bên cổ. Diane mở choàng mắt nhìn thấy, khiếp đảm.
Kelly nhìn qua Diane.
– Cậu… cậu nằm yên đó đi! – Nàng giơ tay hất qua một bên khối thịt nằm lắc lư trên người. – Hắn đã chết.
Diane hơi thở phập phồng, tim muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Mặt mũi trắng bệch.
Kelly liếc thấy hỏi với qua:
– Cậu có sao không?
– Tôi sợ nhỡ ra hắn… miệng mồm khô khốc, nhìn thấy Harry Flint máu me đầy người, nàng rùng mình –
– Sao cậu không nói trước…?
Nàng chỉ tay qua chiếc trâm nhọn găm sâu vô sau ót – Nhỡ ra không thành thì sao… Ờ, tôi không muốn để cho cậu thất vọng. Ta ra khỏi đây ngay.
– Làm sao?
Kelly duỗi thẳng chân chạm vô chiếc quần Flint còn vứt đó, giơ ngón chân cái ra kéo, còn mấy phân nữa là với tới. Nàng cố vươn ra xa chút nữa, còn một phân. Tới nơi được rồi.
Kelly nhếch mép cười.
– Nó đây rồi. Ngón chân cái chạm vô ống quần, thong thả kéo lui vừa tầm với. Kelly lục khắp túi tìm chìa khoá mở còng. Nàng vừa tìm thấy. Thoáng chốc hai tay đã được giải thoát, nàng vội bước qua chỗ Diane.
– Lạy chúa, cậu thật là tài tình, – Diane nói.
– Nhờ cái đầu tóc giả nầy. Thôi ta đi ra ngay.
Hai người cúi nhặt quần áo lên vội vã mặc vô.
Kelly lục túi quần Flint tìm chìa khoá mở cửa.
Bước gần lại cửa lắng tai nghe ngóng. Bên ngoài yên lặng Kelly vừa mở cửa ra. Chỉ còn hai bóng người bên ngoài hành lang dài hun hút.
– Ta tìm chỗ vòng lui ra phía sau – – Diane nói.
Kelly gật.
– Được… Cậu đi tới đằng kia tôi lui về đàng nầy để coi…
– Không, đừng đi. Ta đi đâu phải có đôi, Kelly.
Kelly níu tay Diane gật.
– Thôi được. Tôi nghe cậu!
Một lúc sau hai người tới trước nhà xe. Bên trong một chiếc Toyota và chiếc Jaguar.
– Cậu muốn chiếc nào? Kelly nói.
– Chiếc Jaguar dễ bị lộ. Ta lấy chiếc Toyota.
– May ra còn để lại chìa khoá xe…
– Có đây – Diane leo lên ngồi sau tay lái.
– Cậu tính ta nên đi về đâu? – Kelly vừa hỏi.
– Ta đi Manhattan. Tôi chưa nghĩ ra – Thôi thì cũng xong – Kelly thở ra.
Ta tìm nơi ngả lưng cái đã. Đến lúc Kingsley biết được bọn mình trốn thoát, lão điên tiết lên. Đi bất cứ đâu ta cũng bị theo bén gót.
Kelly nghĩ ngợi.
– Thôi cứ yên tâm.
Diane liếc nhìn qua.
– Cậu nói sao.
Kelly kiêu hãnh đáp:
– Tôi vừa nghĩ ra kế sách.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!