Từ lúc ăn bữa cơm gặp mặt năm ngoái, ý định kết hôn của hai nhà bọn họ cũng đã rất rõ ràng. Vì vậy khi hai đứa trẻ nhận giấy đăng ký kết hôn, trở thành quan hệ vợ chồng chính thức được luật pháp công nhận, từ đó ba Thẩm với tư cách phụ huynh nhà trai lập tức nói chuyện điện thoại với Tô Châu ở nước ngoài, thương lượng chuyện của hai đứa trẻ.
Hai người bọn họ cũng đã nhận được giấy kết hôn, cái quan trọng kế tiếp là tổ chức hôn lễ. Bởi vì lúc ấy váy cưới do Thẩm Vọng Tân thiết kế còn đang trong quá trình sản xuất, phòng tân hôn cũng vừa sửa sang xong hiện còn đang trống, hơn nữa công việc của Tô Châu bên kia cũng chưa kết thúc, vì vậy chuyện hôn lễ cũng chưa chính thức quyết định, sau đó hẹn lại đợi khi ông trở về hai nhà sẽ cùng nhau ăn một bữa cơm, chính thức ấn định ngày kết hôn.
Bấy giờ khi công việc của Tô Châu bên kia vừa kết thúc, vào ngày hôm sau ông ngay lập tức bay trở về nước. Ba Thẩm chọn nhà hàng, một mặt cho ông bày tiệc đãi khách, một mặt khác là bàn bạc chuyện kết hôn của đôi trẻ.
Trên bàn cơm, Tô Châu tinh tường cảm nhận được thành ý của Thẩm gia. Kỳ thật tuy ông ngoài miệng không nói nhưng trong lòng vẫn rất hài lòng với Thẩm Vọng Tân, đúng chuẩn con rể đấy. Từ nhỏ sống trong thư hương môn đệ*, phụ từ tử hiếu**, sống trong không khí gia đình hòa thuận mà lớn lên, dù cho có ở trong ngành giải trí ngư long hỗn tạp vẫn giữ gìn một tấm sơ tâm, dựa vào chính mình bước từng bước trầm ổn ở ngành giải trí, đối với Tinh Tinh càng săn sóc không còn gì để nói, lần này váy cưới thiết kế ông cũng xem qua rồi, lúc nhìn đến váy cưới ông đã biết khuê nữ nhà ông không yêu lầm người.
(*): dòng dõi có học vấn.
(**): cha mẹ đối xử tốt với con cái, con cái hiếu thảo với cha mẹ.
Trên bàn cơm, hai nhà nhanh chóng bàn đến chuyện hôn lễ, nhất trí quyết định ngay năm nay tổ chức xong đám cưới. Hôm nay là hạ tuần tháng chín, hai nhà suy nghĩ quyết định chọn ngày kết hôn là ngày 20 tháng 12. Vừa vặn Thẩm Vọng Tân năm nay bước sang tuổi 30, như vậy sau hôn lễ bọn họ có thể đi hưởng tuần trăng mật, thuận tiện khi đang ở tuần trăng mặt êm đẹp đi qua hết tuổi 30 của anh.
Thẩm Vọng Tân và Tô Tinh Dã liếc nhìn nhau một cái, đối với ngày kết hôn bọn họ cũng không có dị nghị.
Quyết định ngày kết hôn, bữa cơm này tất cả đều ăn đến vui vẻ. Trên bàn cơm hôm nay mấy người đàn ông đều say mèm, uống nhiều nhất là Tô Châu và ba Thẩm, hai người đàn ông cộng lại gần trăm tuổi chỉ hận gặp nhau quá muộn, hai anh em hòa hợp, cuối cùng vẫn là ba Thẩm lảo đảo đưa Tô Châu lên xe.
Tô Tinh Dã nói với trợ lý Trương ở ghế lái phụ “Chú Trương, bố cháu làm phiền chú rồi.”
Trợ lý Trương ôn hòa nói “Không phiền gì đâu, đây là việc chú nên làm.”
Sau đó Tô Châu đi về, Tô Tinh Dã và mẹ Thẩm là hai người duy nhất trong bữa tiệc không uống rượu. Mẹ Thẩm đuổi hai bố con về chỗ ngồi phía sau, sau đó tự mình cài dây an toàn cho ông ngoại, lúc này mới dịu dàng nói với Tô Tinh Dã: “Tinh Tinh, lúc trở về lái xe chậm một chút, chú ý an toàn.”
Tô Tinh Dã gật đầu, “Dạ, con biết rồi, mẹ cũng vậy nhé.”
“Ừm.” mẹ Thẩm vì tiếng mẹ của Tô Tinh Dã mà mặt mày hớn hở.
Ngày hai người bọn họ nhận giấy đăng ký kết hôn rồi ăn cơm, mẹ Thẩm lập tức yêu cầu Tô Tinh Dã bỏ từ “dì” trước đó, trực tiếp thăng cấp thành “mẹ”. Có lẽ là do sau khi tiến vào giới giải trí, bởi vì kịch bản cần nên cũng đã gọi không ít diễn viên tiền bối là “mẹ”, nhưng cái chính là trong thực tế cô dường như đã quên từ “mẹ” mở miệng như thế nào, bởi vậy khi gọi mẹ Thẩm giọng nói đều đang run rẩy, mẹ Thẩm nhìn liền hiểu rõ, dịu dàng trao cô một cái ôm.
Hôm sau hai người bọn họ lần nữa lên hotsearch, nguyên nhân là do đêm qua bọn họ bị chó săn bắt gặp ở cửa nhà hàng. Có lẽ vì ở một chỗ cùng trưởng bối, hai người cũng không mang khẩu trang mà chỉ đội trên đầu một chiếc mũ đơn giản. Mấy người đang ở cửa ra vào nói gì đó, lúc này từng người lên xe, theo thứ tự rời đi.
Bên trong video hẳn là Thẩm Vọng Tân đã uống rượu rồi, bởi vì các cô đều nhìn thấy Thẩm Vọng Tân ngồi ở ghế phó lái, mà Tô Tinh Dã ngồi ở ghế lái. Tô Tinh Dã ngồi trên ghế lái cúi người về phía Thẩm Vọng Tân, nhìn đến đây mọi người còn tưởng sắp hôn rồi, nhưng lại không phải, là Tô Tinh Dã giúp anh cài dây an toàn, điều này có thể cho thấy được người đàn ông ngồi ở ghế phó lái hẳn là uống say rồi.
Thẩm Vọng Tân ngoan ngoãn cho Tô Tinh Dã cài dây an toàn, không hiểu sao có chút đáng yêu. Vì vậy bình luận bên dưới đều là một mảng ha ha ha ha, trừ cái đó ra cũng có vài cư dân mạng đang suy đoán, hai bên phụ huynh ăn cơm cùng một chỗ, vì vậy có phải hay không có ý nghĩa là hai người đang sắp có chuyện tốt. Dù sao Thẩm Vọng Tân ở buổi hòa nhạc hồi tháng tư trên sân khấu cũng đã cầu hôn Tô Tinh Dã, về sau hai người đều rất ít xuất hiện, cũng không có chút tin tức nào của anh được truyền ra.
Trên mạng bên này bàn tán chủ đề nóng sôi nổi, bên kia người trong cuộc lại ngủ đến hôn thiên hắc địa*. Đại khái là do Thẩm Vọng Tân đêm qua uống nhiều rượu, sáng nay Tô Tinh Dã thức dậy trước anh, cánh tay rắn chắc của anh còn để ngang hông cô, một nửa gương mặt vùi trong chiếc gối. Gương mặt khi ngủ nhu hòa, mặt mày sáng sủa, cô nhịn không được đến gần hôn lên sóng mũi anh, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đem cánh tay anh từ trên lưng chuyển xuống, vén chăn xuống giường. Sau khi rửa mặt xong thì rón ra rón rén trở lại thay một bộ đồ thoải mái, lúc này mới xuống lầu.
(*): bất tỉnh, ý chỉ ngủ say.
Xuống lầu thì trực tiếp đi vào phòng bếp, Tô Tinh Dã thuần thục lấy nguyên liệu bên trong tủ lạnh ra làm canh giải rượu. Đem nguyên liệu nấu ăn rửa sạch, cắt rồi bỏ vào nồi. Bất kể là trước hay sau khi ở cùng một chỗ với Thẩm Vọng Tân cô cũng sẽ không nấu cơm, lúc hai người ở chung cơm trong nhà đều do Thẩm Vọng Tân nấu, về sau có một thời gian ngắn Thẩm Vọng Tân bộn bề công việc, xã giao cũng nhiều nên khó tránh khỏi uống không ít rượu, bởi vậy cô cố ý học cách làm một vài loại canh giải rượu, thuận tiện cũng học một ít trù nghệ đơn giản. Món chính thì nhất định cô không làm được rồi, nhưng cháo loãng ăn sáng vẫn là dư sức nhé.
Thẩm Vọng Tân rửa mặt xong xuống lầu liền chứng kiến Tô Tinh Dã đứng ở phòng bếp. Tóc dài cột đuôi ngựa đơn giản, buộc lên tạp dề anh thường hay dùng. Trong không khí truyền đến hương vị quen thuộc, cô vẫn am hiểu nhất là làm canh giải rượu, đáy mắt không chút nào che dấu được cảm xúc thỏa mãn đang quay cuồng.
Tô Tinh Dã cẩn thận từng li từng ti bưng canh xoay người lại, liếc thấy Thẩm Vọng Tân đang đứng ở phía trên, đôi mắt sáng ngời, khóe miệng cong lên, “Tỉnh rồi à? Đầu còn đau không? Đúng lúc em vừa nấu canh giải rượu, nhân lúc còn nóng mau tới đây uống đi.”
Cô đang nói thì Thẩm Vọng Tân cũng rất nhanh đi xuống lầu về phía cô, đưa tay nhận lấy chén nhỏ, “Anh đến đây, còn chừng bị phỏng.”
Tô Tinh Dã ngửa đầu nhìn anh, vừa cười vừa nói, “Khá tốt, không nóng lắm đâu.”
Trở lại bàn cơm, Thẩm Vọng Tân uống canh giải rượu, Tô Tinh Dã cũng ăn cháo rau xanh, “Đợi anh anh uống canh giải rượu xong thì ăn chút cháo.”
Thẩm Vọng Tân gật đầu, “Được.”
Tô Tinh Dã “ồ” một tiếng, sau đó nói với Thẩm Vọng Tân: “Suýt chút nữa quên nói cho anh biết, lúc nãy chị Vân gửi tin nhắn cho em, nói hai chúng ta lại lên hotsearch rồi.”
“Lại lên hotsearch? Sao vậy?”
Trong giới giải trí có không ít minh tinh chen nhau đến dập đầu muốn lên hotsearch, nhưng hai người bọn họ thật đúng là một tí gió thổi cỏ lay đều có thể lên hotsearch, hơn nữa rút cũng không rút lui được.
“Nhất định là ngày hôm qua cùng bố và mọi người ăn cơm bị chụp được rồi.”
Hiện tại trên mạng đang bàn luận chủ đề nóng, lại bị hai vị trong chủ đề nóng này không hề báo hiệu trước phát weibo.
YLQSL Thẩm Vọng Tân: Bà Thẩm, chào buổi sáng @Tô Tinh Dã S
Tô Tinh Dã S: Ông Thẩm, chào buổi sáng @YLQSL Thẩm Vọng Tân
Nội dung của hai người như nhau, hình ảnh đi kèm cũng giống hệt, là tấm ảnh bọn họ cùng cầm trong tay tờ giấy chứng nhận kết hôn.
Hai cái weibo này vừa phát ra, sau đó việc hai người công khai giấy kết hôn nhanh chóng leo lên hotsearch, đằng sau sáng loáng một ngọn lửa liền biến thành chữ “bạo” màu đen. Đây là lúc sáng sớm tinh mơ, lại làm cho weibo của người ta tê liệt rồi, nhân viên công tác của Sina thật sự triệt để nhớ kỹ đôi tình nhân nhỏ này. À, không, hiện tại có lẽ gọi là đôi vợ chồng nhỏ rồi. Nhân tiện thì trong khoảng thời gian này vì hai người mà bọn họ tăng ca không biết bao nhiêu lần, bọn họ cũng không muốn nói nữa.
Về chuyện đám cưới của hai người ngoại trừ họ hàng thân thích, bạn bè cũng chỉ có một vài người bạn ngoài giới mới biết được, bởi vì anh có hai thân phận, bất kể là trong giới hay ngoài giới, đối với hôn lễ của bọn họ đều giữ kín như bưng. Cho đến tháng 11, có một phóng viên đến phỏng vấn Khương Xước, Khương Xước là nhà thiết kế thiên tài trong giới thiết kế, nhận qua vô số giải thưởng thiết kế lớn trong và ngoài nước, lúc đang phỏng vấn không cẩn thận quay đến mặt bàn có bản thiết kế áo cưới.
Lúc phát lại cũng không có chú ý tới lắm, nhưng ai mà ngờ fans hâm mộ của Khương Xước quả thực phần lớn là ống kính zoom gấp 8, đôi mắt sắc bén nhìn được bản thiết kế của váy cưới chỉ bằng hai giây qua ống kính và hơn nữa còn mơ hồ thấy được chữ ký của nhà thiết kế váy cưới với độ chân thật cao.
Những con mắt xem được đều gần như mù, đám fans hâm mộ cảm thấy chữ ký này có chút giống Thẩm Vọng Tân, nhưng các cô lại không dám xác nhận cuối cùng là đúng hay không. Bất kể có hay không thì sáng nay nhóm Lượng Tân Tân bọn họ vẫn nghe hỏi tới, sau đó cùng các chị em Lượng Tân Tân dùng chữ ký của Thẩm Vọng Tân xem xét so sánh từng cái, thật sự đây chính là Thẩm Vọng Tân không thể nghi ngờ.
Lúc này, Thẩm Vọng Tân nương theo một bản thiết kế váy cưới lại leo lên hotsearch, Bởi vì chuyện này mà Khương Xước đặc biệt rất có lỗi, theo sát Thẩm Vọng Tân gọi một cuộc điện thoại. Chuyện này lên hotsearch Thẩm Vọng Tân có khả năng không biết, vừa lúc nãy anh tiếp nhận một cuộc phỏng vấn thì đã có phóng viên hỏi tới chuyện này.
“Thầy Thẩm, hai ngày trước một bản thiết kế áo cưới do anh ký tên leo lên hotsearch, anh có biết hay không?”
Khi vị phóng viên này hỏi xong, những phóng viên truyền thông ở nơi này cũng đều im lặng. Tuy bọn họ không hỏi nhưng cũng tò mò chuyện này giống nhau. Thẩm Vọng Tân đứng phía trước hơi rũ mắt, lúc mà các phóng viên đều cho rằng anh đang chuyển sự chú ý đến chỗ khác* thì anh vậy mà trả lời câu hỏi của phóng viên.
(*): nguyên văn: 又在转移视线打太极过去的时候.
“Ừ, chuyện này tôi biết rõ.”
Phóng viên ở đây hai mắt lập tức tỏa sáng, anh trả lời chứng minh anh không bài xích chủ đề này.
“Cho nên bản thiết kế váy cưới là do thầy Thẩm thiết kế đấy sao?”
Thẩm Vọng Tân như trước mỉm cười, “Đúng vậy.”
Thẩm Vọng Tân tự mình thiết kế váy cưới, chiếc váy cưới này vì ai thiết kế còn cần phải nói rõ sao? Lúc trước hai người đã phát weibo công khai giấy đăng ký kết hôn, kế đến bây giờ không phải là muốn chuẩn bị hôn lễ sao? Vì vậy bầu không khí tại hiện trường lập tức tăng vọt lên.
“Thầy Thẩm tự tay thiết kế áo cưới, xem ra là chuyện tốt với cô Tiểu Tô đến gần rồi hả?” Phóng viên thăm dò tình hình hỏi.
Thẩm Vọng Tân cúi đầu cười cười, “Đã có chuyện tốt.”
Các phóng viên còn muốn truy hỏi tiếp thì Đường Viên đứng một bên đúng lúc đứng ra hòa giải, “Tốt rồi tốt rồi, hôm nay phỏng vấn đến đây thôi, cảm ơn các vị phóng viên và các bạn, những chuyện khác lần sau chúng ta có thời gian rảnh lại trò chuyện nhé.”
(*): nguyên văn: 汤 (họ Thang) nhưng mình thấy bên dưới ghi 唐 (họ Đường) nên mình sửa theo họ Đường nhen.
Các phóng viên nghe Đường Viên nói vậy cũng không tiếp tục dây dưa nữa, dù sao Thẩm Vọng Tân có thể trả lời chuyện này đã là niềm vui ngoài ý muốn rồi.
Sau khi phỏng vấn được phát, không có gì bất ngờ cả, weibo lại sập rồi.
Bị ông chủ nửa đêm gọi trở lại làm việc, nhân viên công tác tại Sina đã biết lần này hệ thống Weibo bị người ta làm sập nữa rồi. Chết lặng, bọn họ xem như đã biết rồi, sau này hai người cử hành hôn lễ mời truyền thông bạn bè mà nói, a! Weibo của bọn họ còn phải sập thêm một lần nữa!!
– —–oOo——