Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh - Phần 28
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
310


Gặp Người Đúng Lúc - Tống Thị Phương Anh


Phần 28


Tất cả đã sụp đổ,chỉ sau một đêm mà người ấy đã thay đổi,đã muốn cưới thêm vợ…dù đã nói yêu tôi…
Bông đi chân trần dưới trời tuyết ,Sâu liền lo lắng
-Vương Phi trời lạnh lắm,người đi chân trần như vậy sẽ ốm mất.
-Lạnh thế này đâu có bằng lạnh trong lòng,ta muốn ở một mình…
Vương Quân sau khi đấm tay vào gốc cây máu chảy ròng ở tay,ông ta có thể chữa lành vết thương cho mọi người nhưng một khi bản thân
bị thương thì sẽ không thể tự chữa lành…Thái HẬu ngồi băng tay cho Vương Quân,nước mắt bà không ngừng rơi…
-Vương Quân làm như vậy người mẹ này đau xót lắm biết không,hãy nói cho ta biết tại sao lại cưới công chúa,đừng cái gì cũng giữ trong lòng tự chịu đựng một mình…
-Ta yêu Vương Phi,điều đó sẽ mãi mãi không thay đổi,chỉ là để đánh đổi được cô ấy ở bên ta phải chấp nhận nhiều thứ…
-Nếu người k nói tình cảm sẽ rạn nứt…
-Ta k còn cách nào khác…ta hiện tại lòng rất rối…
Vương Quân nhắm mắt rồi Thái Hậu xoa tay chữa lành vết thương trên tay Vương Quân…
Kể từ ngày Vương Quân công bố kết hôn thì Vương Quân và Bông cả hai đều không ai nói chuyện với ai,có vô tình gặp nhau trong hoàng cung thì Bông cũng chỉ cúi chào…Vương Quân cố tỏ ra gương mặt lạnh nhạt ,ông ta bước đi thẳng nhưng khi đi qua cô ông ta nhíu mày như đang kiềm chế cảm xúc của mình…
Bông mỉm cười nhìn Vương Quân từ phía sau…
“ Trong cả nhân gian chẳng có điều gì,vô tâm bằng trái tim của người”…
Trong ngày Vương Quân kết hôn,vì là công chúa của Tiên Giới nên hôn lễ được cả nước mong chờ,bộ váy của Vương Phi được đặt trên giường…
Sóc đi tới khi thấy Bông nôn oẹ
-Vương Phi người sao vậy…
-Ta hình như có thai rồi…
-Có thai ạ,vậy chúc mừng Vương Phi ạ
-Không được nói chuyện này ra bên ngoài,phải giữ kín ,nhất là hôm nay lại là ngày Vương Quân kết hôn…
-Dạ thần hiểu thưa người…
Bông nhìn lịch tính chu kì của mình,cô sờ lên bụng rồi lo lắng…
Hôn lễ lần đầu tiên giữa tiên và ma được tổ chức…Linh Ngọc lộng lẫy cùng các tuỳ tùng bước tới hoàng cung của ma giới…
Một ngọn lửa đỏ rực xuất hiện,Vương Quân bước ra từ ngọn lửa trong bộ vest màu đen ,ông ta đưa bàn tay ra đón lấy cô dâu theo nghi thức…
Linh Ngọc cúi đầu
-Thần thiếp xin kính cẩn nghiêng mình trước Điện Hạ…
-Ta Vua của ma giới sẽ chính thức kết nạp ngươi vào ma cung làm phi tử của mình…
-Em cám ơn Điện Hạ…
Theo nghi thức Vương Quân phải hôn lên bàn tay Linh Ngọc…
Ông ta gượng gạo cúi đầu hôn lên bàn tay công chúa,ngay lúc này Vương Hậu nhìn sang Bông xem thái độ cô thế nào,Vương Phi vẫn vui vẻ vỗ tay cùng mọi người…Vương Hậu nhếch môi cười
-Vương Phi có vẻ thích thú khi thấy Vương Quân hôn tay công chúa nhỉ.
-Vậy là Vương Hậu k thích mà vẫn phải tỏ ra thích cũng mệt mỏi đấy…
-Cô…
Bông ôm miệng buồn nôn quay đi ,Vương Hậu chú ý,cô ta liền hỏi ma ma tổng quản
-Xem lịch sử báo chu kì của cô ta tháng này
-Người yên tâm thần đã để ý,cô ta đã chậm chu kì 20 ngày rồi…
-K lẽ nào
-Có thể cô ta có thai rồi ạ
-Tuyệt đối k để nó sinh ra đứa trẻ nào
-Thần sẽ điều tra kĩ nếu đúng là thật,thần sẽ tìm cách ngăn chặn…
-Ta tin ở ngươi…
Đêm hôm đó Bông trở về phòng cô nôn oẹ cả đêm,nước mắt cứ rơi khi nôn…cô đau đớn quặn thắt bụng…
Sâu và Sóc lo lắng
-Có thể xuất phát của Vương Phi là con người nên yếu,con của Vương Quân thì lại quá mạnh sẽ hút hết chân khí của Vương Phi,người nên báo cho ngài ấy biết có thể em bé đã lớn rồi,con của Vương Quân k giống con người đâu,chỉ trong một tháng là có thể sinh rồi…
Bông lúc này ngỡ ngàng bảo sao bụng cô rất to…
-1 tháng đã sinh rồi sao,ta chậm 20 ngày rồi
-Vậy em bé khoảng 5 tháng như trên trần gian rồi đó Vương Phi…
-Mấy hôm trước ta đêm k ngủ được vì đau,giờ thì càng đau hơn…
-Để thần đi báo cho Vương Quân
-Mai rồi nói ,đêm nay là đêm động phòng của ngài ấy ta k muốn làm phiền
-Nhưng Vương Phi người đang đau đớn lắm rồi
-Ta chịu được,thêm một ngày k sao đâu…bây giờ k nên nói chuyện này ra tránh cô dâu mới nghĩ ngợi…
-Vương Phi biết cô dâu công chúa đó sao?
-Biết chứ,rất rõ là khác nhưng ngay từ đầu đưa ta đến đây cô ấy cũng đã nói thích một người và ta chắc chắn người đó là Vương Quân…
Đêm hôm đó Vương Quân không tới chỗ công chúa nhưng cô ta rất tự tin và không lo lắng nói với kẻ hầu của mình…
-Không sao ta biết ngài ấy sẽ thế này…
-Công chúa đừng buồn nhé
-Ta đã tới rồi thì không gì có thể ngăn cản ta và Vương Quân sẽ sớm muộn yêu thương ta thôi…
Vương Quân đứng ngay ngoài cửa Từ Tâm Cung nhưng ông ta k dám bước vào…ông ta sợ sẽ xảy ra tranh cãi với Bông…
Bạch xà tiến tới
-Người cứ vào đi ạ,thần nghĩ Vương Phi sẽ vui lắm đấy ạ…
-Cô ấy đã 1 tháng nay không nói chuyện với ta ,cũng không tới tìm ta…ta k biết phải đối diện thế nào?
-Vương Phi k hiểu được nỗi khổ tâm của người
-Ta sợ ta đã đánh mất cô ấy rồi…
Bông thì đang nằm bên trong đau đớn quằn quại vì bào thai,cô ôm đau đến nỗi nổi hết gân ở cổ lên…
Bên ngoài Vương Quân quay đi…bên trong Bông với tay lấy cốc nước thì cô lảo đảo ,nằm xuống sàn Bông ôm bụng…
“ Con ngoan mẹ đau lắm,hôm nay bố của con đã lấy vợ rồi,mẹ đau lắm”
Bông co ro trên sàn khóc nức nở vì có lẽ cô đã quá yêu Vương Quân…
“ Yêu thương càng sâu,nỗi đau càng đầy,lòng càng đắng cay”
Nói xong Bông ngất lịm trên sàn nhà…
Đoàng …sấm chớp loé lên Vương Quân xuất hiện bóp cổ Bông…
-Nói taị sao ngươi giấu ta chuyện có thai…
-Bởi vì tôi k muốn sinh ra đứa trẻ này…
-Ngươi nói đúng giờ ta đã có công chúa nên việc ngươi có hay không cũng k quan trọng…đứa bé chết đi là tốt nhất…
Bông bất giác mở mắt hoá ra là giấc mơ thấy trước mặt là Sâu và Sóc cùng Thái Hậu…Thái Hậu hô lên
-Ôi dồi con tỉnh rồi,trời đất quỷ thần ơi con đã tỉnh,con nằm mơ gì mà hét lên vậy…
Sóc vừa khóc vừa nói
-Vương Phi làm chúng em lo quá,vừa mở cửa thấy người nằm bất động trên sàn…
Bông yếu ớt lấy tay lau nước mắt cho Sâu
-Ta ổn rồi
-Bên thần y đã tới mà vì con là vợ Vương Quân nên họ k dám khám khi chưa dc Vương Quân cho phép…họ nói khi nào con tỉnh báo ngay cho Vương Quân…
-Làm phiền người phải lo lắng cho con rồi
-Đây là canh tổ yến ngàn năm,con dùng đi,uống vào cho bổ mẹ thấy em bé đạp rồi đấy…
Bông đặt tay lên bụng mỉm cười đầy nét hạnh phúc vì đã làm mẹ…
Vương Quân đi săn trong rừng,công chúa cũng xin đi theo…cô ta thể hiện là một người giỏi võ…Thế nhưng khi bắn trượt con báo đen thì từ sau Vương Quân đã bắn trúng hai mắt nó…công chúa quay lại
“Đúng là em vẫn thua xa so với người…”
Vương Quân chẳng nói gì quay ngựa đi,công chúa đuổi theo phía sau…
-Người k thích nói chuyện với em sao?
-Ta k thích
Câu trả lời rất thẳng thắn khiến Công Chúa có đôi chút chạnh lòng…bạch xà phi tới báo
-Điện Hạ…ối dồi ôi…thần có việc cấp báo
-Cấp báo?
Vương Quân nhíu mày…
-Chúc mừng Điện Hạ,Vương Phi đã mang thai rồi ạ…
Vương Quân cười nhẹ một mình,ông ta quá vui nên quay đầu phi ngựa biến mất vào không trung…
Vương Quân cùng tuỳ tùng vội vàng đi tới Từ Tâm Cung…Bông đang ngồi trên giường nghe Thái Hậu kể chuyện hài…cô cười tươi…Vương Quân đi tới ôm chầm lấy Bông trước sự ngỡ ngàng của cô và Thái Hậu…
-Tại sao em k nói…
-Tôi mới biết hôm qua thôi…
-Đau lắm đúng không?
Vương Quân xoa má Bông thấy cô gầy rộc đi…mọi người biết ý lùi hết ra ngoài…
-Tôi chịu được…
Vương Quân xoa tay vào bụng Bông cô liền cảm thấy hết đau…ông ta còn nhìn thấy giới tính của đứa trẻ…
-Là con trai đấy,chúng ta sắp có con trai rồi…
Vương Quân hôn lên trán Bông,cô lùi lại ánh mắt né tránh
-Con nào cũng được miễn là con khoẻ mạnh…
-Con của ta thì quá khoẻ luôn rồi
Bông nhìn rõ Vương Quân hôm nay nói nhiều hơn,ông ấy vui ra mặt và đang miêu tả về những em bé…
-Ông vui lắm phải không?
-Tất nhiên rồi,tại sao hỏi vậy?
-Tôi đã mơ thấy ông bảo tôi k đẻ thì ông có công chúa rồi…
Vương Quân nắm lấy tay Bông
-Điều đó khiến em tổn thương đến ngay cả trong giấc mơ như vậy sao?
-Người mình yêu ở bên người khác nếu là ông thì ông sẽ thế nào,tim tôi đau lắm ông biết không?
Bông đấm tay lên tim mình…Vương Quân vội ôm
-Ta trong lòng chỉ có em,lấy công chúa là do ta có thoả thuận ta k thể thay đổi,còn trong lòng ta …ta Vương Quân này trong cuộc đời của mình chỉ yêu cô gái trần gian tên Bông…ta thề với em đấy…
Nói xong Vương Quân hôn lên môi Bông…nụ hôn ngọt ngào và tay ông ta xuất hiện bông hoa …ông ta đưa cho Bông
-Trần gian hôm nay là quốc tế phụ nữ,ta biết điều đó ,ta chúc cho em luôn xinh đẹp và mãi mãi hạnh phúc ở bên ta…
Bông mếu máo ôm lấy cổ Vương Quân và tay cầm bông hoa
-Em yêu người lắm,rất nhiều …
Vương Quân mỉm cười vuốt tóc Bông và hít sâu…có lẽ thật sự trong lòng người thống trị ma giới này thì cô gái trần gian mà ông ta đem lòng yêu đã in hằn sâu trong trái tim ông ta mất rồi…
– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN