“Sao lại không thể? Tôi thấy bây giờ người làm chủ chi thứ nhất không phải Tô Thắng Hoa, mà là đứa con gái thông minh hơn cha của nó kia kìa.
“Ai cũng không phải đồ ngốc, mắt ai cũng đâu có mù.
Cùng ở dưới một mái nhà, bây giờ dường như mỗi chuyện lớn nhỏ gì của nhà thằng cả cũng đều do Tô Vận làm chủ.
Hai ông bà cụ sống cả đời rồi, sao mà không nhìn thấu cho được.
Hai ông bà cụ nói liên miên thêm một lúc lâu nữa, cuối cùng vẫn là bà nội Tô an ủi vài câu.
Hai cụ nhớ đến chuyện ngày mai mình vẫn phải ra đồng làm việc, cho nên mới nhắm mắt đi ngủ.
—–“Ò ó o o o! “Năm giờ rưỡi, tiếng gà trống kêu to đánh thức cả gia đình nhà họ Tô.
Người một nhà cùng ngồi ăn sáng, sau đó ra đồng như chưa có chuyện gì xảy ra, nên cho gà ăn thì cho gà ăn! Thế nhưng ở ngoài mặt thì có vẻ như không có chuyện gì, thế nhưng không khí trong gia đình vô cùng bất thường.
Có điều lúc này Vương Tú Mi lại vô cùng vui vẻ, vừa rồi trên bàn cơm, bà nắm được cơ hội kể lại chuyện Tô Trà sửa xe đạp cho Tô Thắng Lợi ra, nhìn ánh mắt trợn tròn vì kinh ngạc của cả gia đình, trong lòng Vương Tú Mi không cần nói cũng biết là vô cùng vui sướng.
Xem đi, con gái nhà tôi biết sửa xe đạp kia kìa.
Sau khi ăn sáng xong, Vương Tú Mi nhân lúc bà nội Tô không chú ý lén chuồn ra ngoài, bà còn phải ra ngoài tám chuyện nữa cơ.
Sau đó, đến giữa trưa, hầu như tất cả mọi người trong thôn đều biết! Tô Trà biết sửa xe.
Tin tức bị đồn đi có chút thái quá, lúc đầu Vương Tú Mi chỉ nói Tô Trà biết sửa xe đạp, sau đó lại truyền thành Tô Trà biết sửa xe, xe gì cô cũng sửa được.
Chuyện này có người tin, cũng có người không tin, dù sao cũng đâu ai tận mắt chứng kiến.
“Sửa xe á? Tô Trà biết sửa xe đúng không? Nếu nó mà biết sửa xe, tôi sẽ bay lên trời cho xem.
” Trương Thúy Hà coi chuyện này như chuyện cười, khi nói chuyện với người khác, bà ta còn thường xuyên lấy chuyện này ra để giễu cợt Tô Trà sau lưng cô.
—-“Thu thóc, xe trong thành phố đến thu thóc rồi! “”Tất cả mọi người trong thôn nhanh chóng về nhà xúc thóc vào bao đi, sau đó mang đến sân đập lúc bên kia để cân.
“”Alo, alo, alo, tôi nhắc lại một lần nữa, mọi người xúc thóc vào bì, rồi mang đến sân đập lúa để cân.
“Giọng nói của lão trưởng thôn truyền qua chiếc loa trong thôn, toàn bộ thôn đều nghe thấy, thế nên tất cả mọi người đều bắt đầu bận rộn.
.