Ông Nghiêm nghe thế liền khó hiểu hỏi lại .
” Ông đừng có lừa tôi đấy nhé ! Tôi nhớ ông chỉ có một đứa cháu trai duy nhất mà thôi , làm gì có nhị thiếu cơ chứ ?”
Chủ tịch tập đoàn Đại Hoa cười đáp .
” Thông tin mọi thứ về cháu trai tôi đã gửi qua rồi , ông xem và bàn bạc với con gái ông thử xem ! Nếu được thì chúng ta liên hôn là được ! Tôi còn có việc , chào ông !”
Nói xong đầu truyền bên kia liền tắt máy , ông Nghiêm thừa biết ông chủ tập đoàn Đại Hoa trước giờ chẳng bao giờ lừa mình cả nên hai người liền tập trung vào tài liệu trên máy tính .
Mà xuất hiện trước mắt hai người là hình dáng và mọi thông tin của Lưu Vũ Thần từ trên xuống dưới không sót một chút gì cả.
Ông Nghiêm không tin được vào ánh mắt mình mà nhìn bà Nghiêm hỏi lại .
” Bà à , tôi có nhìn nhầm hay không ? Thằng nhóc này là nhị thiếu của tập đoàn Đại Hoa !”
Bà Nghiêm cũng rất bất ngờ mà trả lời .
” Chúng ta không nhầm đâu là thằng nhóc đấy ? Như thế là quá tốt rồi chúng ta bảo Hiên Hiên về hỏi ý thử xem !”
Ông Nghiêm tuy có chút bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói .
” Bà không nhớ là chúng ta ép hai đứa nó rời xa nhau à ? Bà không nhớ thằng nhóc đó ôm hận mà rời đi à ? Nếu như hai đứa nó kết hôn thật, lỡ thằng nhóc đó muốn trả thù Hiên Hiên thì sao ? Đến lúc đó có hối hận cũng không kịp !”
Bà Nghiêm cũng biết là như thế nhưng lại thở dài nói .
” Vậy việc này chúng ta không nói cho Hiên Hiên biết à ? Từ chối lời đề nghị đó phải không ?”
Ông Nghiêm lại lắc đầu cũng thở dài nói.
” Chúng ta cứ nói việc này cho con bé , còn quyết định như thế nào là ở chỗ Hiên Hiên ! Bà muốn cả đời này nó hận chúng ta à ?”
Nghe đến đây hai người liền thông báo cho Nghiêm Á Hiên bảo cô về nhà thật nhanh , Nghiêm Á Hiên vẩn giữ một bộ mặt bình thản mà lạnh lùng bước vào trong nhà .
Nhìn hình dáng này của Nghiêm Á Hiên vẩn nhỏ nhắn xinh xắn như hai năm trước , nhưng trong ánh mắt và khuôn mặt đã có hương vị trần tục và trưởng thành hơn nhiều , cô không còn thân thiện nói cười như lúc trước nữa mà xung quanh thân thể nhỏ nhắn ấy như co lớp băng dày bao quanh vậy .
Nghiêm Á Hiên ngồi xuống nhìn châm chú vào hình dáng ba mẹ mình một mặt bình thản , bà Nghiêm chưa đời cô mở lời liền nhanh chóng nói .
” Hiên Hiên , chủ tịch tập đoàn Đại Hoa muốn tậo đoàn chúng ta liên hôn ! Cụ thể là Nghiêm Á Hiên con kết hôn với nhị thiếu Lưu Vũ Thần , là thằng nhóc năm đó con thấy như thế nào ?”
” Rắc…Ầm..!”
Đầu óc Nghiêm Á Hiên như nổ tung , vô số hình ảnh và ký ức của cô và Lưu Vũ Thần như thác lũ ầm ầm truyền vào trong trí óc cô.
Nhưng năm này cô chỉ giám dấu đoạn tình cảm ẩy ở một chỗ mỗi khi buồn lại đem nó ra để tưởng niệm mà thôi .
Những năm qua Nghiêm Á Hiên đã từng tuyệt vọng không biết bao nhiêu lần vì cô thừa biết đoàn tình cảm , những hồi ức đẹp đẽ kia của cô và Lưu Vũ Thần đã biến mất.
Nhưng hôm nay khi nghe đến việc bản thân mình còn có cơ hội gặp lại hắn thì Nghiêm Á Hiên không suy nghĩ gì mà liền đồng ý ngay .
Nghiêm Á Hiên mở miệng giọng nói kích động nói .
” Ba mẹ con đồng ý , khi nào chúng con kết hôn thế ? Ba mẹ giúp con chọn váy cưới được không ?”
Nghiêm Á Hiên thừa biết nếu hai người kết hôn thì chưa chắc Lưu Vũ Thần còn yêu hay đối xữ với mình nhẹ nhàng như lúc trước , thậm ý là hắn có thể hận hoặc trả thù cô.
Nhưng mà Nghiêm Á Hiên thật sự muốn ở bên hắn , cho dù đau khổ như thế nào cô vẩn cam tâm tình nguyện .