Tráo Dâu
Phần 12
Trên chiếc xe của thầy Tùng lúc này tâm trí tôi rối bời,tôi cảm thấy Phong đang muốn cho tôi thấy địa vị của tôi là thế nào trong xã hội.Thế giới của anh ta thật sự là thế giới khác xa với thế giới của chính tôi.
Thầy Tùng k tiện hỏi Phương về vấn đề áo nhưng thầy rất ân cần hỏi Phương
-Em có muốn uống một ly cafe không?
Phương nhìn ra ngoài trời đang đổ cơn mưa phùn cô liền mỉm cười gật nhẹ…
-Vâng …
-Nhà Phương hướng nào thầy đi cho tiện
-Thầy cho em về xóm trọ gần trường…
Chiếc xe sang đắt tiền của Phong đỗ trước quán rượu,bạn bè đã ra về hết chỉ còn anh ta ngồi một mình cứ suy nghĩ về cái cảnh khi nãy Phương bị xé rách áo vs đôi mắt rớm đỏ khiến Phong cảm thấy khó chịu
“ Mình rốt cuộc bị làm sao thế này”
Ông chủ quán rượu là bạn thân Phong,anh ta ra cầm ly rượu khẽ chạm vào ly của Phong rồi cười nhẹ…
-Ông bạn hôm nay oải chưa?
-Đang đau hết cả đầu đây…
-Khi nãy ông bạn k nói rõ là đã kết hôn chỉ nói là bạn gái nên chúng nó hiểu lầm nên trêu ghẹo,thôi bỏ qua đi ,chấp chúng nó làm gì cho mệt…
-Đang tự do giờ cảm thấy khó chịu thật sự
-Nghệ sỹ như các công thì luôn thích bay bổng ,k thích an phận như tôi,con tôi lớn rồi đó còn bạn thôi,bạn xem thế nào sớm sớm sinh con cho ông bà già đỡ suy nghĩ…
-Thì lấy về lần này tôi cũng xác định sẽ để cho vợ đẻ con,nhưng tôi k thể hợp cô ta nổi…cô ta khác hoàn toàn với những đứa con gái tôi quen
-Khác mới có cái hay chứ,giống thì nói chuyện gì
Bạn Phong cười phá lên…Phong cũng mỉm cười
-Ừm hay cãi lắm,xong bướng
-Thế mới thú vị,nào chúc bạn trong cuộc hôn nhân này sớm thành công,sớm có được trái tim người đẹp…vợ bạn đẹp mà bạn k thấy à…
-Này tôi k thích khen kiểu đó đâu
Nói xong cả hai nhìn nhau cười rồi ôm vai nhau…
Tại quán cafe thầy Tùng đặt lên bàn ly trà hoa hồng quế nóng hổi
-Dùng trà này đi em sẽ thấy tâm trạng tốt hơn đấy…
-Thầy biết rõ em có tâm trạng ?
-Thật sự thầy k tiện hỏi nhưng chắc chắn là hôm nay là ngày mà Phương cảm thấy không vui…
-Em cảm thấy mệt mỏi và bế tắc thầy ạ…
-Làm gì thì cũng hãy suy nghĩ đến bản thân,hãy cho bản thân một con đường để lui…
-Em k còn đường để lui nữa thầy ạ…k còn nữa…
Phương bật khóc nức nở trước mặt thầy,thầy lặng yên để cho Phương khóc cho hết những ấm ức trong lòng…
Đàm Tuyết lúc này cứ ngồi nhắn tin cho Phong mãi nhưng không thấy anh ta trả lời,cô ta gọi thì thấy những tiếp bíp bíp…Đàm Tuyết như phát điên lên cô ta trên tay cầm que thử thai hai vạch…
“ Tại sao anh k nghe máy,anh muốn em phát điên lên đúng không”…
Phong trở về nhà vẫn không thấy Phương về,anh ta ngồi nhìn đống đồ mà Phương mang tới,cô vẫn để bừa ở ba lô mà k cất vào tủ,Phong lấy đồ của Phương gập gọn gàng từng cái rồi cất vào tủ…thấy thẻ sinh viên của Phương cùng nụ cười tươi của cô,lúc này Phong liền úp thẻ xuống ,anh ta ngại ngần khi nhìn vào nụ cười ấy…
Giầy dép của Phương chỉ có hai đôi,anh ta thấy đôi giầy đã cũ rách hết nhưng cô vẫn đi…anh ta thở dài nhìn lên bức ảnh cưới rồi hút thuốc cả đêm k ngủ…
Phương tạm biệt thầy rồi trở về phòng trọ của cô bạn thân ngủ,Phượng thấy Phương về liền thở dài
-Bảo rồi lấy chồng làm gì để lời ru thêm buồn
-Đúng vậy …
Nói xong Phương cởi bỏ áo ra thấy vậy Phượng hỏi
-Ơ anh ta đánh mày hay làm gì mà rách áo vậy…
-Không anh ta k làm gì cả tự tao móc áo nên rách thôi
-Hậu đậu vãi chưởng,thôi ngủ đi mai rồi tính…
Phương nằm cứ buồn bã trằn trọc cũng k ngủ được…
Hình ảnh bên kia Phong hút thuốc phì phèo nhìn ảnh cưới còn Phương bên này cũng buồn bã nhìn ra hướng cửa sổ…
Ngay sáng hôm sau,mẹ kế của Phong tới gặp phu nhân
-Mẹ…con có chuyện muốn nói
-Nói đi
-Hôm qua cháu dâu của mẹ k về nhà mẹ biết chưa?
-Chuyện này k được nói linh tinh
-Con có bằng chứng mẹ cứ hỏi bảo vệ,chú ấy bảo từ hôm qua chỉ có cậu cả về thôi…
-Bé bé cái mồm lại để tôi giải quyết
-Con dâu nhà họ Trần tuyệt đối k được ở bên ngoài qua đêm,đó là điều tối kị trừ khi đi với chồng,mẹ xem mới cưới về đã thế này thì làm gì còn tôn ti trật tự gì nữa…
-Tôi đã bảo để tôi giải quyết…
Phu nhân liền sang nơi gọi là “Thềm Đông “ nơi cậu cả sinh sống bà liền gọi ,bà Tám quản gia liền đi ra cúi chào
-Phu nhân ạ
-Mợ cả đâu rồi
-Dạ mợ cả…
-K phải giấu,đêm qua nó k về đúng không?
-Dạ vâng có chuyện này
-Cậu cả đâu rồi
-Cậu cả đi từ sớm rồi thưa phu nhân…
-Chuyện này k dc để đến tai ông chủ…
-Dạ tôi biết rồi thưa phu nhân…
Phong đi chụp ảnh tạp chí từ sớm,người makeup cho Phong mỉm cười hỏi khẽ
-Sếp của tôi đêm qua k ngủ chút nào đúng không,mắt thâm hết cả lên rồi đây…với người cẩn thận chăm sóc gương mặt như sếp lại để mắt thâm thế này,liệu phải chăng đang có chuyện gì lớn…
-Vợ đi cả đêm không về,chờ mãi vẫn k thấy cô ta đâu điện thoại thì vẫn tắt máy…
-Chết con dâu nhà họ Trần sao dc phép đi qua đêm được
-Thế mới đáng nói rồi lại lớn chuyện…
Phong bước ra chụp ảnh với phong thái đầy lịch lãm ,đám Fan cuồng hâm mộ hò hét bên ngoài cửa…
Phương vừa đến lớp cô ngủ trong phòng thư viện,thầy Tùng mang đến một chiếc bánh một chai nước để bên cạnh Phương rồi mỉm cười nhìn cô ngủ…Phượng cô bạn thân chứng kiến tất cả và chụp ảnh lại…
Bố Phương gặp bố của Đàm Tuyết trên sàn chứng khoán…cả hai nhìn nhau cười khẩy,bố Đàm Tuyết cười lớn
-Ô ông bạn ,con gái giờ làm dâu nhà họ Trần rồi thì nhất bạn
-Cũng là do có phước đức cả bạn ạ
-Cái gì cũng ăn nhau về cuối bạn ơi…
Đàm Tuyết đến gặp Phong,sau buổi chụp anh ta định tới trường của Phương thì gặp Đàm Tuyết ở cửa…
-Em phải hỏi anh quản lý lịch của anh,anh trốn tránh em à
-Anh đang bận,em nghĩ gì linh tinh vậy,đây k phải chỗ để chúng ta nói chuyện…
-Em có thai rồi…
-Có thì bỏ đi,thế nhé anh đi đã …
Câu nói của Phong như sét đánh ngang tai của Đàm Tuyết,anh ta k hề quan tâm hay bận tâm chuyện cô ta có thai…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!