Tráo Dâu - Phần 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
210


Tráo Dâu


Phần 11


Tôi nhận ra Phong đã đi với cô gái khác đêm qua,tôi biết rằng hôn nhân này có thể là rất phức tạp,có thể là nấm mồ chôn chính bản thân tôi,thế nhưng vì cha mình tôi vẫn chấp nhận tất cả…
Phương đi vào lớp thì gặp Phượng cô bạn trọ cùng phòng,Phương tâm sự hết mọi chuyện cho Phượng …cô bạn buồn bã
-Thế khác nào về sống thử kiểu hợp thì cưới còn không thì thôi ấy,sao nhà họ khôn vậy,khác nào làm hỏng 1 đời của mày rồi…
-Dù sao thì cũng chỉ một năm,cố gắng một năm rồi đường ai nấy đi…
-Nhỡ họ gây ra vết thương lòng gì cho mày thì tính sao,lúc đó người thiệt vẫn mãi mãi là mày thôi…
-Tao k sợ thiệt,tao chỉ sợ mất người thân,tao sống trên đời này vì người thân mà làm tất cả,tao bất chấp hết mọi thứ để có thể đổi lại yên bình cho cha mình…
-Rồi ông ấy có lợi dụng mày không,bao lâu k nhận mà đột nhiên lại đến nhận vậy…tao thấy cứ sai sai
-Thôi k nghĩ nhiều nữa…
Đúng lúc đó thầy thể dục đi qua vô tình trên tay bê đống sách đổ trước mặt Phương,thầy Tùng cười tươi khi thấy Phương nhặt sách cùng…
-Phương à,cám ơn em nhé
-Dạ vâng thầy không có gì đâu ạ…
Phương nhặt rồi quay đi cùng Phượng,thầy Tùng cứ ngoái nhìn rồi mỉm cười đến khi Phương đi khuất…
Phượng vỗ vai
-Này thầy thích mày hai năm rồi đấy
-Vớ vẩn
-Ai trong lớp chả biết,có mày như con ngơ cứ lảng tránh thầy…
-Thầy và trò k nên có tình cảm như thế k đúng vs đạo lý
-Ôi dào nghĩ quái gì nhiều,thầy chưa vợ mày chưa chồng có sao?
-Quá muộn rồi…
-À ừ giờ mày có chồng rồi,chán ghê
-Giữ kín đấy
-Ok ok…
Phong trở về nhà anh ta liền tới gặp ông nội…
-Ông cho gọi cháu…
-Quỳ xuống…
Phong đổi sắc mặt rồi quỳ xuống trước mặt ông,trước ban thờ các cụ…
-Cháu k còn nhỏ nữa,cũng đã lập gia đình,khi lập gia đình rồi thì k còn là trai tân được tự do,được bay nhảy nữa,nếu bay nhảy chưa chán tại sao còn kết hôn…
Bà nội Phong định vào gàn
-Kìa ông có gì từ từ nói ai lại ầm chuyện lên thế
-Bà cấm tham gia vào việc này,có chú rể nào lại bỏ cô dâu đi ngay trong ngày tân hôn không hả…
-Cháu k yêu nên k cần phải ở lại cùng cô ta
-Im miệng,yêu à,cháu nói ra câu đó có ngượng miệng không,bản thân cháu yêu ai ,cháu chỉ yêu bản thân mình thôi thì chuyện yêu đương nó k có nghĩa lý gì vs cuộc hôn nhân này,cái ta cần là trách nhiệm của cháu,cháu còn phải thay bố phòng khi bố cháu yểu mệnh mất sớm…
-Bố cháu còn thằng Phú,cháu chỉ muốn theo đuổi sự nghiệp ca hát của mình thôi…
Ông lấy roi mây vụt vào lưng Phong rất mạnh…vụt liên tục đến nỗi chiếc áo sơ mi trắng của anh ta hằn lên những vết máu…
-Sướng ca vô loài,nghề ý thì có gì hay ho,mày k còn xứng đáng là đích tôn nhà họ Trần này nữa…cút …cút về …
Ông ôm ngực như sắp đột quỵ,bà Phong vội chạy vào đỡ…
-Cháu đi về phòng đi ,nhanh…
Phong đứng dậy đi về ,anh ta cởi bỏ áo ra những vết vụt đều tứa máu ra,anh ta đứng dưới vòi sen tắm xả cho thật sạch rồi tức giận đấm vào tường …
Chiều đến khi Phương đi học trở về Phong ngồi lầm lỳ bên bàn làm việc,cô giật mình khi thấy anh ta ngồi lù lù trong góc…
-Ôi giật cả mình…
-Cô chuẩn bị đi chúng ta sẽ ra ngoài…
-Ra đâu vậy…
-Cô k định về lại mặt à…
-À vâng tôi quên mất,anh chờ chút…
Phương lần này cẩn thận lấy đồ vào tolet thay,cô k quên chốt chặt cửa,thấy nước trên sàn có màu đỏ cô lấy vòi xịt thì thấy khăn trong sọt có vết máu,cô cầm lên thấy sợ sệt…
Ra ngoài Phong đã mặc áo phông polo thương hiệu bbr kẻ nâu lịch lãm cùng quần bò jean đơn giản,trên tay anh ta đeo chiếc đồng hồ sáng loé cả cổ tay…Phương thì cũng mặc quần bò áo phông đơn giản…Phong thấy cô ra chẳng nói câu gì đứng dậy…
-Anh bị chảy máu à,tôi thấy bên trong nhà tắm có vết máu…
-Đi thôi…tôi còn có hẹn…
Phương cùng Phong đi ra ngoài,vừa ra ngoài anh ta nắm tay Phương khiến cô ngại đỏ ửng mặt
-Này anh có cần phải thế không?
-Cứ diễn đi ,diễn tốt sẽ sớm kết thúc vai còn diễn dở sẽ phải diễn đi diễn lại đấy
Nói xong Phương nắm chặt tay Phong rồi cười khi thấy gia nhân đi qua,đúng lúc đi ra ngoài gặp Phú…anh ta chào
-Anh chị đi đâu vậy,hôm anh đón dâu em lại chẳng có nhà nên…
Phú thấy Phương liền thấy quen quen còn Phương thì nhận ra ngay Phú là gã sở khanh hôm nọ…Phương lên tiếng trước
-Ô trái đất thật tròn chúng ta lại gặp nhau…
Phong nhíu mày còn Phú cười gượng xoa dịu
-Chắc chị nhìn nhầm em rồi,em với chị chưa từng gặp nhau,chị vs em sao có thể gặp nhau được…
-Có được hay k được thì cũng là bắt gặp một kẻ sở khanh đang hắt hủi cô người yêu của mình…
Phong vội kéo Phương đi …
-Đi nhanh …
-Ơ tôi chưa nói xong…
Lên xe Phương nói vs Phong
-Anh có biết anh ta là hạng người gì không,hắn lăng mạ thậm chí đẩy ngã người yêu,thằng hèn mà sao nhà anh lại quen loại người đấy vậy…
-cậu ta là em trai tôi đấy
-Em trai anh,đúng thật sự bảo sao đúng là anh em thì đúng quá rồi
-Cô nói vậy là ý gì
-Ý gì anh tự hiểu …
-Bớt cái mồm đi nó có vợ rồi,cô ta sẽ sớm chào hỏi cô thôi…
-Vợ…có ở chung nhà k vậy
-Cô nghĩ cả biệt phủ này xây chỉ để tôi và cô ở à…
Tại phòng của Phú…
Anh ta vừa bước vào vợ liền ném cả lọ nước hoa vào tường hòng dằn mặt…cô ta là Kim Liên là con của giám đốc ngân hàng VFC.
-Anh khi nào đưa đứa con riêng đó về
-Cô cứ ghen tuông suốt ngày thế này tôi chán lắm thật đấy…
-Chán thì bỏ nhau đi tôi cũng mệt mỏi khi suốt ngày thấy anh đi hết đứa nọ đứa kia rồi…
-Nếu bỏ được tôi đã bỏ cô lâu rồi cô biết vì sao,vì tôi k yêu cô,tôi k yêu…
Phú bước ra bên ngoài bỏ lại Liên ngồi khóc đau đớn bên trong căn phòng trống,lấy nhau 2 năm nhưng phú và Liên mãi k thể hoà hợp,thậm chí lúc này còn ghét bỏ nhau,cả hai cũng là do mai mối mà thành…hôn nhân không tình yêu…
Đến nhà vợ Phong vào bên trong cả nhà đều đon đả tiếp đón,trong bữa cơm anh ta hỏi thăm bố Phương
-Bố sức khoẻ thế nào rồi
-Bố ổn con ạ,thấy hai đứa thế này bố khoẻ luôn đây con ạ…
Thư nhìn cổ Phong có nhiều vết tím,cô ta tức giận nhưng vẫn cố kiềm chế và hỏi đểu
-Phương khi nào tính sinh con em,đừng có mà kế hoạch không sau này khổ đấy,giờ vô sinh nhiều…
-Cái đó em chưa nghĩ tới
Phương đang ấp úng thì Phong nói
-Khi nào vợ em có tin vui em sẽ báo cho chị Thư là người đầu tiên để chị mừng,chị cũng sớm lập gia đình thôi…
Lời nói xéo xắc của Phong khiến cho Thư thay đổi sắc mặt …ăn cơm xong cô ta gọi Phương ra ban công nói chuyện…
-Chị k nghĩ em như vậy đâu?
-Chị nói vậy em k hiểu
-Nói thật là nhìn cổ anh Phong thì chị biết em là loại người dâm đãng thế nào rồi,đừng tỏ vẻ ngây thơ làm gì,ghê tởm thật sự…
-Khoan đã kể cả em có làm chuyện đó vs ck em thì sao chị lại khó chịu nhỉ…
-Chị đâu có khó chịu mà nhìn vẻ ngoài nai tơ của em vs hành động thấy ghê tởm quá…
Thư đi lướt qua vai Phương rồi cười khẩy…
Trên đường trở về Phong ghé qua quán rượu nơi có bạn anh ta đang ngồi,Phương bước vào cảm thấy lạc lõng trước những cô gái ăn chơi xinh đẹp ở đây,Phong giới thiệu vs mn
-Đây là người ông bà tao mai mối…
Cả bọn cau mày
-Ủa gì vậy,gu lạ nhờ quần áo hàng chợ,có nhầm không vậy
Phương lúc này nắm chặt tay trước những lời mấy người xì xào về cô…Phong cố tình để Phương bẽ mặt…
Phương vẫn cố nhịn,cô ngồi một góc nhìn anh ta hát hò rượu chè ăn chơi…một gã đi ra quàng vai Phương…
-Em gái em làm một ly không
Phương hất tay rồi lừ mắt
-Tránh ra…
-Hay đấy,có khí chất …uống đi nào
-Tôi bảo tránh ra
Phương đứng dậy hắn kéo áo khiến áo phông của cô vốn đã vải k xịn liền toạc cả bờ vai…Phương quát “ Anh này điên à”
-Tôi k cố ý…chỉ là áo của cô đểu quá dễ rách thôi…
Phong đi ra thì thấy Phương đang lấy tay kéo áo…anh ta trợn mắt vs gã kia
-Mày đang làm trò gì vậy…
Không khí trong quán rượu căng thẳng khi Phong túm cổ áo tên kia
-Tao nghĩ mày k thích nó nên tao gạ chút,mày vẫn đem gái đến cho anh em thưởng thức còn gì…
Phong đấm bốp vào miệng gã kia…đấm liên tục khiến mn phải can…
Phương lúc này thấy ghê tởm phong cô vội đeo bao lô lên vai tay vẫn giữ áo rồi rời khỏi đó…ra bên ngoài cô vô tình gặp thầy Tùng…
-Phương sao em lại ở đây
-Em…
-Thầy vừa ăn ở nhà hàng bên cạnh,em đi uống rượu đó à…em có về lên xe thầy chở về…
-Vậy thầy cho em đi nhờ với ạ
Thầy Tùng lấy áo trên xe ô tô khoác cho Phương vì thấy áo cô rách cứ đang cố che
-Lạnh đấy áo của chị gái thầy đừng hiểu lầm gì nhé
Phương chẳng nói câu gì vội lên xe…
Phong thì chạy ra bên ngoài k thấy Phương đâu anh ta ôm đầu gọi cho Phương…điện thoại thuê bao …
Anh ta hỏi bảo vệ,bảo vệ nói
-Có cô gái trẻ vừa đi vừa khóc lên xe của một người đàn ông
-Đàn ông à…
-Đúng rồi mới đi xong
-Chú cho cháu xem lại camera chút…
Xem lại camera Phong thấy rõ Phương lên xe người đàn ông khác,người kia còn choàng áo cho Phương…Phong cười khẩy
“ Phương ơi là Phương rốt cuộc cô là loại đàn bà nào đây,lần này cô k trả lời rõ ràng thì tôi g iết chết cô”…
– [ ]

Yêu thích: 2.8 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN