Nếu đã xác định ở cạnh Cố Văn Quân cả đời, Phó Gia Hiên cảm thấy, chuyện này y vẫn là nên thành thật nói với phụ mẫu và ca ca. Sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ biết, cho nên vẫn là để chính miệng y nói thì hơn.
Phu thê Phó gia trước đó còn lo lắng Phó Gia Hiên thân thể ốm yếu, sức khỏe lại kém, hơn nữa từ trước tới giờ đều chưa từng qua lại với nữ nhân nào. Bọn họ không biết nên tìm cô nương nào mới có thể thích hợp với y.
Nhưng bọn họ ngàn vạn lần không ngờ tới, đối tượng mà y lưỡng tình lại là nam nhân, hơn nữa người đó còn chính là Bệ hạ.
Chỉ là, may ở chỗ, phu thê Phó gia cũng không phải là người bảo thủ quá mức. Sau khi nhìn ra được tình yêu chân thành nồng nhiệt của đôi trẻ, bọn họ vẫn là gật đầu đồng ý.
Cố Văn Quân hết sức vui mừng, quay trở về cung liền lập tức đi chuẩn bị sính lễ.
Sau đó, cả Hoàng thành xôn xao trước tin tân Hoàng lập Hậu.
Nhưng Hoàng hậu lại là một cái nam nhân, hơn nữa Bệ hạ còn ở trước mặt toàn bộ bá quan văn võ tuyên bố một câu chấn động rằng cả đời này chỉ thú duy nhất một người.
Tân Hoàng tài giỏi như vậy, hắn cưới một nam Hậu, bọn họ có thể miễn cưỡng nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Nhưng cả đời chỉ thú duy nhất một người là có ý gì?
Bệ hạ hiện tại lấy về một nam hậu, còn tuyên bố sẽ không lấy thêm bất kỳ ai khác. Này chẳng phải đồng nghĩa với việc Hoàng tộc Cố thị đoạn tử tuyệt tôn hay sao?!.
Đối với hôn lễ này, vô số người lên tiếng chỉ trích cùng phản đối. Thế nhưng người trong cuộc lại làm như không thấy, nên làm cái gì liền làm cái đó, quả thực chẳng đặt ai vào mắt.
Cố Văn Quân thân khoác hỷ phục màu đỏ tươi, cưỡi bảo mã đi ở phía trước. Phía sau hắn là mấy chục xe sính lễ, xếp hàng kéo dài kín cả một con đường.
Có thể nói đây là hôn lễ hoàng tráng nhất từ trước tới nay.
Dân chúng tuy rằng không mong muốn hôn lễ này diễn ra, nhưng vẫn bị tiếng kèn trống cùng hàng loạt xe sính lễ kia làm hoa cả mắt, không ngừng thi nhau tràn ra đường ngóng xem.
Phó Gia Hiên bên kia cũng đã chuẩn bị sẵn sàng. Y lúc này cũng mặc y phục đỏ thắm, là cùng một loại trang phục với Cố Văn Quân.
Khác biệt duy nhất chính là trên đầu y lúc này nhiều ra thêm một cái khăn voan, vừa vặn đem khuôn mặt tuyệt mỹ kia che khuất.
Mãi đến tận khi bái đường xong, một mình ngồi chờ ở trong phòng tân hôn, Phó Gia Hiên vẫn cứ cảm thấy hết thảy những chuyện này đều giống như đang mơ vậy.
Cố Văn Quân lúc này gặp được Cố Văn Thành. Đối với vấn đề lùm xùm vừa rồi, Cố Văn Thành cũng không để trong lòng. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Hẹn Mà Đến
2. Cách Một Khoảng Sân
3. Chú! Xin Ký Đơn!
4. Tạ Đông Tự Xuân
=====================================
Cố Văn Thành chỉ dặn dò Cố Văn Quân, nếu không thể tự mình sinh, vậy thì phải bồi dưỡng ra được một hậu duệ xứng đáng để kế thừa Nhật Nguyệt quốc.
Cố Văn Quân mỉm cười đáp ứng.
Cố Văn Thành ở lại uống với hắn một chén rượu mừng, sau đó cũng đã lập tức rời đi.
Đêm đã khuya, Cố văn Quân một thân tràn ngập mùi rượu trở về phòng. Tửu lượng hắn tốt, cho nên dù một thân đã nồng nặc mùi rượu, nhưng chỉ mới ngà ngà say.
Phó Gia Hiên nghe thấy tiếng bước chân, trong lòng nhịn không được có hơi căng thẳng. Hai tay y quy cũ chồng lên nhau đặt ngay ngắn ở trên đùi có hơi siết lại, sống lưng cũng thẳng tắp.
Cố Văn Quân nhìn tân nương tử của mình, trong lòng cũng không nhịn được mà hồi hộp. Hắn tiến tới gần, chận rãi nắm lấy khăn voan vén lên.
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Phó Gia Hiên dần hiển lộ, gần trong gang tấc, khoảng cách giữa hai người họ gần đến mức có thể cảm nhận được nhịp thở lẫn nhau.
Hôm nay Thúy Lan và Thúy Liễu vô cùng tâm huyết mà trang điểm cho Phó Gia Hiên thật xinh đẹp.
Chỉ là Phó Gia Hiên vốn đã rất đẹp rồi, cho nên chỉ cần tô một chút son, điểm một chút má hồng liền đã vô cùng mỹ lệ.
Phấn má hồng đánh lên, khiến khuôn mặt y mất đi một tầng tái nhợt, nhiều thêm một phần e thẹn. Cánh môi đỏ hồng căng mọng, khiến người ta vừa nhìn vào liền muốn nếm thử.
Cũng không biết trong son trộn cái gì, nhưng Cố Văn Quân có thể ngửi thấy được mùi đào ngọt lịm thoang thoảng quanh cánh mũi.
Cố Văn Quân kìm không nổi nữa, hơn nữa hắn cũng không có ý định sẽ kìm chế. Đầu vừa cúi xuống, hai cánh môi liền đã dán vào nhau.
Quấn quých dây dưa, mãi đến khi Phó Gia Hiên có phần th ở dốc, khóe môi chảy xuống vệt nước trong suốt, Cố Văn Quân lúc này mới lưu luyến dời môi.
Bởi vì biết rõ đêm tân hôn thì nhất định sẽ làm chuyện đó, cho nên không chỉ Cố Văn Quân, mà bản thân Phó Gia Hiên cũng đã phải chuẩn bị không ích.
Mấy hôm nay lúc nào tắm rửa, Phó Gia Hiên cũng cho hai ngón tay vào trong thăm dò.
Y muốn bản thân không còn căng thẳng giống như lần trước, muốn lần này thuận lợi hơn, để Cố Văn Quân có thể thuận lợi đi vào.
Nỗ lực cố gắng của Phó Gia Hiên rốt cuộc cũng có hiệu quả.
Hôm nào cũng ngâm nước ấm, cho nên chỗ đó của y cũng mềm ra, hơn nữa còn đã thích nghi được dị vật đi vào, không còn quá mức bài xích như trước nữa.
Cố Văn Quân lúc này cũng lấy ra một hộp thuốc bôi trơn chuyên dùng. Đây là do hắn đặc biệt sai Thái y đi bào chế ra, hiệu quả đương nhiên vô cùng tốt.
Cố Văn Quân lấy ra một lượng vừa đủ thoa đều xung quanh h.u.y.ệ.t khẩu, sau đó mới từ từ cho vào trong, chậm rãi khuếch trương.
Nhờ có nỗ lực mấy ngày qua của Phó Gia Hiên, hơn nữa còn có thuốc bôi trơn đặc biệt của Cố Văn Quân, cho nên h.u.y.ệ.t khẩu rất nhanh đã trở nên mềm mại vô cùng.
Phó Gia Hiên lúc này khuôn mặt đã phiếm hồng, vẻ mặt câu nhân. Lụa đỏ nửa kín nửa hở khoác hờ trên người, cổ áo trượt xuống đầu vai, để lộ phần n.g.ự.c trắng như tuyết cùng hai điểm đỏ hồng vô cùng mê người.
Dáng vẻ này, so với không mặc gì càng câu nhân hơn.
Người dưới thân bày ra dáng vẻ này, Cố Văn Quân sao có thể chịu nổi?
C.ô.n t.h.ị.t căng c.ứ.n.g thoát khỏi lớp trói buột của quần áo mà ngạo nghễ dựng đứng. Q.u.y đ.ầ.u t.h.ô to kề sát miệng h.u.y.ệ.t, từng chút một đẩy vào trong.
Phó Gia Hiên cong người, cố gắng thả lỏng th@n dưới để Cố Văn Quân có thể thuận lợi tiến vào.
Chỉ là, ban đầu còn thấy rất bình thường, nhưng theo động tác tiến vào ngày càng sâu của Cố Văn Quân. Chờ khi hắn luật động được hai cái, Phó Gia Hiên liền đã cảm nhận được bụng dưới một trận không ổn.