Bắt Gặp
Phần 1
Hôm nay anh có về không đã 28 tết rồi…
Đó là câu hỏi của tôi năm nào cũng vậy,chồng tôi đi làm xa nhà…
Tôi là Hiền người Nghệ An lấy chồng người Hà Nội,anh là kĩ sư làm bên lắp đặt điện tử,còn tôi là một giáo viên dậy cấp một với tuổi đời còn rất trẻ chỉ vẻn vẹn 27 tuổi.Cuộc sống của chúng tôi sẽ viên mãn nếu như chúng tôi có con,thế nhưng mong ước có những đứa trẻ là xa vời khi đã kết hôn hai năm mà vẫn chưa có lấy một em bé,chồng tôi bị quai bị hồi nhỏ có thể đó là di chứng để lại khiến anh bị vô sinh,t.inh t/rrung của anh rất yếu hay nói đúng hơn có những con chế t,mất đuôi và dị dạng…
Đã khó có con nhưng lại xa nhau,cả năm trời anh chỉ về đúng 1 tháng hè.Từ sau lần đi khám đó đã hơn một năm,tôi khao khát được làm mẹ còn chồng tôi anh ấy lại luôn cho rằng kết quả của bệnh viện là không chính xác.
Tại Đà Nẵng
Nơi chồng Hiền đang làm việc,hôm nay đã là 28 tết,mọi người tất bật chuẩn bị ra về còn Thịnh chồng Hiền vẫn đang lắp đặt nốt cho công ty.Cô kế toán của công ty đó đi ra cười nhẹ.
-Anh vẫn chưa về à anh
-Ừ anh làm nốt cho xong sáng mai anh về sớm.
-Mai em cũng về sớm hay sáng mai anh cho em đi ké về Hà Nội với được không?
-Được chứ …
-Vậy em cám ơn anh,anh cho em xin số sáng mai em gọi nhé
-Ừ…
Thịnh vẫn đang mải tập trung vào công việc ,anh ta là người chỉ biết đến công việc,ngay cả vợ cũng nhạt nhẽo.
Tối hôm đó sau khi đi làm về,Thịnh dọn dẹp đồ trong phòng và bỏ vào vali,Hiền gọi video.
-Anh đang sắp đồ à.
-Ừ còn mấy cái là xong,sáng mai anh về sớm.Ở nhà sắm tết tới đâu rồi…
-Em chưa mua gì,có đưa bố mẹ tiền sắm tết thôi.
-Sao k mua gì ,tiền anh đưa không đủ à?
-Không,tiền anh đưa em cất đi ,em vẫn để nguyên chưa động vào.
-Sao phải cất đi?
-Chúng ta chưa có con,em tính dành dụm để đi cấy.
-Mới có hai năm mà em đã sốt ruột rồi,chúng ta cũng k gần gũi nhiều nên sắc xuất có là thấp,sang năm anh về làm gần nhà sẽ tiện hơn.
-Anh à kết quả bác sỹ nói
-Kệ bác sỹ đó là vớ vẩn anh hoàn toàn khoẻ mạnh…có thể đợt đi khám do anh làm nhiều nên cũng yếu đi,đợt tới anh về tẩm bổ em yên tâm.
-Vâng ,vậy em đi ngủ đây mai dậy gói bánh với mẹ sớm.
-Ừ ngủ sớm đi.
-Mai anh lái xe cẩn thận.
-Anh biết rồi…
Sáng hôm sau,cô kế toán tên Huyền gọi cho Thịnh,cô ta là gái đã có một đời chồng,ánh mắt Huyền nhìn Thịnh vẻ rất đong đưa.
Huyền bước lên xe với chiếc váy khá ngắn, cô ta khiến Thịnh cảm thấy không thoải mái
-Anh chờ em lâu không,em xin lỗi nhé có việc cần mail gấp nên em phải hoàn thành sớm.
-Ok k sao đâu.
Trên xe Huyền cứ sờ đùi Thịnh mời mọc một cách rất rõ ràng.Thịnh cứ ái ngại,anh ta cười nhẹ.
-Huyền này em có mấy bé rồi
-Em có một thôi
-Thế anh xã ở đâu mà k về cùng nhau
-em là mẹ đơn thân,em ly hôn rồi anh ạ.
-À ra vậy ngại thật anh k biết nên mới hỏi,đừng chấp anh nhé.
-K sao đâu anh,số em nó hẩm hiu nên vậy,chồng cũ của em anh ta cờ bạc suốt ngày,lười làm anh ah nên em chán em bỏ.
Thịnh chẳng nói thêm gì,Huyền đi vào trạm dừng nghỉ cô ta và Thịnh ăn cơm cùng nhau,vô tình em vợ của Thịnh bắt gặp…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!