Bắt Gặp - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Bắt Gặp


Phần 12


Hiền trở về nhà sau ngày dài làm việc căng thẳng ở trên lớp.Vừa bước vào nhà mẹ chồng và bố chồng đều nhìn cô bằng ánh mắt gì đó rất kì lạ.Mẹ chồng khẽ gọi…

-Hiền lại đây mẹ có chuyện muốn nói với con…

-Vâng…

Cô nhanh chóng thay đồ và cũng đặt ra nhiều điều không vui cho cuộc nói chuyện với mẹ chồng lần này và điều đó là sự thật.

-Mẹ biết chuyện của hai đứa đang rất căng thẳng vì chuyện con cái,mẹ chỉ muốn các con nên suy nghĩ xem có thể tiếp tục sống bên nhau nếu cứ cãi nhau và mỗi đứa một ý hay không?

-Kìa mẹ ý mẹ là con và anh Thịnh nên nghĩ đến việc ly hôn.

-Mẹ k nói là các con phải ly hôn hay phải thế nọ phải thế kia mà mẹ nghĩ các con nên suy nghĩ xem có nên ở được vs nhau nữa hay không,mẹ chán khi phải nghe các con cãi vã lắm rồi

-Kìa mẹ…

Mẹ Thịnh đứng dậy bỏ về phòng còn Hiền cô lủi thủi ra mâm cơm ngồi gẩy gẩy vài miếng.Cô không nuốt được khi nghĩ đến mẹ chồng đột nhiên lại đẩy cao trào sự việc chứ không muốn giảng hoà cho con như mọi lần.Cô bước vào nhà tắm gội đầu tắm rửa và vừa cười vừa khóc.

Thịnh đi công tác tại Hải Phòng,anh ta gọi về cho vợ nhưng cô không hồi âm…đúng lúc đó Lam nhắn tin đến “ Anh ăn gì chưa,em nôn nhiều quá,con làm khổ em còn anh cũng muốn làm khổ em à”

Kèm theo dòng tin nhắn là hình ảnh về em bé,về việc nạ o ph á thai sẽ nguy hiểm đến thế nào.Thịnh nhìn ảnh tờ siêu âm của Lam rồi thở dài,anh ta khẽ gọi “ con…em bé”…

Ánh mắt Thịnh đầy phân vân khi nhìn tấm ảnh siêu âm…

Tại Khách Sạn…

Hạnh cắn vào tai Hoàng khi anh ta vừa vào thang máy…Thế nhưng anh ta chỉ khẽ kêu nhẹ rồi vẫn k buông Hạnh ra…

Hạnh hét lên

-Buông tôi ra thằng bệnh hoạn này…

-Bệnh à,cô làm trò tốt hơn tôi nghĩ đấy…

-Anh đang nói cái quái gì vậy,làm trò gì?

Hoàng như con sói đói lâu năm,sau khi ném Hạnh lên giường anh ta lao tới cô.Hạnh vùng vẫy nhưng với sức đàn ông của Hoàng và Hạnh còn đang dần say mềm người.

-Loại gái như cô nhan nhản,rồi vài ngày nữa lại gạ tôi đi khách sạn ,đừng làm trò nữa đêm nay thoải mái thú nhận với bản thân đi…

-Im đi anh biết cái quái gì về tôi mà nói.

-Tôi quá hiểu loại đàn bà làm quán bar như cô thì không ca v/e thì là gái …

Hạnh nắm chặt tay cô nhìn Hoàng rồi cười.

-Dù có là gì cũng k đến lượt anh…

Hoàng với lấy người Hạnh xé toạc bộ váy mỏng manh đồng phục trong quán của cô…Cơ thể Hạnh là một cô gái mới lớn 20 tuổi,vòng ngực tròn to đẫy đà,làn da trắng hồng mướt k tì vết.Hạnh với chăn choàng lại rồi rơi nước mắt…

-Cô nên cám ơn tôi vì đêm nay tôi đã cứu cô khỏi mấy thằng cặn bã đó,đêm nay cô rơi vào tay chúng nó thì không chỉ một mà sẽ là hàng chục thằng động vào cô,thế nên cô hiểu quá rõ môi trường làm việc của mình cơ mà…

-Tôi rất cám ơn anh vì đã giúp tôi nhưng tôi có thể trả ơn anh bằng tiền hay đại loại thứ gì khác

-Tôi chỉ cần ngủ với cô ngoài ra không cần gì khác…

Hạnh lúc này đưa tay lên mắt ôm và mệt mỏi,rượu càng lúc càng ngấm say.Hoàng tóm tay Hạnh kéo về phía anh ta,chiếc chăn tụt xuống,cả cơ thể nóng bỏng của Hạnh nằm trong lòng Hoàng…anh ta k ngần ngại hôn lên môi cô mặc cho cô phản đối,mái tóc dài mượt mà của Hạnh anh ta khẽ vuốt nhẹ …Hạnh hai má đỏ ửng vì rượu và vì nụ hôn nồng nhiệt của Hoàng…

Anh ta cởi bỏ áo với cơ thể đô con rắn chắc ,Hạnh lùi lại…

-Tôi xin anh hãy nghĩ lại…

-cô càng như thế tôi càng muốn ngủ với cô

-Tôi k phải gái,tôi thề với anh thậm chí tôi còn chưa có bạn trai.

-ồ tôi sẽ xem đây là một lời giới thiệu của cô…tôi sẵn lòng làm bạn trai cô đêm nay một cách trọn vẹn…

Hoàng vật Hạnh xuống giường,anh ta kéo toạc chiếc áo lót của cô ra khỏi người,bầu ng.ưc nẩy lên,hai đầu t//i hồng hào nhỏ xinh…Hạnh đã quá say,cô không còn khả năng chống cự.Hạnh chỉ biết nói rồi thở nhẹ…

-Đừng…

Hoàng khẽ nói bên tai.

-Yên nào rồi em sẽ cực kì thích …

Hiền ngồi thu lu một mình trong góc phòng,cô khóc đến nỗi hai mắt đỏ au.Long nhắn tin đến

“ Em ổn không”

Hiền lúc này bật khóc lớn khi người nhắn tin không phải là chồng…Long tiếp tục gọi đến…Hiền từ chối nghe ba lần nhưng Long nhắn tiếp

“ Anh đang đứng dưới nhà em”

Hiền vội đi ra cửa sổ nhìn xuống thấy Long đang đứng nhìn lên,cô vội gọi lại

-Anh tới đây làm gì anh điên à

-Anh tình cờ đi ngang qua đây,nhớ đến em nên a qua thôi

-Tại sao anh lại phải nhớ đến tôi,làm ơn để tôi yên và hãy nghĩ đến anh Thịnh là bạn anh…

Nói xong Hiền cúp máy,thế nhưng kẻ si tình như Long lại cười nhẹ khi thấy Hiền nổi giận.Anh ta ngồi trong xe chờ đèn phòng của Hiền tắt rồi khẽ nói “ Ngủ ngon”.

Xe Long rời đi Hiền đứng bên cạnh cửa sổ cô thở dài vẻ mệt mỏi khi biết Long có tình cảm với mình.

Hạnh ngồi thu lu bên góc giường khóc đầy vẻ ấm ức,lúc này rượu đã bớt cô cảm thấy nhục nhã khi để Hoàng cưỡng hiếp mình…

Còn Hoàng anh ta ngồi ở ghế hút thuốc và biết Hạnh còn trinh nguyên khiến anh ta khó xử,anh ta k nghĩ Hạnh lại còn trong trắng nên giờ Hạnh cứ ngồi khóc làm tâm trí anh ta rối bời…

Yêu thích: 3 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN