Yêu Chú - Phần 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Yêu Chú


Phần 32


Tuấn khẽ hôn lên hai hạt trân châu nơi đỉnh ngực tôi, vừa hôn, vừa đưa tay mân mê chúng thật nhẹ nhàng, cảm giác được tiếp chạm từ bàn tay săn chắc của anh tới bầu ngực nhỏ bé của tôi khiến cả cơ thể tôi ngai ngái khó chịu, còn Tuấn thì vẫn vô cùng hăng say mút mát.

Anh hôn ngực tôi đến chán chê mê mỏi mới chịu dời người lên hôn môi tôi, chốc chốc dừng lại hỏi :

– Sướng không ?

Tôi đỏ mặt không trả lời. Tuấn thấy thế thì khẽ cười, tiếp tục vươn tay vân vê hai đỉnh ngực :

– Chỗ này của em sao thế ? Nói anh nghe..

– Ưm…

– Nó cứng lên rồi này, em bảo anh nên làm gì tiếp tục ?

Lão ấy cố tình trêu tôi thì phải, biết tôi rã rời không thể nói nổi nữa mà lai cứ cố tình hỏi, mà đâu phải là hỏi những câu hỏi sáo rỗng bình thường đâu, những câu hỏi của Tuấn lại càng khiến cơ thể tôi như được kích thích nhiều hơn ấy chứ.

Cả người tôi khẽ run lên trước từng cái đụng chạm vi tế của anh, mãi cho đến khi không chịu nổi nữa rồi thì cũng là lúc Tuấn lật người tôi lại, dùng chính bàn tay mình vuốt dọc từ gáy xuống sống lưng và cuối cùng dừng lại trên bờ mông căng tròn của tôi, vỗ nhẹ. Vừa vỗ, anh vừa bảo :

– Anh vào nhé.

Sau đó vài giây, 1 cảm giác nhói lên từ từ ở phần thân dưới, chắc có lẽ đây là lần đầu tiên của tôi nên mới đau như thế. Tôi dùng 2 tay bấu chặt lớp da giường, cố ngăn không cho những thanh âm khó chịu vang lên, hoa huyệt của tôi lúc này càng lúc càng căng cứng, tôi cảm nhận được cậu bé của anh cũng đang vật vã vì sự chật chội nơi tôi, Tuấn khẽ cất giọng :

– Phương, thả lỏng người ra nào, nghe anh.

Và đúng thật, khi tôi không cố gắng gồng mình nữa thì cậu bé kia đã trót lọt thẳng tiến vào bên trong. Tuấn đặt hai bàn tay lên mông tôi ra vào nhịp nhàng, thỉnh thoảng còn cúi người xuống hôn lên lưng tôi khích lệ :

– Giỏi lắm em yêu.

Cơ thể tôi dần dần thích ứng với cậu bé của anh, thậm chí còn thăng hoa trong từng cử động nữa cơ, dần dà, 2 mắt tôi nhòe đi vì sướng, lý trí tôi bay biến tận đâu đâu, chỉ còn lại 1 Phương – bản thể trần trụi đang giao thoa trên từng đợt cảm xúc bất tận cùng với người mình yêu.

Sau 1 trận ra vào liên hồi, cuối cùng Tuấn cũng đẩy vào trong tôi những tinh binh tinh nhuệ nhất, sau đó mới hài lòng rút cậu bé ra. Nhìn vầng trán lấm tấm mồ hôi, gương mặt sáng sủa cùng ánh mắt ánh lên sự thỏa mãn hài lòng, không hiểu sao tôi lại cảm thấy người đàn ông ấy có sức hấp dẫn đến lạ.

Trước cái nhìn ngu ngơ ấy của tôi, Tuấn tiếp tục quần tôi thêm vài trận nữa, cho đến khi cả người tôi mệt lả, anh mới chịu dừng lại và ôm lấy tôi. Bàn tay theo thói quen vuốt nhẹ tấm lưng trần của tôi như để vỗ về :

– Mệt lắm không ?

– Mệt chết đi được. Anh cứ lừa em. Hết lần này lại đòi lần khác.

Tuấn khẽ cười, lém lỉnh đáp lại :

– Anh làm em sướng mà, em thấy không, đụng 1 phát là cả người em sướng run hết lên.

Tôi liếc tấm ra giường loang lổ màu đỏ của máu, mếu máo nói ngay :

– Lần đầu tiên của em ….Anh…

– Hơi đau…anh biết chứ. Nhưng mà sau này sẽ không còn đau nữa vì thằng em trai của anh mới bảo lại.

– Bảo gì ?

– Bảo là nó quen hơi em rồi, với cô bé của em cũng đón chào nó nhiệt thành lắm, nên nó sẽ ghé thăm cô bé thường xuyên.

Mặt tôi nghệch ra khi nghe Tuấn nói, chẳng thể ngờ được con người này lươn lẹo quá thể, điều vô lý cũng có thể nói cho hợp lý được.

Tôi cau mày, còn Tuấn thì đưa tay kéo đầu mày tôi dãn ra :

– Nhăn cái gì, xấu.

– Xấu thì kệ, có người yêu là được.

– Vậy luôn ?

– Chứ sao nữa ? Chẳng lẽ anh ăn no nê xong rồi đòi bỏ em á ?

Tuấn chun mũi lắc đầu :

– Anh làm gì dám bỏ, thằng em trai của anh làm hợp đồng với bên em rồi, đời anh sống dựa vào nó, nó đặt đâu anh ngồi đó thôi.

Tôi nghe xong thì phì cười, hôm đó, 2 chúng tôi ôm nhau ngủ say xưa. Những tưởng khoảnh khắc này sẽ là mãi mãi, những tưởng sẽ chẳng có điều gì có thể ngăn cách được tình yêu giữa 2 chúng tôi, nhưng không, khi bão giông xuất hiện, thì tình yêu của tôi lại trở nên yếu ớt, lung lay và dễ gãy đổ vô cùng..

Sáng hôm sau khi tỉnh giấc tôi đã chẳng thấy Tuấn đâu, đang loay hoay quấn tạm chiếc khăn vào người ra ngoài tìm anh thì cả cơ thể tôi đổ ập xuống nền đất lạnh, chân tôi run rẩy đứng không vững và quan trọng hơn cả, bầu ngực tôi đập thẳng xuống đất vô cùng đau đớn.

Tôm lồm cồm bò dậy thì đã thấy Tuấn từ ngoài cửa phòng lao vào, anh có vẻ hơi mất bình tĩnh khi thấy tôi ngã sõng xoài như thế :

– Có sao không ?

– Không, em không sao. Em không hiểu sao mình đang đi thì bị té, chân của em tự nhiên yếu hơn mọi ngày.

Tuấn liếc nhìn tôi 1 lượt, sau đó tầm mắt anh dừng ngay nơi bầu ngực của tôi, anh nhíu mày, khẽ đưa tay chạm lên nó bóp nhẹ :

– úi da..- Tôi reo lên.

Tuấn hầm hừ :

– Đau phải không ? Té ập người nên bầm rồi này.

– Anh nhẹ tay thôi.

– Anh chạm nhẹ lắm đấy. Nào, ngồi xuống giường để anh lấy thuốc bôi cho.

Tuấn vào hộc tủ lấy ra 1 lọ dầu gió, tự nhiên ngồi xuống và xoa lên ngực cho tôi, vừa xoa vừa chu miệng thổi thổi :

– Hơi nóng 1 chút, em chịu khó.

Tôi gật đầu, sau khi xoa bóp ngực cho tôi xong xuôi, Tuấn mới an tâm vào tủ quần áo của anh lấy áo thun choàng vào người tôi rồi bảo :

– Cần đi đâu thì gọi anh, anh bế đi.

– Sao em lại không đi được.

– Anh xin lỗi, là do anh.

– Sao lại do anh ?

– Vì hôm qua anh làm hơi nhiều lần nên giờ em mới thế.

Tuấn nói xong, gương mặt anh tự nhiên ửng đỏ, lần đầu tiên tôi bắt gặp được sự ngượng ngùng của người đàn ông này, nên tôi nhân cơ hội ấy mà trêu anh ngay :

– Tối nay.. làm tiếp không ?

Tuấn nghe xong, hai mắt sáng rỡ như đèn pha :

– Được không ?

– Được, ngày nào làm cũng được, làm nhiều lần cũng được, miễn anh vui là được.

Tuấn nhìn tôi e ngại :

– Em trêu anh đấy à ?

– Không, em nói thật. Anh cứ làm thoải mái, rồi sau đó ngày nào cũng phải bế em.

Tuấn khẽ cười, vươn tay cốc đầu tôi mấy cái liền, rồi sau đó bê đồ ăn tới tận giường phục vụ cho tôi.

Hai chúng tôi kể từ đó trở đi ngày nào cũng quấn quýt như đôi chim ri, chỉ cần vài tiếng không gặp là trong người cả 2 đều cảm thấy bức rứt khó chịu, và tất nhiên, tần suất yêu thương ngày một nhiều.

Tuấn đúng là người đàn ông hoàn hảo và dày dặn kinh nghiệm tình trường, anh dẫn dắt tôi đến hết cung bậc cảm xúc này sang cung bậc cảm xúc khác đến độ nghiện anh hoài không chán.

Cứ mỗi lần làm tình, anh đều nâng niu và chiều chuộng tôi hết mực, anh luôn cố gắng để tôi cảm nhận được sự thăng hoa nguyên vẹn nhất, thậm chí nhiều lần khi cô bé của tôi khô rát khó chịu, Tuấn không hề ngần ngại khi dành khá nhiều thời gian để dạo đầu, kích tình cho tôi sướng hơn. Tôi nghĩ rằng bản thân mình thật vô cùng may mắn khi mà người đàn ông tôi yêu luôn yêu thương tôi bằng sự tinh tế và đem lại cho tôi cả sự hài hòa về đời sống tinh thần và đời sống tình dục.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN