Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi! - Chương 1516
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!


Chương 1516


CHƯƠNG 1516

Bạch Dương cau mày.

Người đàn ông này đã giúp Bạch Viện vớt ai?

Đang ngẫm nghĩ thì Bạch Dương nghe thấy Bạch Viện lại cất giọng.

Cô ta tựa đầu lên vai người đàn ông, giọng nói điệu chảy rớt: “Em biết là anh tốt với em mà. Đợi sau này em cướp lại được tài sản, anh hãy cắt đứt với cô vợ chưa cưới này đi rồi cưới em có được không?

“Vậy thì cứ đợi em cướp lại được tài sản đi đã rồi tính.” Người đàn ông nghịch một lọn †óc của cô ta.

Mặt Bạch Dương hằm hằm, biểu cảm cực kì khó coi.

Được lắm. Bạch Viện còn muốn cướp tài sản cơ đấy!

Sáu năm trước, Bạch Viện cướp đi tất cả của Bạch Dương, hại ba nhảy lầu tự sát.

Món nợ này cô còn chưa tính đâu. Bây giờ cô ta lại còn nhòm ngó Thiên Thịnh vừa mới bắt đầu phát triển.

Đừng có hòng!

Phó Kình Hiên thả tay khỏi eo của Bạch Dương, đưa lên day trán cô, khẽ bảo: “Đừng cau mày, không đẹp đâu.”

“Kệ xác tôi!” Bạch Dương đáp lại anh.

Tuy ngoài miệng thì cãi anh nhem nhẻm nhưng cơ thể thì rất ngoan ngoãn, nghe lời anh mà giãn mày ra.

Phó Kình Hiên khẽ cười.

Không biết từ bao giờ, tính cách của cô lại trở nên đanh đá hơn, nhưng cũng khá dễ thương đấy.

Nhất là mỗi lần tỏ ra đanh đá, dáng vẻ đỏ mặt trừng mắt của cô khiến người ta không nhịn được mà muốn véo má cô, chắc hẳn phải mềm lắm.

Nghĩ vậy, ánh mắt đang nhìn gương mặt Bạch Dương của Phó Kình Hiên trở nên †ăm tối, yết hầu quyến rũ cũng khẽ chuyển động lên xuống mấy lần, như đang nhẫn nhịn gì đó.

Bạch Dương không phát hiện ra biểu hiện bất thường của anh, đặt toàn bộ sự chú ý vào phía bên kia cánh cửa.

Lúc này, Bạch Viện đang đáp lại lời người đàn ông kia vừa nói: “Anh yên tâm. Sau hai tháng nữa, em sắp xếp ổn thỏa mọi thứ xong sẽ về nước, đấu đá với bà chị cùng cha khác mẹ kia một trận. Em đã nghe ngóng kỹ càng rồi, chị ta hiện đang là cổ đông lớn nhất của tập đoàn. Em và chị ta đều là con gái của ba. Vậy thì số cổ phần trong tay chị ta cũng có một nửa là của em mới phải.”

“Ha ha, được. Vậy anh đợi em thành công.”

Người đàn ông phá lên cười, rồi nâng cằm cô ta lên, đặt nụ hôn lên môi cô ta.

Bạch Viện cũng mặt dạn mày dày, không biết thế nào là xấu hổ. Khoảnh khắc người đàn ông nâng cằm cô ta lên, Bạch Viện cũng vươn hai cánh tay ra ôm cổ người đàn ông, đáp trả lại bằng nụ hôn mãnh liệt.

Hai người này như củi khô gặp lửa cháy, bốc lên là không dập đi được, hôn nhau thôi mà cũng ồn ào cả lên.

Người đàn ông đè Bạch Viện vào tường.

Gáy của Bạch Viện vừa đập lên cửa, cánh cửa đã đập vào lưng Bạch Dương.

Cả người Bạch Dương bị đập lại ngã nhào về phía trước.

Vốn dĩ cô đang dựa vào vòng tay Phó Kình Hiên, lúc này bị cánh cửa và đôi uyên ương hoang dã lén lút vụng trộm kia đụng phải, làm cô dính sát vào người Phó Kình Hiên, sát đến mức không một kẽ hở.

Thậm chí, Bạch Dương còn có thể cảm nhận được gò bồng đảo nhô cao của mình bị ngực Phó Kình Hiên san phẳng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN