Nữ Phụ Truyền Kỳ - Chương 24: Tiểu di đáng sợ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Nữ Phụ Truyền Kỳ


Chương 24: Tiểu di đáng sợ


“Thôi được rồi, chúng ta đừng để cho thành viên mới khó xử chứ.”

Lúc này, một thành viên nam trong lớp lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng đến quỷ dị này. Mọi người theo đó cũng thu hồi ánh mắt săm soi của mình. Thấy vậy, thành viên nam đó nói tiếp:

“Mọi người cũng giới thiệu về mình đi chứ? Tôi trước tiên.”

Thành viên nam đó hướng Thánh Y nở nụ cười xã giao sau đó liền giới thiệu:

“Chào thành viên mới, tôi gọi Tề Lỗi, hân hạnh được làm quen với bạn”

Khóe môi Thánh Y khẽ cười như có như không gật đầu, ngụ ý đáp lại lời chào.

Thấy Tề Lỗi giới thiệu xong, mọi người trong lớp cũng lần lượt làm quen.

“Chào Thánh Y, mình là Trịnh Lân”

“Chào, mình là Trác Phàm”

“Hạnh ngộ, mình tên là Cố Huân”

….

Đợi tất cả đều giới thiệu xong, Thánh Y liền tổng kết lại một lần.

Tề Lỗi.

Trịnh Lân.

Trác Phàm.

Cố Huân.

Cung Khúc.

Mặc Phi Vân.

Bạch Hàn Vũ.

Đó là bảy thành viên nam của S.C, còn lại hai thành viên nữ là:

Lăng Hạ Nhi và Cố Hi – đồng thời cũng là em gái của Cố Huân.

Trong lớp hiện tại có chín người, đó là còn chưa kể đến vị hội trưởng huyền thoại Lam Khuynh kia. Tuy không dám nói trước mặt nhưng trong lòng chín thành viên còn lại đều âm thầm sợ hãi Lam Khuynh Lam hội trưởng.

Thánh Y còn biết được số thành viên đầy đủ của S.C là mười hai người, hiện tại cộng thêm cả cô là mười một người, vậy là chỉ còn một chiếc ghế trống duy nhất nữa thôi. Không biết ai sẽ là người may mắn đó đây?

Sau phần giới thiệu, mọi người đều trở lại chỗ ngồi của mình mà tiếp tục công việc đang dang dở trước khi Thánh Y bước vào lớp. Duy chỉ có Bạch Hàn Vũ luôn không ngừng bắn về phía cô những ánh mắt hình viên đạn, nếu ánh mắt có thể giết người thì không biết Thánh Y đã chết bao nhiêu lần rồi.

Cô cũng mặc kệ cậu, dù gì thì cũng không mất miếng thịt nào, quan tâm làm chi cho mệt.

Bỗng chiếc ghế trống bên cạnh có người ngồi xuống, Thánh Y theo phản xạ nhìn qua, ra là Lăng Hạ Nhi.

“Mình xin được giới thiệu lại lần nữa, mình gọi là Lăng Hạ Nhi.”

Lăng Hạ Nhi rất tự nhiên khoác tay lên vai Thánh Y, người cũng dựa gần hơn một chút mà mặc không đổi sắc chút nào. Đây gọi là…hào sảng? Cô lục lọi nửa ngày mới mới tìm ra được hai chữ này.

Thấy người Thánh Y hơi cứng lại, Lăng Hạ Nhi liền tiếp tục lấn tới đến khi dồn cô vào vách tường thì mới ngừng lại. Sau đó liền ghé vào tai cô thì thầm:

“Tiểu Y, tiểu di rất nhớ con a~”

Đầu óc Thánh Y liền “ầm” một tiếng.

Tiểu di…

Thánh Y vẫn luôn cảm giác tại sao cái tên Lăng Hạ Nhi này lại quen thuộc như vậy? Thì ra là…

Điều này phải kể đến lúc Thánh Y và Lạc Tử Dật còn nhỏ có chơi chung với vài người họ hàng, một trong số đó chính là Lăng Hạ Nhi. Theo bối phận thì cô và Lạc Tử Dật phải gọi Lăng Hạ Nhi một tiếng tiểu di vì Lăng Hạ Nhi chính là em gái của Lăng Quỳnh Đan.

Việc xưng hô cũng không có gì to tát nhưng quan trọng là Lăng Hạ Nhi luôn lấy bối phận đó để bắt hai anh em Thánh Y làm chuột bạch. Đại khái là tiểu di muốn chế thuốc mà không có người thử nghiệm, muốn nấu ăn nhưng không có ai dám nếm thử… Khi đó, vị trí của hai đứa cháu nhỏ bỗng trở nên cao hơn bao giờ hết trong lòng Lăng Hạ Nhi.

Thánh Y còn nhớ có lần nguyên chủ uống thuốc do tiểu di chế tạo liền vào trong nhà vệ sinh đóng cọc ở đó một ngày một đêm. Đến khi bước ra chính là một bộ dáng thân tàn ma dại.

Còn Lạc Tử Dật lại bị dụ nếm thử thức ăn do Lăng Hạ Nhi nấu thì trong đêm đó liền nhập viện do ngộ độc thực phẩm trầm trọng, phải nằm viện một tháng trời.

Từ đó về sau hai anh em Thánh Y liền tránh Lăng Hạ Nhi như tránh quỷ nhưng không hiểu tại sao vẫn là bị trúng chiêu như thường. Có thể là trộn thuốc với nước uống hằng ngày hay thổi vào trong không khí… Lúc đó không phải chỉ mình Thánh Y và Lạc Tử Dật nhập viện, mà toàn bộ Lạc Gia không ai thoát khỏi tai kiếp này.

May mắn Lạc Quân và Lăng Quỳnh Đan ra ngoài du lịch nên không xảy ra chuyện gì. Lúc bọn họ trở về liền nổi trận lôi đình đem Lăng Hạ Nhi trả về Lăng Gia, lệnh nửa năm không được đến Lạc Gia quấy phá. Nhưng chưa đến nửa năm Thánh Y liền sang Paris nên từ đó hai người không còn liên lạc với nhau nữa.

Bây giờ gặp lại, nỗi ám ảnh kinh hoàng lại bắt đầu kéo đến. Hiện tại Thánh Y đã hiểu tại sao ngay từ cái nhìn đầu tiên mà cơ thể cô lại cảnh giác với Lăng Hạ Nhi rồi.

“Tiểu di, lâu..lâu rồi không gặp, ngài có thể xích ra một chút được không..”

“Sao có thể a, tiểu di lâu rồi mới gặp con, chúng ta phải ngồi gần một chút để gắn kết tình cảm chứ”

Nói xong còn cố ý nhích lại gần hơn nữa. Như một sự tỉ lệ thuận, Lăng Hạ Nhi càng nhích thì mặt Thánh Y lại càng đen hơn.

Gần đó, Bạch Hàn Vũ nhìn hai người bĩu môi:

“Đồng dạng là hai cái nữ nhân, ngồi gần như vậy làm gì chứ…”

————————————————————————————————————————–

#Hết chương 24:))

-Gray-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN