Nữ Phụ Thành Nữ Vương - Chương 11: Muốn thắng tôi, cô có thể? (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Nữ Phụ Thành Nữ Vương


Chương 11: Muốn thắng tôi, cô có thể? (2)


Khi trận đấu còn lại khoảng 1 phút, cũng là lúc Sting trở lại:

– Khải… dùng chiêu ngay._ Lâm Duy thúc giục, nhanh chân chạy ra phía sau Kenji.

Anh gật đầu nhẹ, tay vẫn đập bóng liên tục, sau đó thì thầm:

– Hãy tiếp chiêu “ siêu bóng thần sầu” của ta._ dùng hết sức lực vào cổ tay, anh ném một cú nhanh như sấm.

Vốn theo kế hoạch thì Lâm Khải và Lâm Duy khi nhắm được một mục tiêu nào đó thì Lâm Duy sẽ đứng sau mục tiêu. Khi Khải ném trúng đích thì Duy lập tức giành bóng rồi chuyền cho Di Trân out một cú vào rổ.

Còn theo thực tế thì:

– Chơi chiêu với ta hả… hừ._ Kenji thầm, sau đó lách sang một bên thế là…

Di Trân và Khả Hy lấy hai ôm mặt, thành viên D1 thì mặt đen lại, miệng hình chữ O nhìn cảnh tượng trước mắt.

– Thằng khốn nạn… em…emmm._ Lâm Duy khụy gối xuống, mặt đau đớn rên không lên tiếng, hai tay cứ khinh khinh che kín chỗ ấy.

– Anh…_ Lâm Khải im bặt không thốt lên lời.

Trong khi sự bỡ ngỡ chưa hết của lớp D1, đội A1 đã ghi thêm được điểm cho mình, và thời lượng của trận đấu đầu tiên kết thúc.

– Lượt đấu thứ nhất, lớp A1 thắng với chỉ số 20/5._ Ông thầy thông báo và kèm sau đó là tiếng vỗ tay nồng nhiệt của lớp A và vẻ mặt sầu não của lớp D vì sao ư? Vì lần này còn thua nặng nề hơn mấy lần trước nữa, huống chi bên ta còn thiệt hại về số quân nữa chứ…

Lâm Khải đỡ người Duy ra ngoài nghỉ ngơi, vừa thả anh xuống đã nhận ngay cú cốc đầu đau đớn của anh:

– Mày muốn anh mày tiệt tử tiệt tôn hay sao và ném mạnh vào chỗ quý vậy hả thằng kia?_ Lâm Duy vừa đau đớn vừa hét.

– Tại Kenji…_ Anh ngậm ngùi nói không lên tiếng.

– Tội nghiệp thằng nhỏ._ Khả Hy lắc đầu qua lại làm vẻ thương tiết.

– Khó trách số quá nhọ._ Sting tiếp chăm dầu vào lữa

– Thôi được rồi, lo tình hình trận đấu trước đi, 20/5 đấy làm sao gỡ lại được đây?_Di Trân lo lắng hỏi.

Sau một hồi im lặng, Băng Tuệ cất tiếng:

– Duy, cậu còn có thể chơi tiếp?_ Cô.

– Chắc có thể._ Anh miễn cưỡng trả lời.

– Sting, trận này cậu vào chơi._ Cô nhìn cậu nói.

– Cậu không chơi sao?_ Sting.

– Tớ sẽ đứng đây hướng dẫn các cậu._ Băng Tuệ.

– Là sao?_ D1 đồng thanh.

Cô nhìn Sting ra dấu hiệu, cậu thấy vậy liền lấy ngay trong túi ra 6 chiếc mp và chiếc mic chủ, đưa cho những người chơi:

– Trên mp có tấm da ma sát, nên khi hoạt động mạnh sẽ không bị rơi ra, nên các cậu cứ yên tâm._ Sting vừa gắn mp vào tai mình vừa nói.

– Là sao?_ D2 đồng thanh lần 2.

Cô khoanh tay, chân vắt chéo, nghiêm túc nói:

– Ngạo Thừa Thiên giữ chức vụ giành bóng và chuyền bóng là chủ yếu, đưa bóng qua chân liên tục theo bề ngang làm đối thủ hoa mắt mà dần mất kiểm soát. An Thần Hạ là mấu chốt nhận bóng từ các đồng đội, nhưng trước khi chuyền bóng thường nhún chân một cái rồi mới bật lên vì chiều cao của cô ta không được cao lắm và đặc biệt là các cú ném thường là ném bổng. Kotohi Kenji có nhiệm vụ như Thừa Thiên nhưng lại dùng chiêu đập bóng qua người đối thủ rồi nhanh luồn người ra phía sau cướp bóng và làm chủ bóng. Trương Dương có ưu điểm lớn nhất lại là tốc độ, nên rất khó để có thể đoán được nước di chuyển, lừa đối thủ bằng cánh chuyền bóng lần lượt bằng hai tay, rồi lựa ra một phương hướng an toàn mà chuyền bóng. Lãnh Hàn Quân chủ yếu là phương tiện để ghi điểm cho đội, thực lực ném khá tốt nên thường đứng xa rổ bóng khoảng chừng 3m đến 4m để đảm nhận lần lượt hai nhiệm vụ chính là giành bóng và ném bóng, nhưng do vị trí khá xa rổ bóng nên nếu ta nhảy cao lên thì có thể gạt bóng đi. Và người cuối cùng chính là Trần Vũ Tư Phong, thành phần rảnh rỗi nhất nhưng lại là mối nguy hiểm nhất trong 6 người, cậu ta có khả năng bật nhảy cao nên sẽ dễ dàng giành được bóng khi đối thủ chuyền cho đồng đồng đội, đồng thời đảm nhận ném bóng vào rổ khi ở vị trí gần, chỉ là tài năng đó chưa được phát huy._ Cô thuyết giáo. ( Sachi: mỏi tay quá chị ơi… Băng Tuệ: mi khiến ta mỏi miệng…)

– Băng Tuệ… cậu._ Di Trân và lớp D1 run run, từ lúc quen biết Băng Tuệ cô đã đưa họ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác a…

– Sao?_ Cô hỏi.

– Đừng nói nãy giờ cậu đang quan sát bọn họ nha?_ Khả Hy

– Đấy là chiến lược để khắc tên 12D1 trong vòng này._ Băng Tuệ lạnh nhạt nói.

– Nhưng giờ chúng ta phải làm gì?_ D1 đồng thanh.

– Lâm Khải có lực ném tốt nên phụ trách nhận và ném bóng. Lâm Duy và các cậu còn lại thì sẽ dàn trận phá hủy các chiêu thức của A1, sau khi giành được bóng thì chuyền cho Lâm Khải hoặc Sting. Sting bật nhảy cao nên sẽ là mấu chốt phá các cú chuyền bóng của đối thủ, đồng thời ném bóng vào rổ nếu có cơ hội. Bây giờ thì gắn chặt mp và nghe theo lời chỉ dẫn của tôi._ Cô nói.

– Các đội thi chuẩn bị đấu vào lượt thứ hai._ Ồng thầy thể dục thông báo.

Đội A1: Thừa Thiên, Thần Hạ, Hàn Quân, Kenji, Trương Dương và Tư Phong.

Đội D1: Gia Minh, Lâm Khải, Lâm Duy, Di Trân, Khả Hy và Tuấn Anh ( boy1).

– Tôi không ngờ cậu lại tham gia đấy Sting._ Kenji đứng đối diện với cậu nói.

– Thế thì đấu hết mình đi._ Cậu.

– Tất nhiên._ Thừa Thiên đứng gần đấy trả lời.

( Sachi: lời đối thoại qua mp sẽ được đóng trong dấu ‘’)

-‘ Sting, cậu lên giành bóng về đội trước’_ Cô nói qua mic chủ.

– ‘ Okay’._ Cậu.

– Lượt bóng thứ nhất về đội D1… trận đấu bắt đầu._ Ông thầy thể dục thông báo.

-‘ Sting đập bóng tại chổ, dụ Kenji và Thần Hạ đến gần sau đó nhảy lên chuyền cho Di Trân’_ Cô

Nghe theo lời của cô, cậu đập bóng nghiêng về phía Kenji và Thần Hạ, lập tức họ lao nhanh đến giành bóng nhưng Sting đã nhảy cao lên và chuyền theo lời cô.

-‘ Di Trân nhanh ném ra ngoài sân phạm vi, Hàn Quân đang đến gần’_ Cô.

-‘ Rỏ’._ Nhỏ.

– Bóng ra sân… dừng đấu._ Ông thầy thông báo.

Thấy có điều bất thường, Hàn Quân nói nhỏ trong nhóm:

– Tao thấy có gì đó lạ lắm._ Anh nghi vấn hỏi.

– Trên tai bọn họ đều có gắn mp, chắc có ai đó đang hướng dẫn._ Thần Hạ tinh mắt nói.

– Là Diệp Băng Tuệ._ Trương Dương nói kèm theo chút bất ngờ, nói thật thì từ lúc vào sân anh đã chú ý đến cô a, hay nói cách khác là những hành động cử chỉ của cô, anh đều đã ghi nhận.

– Tao thấy trận đấu này thú vị rồi đấy._ Thừa Thiên mỉm cười nói.

– ‘ Khả Hy, lên lấy bóng.’_ Cô

– ‘ Nhưng…’_ Nhỏ.

– ‘ Không cần cậu lấy được, cứ bình tĩnh.’_ Cô trấn an nhỏ.

– Lượt bóng thuộc về A1_ Ông thầy thông báo.

Tình hình hiện nay người đang nắm giữ bóng là Kenji.

– ‘ Lâm Duy tiếp cận, Di Trân ở phía sau lưng, giành bóng rồi chuyền cho Lâm Khải, Tuấn Anh chắn ngang Thừa Thiên.’_ Cô nói ( mưu kế của Băng Tuệ: Duy tiếp cận Kenji là để ép anh dùng chiêu thức của mình là đập bóng qua người đối thủ, do dáng người Di Trân nhỏ con sẽ tránh sự chứ ý của Kenji, rồi nhỏ sẽ giành bóng ngay lập tức, khi Kenji vừa thực hiện chiêu thức của mình, còn việc ngăn chặn Thừa Thiên là tránh cho Thiên lao đến giành bóng.)

Cứ tưởng như mọi tình huống lúc trước, Kenji thi hành động tác quen thuộc của mình, anh đập bóng qua người Lâm Duy rồi nhanh chóng di chuyển qua nhưng vừa qua được thì đã thấy Di Trân làm chủ bóng rồi ném cho Lâm Khải, Khải thấy bóng đến tay liền out một cú vào rổ. Kenji bất ngờ, chửi thầm:

– Cái quái gì thế?_ Kenji.

– Điểm đấu thuộc về D1._ Ông thầy thông báo và sau đó là tiếng vỗ tay ngời ngời của D1 còn A1 thì đứng liếc D1, chửi xéo.

Màn sau…

-‘ Khả Hy, Tuấn Anh tiếp cận Hàn Quân như bình thường, Lâm Khải di chuyển gần rổ đối thủ, Sting nhảy cao lên cướp bóng của hắn rồi chuyền cho Khải…’

Màn sau…

-‘ Trương Dương đang đến, Tuấn Anh, Lâm Duy vào vị trí hai bên…”_ Cô.

Màn sau…

-‘ Thần Hạ chuẩn bị chuyền bóng cho Hàn Quân, Sting đứng sau Lâm Duy chuẩn bị giành bóng…’

– Một pha lội ngược vòng khó tả, chỉ số 26/22 nghiêng về lớp D1 và thời gian còn lại 2 phút…_ Ông thầy.

– Phong, mày làm tượng à? Thua đến nhục mặt rồi đấy…_ Hàn Quân mắng anh.

Phong im lặng rời vị trí của mình ra giữa sân để chuẩn bị cho trận đấu cuối cùng này.

Băng Tuệ đứng trên hàng khán giả, chân mày cau lại khi thấy anh ra sân, cô nói nhỏ vào mic:

-‘ Tư Phong, hắn đã chơi nghiêm túc rồi đó, tất cả tập trung cao độ.’_ Cô.

-‘ Bước tiếp theo là gì?’_ Lâm Duy hỏi.

-‘ Gián tiếp đưa bóng cho A1…’_ Cô nói.

– ‘ Không được, như thế chúng ta dễ bị mất điểm lắm.’_ Khả Hy.

– ‘ Cứ làm.’_ Cô gắt.

– ‘ Cứ làm theo lời Băng Tuệ đi’_ Sting cưng chìu cô nói.

Thế là chủ nhân bóng đang là Thừa Thiên, anh liên tục đưa bóng qua chân làm Sting cau mày vì mãi không đoán được đường bóng, nhận thức được tình hình, cô đặt tay chống cằm, nói thầm điều gì đó với các thành viên của lớp D1, rồi tiếp tục hướng dẫn:

– ‘ Sting, di chuyển qua bên trái, Di Trân và Lâm Duy bao bọc Thừa Thiên chừa vị trí lỗ hỏng phía sau.’_ Cô.

Theo kế hoạch mà làm, Thừa Thiên luồn người nhanh ra phía sau định chuyền bóng cho Tư Phong thì Sting nhanh chóng nhảy lên cướp bóng nhưng cậu lại không để ý. Tư Phong đã nhảy lên cùng lúc với cậu nhưng lại cao hơn rất nhiều, kết quả bóng về tay anh.

Đập bóng được vài phát, anh chuyền ngay cho Hàn Quân đang đứng gần đó, Quân thì thầm, xem như cú này về tay anh gọn lẹ. Quân lấy sức, cách rổ khoảng 2m, thế chỉ cần một cú ném xơ xài anh cũng ăn chọn điểm. Bật đưa người lên cao, tay cầm bóng hơi nghiêng lấy lực đẩy, chuẩn bị vung tay ném thì…:

– Á… quần của hoàng tử Hàn Quân bị rách kìa, to quá!_ Lớp D1 đồng thanh hét lớn.

Mọi người ngơ ngác nhìn Hàn Quân, theo phản xạ anh đáp xuống đất, mặt đỏ ửng mắt liếc nhìn xung quanh cơ thể mình, thì đó cũng chính là lúc Băng Tuệ hét lên:

– Khả Hy hành động, Lâm Khải vào vị trí._ Băng Tuệ.

Hàn Quân chưa kịp định thần lại, thì Khả Hy chờm người lên đập bóng xuống rồi chuyền Lâm Khải, nhận được bóng Khải ướn người out tiếp một cú vào rổ.

– Hoan hô, D1 chiến thắng, D1 chiến thắng._ Cả lớp la toát lên ( trừ cô và cậu).

– Thời gian lượt đấu thứ hai kết thúc, kết quả 27/22, nghiêng về 12D1, 5 phút sau lượt đấu thứ 3 sẽ được băt đầu_ Ông thầy bất ngờ, vì trong các trận đấu trước, không chỉ bóng rổ mà các môn khác cũng vậy, 12D1 lúc nào cũng thua thảm bại dưới tay của các hoàng tử và nữ thần nhưng lần này có thể ghi điểm lớn như vậy… thật khiến người ta ngạc nhiên.

Hàn Quân sau khi tỉnh mộng, biết rằng mình bị lừa, mặt anh đen lại, rủa thầm:

– Chó chết nó… dám lừa tao.

– Anh Quân bình bĩnh._ Ả đi đến khuyên răn anh.

– Trận đấu này vui thật, thật khiến người ta phấn khởi._ Thừa Thiên mỉm cười nói.

– Thật là thú vị._ Tư Phong và Trương Dương đồng thanh.

– Thú vị cái con monkey… tụi mày thấy tao bị đem ra làm trò đùa chắc vui lắm hả?_ Hàn Quân nóng máu nói.

– Ừ… tao đang thấy vui này… không ngờ bọn họ có thể nghỉ ra chiêu này để đảo ngược tình thế, khâm phục._ Kenji nói móc Hàn Quân khiến anh càng tức giận.

– Diệp-Băng-Tuệ… tôi sẽ khiến cô phải trả giá_ Hàn Quân ngậm ngùi nhìn cô đang được lớp D1 tung hứng.

– Phải thay đổi cách chơi._ Tư Phong nói với khuôn mặt không tí cảm xúc.

– Thay đổi?_ Thần Hạ hỏi ngược lại.

– Ý mày là chúng ta sẽ…_ Trương Dương nhìn Phong với ánh mắt chấp vấn.

Tình hình lớp D1

– Á… vui quá, lần đầu tiên lớp ta chiến thắng 12A1._ Di Trân nhảy hứng lên.

– Còn lượt đấu thứ ba nữa đấy, chưa quyết định được gì đâu._ Lâm Duy nhảy bổ vào.

– Lớp chúng ta có Băng Tuệ thì sợ gì nữa._ Di Trân.

– Đúng vậy ha._ D1 đồng thanh.

– Lần này sẽ không đơn giản như vậy._ Cô.

Nghe cô nói, mọi người nhìn chằm chằm vào cô tỏa vẻ nghi vấn:

– Là sao?_ Sting.

– Chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách đối phó lại, nên lượt đấu kế tiếp tôi sẽ tham gia._ Cô nghiêm túc nói.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN