Trọng Sinh Theo Đuổi Hạnh Phúc - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
765


Trọng Sinh Theo Đuổi Hạnh Phúc


Chương 32


Tác giả: Trang Mun

————————————–

Diệp Vy cũng không có tức giận. Cô chỉ cười cho qua chuyện.

Diệp Hàn thở phào trong lòng. Cậu nhìn Diệp Vy: “Chị sẽ thường xuyên về nhà chứ?” Giọng cậu buồn bã.

Diệp Vy thấy cậu như vậy thì bật cười: “Chỉ là chuyển chỗ ở thôi mà, làm như là chị sắp rời đi xa không bằng”

Diệp Hàn vẫn cảm thấy khó chịu trong lòng. Quan hệ của cậu và chị mới tốt lên được chút thì chị lại rời đi.

Diệp Hàn thở dài, cậu đứng lên nói với cô: “Đi thôi”

Diệp Vy ngơ ngác hỏi lại: “Đi đâu?”

“Không phải chị nhập học sao? Em đưa chị đi”

“À…” Diệp Vy bỗng cảm thấy chột dạ “Có người đưa chị đi rồi.”

“Ai?” Diệp Hàn hỏi. Cậu suy nghĩ một lát, khuôn mặt bỗng rối rắm: “Là Diệp Nhất Minh sao?”

Diệp Vy lắc đầu: “Là bạn trai chị”

Diệp Hàn nghe vậy trợn mắt ngạc nhiên. Cậu nắm vai cô, lay mạnh: “Bạn trai? Chị có bạn trai từ bao giờ? Hắn ta là ai?” Diệp Hàn hỏi dồn dập.

Diệp Vy bị cậu lắc thì cảm thấy hoa mắt: “Em làm chị đau” Cô quát khẽ.

Diệp Hàn lúc này mới bừng tỉnh. Cậu vội buông tay ra: “Em…em xin lỗi” Cậu lén lút nhìn Diệp Vy, xác nhận chị không tức giận thì thở phào nhẹ nhõm.

Diệp Vy nhay thái dương đau nhức. Cô trả lời từng câu hỏi của cậu: “Chị mới có bạn trai, mặc dù quen nhau chưa lâu nhưng anh ý đối với chị rất tốt. Nếu em muốn biết anh ý là người như thế nào thì chút nữa em có thể gặp.”

Diệp Hàn im lặng không nói. Khi biết chị có bạn trai thì trong lòng cậu dâng lên nỗi buồn bực vô cớ, cứ như là đồ của mình sắp bị cướp mất.

Diệp Hàn vò mái tóc của mình. Cậu điên mất.

Không khí bỗng rơi vào im lặng. Diệp Vy không nói gì, cô ngồi nghịch điện thoại.

Quản gia bước vào, nói với Diệp Vy: “Cô chủ, cậu Hàn Phong đang ở bên ngoài”

“Cháu biết rồi. Bác bảo anh ấy vào đây đi”

Quản gia gật đầu rồi đi ra ngoài.

Hàn Phong bước vào phòng khách, thấy không khí hài hòa của hai người đang ngồi kia, anh cảm thấy không vui.

Hàn Phong đến ngồi cạnh Diệp Vy, anh hoàn toàn ngó lơ Diệp Hàn đang ngồi trước mặt.

“Chúng ta đi thôi” Hàn Phong vuốt tóc cô, dịu dàng nói.

Bỗng ánh mắt anh tối sầm lại khi nhìn thấy băng trắng trên cánh tay cô.

Anh khẽ chạm vào chỗ cô bị thương, nhẹ giọng hỏi: “Bị sao vậy?”

Diệp Vy chột dạ. Không biết có phải cô nhầm không khi mà có chuyện gì liên quan đến cô thì anh dường như lại thay đổi thành con người khác.

“Em không cẩn thận bị thủy tinh cứa vào thôi” Diệp Vy mỉm cười cho qua chuyện.

Hàn Phong biết cô không muốn nói thật cho anh biết. Không sao. Anh muốn biết chuyện gì thì không ai có thể giấu được anh.

Diệp Hàn từ nãy đến giờ bị ngó lơ thì vô cùng tức giận. Cậu nhìn người đàn ông trước mặt, trực giác nói cho cậu biết mặc dù luôn dịu dàng trước mặt chị nhưng vô cùng nguy hiểm.

Hàn Phong cảm nhận thấy có một ánh mắt đang dò xét mình, anh quay sang.

Hai người ánh mắt giao nhau.

Diệp Vy thấy không khí giữa hai người có vẻ không tốt, cô vội lên tiếng: “Phong, đây là Diệp Hàn em trai em” Rồi cô chỉ vào anh “Đây là bạn trai chị, Hàn Phong”

Một tiếng “bạn trai chị” đã thành công lấy lòng Hàn Phong. Anh mỉm cười đầy vui vẻ.

Diệp Hàn đầy khó chịu, cậu nhìn Hàn Phong: “Chị, chị quen hắn ta được bao lâu? Chị hiểu hắn ta được bao nhiêu?”

“Diệp Hàn” Cô quát khẽ. Cô không ngờ cậu lại có thành kiến với Hàn Phong như vậy.

Hàn Phong không nói gì. Anh kéo tay cô đứng lên: “Chúng ta đi thôi”

Diệp Vy gật đầu. Cô nhìn Diệp Hàn: “Chị đi đây. Chị sẽ thường xuyên về nhà”

Diệp Hàn giận dỗi không nói gì.

Hàn Phong một tay nắm tay cô một tay kéo hành lí, đi về chiếc xe đỗ ngoài cổng.

Diệp Vy nhìn chiếc Ferrari số lượng có hạn trước mặt mà không biết nói gì.

Diệp Hàn đặt hành lí lên cốp xe, anh quay lại thì thấy Diệp Vy đang nhìn chằm chằm vào xe mình.

Mặc dù anh biết sẽ có ngày Diệp Vy biết thân phận của anh. Cô là người không thích bị lừa dối nên anh cũng không dám giấu cô, nhưng Hàn Phong vẫn cảm thấy sợ hãi. Anh sợ sau khi cô biết thân phận của anh thì cô sẽ sinh ra khoảng cách.

Diệp Vy ngồi vào ghế lái phụ bên cạnh Hàn Phong. Cô thắt dây an toàn.

Hàn Phong quay sang nhìn Diệp Vy, anh bỗng nhoài người về phía cô, in một nụ hôn lên đôi môi mềm mại.

“Anh yêu em” Hàn Phong chăm chú nhìn cô, thâm tình nói.

Diệp Vy bị thổ lộ nên có chút bất ngờ, mặt cô đỏ lên.

“Em cũng vậy” Cô nói nhỏ.

Hàn Phong nghe vậy tâm trạng vô cùng tốt. Anh mỉm cười, lái xe đưa cô đến trường.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN