MỘT ĐỜI CHỒNG - Chap 10: 1 Đời Chồng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1827


MỘT ĐỜI CHỒNG


Chap 10: 1 Đời Chồng


Tình yêu đối với bạn là gì? đối với tôi là những vết dao cứa vào tim,tôi không biết cuộc tình giữa tôi và Văn là gì nhưng tôi thừa nhận tôi đã cảm mến 1 chàng trai vs cây đàn nhỏ hát vu vơ…nếu không gặp sẽ chẳng đau khổ Văn…anh ta chắc chắn kp là người định mệnh của tôi…ngay lúc này đây nụ cười của Quân khiến tôi thấy ấm lòng và vơi bớt đi cái quá khứ đầy đau thương của 1 cô gái đã từng có 1 đời chồng như tôi…nụ cười mang cho tôi sự bình yên …
Đặt chân đến Việt Nam sau chuyến bay dài điều đầu tiên tôi nghĩ đến là con của mình…
Tôi: Anh có thể đưa tôi về nhà không?
_Cô có 3 tiếng,3 tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát đến biển Đà Nẵng…( anh ta bịt kín khẩu trang khi xuống sân bay 1 chiếc xe tự lái được đưa đến )…
Nhìn mảnh đất nơi tôi lớn lên giờ là đống hoang tàn…cô Tuyết hàng xóm thấy tôi liền ngạc nhiên
_Phương về đúng Phương về rồi …
_Con chào cô ( bạn thân mẹ)…
_Chào con,con về có việc à hay về chơi vậy con…
_Con về chơi ạ…
_À hôm nọ con của cô xem lại camera thì phát hiện cái đêm nhà con bị nổ có kẻ lạ đột nhập,vì nhà con đi di cư nên cô cũng quên mất…
_Có chuyện đó thật sao cô
_Uk vì cửa sau nhà cô có lắp camera mà ( cô đưa tôi xem đoạn video trên điện thoại tôi ngạc nhiên thấy chúng đang làm xì các bình gas của nhà)…nhà cháu có kẻ thù đấy nên báo công an thôi …
_Cô gửi đoạn video này qua email cho cháu ..mẹ chau tính xởi lởi ai cũng quý lấy đâu ra kẻ thù ác nghiệt đến vậy,ai nhẫn tâm muôn giết người vậy ( nói đến đây tôi chợt nhớ ra Văn lúc đó tôi và Văn đang có xích mích)…là hắn…
_À cô bảo này sao cháu lại di chuyển mộ của bé Thỏ vậy,mới chôn xong đã chôn đâu thì để yên đó chứ sao lại đào lên rồi chôn đi đâu,nghĩa trang đắt tiền cũng k đâu bằng quê hương cả ( tôi ngạc nhiên bám vội tay cô)
_Cô nói gì vậy cháu về thăm mộ con mà…
_Ơ thấy mọi người bảo đưa đi rồi mà ( tôi luống cuống hoảng loạn quay đi chạy 1 mạch ra khu nghĩa trang gần nhà…
Kevin ngồi trong xe anh ta ngồi lặng yên nhìn dáng vẻ hoảng hốt của Phương chạy vụt qua đầu xe…
Tôi chạy thẳng tới nghĩa trang đến nơi chôn con chỉ là khoảnh đất trống,tôi tìm xung quanh rồi tìm trong điên dại…con ơi mẹ về rồi này…mẹ của con về rồi đây,con đang ở đâu vậy con…đừng làm mẹ sợ…
Quản Trang: Ô cháu về rồi à
_Ông ơi con cháu đâu rồi ( nc mắt giàn dụa)
_Chẳng phải là cháu chuyển đi sao,chuyển ngay trong đêm nên ông cũng k hỏi
_Ông có nhầm k ạ ,cháu chưa bao giờ có ý chuyển con của cháu đi đâu cả
_Vậy thì ông chịu rồi ,già cả đêm tối vì là chuyện tế nhị nên ta cũng không hỏi nhiều…ta nghĩ là người thân mới dám động đến chứ lạ thì ai ngta vào chuyển…( tôi nghe như trời giáng ,mắt tôi sụp xuống trước mặt như một màu đen) …
_Con của cháu …con của cháu đâu mất rồi ( tôi tự đấm vào ngực mình vì quá nghẹn ở tim có gì đó rất đau) mẹ lại để vụt mất con,con đang ở đâu…Thỏ của mẹ…
Quân anh ta đứng ngay phía sau Phương anh ta nhìn Phương khóc trong đau đớn đang tự giằng xé bản thân…
Quân: Cô bị sao vậy ( Phương quay lại)
Phương: Làm ơn hãy cứu lấy cuộc đời của tôi dù chỉ 1 chút thôi…hãy cứu lấy…( khóc nghẹn)
Quân: Cứu ai?
Phương: Mộ của con tôi đã biến mất ( Quân đổi sắc mặt)
Quân: Cô đã có con ???( Phương gật Quân thở mạnh)
_Anh hãy giúp tôi tìm con đi …tôi cầu xin anh
_Chẳng cần tôi giúp cô hãy đi hỏi chồng cũ của cô sẽ ra ( Quân lạnh nhạt đổi thái độ quay đi)…
Anh ta biết…đúng vậy ngoài hắn ra thì ai dám di chuyển mộ…thằng khốn kiếp…tôi tìm mọi cách đều không thể biết hắn đang ở đâu…căn nhà khi xưa hắn cũng đã chuyển…tôi sớt trên mạng thấy hắn biểu diễn ở Đà Nẵng ..đúng nơi mình định tới,Quân từ sau lúc ở nghĩa trang anh ta k nói chuyện với tôi thêm câu nào,cũng không nhìn hay tỏ thái độ gì…
Tôi: Anh đang giận tôi…???tại sao vậy
Quân: Cô nghĩ nhiều quá rồi chỉ là tôi kb nói gì vào lúc này…tôi chợt nhận ra tôi chẳng biết 1 chút gì về cô cả,dù chỉ là giả nhưng người bên cạnh tôi đang là người thật,tôi sai xót khi bỏ qua thân thế của cô!thật sự sai…
_Nếu đã là giả thì anh không cần quan tâm đến tôi nữa là dc
_Vậy thì đừng có khóc như 1 kẻ ngu ngốc trước mặt tôi ( Tự dưng anh ta nổi cáu đóng rầm cửa)
_Ơ này ý tôi kp là …( tôi nhìn ảnh Văn trên điện thoại mà muốn đâm chết hắn…tôi nắm chặt điện thoại).
Tại Đà Nẵng
Quản lý của Văn đang lau giầy cho anh ta…anh ta thì đeo kính nằm ngủ trên ghế tại 1 resort cao cấp tại Đà Nẵng…
Quản Lý: Nghe nói sự kiện lần này quy tụ khá nhiều các cô gái giàu có…lần này anh có ý vs cô nào chưa?
_Mày điên à,chúng nó phải tìm đến tao ý chứ
_À vâng em quên ( 1 phụ nữ giàu có cùng quản lý và mấy người đang đi qua hồ bơi để chuẩn bị cho bữa tiệc)…
Phụ nữ: Rất vui vì anh đến tham dự
Văn: Cô là…
_Tôi là Ngọc Hân là quản lý nơi này ( Dơ tay văn khinh khỉnh k bắt lại)
Văn: Ồ rất vui dc biết ( Hân cười nhạt rồi quay đi dụt tay lại)…
Quản Lý: Này cô ấy là chủ khu resort cao cấp này đấy cậu Văn ( Văn vỗ đầu quản lý)
_Sao mày không nói sớm thằng ngu,tao tưởng nó làm quản lý quèn nên k bắt tay lại…( Văn chạy vội theo Hân)…
Tôi xuống sân bay vội vã bắt taxi đi
Tôi: Anh cứ về khách sạn trước tôi phải đi tìm hắn ( Quân lầm lỳ quay vào khách sạn)…
Tôi tìm đến địa điểm hắn biểu diễn vào tối nay nhưng khu resort này bảo vệ nghiêm ngặt tôi k thể tiếp cận…tôi đứng bên ngoài nhìn sóng biển trắng xoá cùng biển xanh xô bờ cát…tôi lúc này chỉ muốn đâm chết hắn…phải rồi nếu đâm chết hắn mình sẽ kết thúc nỗi đau này ở đây,kết thúc tất cả…buổi tối đến các xe nườm nượp ra vào…tôi vội vã đi thay 1 bộ váy dành cho bữa tiệc rồi trà trộn đi theo sau đám người giàu có được mời đến…
Bảo vệ: Thưa quý cô,vé mời
_Tôi đi cùng chồng tôi anh ấy đã đi vào đó trước…
_Vậy ck của cô tên gì có thể gọi người đó ra đón k ạ
_Tôi lại k mang máy theo có cần nghiêm trọng vậy k?
_Vì cái này chúng tôi k thể khác ( Thấy người đàn ông lịch sự trong đó tôi vẫy)
Tôi: Anh ơi…( bảo vệ nhìn theo còn người đó ngạc nhiên vẫn đứng yên) chồng tôi đó
Bảo vệ: À vâng vậy mời cô vào ( tôi chạy nhanh vào đi qua chỗ người đó)
Tôi: Xin lỗi mắt tôi kém nên nhận lầm người
Đàn ông: K sao đâu ( cười thân thiện)…
Tôi bước vào bên trong đi từng sảnh tìm kiếm Văn…đèn sân khấu sáng lên tiếng người hò reo vỗ tay…tôi bất chợt chạm mặt đối diện khi anh ta bước ra từ nhà vệ sinh…
Văn: Cô…
_Con của tôi đâu ?anh đã chuyển con của tôi đi đâu rồi…
Văn: Mày bám theo tao đúng k?( Văn cười hẩy) mày có bị điên k Phương,tao k có thích chơi trò đỉa bám …
_Nếu k muốn tao bám theo thì trả lại con cho tao ,mau trả nó cho tao…con của tao đến chết rồi mày cũng k để mẹ con tao dc yên,mày muốn gì ( tôi quát lớn khiến mấy cô gái đi qua chú ý)
Văn: Câm miệng chó của mày và tránh xa tao ra,tao kb mày cặp dc vs thằng già bụng phệ nào mà vào dc đây nhưng tao nói cho mày biết ( Tôi lao vào tát anh ta )
_Mày còn k bằng 1 con chó ,mày mói phải là kẻ buông tha cho tao đi,trả con lại cho tao…( Văn thấy có người nên nhẫn nhịn)
_Mày theo tao ( Văn tóm lấy tay tôi dắt đi ra phía cổng) tao sẽ tống cổ mày đi để xem ai là chó…( Tôi gạt tay anh ta mãi k dc)
_Con của tao ở đâu nếu mày k nói tao sẽ bám theo mày đến hết đời
_Mày ngay từ đầu cũng đâu muốn có ,là ngoài ý muốn tao đã dọn dẹp sạch sẽ cho mày mà mày còn mồm to vs tao à
_Con tao ở đâu ( tôi hét lên Văn vẫn lôi xềnh xệch tôi ra ngoài đi vụt qua bàn tay phía sau nắm lấy tay tôi…tôi quay lại thấy Quân anh ta mặc chiếc sơ mi cùng quần bò giản đơn trong dòng người mặc đồ vest tao nhã …mặt Quân lạnh tanh…( đeo khẩu trang)
Văn: Anh là ai ( Quân bỏ khẩu trang)
Quân: Có gì đó nhầm lẫn ở đây thì phải ,tại sao tôi lại thấy vợ mình đang được 1 người đàn ông nắm tay vậy???( Văn buông tay tôi rồi ngẩn ngơ)
Văn: Vợ…( các nhà báo đang tác nghiệp họ hô lớn)
Nhà Báo: Kevin Smit…anh ấy là Kevin Smit siêu sao bóng đá thế giới ( Kevin kéo mạnh tay tôi rồi quàng vai)
Kevin: Đừng để lạc khỏi mắt anh chứ em yêu ( hôn lên trán …Văn quá ngỡ ngàng đứng lặng yên nghệt mặt nhìn Phương đang được 1 người nổi tiếng thế giới ôm trong lòng)
Phóng Viên: Kevin Smit xin anh cho vài phút phỏng vấn dc k ạ…thật k ngờ anh lại sang đất nước chúng tôi
Kevin: Đất nc các bạn rất đẹp bao gồm cảnh sắc và cả con người…( Đám phóng viên ầm ĩ …Phóng viên nữ cười ngạo nghễ hô lớn” Kevin Smit đẹp trai quá trời ơi”…)
Ngọc Hân cô gái trẻ sở hữu khu resort cao cấp vui mừng ôm lấy Kevin…
Ngọc Hân: Kevin đã lâu không gặp cậu làm tớ bất ngờ đấy…
Kevin: Làm ơn sắp xếp để tôi tránh phóng viên
Ngọc Hân: Ok tất nhiên rồi mời hai bạn…( tôi đi trong vòng tay Kevin)…
Anh ta đang niềm nở nhưng tôi cảm giác rằng anh ta đang giả tạo cố nở nụ cười…
Kevin: Tôi cần 1 chiếc xem
Hân: Ok xe ở phía sau bất cứ chiếc nào cứ vô tư nhé ( Hân nhìn tôi cúi chào)…
Lên xe anh ta phóng rất nhanh trên con đường ven biển…ra cây cầu tình yêu có những ánh đèn hình trái tim anh ta dừng xe…
Tôi: Anh sao vậy phóng nhanh vậy lỡ có tai nạn thì sao???
_Cô đang là vợ tôi nhất cử nhất động cha của tôi đều biết,cô muốn để gia đình tôi phát hiện cô từng có 1 đời ck rồi từng có 1 đứa con bị chết à,cô muốn vz phải k?
_Vậy thì tại sao anh lại lấy 1 kẻ có chồng như tôi làm gì?
_Tôi thích trêu đùa đấy thì sao nào ( tôi tát Kevin bốp…rất mạnh)
_Đồ ích kỉ ( tôi xuống xe vừa đi vừa khóc)…
Kevin trên chiếc xe nhìn pháo hoa bắn lên trời anh ta đập vào vô lăng tức giận…
Trở về khách sạn căn phòng có 2 giường đơn tôi tắm rửa rồi thay đồ …sau đó ngồi bên hiên nhìn ra bên bờ biển…con của mẹ đang ở đâu,cho dù mẹ có tan nát thân này mẹ cũng nhất định sẽ tìm thấy con…trời đổ cơn mưa tôi đứng dậy lùi lại vào phòng…tên điên đấy suốt ngày nổi cáu với mình ,mình làm gì sai chứ…tôi lặng nhìn ra bên ngoài mưa lớn lo cho Kevin…
Kevin vẫn ngồi trong xe mưa đổ xuống qua lớp kính anh ta thấy các đôi nắm tay nhau chạy vì cơn mưa rào…gạt mưa gạt nhẹ kính để lộ gương mặt Kevin anh ta đang suy nghĩ điều gì đó đến lặng người trong xe…ngay lúc này đây cơn mưa như thấm nỗi cô đơn trong lòng Quân và cả Phương…bên trong họ có 1 góc khuất nào đó đau đớn đến xé nát lòng nhưng giây phút này phải chăng họ đang nghĩ về nhau….1 người lặng lẽ nhìn cơn mưa từ trên cao…1 người lầm lỳ nhìn cơn mưa qua lớp cửa kính ô tô…tất cả là số mệnh…
Tôi nằm chờ mãi k thấy anh ta về …tôi lo lắng rồi ngủ gật trên ghế…cứ gật rồi lại cố tỉnh…cái tên này cứ làm người khác phải lo lắng,điện thoại thì vứt ở phòng,anh ta đi đâu mà vội vậy nhỉ (tôi chợt nhận ra) k lẽ anh ta đi tìm mình…( tôi lấy tay ôm miệng)…
Kevin phóng xe về khách sạn rồi chợt nhớ tới Phương đang ở trên anh ta lùi xe quay đầu phóng tới Resort của Ngọc Hân…( Tới nơi Ngọc Hân đang đứng nói chuyện vs bạn ở sảnh …bạn Ngọc Hân nhận ra Kevin hét ầm lên
_Ôi kevin cầu thủ bóng đá ôi trời ơi ( Kevin đi thẳng vào quầy rượu)
Hân: Cậu ấy có kì nghỉ ở đây?
Quản Lý: Chị Hân ơi resort của chúng ta sau khi có tin Kevin Smit tới nghỉ dưỡng các khách hàng đặt hết chỗ luôn rồi full phòng luôn…
Hân: Hãy cpi đón khách thật tốt …( Hân tiến tới quầy rượu nói vs người quầy rượu) nay nghỉ sớm đi nói vs khách quầy rượu hnay có việc sẽ nghỉ sớm nếu khách cần sẽ phục vụ rượu tại phòng…
_Vâng giám đốc…
Hân: Hôm nay để tôi tiếp rượu câu nhé Kevin ( Kevin cười nhẹ rồi gật) Thu Ngọc sao rồi vẫn ổn chứ đã lâu k gặp nó rồi…kể từ khi sau khi nó kết hôn lấy chú cậu…tôi cũng ít nói chuyện hơn.
_Cô ấy vẫn khoẻ
_Anh lấy vợ khi nào vậy ?kín tiếng quá nhỉ
_Mới thôi
_Cô gái đấy là người cậu thật sự yêu hơn cả Thu Ngọc hay sao
_Đừng nhắc đến cô ấy đó là quá khứ rồi…
_Vậy thôi tôi k hỏi nữa vậy ( Hân đang quay trực tiếp cho Thu Ngọc xem Kevin đang uống rượu…Thu Ngọc sờ tay lên màn hình trên khuôn mặt Kevin)
Thu Ngọc: Anh có thể chờ em chút nữa là dc mà Kevin,em k tin anh thích cô gái đó…đừng vì em mà buồn đến như vậy…
Kevin nghĩ đến lúc Phương tát thì lại thở dài tu hết ly này đến ly khác…
Đến khi sáng tôi vẫn k thấy Kevin về mặt trời đã lên trên mặt biển…tôi vội vã đi thay đồ rồi đi tìm anh ta …đi dọc bờ biển tôi vưa chạy vưa thở rồi nhớ ra đến hỏi Hân xem anh ta có ở đó không?…vội vã đén hỏi Hân
-Xin hỏi hôm qua Kevin anh ấy có tới đây k ạ
-Chồng cô sao lại hỏi tôi vậy?
-Anh ấy đi k về nên tôi hỏi vậy thôi xin lỗi nếu đã làm phiền…(tôi quay đi)
Hân: khoan đã anh ta dc đưa đến căn villa số 6 bên tay phải…
_Cám ơn ( tôi vội vã chạy sang đó)…
Kevin say rượu nên được đưa vào phòng ngủ…phục vụ phòng đến đưa thuốc giải rượu Kevin vẫn ngồi trên giường mặt đờ đẫn…
Kevin: Mâyh rồi vậy
Phục vụ: 7h rồi ạ giám đốc có dặn mang cái này cho anh uống cho giải rượu ( Đưa cho Kevin)
_Cám ơn cô ( với ví lấy tiền boa cho phục vụ)
Tôi vừa bước vào phòng thấy anh ta k mặc gì lại đang đưa tiền cho nhân viên…
_Đây chính là lý do anh k về phải không? ( tôi lườm rồi quay đi luôn)
Kevin: Ơ này…ý cô là thế nào ( Kevin sực thấy mình không mặc đồ rồi còn vừa đưa tiền) này con nhỏ kia k như cô nghĩ đâu( Dậy mặc vội vàng đồ rồi chạy theo gặp Hân)
Hân: Chào buổi sáng…( Kevin chạy vụt qua)
Tôi chạy ra bờ biển rồi bị cát lún nên xái chân ngồi bệt xuống ôm chân đau chảy nc mắt…đúng là tên bệnh hoạn ,đáng sợ…( Kevin chạy tới ngồi xuống)
Kevin: Sao vậy ( sờ vào chân Phương kêu đau)
Phương: Đừng chạm vào tôi …
_Tôi là ck cô sao k dc chạm ( nói trêu)
_Vậy ai cho anh đi qua đêm,trong hợp đồng có nói hai bên k dc đi qua đêm …
_Dc rồi lần sau tôi sẽ k đi đêm nữa ok ( quàng tay Phương lên lưng rồi cõng) mà cô nghĩ tôi chơi bời gì vậy cô gái khi nãy là phục vụ phòng mà…( tôi cười tủm khi thấy anh ta giải thích)
_Vậy tại sao a k về
_Cô tát tôi còn muốn tôi về nhìn nhau nữa chắc ( tôi k nín dc cười bật ra) cô cười gì ,cô bị hâm rồi
_Đúng rồi hâm rồi mới lấy anh…
_Vậy hoà nhé ( Kevin cười tủm ) mà sao cô nặng thế…
_Tôi có 45 kg đấy ( tranh luận)
Từ xa Văn đứng nhìn Phương đang được Kevin cõng đi trên bãi biển anh ta vứt thuốc ở mồm xuống dẫm…
Văn: Mày vẫn có kiểu giả ngây thơ để lừa gạt đàn ông mà …ngày xưa là chính mày dụ dỗ và lừa gạt tao vì vẻ ngoài của mày mới đúng…
Hân: Anh quen à ( Văn giật mình khi thấy Hân đứng sau)
Văn: À không đâu cuộc hẹn tối nay chắc huỷ vì anh bận mất rồi …
Hân: Ok anh ( Hân nhìn vẻ tức tối trong mắt Văn)…
Tôi cùng Kevin đạp xe đạp trên bãi biển
Kevin: Sao mỗi tôi đạp vậy cô cũng đạp đi
_Tôi xái chân mà ( Kevin lầm bầm tôi cười nhìn mồ hôi ướt đẫm chiếc sơ mi trắng anh ta đang mặc)…Tới bên thuyền nhìn họ vớt dc nhím biển anh ta cầm doạ tôi sợ hét ầm lên…
_Xin lỗi chưa,xin lỗi thì tôi bỏ qua( anh ta dí con nhím trêu )
_Không đấy còn lâu ai sai ,này gai nhím độc đấy …( Ngư dân cười khi thấy chúng tôi đùa)…
Dân: Hai người mới cưới sao
_Vâng ( Tôi và Kevin cùng đồng thanh)…
Nhìn anh ta phóng moto dưới nước con gái và cả trai chạy ra xem …anh ta chạy ra bế tôi lên
Tôi: Làm gì vậy
_Ngồi sau tôi đưa cô đi ngắm biển
_Chân tôi đau mà
_Thế tôi mới phải bế cô lên ( mn quay video tôi ngại )
_Ngại chết (tôi cười nham hiểm anh ta mặc áo phao cẩn thận cài cho tôi từng cúc tự dưng tôi thấy ngại)
_Xong rồi bám chắc nhé ( Cầm tay tôi ôm vào eo anh ta)
_Ok sẽ bám chắc …
_Nếu lần tới tôi có để cô phải tát tôi lần nữa thì lúc đó chúng ta sẽ chính thức chấm dứt
_Đàn ông gì mà nói mãi vậy tát có 1 cái mà
_Nghĩ kĩ câu tôi vừa nói đi đối vs họ cô tầm thường nhưng vs tôi thì cô bình thường ( tôi bóp cổ Kevin)…
_Này thì bình thường ( Kevin cười hồn nhiên)
Chúng tôi đùa trên biển Kevin lái moto đi rất thành thạo…cùng nhau nhìn cá con và san hô …anh ta đang cho tôi thưởng thức đúng hương vị biển…biển k còn buồn như mọi lần đối vs tôi hiện tại nó rất ngọt ngào đến kì lạ…thế rồi đỗ lại ở nơi có nhiều san hô Kevin lặn ngụp xuống còn tôi ngồi trên moto sát bờ…tiếng hát của vang lên chúc mừng cho 1 đôi bạn trẻ trên bờ đang kết hôn bên bãi biển ngoài trời…tôi cười thầm chúc phúc cho họ…( Kevin nổi từ dưới nước lên)
Kevin: Phương đẹp không ( Tay anh ta cầm 1 con sò biển với cái vỏ màu sắc lấp lánh duói ánh nắng) …
Giây phút này tiếng hát bên đám cưới vang vọng( Cô dâu đang nói vs chú rể) còn tôi mất hồn nhìn Kevin…” Lúc này anh đang bước vào trái tim em và nói với em đây chính là tình yêu,em ước rằng đây không phải là giấc mơ,trái tim vẫn luôn mách bảo em đừng vì anh mà rung động rằng nếu em quá tham lam ,em sẽ chỉ như 1 kẻ ngốc mà thôi”..
Kevin: Đẹp đúng k???( cười tươi còn tôi cười lại rồi buông thõng tay mất hồn)
Cô Dâu: Tình yêu của anh đến thật tình cờ nhưng em lại chẳng hề thấy lạ lẫm,khi lời hứa hẹn của chúng ta trở thành định mệnh,em vẫn chẳng nhận ra đó là tình yêu…( Kevin tiến tới trên tay vẫn cầm con sò mặc sơ mi trắng ướt sũng…tiến lại gần Tôi hơn)…
Kevin: Sao thế miệng lại đi đâu rồi ( anh ta trêu sát khuôn măt nhau bất giác tôi với tay ôm đầu rồi hôn Kevin ngay trên bãi biển đẹp thơ mộng này)…đây là lần đầu tiên tôi chủ động hôn một người khác giới ,có chút ham muốn đôi môi của người đàn ông này ( Kevin đẩy ra rồi quay mặt đi) chúng ta về thôi
-Tôi xin lỗi này tôi kp như anh nghĩ kb nói thế nào nhưng ( tôi luống cuống anh ta k nói thêm câu gì lên moto phóng về tôi ngồi sau tự đánh vào trán) …lẽ nào mày bị bệnh cuồng dâm hả Phương…k đúng k thể nào…( Về đến khách sạn anh ta vào thẳng phòng tắm) ơ tôi…đến nhục ( tôi tự gõ đầu vào tường)…
Kevin bên trong xả nước rồi ngồi bệt dưới vòi sen…nghe tiếng Phương bên ngoài tự than trách…
Phương: Tôi kp là người cuồng dâm ( Kevin bật cười vs khuôn mặt u buồn rồi đổi sắc mặt anh ta ôm mặt) tôi ý của tôi có khi do nắng quá nên tôi vậy thôi,người ta gọi là say nắng thôi mà…( Kevin nhắm mắt thở dài dưới vòi sen)…
Tôi ngại kb dúi đầu đi đâu …tiếng điện thoại vang lên tôi nghe
Văn: Tao đây ,tao sẽ đưa mày đến mộ con tao cho mày 5p ,tao chờ dưới sảnh…mày có đi hay là k?
_Có tất nhiên rồi ( tôi vội vã mở cửa đi tập tễnh xuống dưới xe Văn mở cửa ra tôi bước lên) đưa tôi đến đó …
Văn: Bình tĩnh đi tao thấy mày xinh ra đấy ( Định vuốt má tôi gạt tay) đi thôi ( Quản lý của hắn đưa đến 1 căn nhà khá xa trung tâm biển ) xuống đi vào đi tao sẽ chỉ chỗ con của mày…
_nói luôn đi ( Văn kéo tôi ra lôi vào trong nhà)
_Tao tự dưng thèm mày nên muốn làm tí
_Thằng đê tiện con của tao đâu ( hắn thò tay vào trong áo tôi đấm thẳng vào ngực hắn khiến hắn đau) con của tao ở đâu nếu mày động vào tao chồng của tao anh ấy nhất định cho mày mất tất cả…( nói vậy hắn liền sợ sệt)
Văn: Ý tao là tao và mày lên giường theo kiểu bí mật,mày lại đi nói vs ck thì nc gì nữa …con của mày đây ( Văn đưa điện thoại cho tôi mộ con ở nơi hoang vắng xung quanh k 1 bóng cây đất đai cằn cỗi và trên mộ đầy những lá bùa dc gắn như yểm )
_Nơi này là nơi nào sao lại có nhiều bùa thê này,mày đã làm gì
Văn: Tao muốn cho nó k dc phép siêu thoát k dc phép ám lấy tao,nó chết rồi tao có thể yểm nhưng mày thì vẫn còn sống và luôn là thứ đen đủi ám lấy tao ( Tôi nghe mà sốc)
_Mày muốn con k dc siêu thoát…( tôi ức quá bật khóc thành tiếng) con của mẹ ( Hắn quay đi cầm ly nước)
_Nó sống cũng vô nghĩa chết là đúng ( Tôi với con dao trên bàn tiến tới đâm thẳng vào lưng phía sau Văn…)
Văn: Mày ( Tôi rút ra đâm tiếp)
_Tại sao mày lại gặp tao ,tại sao mày cố tình tiếp cận tao…tại sao ( tôi như kẻ điên đâm hắn đến khi quản lý của Hắn vào)
Văn: Mau gọi xe cấp cứu nhanh …mày sẽ phải trả giá con khốn…
_Tao nhất định phải giết chết mày…(tôi gào nỗi đau của 1 người mẹ)
Tôi như kẻ cuồng điên trong cơn khát máu,đứa con của tôi và hắn vậy mà hắn…người cha của đứa bé lại yểm bùa con của mình để con k dc siêu thoát,nỗi đau chồng chất nỗi đau …hắn nỡ để con tôi nằm ở 1 nơi đến 1 ngọn cây còn k có…con của tôi đang cô đơn!…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN