Hắc Vũ Chi Lâm - Chương 45: "Ta xin lỗi !! "
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Hắc Vũ Chi Lâm


Chương 45: "Ta xin lỗi !! "


Cốt Hoàng vốn là ngườngười Bạch Xà tộc, là tộc đàn thống trị ở Huyền Vũ Lâm này. Bọn chúng nổi tiếng về sự lươn lẹo, nắm mưa nhiều kế và đặc biêth là sức mạnh huyết mạch đứng đầu tất cả.

Hậu nhân bạch xà tộc đều là những thiên tài, tu vi tiến nhanh kết hợp với chí khôn của mình nên việc cảm ngộ và phá bình cảnh trong tu luyện là rất tốt. Do đó tinh anh Bạch Xà tộc lớp lớp xuất thế.

Bạch Cốt Xà vốn không phải là một tộc, chỉ có duy nhất Cốt Hoàng được gọi như vậy vì cơ duyên mà hắn nhận được lức còn rất trẻ. Hắn phát hiện ra được truyền thừa lâu đời của Bạch Xà tộc trước kia. Với hàng ngàn bí thuật tu luyện trong đó. Nhưng hắn dù đã cố hết sức nhưng chỉ học được một cái duy nhất – Luyện Cốt Quyết. Dẫu thế nhưng nó lại là một trong lục đại bí thuật của Bạch Xà tộc. Sau hơn ngàn năm tu luyện thì hiện tại hắn đã đạt đến cảnh giới Kim Thân của Luyện Cốt Quyết sắp đột phá niết bàn.

Tuy vậy nhưng phòng thủ của Cốt Hoàng phải gọi là đao thương bất nhập, thậm chí ngay cả trong cơ thể hắn cũng biến thái kinh người. Hầu như chưa có kẻ nào có thể làm xước được lớp vảy bạc của hắn. Vì nhận được truyền thừa lại tu luyện được bí thuật của tộc mà hắn được mọi ma tộc gọi với cái tên Cốt Hoàng.

Nhưng cái được, cái mất. Hắn có phòng thủ nghịch thiên thì lại mắc phải vấn đề về sức mạnh, lực lương có thể. Thậm chí khoản này hắn còn yếu hơn Mị Nguyệt. Được cacái là Mị Nguyệt dù tấn công có mạnh mẽ nhưng thủy chung chưa bao giờ phá được lớp phòng ngự của Cốt Hoàng.

Bản thể của Cốt Hoàng vô cùng mạnh mẽ nên hiển nhiên là phân thân lần này cũng không thể kém cạnh được

《 Tên: Bạch Cốt Xà phân hồn》

《Tu vi: cấp 4 đỉnh phong》

Thuộc tính: Thổ

HP: 2360/2360

AD: 450/450

SP: 450/450

MP: 350/350

AP: 1030

DE: 900

Với cái số liệu như này cũng đủ thấy độ mạnh mẽ của hắn. Mấy con yêu thú bình thường kia cũng không đủ để so sánh. Khi quan sát xong chỉ số của Cốt Hoàng thì Hắc Vũ lại nhìn về phía 3 người Mị Nguyệt.

《Tên: Mị Nguyệt》

《Tu vi: Cấp 4 trung kỳ》

Thuộc tính: Ám

HP:1278/1278

AD: 568/568

SP: 550/550

MP: 500/500

AP: 1300

DE: 346

Xem xét xong chỉ số của Mị Nguyệt thì Hắc Vũ lại tiếp tục nhìn qua hai nàng hầu của nàng ta.

《Tên: Thiết Tâm》

《Tu vi: Cấp 4 đỉnh phong》

Thuộc tính: Kim

HP:1700/1700

AD: 735/735

SP: 470/470

MP: 540/540

AP: 1247

DE: 579

………

《Tên: Băng Khiết》

《Tu vi: Cấp 4 đỉnh phong》

Thuộc tính:Thủy

HP:1570/1570

AD: 550/550

SP: 456/456

MP: 850/850

AP: 1450

DE: 320

……..

Nếu nhìn sơ qua thì vẫn chưa thể phân biệt thắng thua được. Mị Nguyệt mới khôi phục tu vi cấp 4 trung kỳ thành người yếu nhất trong 3 người về tổng quát. Thiết Tâm thì sinh mệnh và lực lượng khỏe nhất trong cả 3 còn nàng Băng Khiết này thì lại là người có linh lực và chỉ số tinh thần dẫn đầu. Mỗi người bọn họ đều có ưu khuyết riêng. Nhưng mà ba người lại quen biết nhau lâu năm. Tuy hai nàng kia gọi Mị Nguyệt là chủ nhưng thực chất Mị Nguyệt nàng vẫn luôn coi Thiết Tâm và Băng Khiết như chị em. Mà ba người phối hợp tấn công không chỉ một hai lần.

……

Chỉ nghe thấy khi Mị Nguyệt hét lên thì cả ba người đều phi thân mà đến. Cốt Hoàng thấy thế thì vẻ mặt đều cười đắc ý. Chưa đến 1 giây thì Mị Nguyệt đã lao đến ngay trước mặt hắn mà xuất thủ. Hai bàn tay trắng nõn nà bây giờ đã đã bao trùm hắc vụ, mười đầu ngón tay mọc ra những móng vuốt sắc bén dài nửa mét mà cào về phía hắn

– Hắc Miêu Dao!!

Dòn tay công nhanh nhẹn nhưng mà Cốt Hoàng dường như cũng chẳng quan tâm. Hăn chỉ hời hợt đưa tay thủ thế. Những lưỡi miêu dao chém nhanh qua hai tay đang thủ thế của hắn. Nhưng chỉ thấy trên vạt áo là những vết cắt dài sắc bén dọc từ trên xuống. Để lộ phía bên trong là một làn da không một vết xước. Mị Nguyêt thấy vậy cũng không ngạc nhiên lắm. Nàng vội lắc mình biến mất. Ngay lập tức sau đó là những nắm quyền như vũ bão.

Chỉ thấy từng nắm quyền như bọc kim thiết va chạm da thịt của Cốt Hoàng vang lên tiếng leng keng chua chát. Sau đợt quyền như vũ bão, ngay dưới chân hắn lại xuất hiện một đầu thủy xà to bằng thân người lao lên mà cuốn lấy. Cốt hoàng bị liên tiếp ba đợt tấn công làm thân thể bay đập vào vách hang động lún sâu vào bên trong, khói bụi bay mịt mù. Nhưng bụi đá chưa tan hết thì từ trong đã phi ra ba mũi phi thạch tấn công về phía nhóm người Mị Nguyệt. Thấy thế ba người lập tức nhanh chóng mà phòng thủ. Mị Nguyệt vận tốc độ nhanh nhất mà tránh né. Băng Khiết hơi chậm chút nên đành thi thuật.

– Thủy Vũ Bích!!

Ngay lập tức một bức tường bằng nước xuất hiện trước mặt nàng. Phi thạch đâm xuyên qua nó với tốc độ kinh người nhưng bị nước cản lại mà dần dần dừng hẳn. Băng Khiết thì cũng tỏ ra vẻ hơi miễn cưỡng. Nàng tu vi chân thực cũng gần tiếp cận toái hư nay áp chế tu vi thế này nên thi thuật bị hao tổn linh lực nhiều hơn. Trước kia dù cho có là trăm tầng Thủy Bích cũng không vấn đề nhưng lần này tầng thủy bích này lại còn rất dày. Nơi đây lại toàn đất đá thuy thuật của nàng càng khó sử dụng.

Còn một phi thạch nữa lao về phía Thiết Tâm. Cô nàng này cũng không có ý định tránh né. Hai bàn tay kẹp chặt lại tạo thành lưỡi đao dài sắc bén. Huy hai tay liên tục như múa song đao. Phi thạch lao đến đâu là bị cắt gọn đến đó. Chỉ vài giây đã không còn gì cả.

Nhưng bỗng phía sau lại xuất hiện một mũi đai trắng bạch phi đến nhắm ngay trước ngực nàng. Không kịp hoàn thủ, Thiết Tâm đàng đưa hai tay trước ngực. Vận linh lực bao phủ hai tay bằng kim thiết mà phòng thủ.

Keng!!

Mũi đao đâm thẳng vào giữa hai tay nàng, bị kình lực tác động, Thiết Tâm bị đẩy lùi lại cả chục mét. Chỉ thấy người huy đao chính là Cốt Hoàng vừa rồi. Nhưng toàn thân hắn nay chẳng có mảy may dù chỉ là một vết xước. Vẻ mặt bình thản, treo nụ cười đắc ý vô cùng. Y phục nay đã lành lặn không thương tổn. Tay phải hắn bay giờ đang cầm một thanh đại đao. Chuôi đao hình bạch xà. Lưỡi đao dài cả mét rộng hai mươi phân. Thân đao hơi uốn cong nhọn hoắt ở đầu. Thân đao còn vài họa tiết như ẩn như hiện một đầu bạch xà đang uốn lượn trong đó. Nhìn thấy nó Mị Nguyệt không khỏi bật thốt lên.

– Bạch Xà Huyền ĐĐao!!

Thanh đao này vốn là một trong những trọng bảo của Cốt Hoàng, nay lại trog tay một phân hồn hóa thân của hắn. Điều này có thể thấy lần này hắn đến khu vực thứ 3 này là đã nắm chắc bắt được nàng. Cốt Hoàng vốn phòng thủ nghịch thiên nhưng lại thiếu về lực lượng, thanh đao này bù lại điều đó cho hắn. Một thanh đao phẩm cấp Hậu thiên nhất niết pháp bảo chỉ có toái hư mới đủ tư cách sở hữu. Tuy vào tay phân thân chỉ có tu vi cấp 4 đỉnh phong này không phát huy được bao nhiêu nhưng cũng đã hết sức mạnh mẽ.

– Hừ!! Bọn chuột nhắt các người hôm nay chắc chắn sẽ chết dưới tay bổn hoàng rồi!!

– Người nằm mơ!!

Vừa dứt lời Thiết Tâm liền lao đến mà tấn công. Nàng lấy ra cầm trong tay một mũi kích. Thân kích có hai mét dài. Mũi kích nhọn hoát họa tiết bắt mắt. Nàng lao nhanh đến chỗ Cốt Hoàng.

– Kím Kích Phá!!

Cốt Hoàng thấy thế chỉ càng khinh miệt

– Đúng là bọn ngu ngốc!!

Mũi kích lao đến chỉ cách Cốt Hoàng chưa đến một mét. Hắn vung đao một cái đã làm chệch hướng mũi kích. Thấy thế Thiết Tâm liền thu lại chiêu thức. Cả hai một người dùng đao, một người huy kích mà đấu nhau. Chỉ một lúc đã hơn chục chiêu.

Cốt Hoàng thì vẻ mặt vẫn đắc ý vô cùng. Thể lực của hắn mạnh hơn Thiết Tâm nhiều kết hợp với lực lượng của Bạch Xà Huyền Đao nên khá nhàn hạ. Nhưng Thiêt Tâm bên này đã có dấu hiệu yếu thế. Vừa rồi nàng trực tiếp đỡ một đao của hắn. Bây giờ hai tay vẫn còn thấy ê ẩm.

Bỗng đang giao tranh Thiết Tâm nghiêng đầu sang một bên. Phía sau nàng một mũi tên màu xanh xé gió mà lao đến. Cốt Hoành may mắn phản ứng nhanh nhạy mà cũng nghiếng đầu né theo. Nhưng mũi tên vẫn xoẹt qua mặt hắn để lại trên khuôn mặt tuấn mị một vết xước dài. Chưa kịp suy nghĩ thì Thiết Tâm lại bắt đầu tấn công mà cuốn lấy hắn. Chốc lát nàng ta lại nghiêng đầu để mũi tên lao đến mà tấn công hắn.

Phía xa, Băng Khiết đang cầm trên tay một pháp bảo. Đó là một cây cung màu xanh lam. Hoa văn cây cối bao trùm lên nó. Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng đặt tay mà kéo căng dây cung ra. Từ từ vận chuyển linh lực thuộc tính thủy của mình vào trong đó. Bất chợt cây cung biến hóa không tưởng. Nó như một cái cây còn sống. Sinh trưởng ra một nhánh cây đài làm mũi tên. Nàng nhắm chuẩn mà buông dây cung. Động tác nhẹ nhành uyển chuyển kết hợp với vẻ đẹp lạnhl lùng tạo nên sự tuyệt mĩ không tưởng. Mũi tên dời cung lao nhanh như vũ bão xé gió mà nhắm vào Cốt Hoàng.

Cốt Hoàng bị giáp công của Thiết Tâm và Băng Khiết bắt đầu hơi có vẻ chật vật. Công kích của Thiết Tâm không có ảnh hưởng đến hắn được nhưng nàng lại cuốn lấy hắn làm vướng tay chân không ngừng tạo cơ hội cho mũi tên của Băng Khiết tập kích. Mũi tên này lực xuyên phá không phải tầm thường. Trong ba người thì Cốt Hoàng vốn kiêng kị nhất là cây cung đó. Nó tên là Linh Tiên Cung được tạo từ gỗ của cây Linh Mộc vạn năm. Lực xuyên phá là kinh khủng vô bì. Kim Thiết dày cả chục mét cũng không cản được nó. Thêm nữa Băng Khiết bản thân mang thuộc tính thủy, cây cung mamng tính mộc. Ngũ hành tương sinh thủy sinh mộc nên làm cho nó càng khủng khiếp.

Cốt Hoàng dần dần cũng bị dồn vào thế hạ phong. Hắn có cảm giác một điều gì đó không đúng. Bỗng Cốt Hàng nhanh chóng bị bao phủ bởi lớp vảy trắng chỉ để lôk khuôn mặt. Thân hình hắn nhoáng cái đã biết mất.

Chỉ thấy vị trí cũ của hắn hiện tại một thanh đoản đao chém xoạt qua tạo thành một vằng trăng màu đen. Khung cảnh vặn vẹo mà xuất hiện một mĩ nữ nóng bỏng một thân hắc y. Một tay đag cầm một thanh đoản đao. Vẻ mặt nàng nhìn Cốt Hoàng xuất hiện ở không xa chỗ đó, nàng vừa tiếc vừa giận.

Tiếc là các nàng suýt nữa đã hạ được đòn chí mạng với hắn. Giận là nàng nhận gia tại sao hắn có thể chốn thoát.

《 Trích Tinh Lữ》

Đôi giày mà Cốt Hoàng đang đi chính nó vốn từng là pháp bảo của nàng. Một giày pháp bảo tăng tốc độ và thậm chí có thể ngay tức khắc tăng vọt tốc độ trong một khoàng thời gian. Tiếc rằng trong trận lần trước nàng bị thảm bại mà chạy trốn khiến túi trữ vật rơi vào tay hắn. Thứ duy nhất còn giữ được là thanh đoản đao trong tay nàng.

– Tên chết tiệt kia!! Có giỏi thì trả lại đồ cho lão nương!!

Mị Nguyệt máu tức xông lên đầu mà mắng hắn một câu. Cốt Hoàng cười đầy tiếu ý mà đáp lại

– Haha ngươi thật là con mèo ngốc mà!!

Vừa dứt câu bóng hắn lại biến mất. Chỉ một chốc hắn lại xuất hiện ngay sau lưng băng khiết. Một tay vung đao trực chém xuống.

– Tiểu Khiết coi chừng phía sau!!!

Mị Nguyệt và Thiết Tâm thấy vậy ngay lập tức hét lên. Băng Khiết bỗng thấy sát khí bao chùm nình, nghe hai nàng nói vậy không kịp nghĩ nhiều vội huy động linh lực tạo một tường thuy bích ngăn lại. Nhưng mà lưỡi đao vẫn chém ra hất bay nàng đi. Mị Nguyệt và Thiết Tâm nhanh chóng lao đến mà đỡ lấy. Sau lưng Băng Khiết đã xuất hiện một vết chém dài lên làn da ngọc. Máu bắt đầu chảy thấm y phục.

Cốt Hoàng không chần chờ nữa mà ngay lập tức tấn công liên tục. Mị Nguyệt và Thiết Tâm đành cố gắng sức chống dỡ và bảo vệ Băng Khiết đang bị thương. Thế cục ngay lập tức lại bị đảo lộn. Ba người Mị Nguyệt lại bị đẩy vào thế hạ phong

………….

Ở một mặt trận khác.

Quân ma tộc của hai phe bắt đầu lao vào nhau mà chém giết dữ dội. Hai ngàn quân của Cốt Hoàng lao đến như vũ bão. Quân của Mị Nguyệt chỉ có hơn ngàn người nhưng vẫn luôn có gắng chống lại. Hắc Vũ và Mộc Hân cũng đã lao vào vòng chiến mà hỗ trợ. Cô bé Uyển Phượng thì đi theo sau thi thoảng cũng hỗ trợ bọn họ.

Thật may rằng nhờ bị ma hóa mà Hắc Vũ một phần nào gây tác động đến quân địch. Mộc Hân và Hắc Vũ cũng chỉ tìm những tên ma tộc cấp 4 trưng kỳ hoặc hậu kỳ. Cả hai kết hợp tấn công vô cùng ăn ý. Chẳng mấy chốc đã hơn hai chục tên nằm dưới kiếm của hai người. Dần dần cả hai người đã bắt đầu có ảnh hưởng đến trận chiến. Hắc Vũ làm giảm chỉ số khá nhiều, thậm chí thi thoảng có vài tên còn bị ma khí trong người hắn toát ra mà nhụt trí sợ hãi.

Dần dần thế cũng lại căn bằng. Quân hai bên vẫn chết như ngả rạ. Bỗng cả hai đang xông lên thì lại đối đầu với một tên ma tộc cấp 4 đỉnh phong. Tên này khá khác bọn còn lại

Tên ma tộc này mặt mày khá dõ dàng. Khuôn mặt là một trung niên nam tử khá xấu xí. Một bên mắt có một vết sẹo dai. thân mặc giá trụ chỉnh tề. Tay cầm một đôi chùy. Từ quần áo giáp xem ra tên này địa vị khá cao trong toán quân của Cốt Hoàng. Vì giáp trụ của hắn là chỉnh tề và đẹp đẽ nhất nếu so vớ mấy tên còn lại.

– Bổn tướng quân Mã Tư là thuộc hạ của Cốt Hoàng đại nhân. Tên áo đen nhân loại kia nếu muốn bình yên thì hãy đưa tay chịu trói theo bổn tướng. Ta sẽ tha mạng cho ngươi.

Không cần suy nghĩ nhiều thì tên ma tộc này đã xuất khẩu rồi. Nhưng mà Hắc Vũ cùng Mộc Hân lại không hiểu nổi. Bọn họ có 3 người a nhưng tại sao cái tên này lại chỉ nói có một mình hắn. Từ miệng hắn nối thì chắc chắn hắn là kẻ cằm đầu đội quân này nhưng mà tự nhiện lại đến đây làm gì.

Thực chất thì Mã Tư ban đầu không có chủ ý này nhưng khi nhìn thấy Hắc Vũ thì không khỏi nghĩ đến ” Cốt Hoàng đại nhân bắt ta phái quân tìm khắp các khu vực chỉ để bắt một tên nhân loại mặc hắc y. Mà ngài lại bảo bắt sống. Vừa hay ở đây lại có một tên hắc y nhân loại. Khí tức trên người hắn khá kì lạ giống như ma tộc vậy, còn khiến ta đối mặt không khỏi cảm thấy khó chịu. Chắc chắn đây là tên ngài ấy cần tìm rồi. Nếu ta mà bắt sống được hắn nộp lên cho ngài chắc chắn sẽ được thưởng lớn rồi”. Nghĩ thế Mã Tư không khỏi mừng thầm mà đến đón đầu Hắc Vũ. Trên mặt lộ ra vẻ đắc ý.

Hắc Vũ bên kia nhìn hắn đầy vẻ nghi hoặc đầu óc tên này có vấn đề. Hai quân đang đánh nhau mà tự nhiên ra nói với hắn như vậy thì ai nghe. Hắc Vũ hắn có bị điên đâu mà làm theo. Quân hai bên đánh nhau chí chóe ai dảnh mà nói nhiều như vậy chứ Không quan tâm đến hắn nữa. Hắc Vũ lôi kéo tay hai nàng mà tránh đi chỗ khác. Thực lực bây giờ không thể đánh lại được. Đành để mấy tên ma tộc bên mình vậy.

Mã Tư đang vô cùng đắc ý thì bỗng thấy một cái rìu phi về phía hắn. Ngay lập tức tâm hồn trên mây trở lại mặt đất. Hắn nhanh chóng bắt lấy cái dìu mà phi mạnh về phía tên xuất thủ. Chỉ thấy tên xấu số này bị lưỡi rìu trẻ đôi đầu. Nhận thấy Hắc Vũ bơ hắn mà bỏ đi thì không khỏi tức giận mà đuổi theo.

Cả ba người vừa di chuyển sanh phía khác mà tiếp tục chiến đấu giết địch. Nhưng chỉ một chốc đã thấy tên kia đuổi theo mà hét to

– Tên nhân loại kia khôn hồn thì đứng lại cho bổn tướng quân.

Cả ba ngườ thấy vậy lại tiếp tục chạy. Thế là cả bốn ngườ chơi đuổi bắt giữa ngay lòng chiến trận. Tên Mã Tư này chạy đuổi theo theo bọn hắn như con trâu điên. Ai cản đường đều bị hắn cho một cú bất kể địch ta. Hắc Vũ và Mộc Hân thấy vậy thì không khỏi thầm nói ” Tên điên”. Thật sự là chẳng biết tai sao cứ đuổi hắn không dứt. Trong khi chẳng lần nào tấn công bọn hắn cả. Chắc chỉ đuổi để nói mấy câu lảm nhảm hay sao.

Rốt cuộc thì Hắc Vũ cũng khó chịu không thề kìm được nữa mà dừng lại. Huy kiếm lao thẳng về phái Mã Tư.

《Tên: Mã Tư》

《Tu vi: Cấp 4 đỉnh phong》

Thuộc tính: Thổ

HP:944/944

AD: 430/430

SP: 320/320

MP: 300/300

AP: 900

DE: 230.

Sơ qua thi tên này còn yếu hơn cả Mị Nguyệt mà còn bị hắn áp chế 25% thuộc tình nên có khi Hắc Vũ và Mộc Hân có thể sử lý được. Thấy Hắc Vũ quay lại tân công thì Mộc Hân cũng lập tức theo sau mà đến. Uyển Phượng cũng đứng một bên mà quan sát nhân cơ hội phụ trợ.

Mã Tư đang chạy thì thấy cả ba cũng dừng lại. Mặt mày hớn hở đang định nói gì đó thì dã thấy Hắc Vũ lao đến đầy xát cơ. Mã Tư vội vàng mà dừng lại. Hắc Vũ và Mộc Hân ngay lập tức đã tiếp cận hắn. Cả hai phối hợp huy kiếm mà đánh. Chẳng mấy chốc cả ba đã giao chiến vài chục hiệp mà tách ra.

Hắc Vũ càng ngày càng thấy tên này có vấn đề. Một là hắn chỉ thủ thế thi thoảng tấn công nhưng lực lượng khá bình thường. Hai là thân thể tên này khá lạ. Bọn Hắc Vũ đã đánh hắn rách tơi tả nhưng kiếm không hề gây thương tích cho hắn. Cảm giác cứ như chém vào miếng bông vậy. Thứ ba là hắn bây giờ chắc chắn tên này bị điên rồi. Cả bọn chém hắn mà hắn vẫn chưa ngừng cười.

Mã Tư mà biết hắn nghĩ vậy thì chắc nổi điên lên. Hắn ghét nhất trên đời có kẻ gọi mình là ngu ngốc hay là bị điên. Vì thực tế hắn rất rất… bình thường Mấy con ma thú trong khu vực thứ 3 này cũng hay coi thường hắn như vậy vì lần nào đánh nhau hắn cũng để kẻ khác đánh mình liên tiếp mà đứng đó cười. Nhưng con nào con nấy cũng đánh chán mà mệt lên cuối cùng bị hắn thừa cơ giết chết. Nghĩ đi nghĩ lại thì đây cũng là một chiến thuật hay.

Bây giờ hắn cũng áp dụng nó để bắt Hắc Vũ. ” Haha đánh nữa đi đánh nữa đi. Bọn nhóc các ngườ làm sao đánh thủng được kim bì của ta cơ chứ. Hay lắm hay lắm đánh tiếp đi”. Hắn đang cười trong lòng không thôi. Nhưng mà bỗng chốc cả hai người kia đều dừng lại.

Hắc Vũ đứng yên đều hòa hơi thở của mình.

– Nàng hãy lùi lại,để ta.

Mộc Hân nghe vậy cũng hơi nghi hoặc nhưng vẫn làm theo vì nàng tin hắn sẽ không làm việc không rõ lý do. Chỉ thấy khi Mộc Hân đã lui về phía sau, Hắc Vũ cắn lên ngón tay mình. Lấy máu quẹt lên thanh Hắc Lang Kiếm. Miệng đọc chú ngữ khó hiểu. Hai mắt nhắm nghiền.

Khi niệm xong thì hắn mở bừng hai mắt. Bụi đất xung quanh bị đẩy lùi bay tung tóe. Hắc khi quanh thân bốc lên cuồn cuộn. Nhiệt độ xung quanh lạnh lẽo vô cùng. Hai mắt đỏ ngầu 4 chiếc răng nanh mọc dài ra. Thanh Hắc Lang Kiếm cũng hơi hóa đỏ theo. Bên cạnh hắn ẩn hiện một đầu ma lang. Ma tộc xung quanh sợ khiếp vía. Ngay cả 4 ngườ Cốt Hoàng đang đánh nhau cũng không khỏi giật mình.

” Tên nhân loại kia rốt cuộc đã có được thứ gì mà ma khí kinh khủng như vậy chứ. Hà hà cứ bắt hắn là sẽ biết thôi”

Mã Tư bên này thì bắt đầu run cầm cập vì tất cả sát khí đều tập trung vào người hắn. Nhưng dù vậy hắn tin rằng mình có thể chóng được.

Hắc Vũ phía kia đang cảm giác lực lượng đang tràn trề trong cơ thể hơn bao giờ hết. Hắn đứng thế vung kiếm.

– Hắc Lang trảm.

Ngay lập kiếm khí màu đen lao thẳng về phía Mã Tư. Không còn là Hắc Nguyệt nữa thay vào đó là một đầu ma lang như há miệng trực nuốt con mồi. Hắc Vũ trảm xong một kiếm thì thân thể cũng biến mất tăm.

Mã Tư thấy kiếm khí kia tràn đầy sức mạnh thì cũng không dám đứng không mà chống đỡ nữa. Ngay lập tức vận linh lực mà thi thuật.

– Thạch Cương giáp!!

Quay thân Mã Tư lập tức bị bao bởi giáp trụ toàn thân. Kiếm khí của Hắc Vũ vừa đến đã găm thẳng vào giáp của Mã Tư. Kình lực kinh khủng đảy hắn lùi lê chên đất hơn 3m. Giáp thạch của hắn đầy vết nứt.

Rắc Rắc!!!

Chúng chỉ sau vài giây bị vỡ vụn. Nhìn thạch giáp bị vỡ thì Mã Tư càng cảm thấy ướn lạnh. Hắn biết bây giờ mình không thể chỉ đứng yên nữa rồi không thì chỉ có cái chết sẽ chờ hắn mà thôi.

Kiếm khí lao đi làm bụi mù tung túe. Mã Tư vừa mới bình tĩnh thì ngay trước mặt hắn xuất hiện Hắc Vũ đang đứng đó. Sởn cả người hắn huy động song trùy đạp thẳng vào địch thủ nhưng chỉ thấy nó lập tức tan thành đoàn hắc khí.

Hắc khí tan đi Mã Tư không thể cảm thấy sự hiện diện của Hắc Vũ ở bất kì đâu cả. Bỗng phần éo hắn đau nhói, chỉ thấy đã có một vết cắt dài đẫm máu ở đó. Sau đó là vai phải hắn. Thấy thế Mã Tư lập tức vung trùy loạn xạ như kẻ điên mà hét.

– Tên nhân loại kia có giỏi thì ra đây cho ta!!

Nhưng đáp lại hắn chỉ là những vết chém sắc bén đau thấu thịt. Vai phải, đàu gối trái, khuỷu tay, bắp tay….. Chỉ sau vài chục giây người hắn đầy vết thương. Số vết chém hắn nhận được còn nhiều gấp chục gấp trăm lần cả cuộc đời hắn trước kia.

Và rồi…

Xoẹt!!

Bịch!!

Một nhát cuối cùng chém dụng đầu Mã Tư. thân xác hắn từ từ ngã xuống trên mặt đất. Hắn chết không nhắm mắt. Hắn không thể hiểu được tại sao Hắc Vũ bỗng chốc lấy đâu ra lực lượng kinh khủng như vây cơ chứ. Nhưng hắn chết rồi thì làm sao hiểu được cơ chứ.

Mã Tư vừa chết, sĩ khí quân địch giảm nhanh chóng, còn bên ta thì sối sụsục hẳn lên. Lợi thế bắt đầu nghiêng hẳn về phía bên này.

Bên cạnh cái xác Hắc Vũ bắt đầu xuất hiện từ không gian biến dạng đầy hắc khí. Hắn đứng đây như một ác thần, ma khí bao thiên. Nhưng ngay lập tức hắn phải giải trừ ma hóa ngay.

Hắc Vũ không khỏi thở mạnh. Ma hóa mạnh mẽ không chê vào đâu được nhưng mà phụ tải về tinh thần thì rất nặng. Thêm nữa việc thi triển ám ảo mê trận cũng tốn linh lực. Hắc Vũ nhanh chóng về phía Mộc Hân và Uyển Phương lấy đan dược uống mà khô phục.

Uyển Phượng thì hoan hô hắn không thôi. Nhưng Mộc Hân thì khá nghi hoặc. Nàng nhận ra nó khá giống với bận mất kiểm xoát trước của hắn. Nhưng lần này có vẻ như hắn vẫn có ý thức.

Hắc Vũ cứ ngồi điều tức chỉ một lúc sau hắn đã hồi phục hoàn toàn kể cũng may vì linh khí đạm đặc và đan dược nhiều dược lực. Nghĩ lại vauwf rồi Hắc Vũ không khỏi cảm thấy thỏa mãn. Do thấy Mã Tư phòng thủ rất mạnh nhưng lại không đánh lại lên hắn mới nghĩ đến dùng Mã Tư làm bù nhìn mà thử nghiệm kỹ năng ma hóa. Kết quả thì khỏi chê luôn.

ĐơĐợi Hắc Vũ hồi phục xong thì ba người lại bắt đầu lao vào cuộc chiến. Thấy được sự khủng bố của Hắc Vũ thì bây giờ quân địch càng yếu ớt hơn.

…..

Cốt Hoàng đang giao thủ với ba người Mị Nguyêth thấy vậy thì không khỏi chửi lên.

– Đúng là một lũ đần vô dụng!!

Mị Nguyệt thấy Hắc Vũ mạnh mẽ như vậy thì trong lòng không khỏi ám tự hào ” Thế mới đúng là người hầu của ta chư”. Ngoài miệng thì lại châm chọc Cốt Hoàng.

– Haha bọn chúng cũng chỉ như con giun trắng nhà ngươi thôi!!

– Hừ!! Lo thân bọn ngươi đi đã!!

Nói xog Cốt Hoàng lại lao về phía ba người mà tấn công. May rằng Băng Khiết thương thế đã đỡ lên thế trận cũng cân bằng hơn. Nhưng mà ai lấy cũng bắt đầu có dấu hiệu mệt mỏi. Cốt Hoàng chỉ đánh một lúc thì cả ba cũng bắt đầu thấy không được rồi.

….

Phía dưới mặt đất về cơ bản thì bọn họ đã nắm chắc chiến thắng. Thấy phía trên bắt đầu không ổn. Mộc Hân bấm pháp quyết một chốc. Khí thế và tu vi của nàng tăng trưởng mạnh mẽ lên. Mái tóc vàng kim hơi chuyển san màu hồng nhạt. Xung quanh ánh lửa bập bùng. Một đầu chim ta bằng bàn tay màu kim bay xung quanh nàng.

《 Tên: Mộc Hân 》

《Tuổi: 328》

《Tu vi: Kim Đan Hậu Kỳ》

Thuộc tính: Hỏa, Quang

HP: 1350/1350

AD: 550/550

SP: 430/430

MP:600/600

AP: 1460

DE: 345

Mộc Hân đã miễn cưỡng phá bỏ cấm chế tu vi mà lao lên cứu trợ cùng ba ngườ Mị Nguyệt. Có sự tham gia của Mị Nguyệt nhưng mà thế trận chẳng duy trì được lâu lại bắt đầu nghiêng về phía Cốt Hoàng.

Cốt Hoàng với phòng thủ nghịch thiên công kích của cả bốn người hầu như là vô dụng ấy thế pháp bảo thì không được mấy cái. Duy nhất có Linh Tiên Cung của Băng Khiết là có thể gây tônt hại nhưng giờ nàng lại bị thương nên không thể làm gì được. Mộc Hân, Mị Nguyệt và Thiết Tâm dù cố gắng chống trả nhưng mà chỉ được một vài vết xước nhỏ.

Thấy vậy Hắc Vũ truyền âm với bốn ngươi. Cả bốn nghe vậy thì sắc mặt kinh nghi. Mị Nguyệt truyền âm mà hỏi lại.

– Ngươi liệu có chắc chắn??

– Không đảm bảo nhưng chắc sẽ có hiệu quả!

Nghe vậy thì cả bốn người Mị Nguyệt đều không nói gì thêm nữa. Họ lấy hành động cho câu trả lời của mình.

Thiết Tâm hóa giáp thiết toàn thân. Nàng vận hết tốc độ mà huy mũi kích tấn công Cốt Hoàng. Hắn thấy vậy cũng chỉ lùi đi vài bước mà tránh né. Khi lực lượng của Thiết Tâm bắt đầu yếu bớt thì Cốt Hoàng lao đến mà đánh trả nhưng hắn vừa bước đến vài bước tì thân thể bỗng đứng khựng lại. Hai chân không thể di chuyển.

Nhìn kỹ lại hắn bị Một đoàn ám thuộc tính và một đoàn thủy thuộc tính trói lấy hai chân. Hai bên của hắn lần lượt là Mị Nguyệt và Băng Khiết hai tay đang kết ấn.

– Ám Ngục – Thủy Ngục

– Lần này thì ngươi hết trốn được rồi!!- Mị Nguyệt đắc ý mà nói. Cốt Hoàng nhanh chóng huy động Trích Tinh Lữ hòng trốn thoát nhưng hắn thất bại. Hắn không thể thoát.

Phía đối diện Thiết Tâm hướng mũi kích nhằm ngay cốt hoàng. Hai tay nắm chặt, vận toàn bộ linh lực bao phủ mũi kích bằng một lớp kim thiết rắn chắc, sắc bén. Nàng phi thân tốc độ nhanh không thể nhìn rõ. Cả người và kích như hợp làm một.

– Phá Thiết Xung Kích!!!

KENNNGGG!!

Rắc!!!!!

Mũi kích đâm mạnh vào bụng Cốt Hoàng. Mũi kích phá thiết nhưng không thể xuyên thủng lớp phòng thủ của hắn. Thiết tâm bị lực phản chấn đẩy bay ra xa.

Cốt Hoàng thấy vậy thì cười trào phúng không thôi

– Haha. Các ngươi nghĩ như vậy mà có thể giết được ta chắc. Quá vọng tưởng đi!!

Nhưng vừa dứt lời hắn đã thấy không đúng. Phía trước hắn xuất hiện một thanh niên hắc y bị bao bọc bởi hắc khí xuất hiện trước mặt hắn.

– Haha Bổn hoàng chưa tìm ngươi thì ngươi đã đến nộp mạng rồi.

– Hừ!! Ai chết còn chưa biết được!! Ta giết được ngươi một lần thì chắc chắn có thể lần nữa.!!

Cốt Hoàng nghe Hắc Vũ nói thì vừa tức vừa buồn cười.

– Hắc hắc ngươi nghĩ có thể dễ dang giết được ta đẽ như phân thân kia sao..

Đúng là si tâm vọng tường.

– Không thử thì làm sao biết!!

Nói xong Hắc Vũ liền đưa kiếm lên tạo thế tấn công. Đằng sau Cốt Hoàng lại cũng xuất hiện một người thiếu nữ tóc hồng nữa không ai khác chính là Mộc Hân. Bất chợt cả hai như hóa lưu quang phi thẳng về phía Cốt Hoàng. Thấy thế Cốt Hoàng càng trào phúng. Hắn cứ ngỡ cả hai tên này sẽ làm được cái gì khác nhưng hóa ra chỉ là lao đầu mà tấn công.

– Hừ!! Đúng là bọn chuột nhắt!!

Nói xog hắn dãn dơ bạch đao chém thẳng vào Hắc Vũ đang lao đến. Cứ ngỡ sẽ trúng nhưng Hắc Vũ lại dễ dàng tránh được. Cả hai người Mộc Hân, Hắc Vũ hóa thành hai đạo một trắng một đen, di chuyển vòng xung quanh Cốt Hoàng, thì thoảng cả hai lại tiếp cận huy kiếm tấn công vào phần bụng hắn.

Cốt Hoàng tức đến sôi máu. Hắn làm sao không hiểu bọn hắn đang làm gì. Vật cứng có thể ngăn cản công kích mạnh, nhưng nếu gặp vật sắc ngọn và chỉ tấn công vào một điểm duy nhất chắc chắn sẽ xuyên thủng được phòng ngự. Hoặc ngươi cần dùng một lực đủ mạnh và nhọn mà một lần xuyên phá chúng. Tiêu biểu là mũi tên của Linh Tiên Cung làm xước được da mặt Cốt Hoàng.

Chưa kể đến bây giờ hắn đang có một vết nứt tại phần bụng do Thiết Tâm gây ra lên càng dễ dàng hơn. Nhận thấy vậy thì hắn làm sao có thể đứng yên được nữa chứ. Cốt Hoàng liền dùng sức dẫy dụa, hai tay bấm pháp quyết thi pháp không ngừng mà tấn công Hắc Vũ cùng Mộc Hân.

Chẳng mấy chốc do thương thế tích lũy, linh lực hao kiệt mà Cốt Hoàng bắt đầu có dấu hiệu thoát khỏi giam cầm của Mị Nguyệt.

– Hắc Vũ, nhanh lên!! Bọn ta sắp không giữ được hắn nữa rồi!!

Vừa dứt câu một bên chân của Cốt Hoàng bắt đầu rời khỏi giam cầm nhưng hắn chưa kịp hành động tiếp thì nguy cơ tử vong đã bao trùm lên hắn. Không kịp suy nghĩ nhiều, Cốt Hoàng vận dụng hết thảy linh lực tạo phòng ngự bảo vệ bản thân. Hắn tạo ra hàng chục lớp thạch bích chắn trước mặt

Lúc này chẳng biết từ khi nào Hắc Vũ và Mộc Hân như hai đoàn sáng trắng đen như hòa làm một. Hai mũi kiếm chụm lại xoay vòng. Hắc quang cùng bạch quang xen kẽ mà xoay quay như lốc xoáy.

– UYÊN ƯƠNG KIẾM PHÁP: UYÊN ƯƠNG NGẠO THIÊN!!!

Như một mũi khoan, cả hai người xuyên phá từng lớp từng lớp phòng thủ. Chỉ vài giây đã xuyền phá đến lớp cuối cùng. Nhưng Cốt Hoàng nhân cơ hội vài giây đó đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế, Hắn đang định dịch chuyển tránh sát chiêu thì bỗng nhận thấy cả người bắt đầu cứng ngắc không thể cử động.

– Uyên Ương trận!!

Chẳng biết từ bao giờ xung quanh hắn đã được bố trí một trận pháp bằng linh lưc trắng và đen xen kẽ. Nếu từ trên nhìn xuống thì có thể thấy rõ đó là một trận pháp hình trọn khắc họa một đôi chim một trắng một đen. Hai chiếc mỏ đều hướng về trung tâm trận pháp là vị trí của Cốt Hoàng. Không thể làm gì hơn Cốt Hoàng chỉ cố thể đứng yên rống giận:

– LŨ KHỐN KIẾP!!!..

Hắc Vũ và Mộc Hân nhanh chóng xuyên phá tầng thạch cuối cùng, mũi song kiếm nhắm thẳng vào vết nứt trước bụng hắn.

KEENNNNGGGGG!!!

– Aaaaaaaaa….

Tiếng mài mòn kim thiết vang lên đinh tai. Lực đạo xung phá của song kiếm là không thể tưởng tươngn được khiến Cốt Hoàng chỉ có thể mở miệng mà hết lên đau đơn không thôi. Từng chút từng chút vết nứt đã lan đầy khắp bụng hắn.

Rắc!! rắc!! Crắc!!

Cuối cùng thì lớp phòng thủ bất bai của Cốt Hoàng cũng bị đánh mũi kiếm sắp đâm vào nhục thể của Cốt Hoàng thì dị biến lại phát sinh. Cốt Hoàng vốn bị khống chế hành động nay bỗng một tay huy đao chém về phía Hắc Vũ và Mộc Hân.

– Đừng có mơ!!!

Vừa dứt lời chỉ thấy một vật lao như tên bắn thẳng ngay vào tay cầm tay của hắn. Thay đao bay ra găm vào trên vách tường hang động. Chỉ thấy vật đó lao nhanh găm vào vách động lộ ra một cán kích dài. Thiêt Tâm phía xa sau khi dùng toàn khí lực còn lại phi kích thì cũng bị mất ý thức mà ngất đi.

HAAAAAAA!!

Mất cơ hội trốn thoát, Cốt Hoàng như con sâu bị kiếm khí xuyên phá, đẩy lùi lao nhanh

Rầm!!

Hắn bị đập lõm sâu vào trong vách động. Bụi đất bụi mù. Cốt hoàng lao đi mà miệng hộc máu không ngừng.

Chiếu thức vừa kết thức lại hiện ra bóng hình của Mộc Hân và Hắc Vũ. Hai người đang thở gấp khong ngừng. Bỗng cả khi thế cả hai giảm mạnh trở về như lúc đầu, thậm chí có phần yếu hơn. Mái tóc Mộc Hân dần dần cũng trở về ánh kim, khí thế bức người bị thu lại. Hắc Vũ thì trực tiếp mất đi trạng thái ma hóa, linh lực kiệt quệ không tưởng được. Thân thể không thể tiếp tục phi hành mà lảo đảo rơi xuống may mà có Mộc Hân ở bên nhanh nhẹn đỡ được.

Mị Nguyệt nhanh chóng bay đến. Băng Khiết thì đang cõng lấy Thiết Tâm còn đang hôn mê. Ai lấy cũng đều tàn tạ. Trận chiến này quả thật là rất mất sức

Uyển Phượng ở phía dưới thì vui mừng hò reo không thôi.

Mị Nguyệt thấy tình trạng của Hắc Vũ thì mỉm cười mà.

– May là nhờ có ngươ….

Rầm!!

Phụt.

Chưa kịp nói hết câu. Bất chợt những viến phi thạch lao đến chỗ 5 người. Sức cùng lực kiệt nào có thể chống lại được cuộc tấn xông bất ngờ. Cả ba người Mị Nguyệt bị chấn bay vào vách tường. Tường đất quỷ dị bao lấy ba người mà giam cầm. Lực công kích manhn mẽ không khỏi làm Mị Nguyệt phun một búng máu. Băng Khiết thì trực tiếp bất tỉnh nhân sự. Cố hết sức Mị Nguyệt chửi một câu

– Đồ…sốn.g dai n..hư..đ..ỉa!!

Mộc Hân đang dìu Hắc Vũ chưa kịp phản ứng cũng bị cường lực đánh bay. Bị giam vào vách tường như Mị Nguyệt. Hắc Vũ thấy thế biết rằng không ổn. Ngay lập tức vầm Hắc Lang Kiếm chém vể phía sau. Nhưng mà

Keng!!.

Một mũi kiếm đen tuyền bị thanh đao chặt đứt đoạn.

– Hự!!!

Hắc Vũ chợt phun một búng máu, ý thức mông lung dần. Một bàn tay túm chặt cổ hắn nâng lên như cầm con rối vô lực. Hồn khí bị chém gãy, Hắc Vũ nhận thương tích to lơn cả về linh hồn lẫn thể xác. Chỉ thấy người nhấc hắn lên là môt tên thanh niên quần áo bạch y rách rưới. Mặt mày hùn tợn chảy đầu máu. Phần bụng được bao phủ bởi lớp vảy rắn màu trách bạch nhưng nay đã bị nứt vô số, nhất là bị mất một mảng. Nhưng trong đó lại ẩn hiện một lớp như da thịt mà như y phục màu vàng kim. Hắn Nhìn Hắc Vũ cười khoái chí vô cùng

– Haha bọn chuột nhắt thì mãi là chuột nhắt. Các ngươi ma tưởng mà giết được bổn hoàng sao.!!Hahahaha!!

Nhưng dứt câu mặt hắn lại âm trầm xuống đầy vẻ tức giận mà nói:

– Hừ!! Khá khen cho ngươi đã bắt ta phải dùng đến cả Hóa Kim thuật. Ngươi là người đầu tiên khiến ta phải dùng nó. Hãy nên cảm thấy vinh dự đi.

– Hắc Hắc để ăn mừng vinh dự đó ta sẽ đặc cách cho người làm người thứ nhất!!.

Hắc Vũ cơ thể dã dời bất lực nhìn Cốt Hoàng đang từ từ đưa đao chuẩn bị lấy mạng hắn. Cốt Hoàng thực lực thật mạnh. Chỉ một phân hồn của hắn đã như vậy rồi. Hắn đến đều có sự chuẩn bị kỹ càng tính toán không một kẽ hở. Chết dưới tay hắn cũng.. Không!! Không!! Hắn không cam lòng chết như vậy nhưng mà…

Phập!!

– KHÔNNNGGGG!!

Mũi đao trắng bạch nay đã nhuộm đỏ mà đâm xuyên qua tim hắn. Mấu chảy dòng dòng không ngừng. Hắc Vũ cố gắng quay đàu nhìn về phía Mộc Hân lần cuối. Khuôn mặt nàng bụi bặm, nước mắt dàn dụa. Nàng hét đến khàn cả cổ họng. Nàng vùng vẫy, dùng hết sức lực mà cố thoát khỏi sự giam cầm. Y phục bị rách nát. Da thịt bạch ngọc vùng vẫy mà xước xác, máu chảy khôg ngừng.

Mị Nguyệt bên kia hai mắt như vô thần, nước mắt chảy dài trên hai má. Nàng như chết lặng.

Cốt Hoàng thì cười đầy khoái trí tiếng cười của hắn như hàng nhát kiếm đâm vào tim gan của hai nàng.

Hắc Vũ bắt đầu không còn nghe được gì nữa. Con mắt cố gắng mở ra. Giờ phút này hắn như nhìn thấy một dáng hình yểu điệu. Nàng một thân hồng y, mái tóc dài đỏ rực như ngọn lửa. Nàng nhìn hắn mà mỉm cười.

– T..a x..i..n.. l.. ỗ..i!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN