Bất Hủ Thần Vương - Chương 542: Ứng phó đại kiếp, Thương Khung bố cục
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
13


Bất Hủ Thần Vương


Chương 542: Ứng phó đại kiếp, Thương Khung bố cục


Phản ứng lần này, đều ở trong dự liệu của Nhậm Thương Khung.

– Không sai, một năm, chính là ta thông qua phương thức đặc thù biết được, lần này yêu tộc xâm lấn, là mười vạn năm đại kiếp.

– Mười vạn năm đại kiếp?

Tất cả mọi người hít một ngụm lãnh khí.

– Ân, cao tầng các tông môn, có một lời đồn đãi, chính là thời đại Thượng cổ từng có đại sư suy tính qua, mười vạn năm sau, loài người sẽ gặp phải yêu tộc xâm lấn đại tai họa. Mà lần đại tai họa này, chính là khảo nghiệm trước nay chưa có của thế giới loài người.

Mục Thiên Cơ lẩm bẩm nói:

– Quả thật như thế? Quả thật như thế? Ta không hiểu vì sao uy năng thiên cơ quá mức dọa người, thì ra là mười vạn năm đại kiếp…

– Lão Đại, đây chẳng phải là nói, sẽ chết rất nhiều người?

Chu Vân cuối cùng là trẻ tuổi, đối với loại yêu tộc đại kiếp này, cũng không đủ chuẩn bị tâm tư.

Cái vấn đề này lộ ra vẻ trẻ con, lại làm cho mọi người rùng mình.

Người chết? Một khi yêu tộc xâm lấn, đây tuyệt đối là sinh linh đồ thán, tai hoạ ngập đầu. Người chết, đó tất nhiên là chuyện không thể ngăn cản được.

Nhậm Thương Khung bất đắc dĩ thở dài nói:

– Bằng thái độ của Thiên Các, không phải là vấn đề có người chết hay không, cũng không phải là vấn đề có bao nhiêu người chết, mà là loài người ở Đông Hoàng Châu, cuối cùng có thể sống bao nhiêu người.

– Cái gì? Nghiêm trọng như thế?

Nhậm Thương Khung gật đầu:

– Đông Hoàng Châu sáu đại tông môn, đã thảo luận vấn đề này rất nhiều lần, đã minh xác tỏ thái độ, sẽ không kết minh mà quyết tâm làm theo ý mình, tự bảo vệ mình. Mà Thiên Các là tuyến đầu tiên, không có những tông môn khác hỗ trợ, Thiên Các Hạ Thị Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo đã minh xác, chỉ thủ mấy cứ điểm trọng yếu, hoàn toàn buông tha bình dân.

– Buông tha cho bình dân?

Mộ Dung không khỏi đứng dậy, kêu lên:

– Đây cũng quá vô sỉ rồi! Bình thường nô dịch bình dân, cung cấp nuôi dưỡng những võ giả cao cao tại thượng này. Thời khắc mấu chốt, buông tha cho bình dân sao?

Nhậm Thương Khung lạnh lùng nói:

– Đây chính là tác phong của Thiên Các, ngày đó sư tôn Lý Dật Phong rất cố gắng nói kết minh, lại bị Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo liên thủ chèn ép, Lưu Vân Đạo giữ vững trung lập, chủ trương chống cự, chỉ có sư tôn một người mà thôi!

– Súc sinh, thật là một đám súc sinh!

Mộ Dung cả người phát run, hắn mặc dù cũng là xuất thân quý tộc, năm đó ở Thiên Thương phân đà cũng là cao tầng, nhưng mà cũng không có nghĩa là Mộ Dung không để ý bình dân sống chết.

Cũng chính vì điểm này của hắn, Nhậm Thương Khung mới có thể đặc xá, thu phục hắn.

– Đại nhân, nói như vậy, một khi yêu tộc xâm lấn, bình dân mà Thiên Các trị hạ, chẳng lẽ không phải bị một lưới bắt hết? Toàn bộ thành thức ăn cho yêu tộc?

Càn Nhất mặc dù là sát thủ máu lạnh, nhưng loài người cùng yêu tộc đối kháng, đây là chủ đề vĩnh hằng, cho dù là sát thủ máu lạnh, ở trước tình huống thế này, cũng nhịn không được có chút động dung.

Sát thủ giết người, một lần cũng chỉ có một cái, cả đời cũng giết không tới ngàn người.

Nhưng mà yêu tộc xâm lấn, đó chính là sinh linh đồ thán, chết cũng không phải là một hai người, mà là hàng tỷ.

– Ý tứ của Âm Dương Đạo cùng Trảm Không Đạo, là bảo toàn tinh anh huyết mạch các nơi, tập trung về cứ điểm tử thủ. Về phần rốt cuộc những cứ điểm nào là cứ điểm tử thủ, đây là không được biết rồi.

Nhậm Thương Khung nói đến đề tài này, cũng là cực kỳ trầm trọng, đây cũng là chuyện không thể nào xoay chuyển.

Muốn Truy Nhật Kiếm Minh là tông môn nằm sâu trong đất liền, cùng Thiên Các đồng tâm hiệp lực đối kháng yêu tộc, ngẫm lại cũng không quá thực tế.

Mặc dù yêu tộc xâm lấn rất trọng yếu, nhưng mà không có ở tuyến đầu tiên, cũng không cần dốc sức liều mạng.

Mộ Dung chán nản thở dài nói:

– Mặc dù có mấy cứ điểm như vậy, nhưng có thể chứa được bao nhiêu bình dân, cả Thiên Các có một trăm lẻ tám phân đà, bình dân mười mấy tỷ, dung hạ thế nào được? Nhìn bộ dáng, Thiên Các thật sự muốn vứt bỏ bình dân rồi.

– Đại nhân, có biện pháp cứu vãn hay không?

Nhậm Thương Khung thở dài nói:

– Trừ khi Đông Hoàng châu sáu đại tông môn đồng tâm hiệp lực, ở tuyến đầu chống lại yêu tộc. Nếu không mà nói, đại tai họa trước mặt này, muốn cứu vớt mấy tỷ bình dân, cơ bản không có khả năng.

Đây là lời nói thật, bất luận kẻ nào, dưới tình huống thế này, lực lượng cá nhân cuối cùng là bé nhỏ không đáng kể, chỉ có mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, mới có một đường hy vọng.

Nếu không, yêu tộc vừa đến, người người cảm thấy bất an, có thể tự bảo vệ mình đã coi như là không tệ.

Dĩ nhiên, Thiên Các thờ ơ, cũng không có nghĩa là Nhậm Thương Khung sẽ nước chảy bèo trôi, hắn để ba phương triệu tập nhân mã, là một kế sách ứng đối.

Trước mặt đại tai họa, mặc dù không làm được đấng cứu thế, ít nhất cũng phải bảo tồn hương khói cho nhân loại, làm chút gì đó trong loạn thế, nếu như chỉ là một con kiến hôi sinh tồn trong kẽ hở, tham sống sợ chết, vậy thì thật là sống vô dụng.

Đại trượng phu, có cái nên làm, có việc không nên làm.

Thời khắc mấu chốt, Nhậm Thương Khung ở trên vấn đề này, cùng sư tôn Lý Dật Phong cũng là nhất mạch truyền thừa.

Mặc dù không cách nào cứu vớt đại cục, cũng không có thể để yêu tộc muốn làm gì thì làm, tiến quân thần tốc!

Chỉ sợ lực lượng cá nhân không cách nào ngăn cản đại thế yêu tộc xâm lấn, nhưng ít nhất cũng phải cho yêu tộc một số đả kích, cho bọn hắn một số kinh sợ.

Nhậm Thương Khung đem một phần bản đồ mở ra, phần bản đồ này, bao hàm cả địa hình của Đông Hoàng Châu.

– Các ngươi nhìn đi, đây là địa giới Thiên Các. Địa Chu phân đà Vân La Thành, là một cửa vào trước nhất. Dọc theo Vân La Thành này, có bảy tám thành thị, đều là mục tiêu bị công kích trước tiên. Nhìn lại nơi này, Địa Chu phân đà cùng Thiên Xảo phân đà sát nhau, còn có Địa Minh phân đà, Địa Ẩn phân đà, Địa Cô phân đà…

Ban đầu Nhậm Thương Khung ở Hắc Thạch Thành tiêu diệt hai thế lực lớn, để Vạn Kiếm Thông lên đài, Yến Thương Lan chính là mang theo đại quân tam đại phân đà kia, đến Hắc Thạch Thành hưng sư vấn tội, sau lại bị Nhậm Thương Khung kinh sợ thối lui.

– Địa Minh cùng Địa Cô hai đại phân đà, cũng không cần để ý, trên căn bản đều là Thiên Lôi của Yến Thương Lan sai đâu đánh đó. Địa Ẩn phân đà Đà chủ Thường Thu sau khi bị giết, tân đà chủ của Địa Ẩn phân đà cũng không dám làm trái với ý chí của Yến Thương Lan.

Nhậm Thương Khung để Yến Thương Lan cùng Vạn Kiếm Thông cai quản khu vực kia, cũng không phải là không có đạo lý.

Một khi khai chiến, Địa Chu phân đà đứng mũi chịu sào, nếu như cả khu vực này có thể ôm đoàn sưởi ấm mà nói, có thể tạo thành một cỗ lực lượng cường đại, tiến thối dễ dàng.

Chỉ cần nắm dọc tuyến trong tay, cho dù yêu tộc thế mạnh, dưới tình huống như vậy, coi như là vừa đánh vừa lui, cũng không đến mức toàn quân bị diệt.

Dù sao, khu vực mấy đại phân đà này, trùng điệp hai mươi ba vạn dặm, yêu tộc đại quân không thể nào có nhiều lực lượng, thoáng cái thôn phệ khu vực lớn như vậy.

Hơn nữa, yêu tộc muốn xâm lấn Thiên Các, tất nhiên phải triệu tập lực lượng chủ chốt, đi công kích những cứ điểm trọng yếu kia.

Dọc theo hướng Tây Nam mà nói, mạnh nhất cũng bất quá là Thiên Xảo phân đà, cũng không phải là cứ điểm trọng yếu gì.

Mà phương hướng Tây Nam của Thiên Xảo phân đà, là Man Hoang Chi Địa. Từ Thiên Thương phân đà đến nơi này, cũng chỉ có cách hai phân đà.

Nếu như có thể đem hai phân đà này đả thông, như vậy đã tạo thành một lối đi đầy đủ, từ Địa Chu phân đà mãi cho đến Thiên Thương phân đà, tựa lưng vào Man Hoang Chi Địa.

Cho nên, Nhậm Thương Khung mặc dù cảm thấy tiếc hận, nhưng mà Bộ Thương Lãng vào ở Thiên Thương phân đà, tuyệt đối không phải là chuyện xấu.

Nếu như có thể đem tuyến đường này đả thông, tuyệt đối có thể tạo thành một tuyến phòng ngự chắc chắn, trừ khi đại quân yêu tộc hoàn toàn đánh bại những cứ điểm khác, nếu không sẽ không cách nào toàn diện bao vây thông đạo này.

Nhậm Thương Khung đem hai phân đà này đánh dấu.

– Hai phân đà này, một cái là Thiên Thọ phân đà. Một cái là Địa Dũng phân đà, nếu như có thể đem hai phân đà này hoàn toàn nắm trong tay, dọc đường này gần mười phân đà, là có thể gắn kết một đường, mặc dù Địa Chu phân đà không giữ được, cũng có đường lui đầy đủ, các vị cảm thấy thế nào?

Mục Thiên Cơ khen:

– Thì ra đại nhân sớm có chuẩn bị, không sai! Một đường đi qua này, nếu như có thể đoàn kết mười mấy phân đà, sẽ hình thành một pháo đài kiên cố chống yêu tộc.

Nhậm Thương Khung thở dài nói:

– Cái này còn phải xem thực lực của yêu tộc như thế nào. Nếu là mười vạn năm đại kiếp, bất kỳ lúc nào cũng không thể lạc quan.

Từ xưa tới nay, yêu tộc cùng nhân loại giao chiến vô số lần, loài người trên căn bản đều là bị vây vào hoàn cảnh xấu.

Đại kiếp lần này, nếu được gọi là mười vạn năm đại kiếp, kia có thể là một trình độ thảm thiết xưa nay chưa từng có, thậm chí vượt qua đánh giá của bất luận kẻ nào.

Cho nên, Nhậm Thương Khung không dám lạc quan.

Bất quá ý nghĩ trên căn bản đã có, bây giờ mấu chốt nhất là Bộ Thương Lãng có thể sớm ngày điều khiển Thiên Thương phân đà, hơn nữa đem lực ảnh hưởng phát triển đến Thiên Thọ cùng Địa Dũng phân đà. Bởi vậy, lối đi phòng ngự này mới có thể hoàn toàn kiến thành. Nếu không mà nói, ở giữa sẽ bị cắt đứt.

Nhậm Thương Khung nghĩ tới đây, hạ lệnh nói:

– Càn Nhất, Tam huynh đệ các ngươi, cải trang lẻn vào Thiên Thương phân đà, trợ giúp Bộ Thương Lãng nắm trong tay Thiên Thương phân đà, tranh thủ sớm ngày đem Thiên Thọ cùng Địa Dũng phân đà nắm trong tay.

– Dạ.

– Nhớ kỹ, ta chỉ cho các ngươi nửa năm thời gian, nhất định phải đem hai đại phân đà kia bắt lại, đó là điểm mấu chốt cuối cùng của chúng ta.

Càn Nhất gật đầu:

– Thuộc hạ tuân lệnh.

– Ân, ta lập tức truyền thức cho Bộ Thương Lãng, nói rõ hết thảy. Hắn bây giờ thiếu nhất đúng là thủ hạ, ba người các ngươi đến, hắn nhất định sẽ thập phần hoan nghênh.

– Mục Thiên Cơ.

– Có thuộc hạ.

Nhậm Thương Khung phân phó nói:

– Ngươi đi Thiên Xảo phân đà, trợ giúp Yến Thương Lan nắm trong tay phân đà chung quanh, càng vững chắc càng tốt, thời điểm cần thiết, vận dụng một số thủ đoạn lôi đình.

– Dạ.

Mục Thiên Cơ am hiểu kinh doanh, hôm nay thực lực tăng lên rất nhiều, đi trợ giúp Yến Thương Lan đối phó những Địa Sát cấp phân đà kia, tuyệt đối là dư dả.

Hôm nay cao tầng Thiên Các, bận về việc đối phó Nhậm Thương Khung hắn, đối với phân đà nhỏ biến cố, tuyệt đối sẽ không màn đến.

– Mộ Dung, ngươi ở lại Kính Nguyệt Thành trấn giữ. Đồng thời, đốc xúc Thiện Hỏa tổ chức nhân mã, gia tăng huấn luyện nếu như có thể, nói Vạn Kiếm Thông nghĩ biện pháp, có thể đạt được một vị trí Đà chủ gần Thiên Xảo phân đà, vậy thì không còn gì tốt hơn. Như vậy, có thể tạo thành ba góc liên thủ, một khi yêu tộc xâm lấn, đường sống của chúng ta sẽ nhiều hơn một chút.

Mộ Dung trầm ngâm chốc lát, điềm nhiên nói:

– Cái này đơn giản, thuộc hạ sẽ cho người âm thầm diệt sát Đà chủ. Chỉ cần vị trí trống không, thì chúng ta có thể tranh thủ được.

– Tốt, theo ý ngươi làm đi.

Thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, thời điểm cần thiết, đừng nói một cái phân đà Đà chủ, coi như là cao tầng Thiên Các điện phủ, cần giết cũng phải giết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN