Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân - Chương 203: Âm Dương Sư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
10


Vĩnh Hằng Trấn Thủ Nhân


Chương 203: Âm Dương Sư



Đằng trước mặt Trần Ngọc Lâm, chỉ còn lại 5 người, 4 cái Tứ Phẩm, một cái khác là Tam Phẩm Đại Viên Mãn, tuy nhiên khí tức hắn tỏa ra đem so với Tứ Phẩm sơ kỳ bình thường cũng không hề kém cạnh một chút nào, rõ ràng cũng thuộc loại thiên tài.

Trần Ngọc Lâm vừa nãy chỉ trong khoảnh khắc trấn trụ được 2 cái Tứ Phẩm, lại khiến cho một cái khác Tứ Phẩm làm mất đi một nửa lực chiến đấu khiến cho những người còn lại hết thảy dè chừng.

Một người trong số đó, khí tức trên thân tỏa ra tương đương Tam Phẩm đại viên mãn, nhưng lại mười phần quỷ dị. Hắn ăn mặc toàn thân một màu đen, hắn hất cái mũ trùm đầu ra, đầu hắn được bao phủ một lớp sơn đen, cùng với đó là một lớp màu nước trắng vẽ thành hình một ngôi sao 5 cánh ngược.

Kế đó, hắn rít lên một tiếng, toàn thân hắn phun trào ra một luồng hắc khí. Nếu để ý kĩ càng, ắt sẽ thấy những luồng hắc khí này không đến từ hắn, mà đến từ một con chó to tướng, tuy nhiên thân hình của nó lại giống như bóng đen, vô cùng lẩn khuất trong hắc khí, không để ý sẽ rất khó nhận ra.

Trần Ngọc Lâm híp mắt, đây là một con Ngao.

Ngao này không phải ngao trong ngao sò ốc hến, càng không phải Ngao trong Ngao Tây Tạng, một loài chó khá quý thời trước, thời nay nhiều nhan nhản. Ngao này là một loại Cổ Thuật.

Người xưa luyện cổ trùng, đem côn trùng rắn rết hết thảy bỏ vào một cái lọ, con cuối cùng còn sống đi ra được xưng là Cổ Trùng. Tương tự, khi mà có 9 con chó cùng được một mẹ sinh ra, người ta đem cả thảy 9 con chó đó cho vào trong một cái hố, từng con một sẽ cắn xé lẫn nhau từ khi mới đỏ hỏn, con cuối cùng còn sống sót chính là Ngao.

Đương nhiên cách làm của các Vu Sư thầy tế không thô lậu như cách làm của những người chơi chọi chó, họ sử dụng thuật pháp đặc biệt, 9 con chó cùng một mẹ đem vào cái hố trời sẽ được đổ đầy máu chó, từng con một uống máu chó, cắn nuốt thịt anh em, do thuật pháp đặc thù linh hồn của những con chó này không siêu thoát mà bị cắn xé đi ra, con cuối cùng chính là con độc nhất.

Do linh hồn bị nguyền rủa phong cấm bên trong thân thể của anh em nó khiến cho một nhát cắn của nó gần như là đoạt mệnh. Dù cho người may mắn bằng cách nào đó mà sống sót cũng sẽ hàng đêm bị 8 con chó hồn quấy rối, hoảng loạn mà chết.

Từng có người thử đem một con Ngao này đi làm nghi thức tế lễ Ma Khuyển Dạ Xoa Inuyasha, kết quả gia tộc đó thiếu chút bị họa diệt môn.

Con Ngao này nhìn qua giống chó bình thường, có lẽ thuộc họ chó Rottweiler từ Đức, một trong những họ chó cơ bắp nhất. Trên cổ nó treo 8 cái đầu lâu chó, mỗi cái nhỏ xíu, khắc lên hàng đống những kí tự lạ lùng, giống các kí tự Vu Lễ.

Con chó Ngao hai mắt đỏ rực, thôn nhả hắc khí lao về phía hắn.

Trần Ngọc Lâm nhanh chóng giơ tay, Arch Ville đang phiêu phù bên trái hắn chợt hóa thành một tia chớp, lao vút đi sang phía bên phải của Trần Ngọc Lâm, đồng thời một tay kéo lấy cổ áo hắn, đem Trần Ngọc Lâm mạnh mẽ kéo sang bên phải.

“Hắn bỏ chạy.”

Một người, Ma Pháp Sư cao cấp, tương đương Tứ Phẩm sơ kỳ Tu sĩ giơ tay về phía hắn trong khi nhảy ra sau, né tránh con Tinh Không Huyễn Thú vẫn đang trong đà lao. Hắn giơ tay bắt đầu niệm phép:

“Nữ Tư Tế Medusa, Chúa tể loài bò sát với đôi mắt của quỷ dữ. Hãy mở to đôi mắt, cướp lấy thời gian.

Ánh nhìn của đá.”

Cùng lúc này, một bàn tay khác của hắn vẽ ra ma pháp trận văn, tràn ngập mùi hoa cỏ quê đồng gió nội, một giọng khác ngâm niệm:

“Hỡi Cơn bão gió mùa xuân, bảo vệ chúng ta bằng cơn bão gió của mình. Phong hoa thành bão xoáy.”

Trần Ngọc Lâm hơi kinh ngạc, song niệm?

Kế đó, ngay trước mặt hắn xuất hiện một vòng tròn phép, rồi trong nháy mắt một cơn bão xoáy cuồn cuộn cuốn theo cát bụi và vài đốm sáng li ti trồi lên từ trong vòng phép, chỉ trong nửa giây sau đã hình thành nên một cái lốc xoáy khổng lồ đường kính ít nhất 20 mét, bắn Trần Ngọc Lâm ngược lại.

Câu thần chú thứ 2, cơn bão gió mùa xuân, một câu thần chú cổ gọi lên một con bão kinh khủng đẩy mạnh mọi đòn tấn công đi trong thời gian ngắn. Tuy rằng mép ngoài của nó có lực đẩy kinh khủng, nhưng bên trong thì hoàn toàn an toàn và tĩnh lặng giống như một cái mắt bão vậy.

Ngay sau đó, Trần Ngọc Lâm nhìn thấy từ sau lưng gã ma pháp sư cao cấp kia xuất hiện một hư ảnh một con mắt, đồng tử của nó là một vòng tròn ma pháp, hắn lập tức giơ tay, Bách Diện Thú xuất hiện, một chân sau bắt lấy Trần Ngọc lâm, toàn thân vươn dài ra, hai mươi mấy con mắt cùng lúc mở lớn.

Kích hoạt [Ánh Nhìn Hóa Đá].

Ma pháp đầu tiên hẳn chính là triệu hồi cái nhìn của Medusa, một số người nói ánh nhìn của nó có thể hóa đá người khác, một số nói chỉ có những cọng tóc rắn trên đầu nó nhìn người khác mới hóa đá được, tạm thời cái này hắn chưa rõ.

Ma Pháp Ánh Nhìn Của Medusa cùng với kĩ năng [Ánh Nhìn Hóa Đá] của Bách Diện Thú về cơ bản giống nhau, Bách Diện Thú rít lên một tiếng, toàn thân chợt phủ lên một lớp vảy khô xám, nhưng nhanh chóng nó rung người một cái, lớp vảy khô này chợt vỡ vụn ra giống như da chết vậy.

Đối với mấy kĩ năng hóa đá, Bách Diện Thú có hiệu ứng miễn dịch tự nhiên.

Còn vị ma pháp sư kia do không kịp phòng thủ, cho nên bị một chiêu [Ánh Nhìn Hóa Đá] trấn trụ, sững người lại. Nhân cơ hội này, Trần Ngọc Lâm giơ lên khẩu súng, xả mười mấy viên một lúc vào người hắn, lập tức hắn hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh, biến mất, lưu lại 3 viên Lệnh Bài.

Quả nhiên chỗ này là nơi kiếm Lệnh Bài Mảnh Vỡ tốt, hầu hết các đội mạnh nhất đều tập trung về đây.

Arch Ville lao tới, vừa nãy hai người bị văng về hai hướng khác nhau. Trần Ngọc Lâm nhanh chóng thu lại ba tấm Lệnh Bài Mảnh Vỡ, kế đó thu hồi lại cả hai Bách Diện Thú lẫn Arch Ville, chạy về phía Lang Lộc, người lúc này đang dây dưa cùng với hai vị Tứ Phẩm tu sĩ, một Ma Pháp Sư cao cấp và 2 cái người trông có vẻ như Thần Thánh Kị Sĩ.

Đại Hội lần này Nhà Thờ cũng chạy tới tham dự? Không phải nói các lần trước cả hai đều quan hệ theo kiểu nước sông không phạm nước giếng ư?

Bên ngoài Kim Tự Tháp, tại cùng cửa thông đạo mà Trần Ngọc Lâm tiến vào, một thanh niên tay xách mười mấy con hung thú có Tam Phẩm lẫn Tứ Phẩm vứt xuống đất. Thanh niên này mặt trắng, tóc trắng, hắn mặc một bộ Chiến giáp kiểu Hy Lạp, từ vai hắn vươn dài ra mười mấy cái đầu rồng đang rít gào.

Liễu Xà hình dáng nhân loại. Tại vị trí đại khái chỗ này 1 ngày trước hắn vừa bị vô số cây dây leo thiếu chút đem đi ăn, nay lại trở về thì toàn bộ dây leo chỗ này đã chết héo sạch, quả đúng là có cảm giác khác nhau một trời một vực.

Liễu Xà nói, giọng lạnh tanh nhìn một đám khoảng 50 con hung thú, có đến hơn một phần tư là Tứ Phẩm, tuy nhiên không nhất định toàn bộ do hắn giết. Hắn chỉ phụ trách nhặt xác thôi. Hắn hỏi một thiếu nữ, mặc một bộ áo đạo bào Thần Đạo Nhật Bản:

“Ngần này đủ chưa?”

“Đủ rồi. Giờ thì mời các vị, tránh ra ta làm phép.”

Vị thiếu nữ này nhìn qua khí tức quanh quẩn trên thân chỉ mới Nhị Phẩm đại viên mãn, nhưng ẩn ẩn thi thoảng lại vượt lên trên đủ sánh vai cùng với Tam Phẩm trung kỳ tu vi. Nàng kế đó vung lên một cây phất trần, lại có thêm chừng 50 cái xác hung thú Tam Phẩm sơ kỳ được vung ra, niệm chú:

“Hỡi Thần Ngự Cao Thiên Nguyên, Thần Tạo Hóa Vạn Vật, Thần Che Chở Vạn Mạng. Tập Hợp Bát Bách Vạn Thần, Cùng Lập Mưu Mưu Lược Lược Với ta…”

Kế đó, tay nàng xuất hiện một ngọn đèn nhìn qua vô cùng cổ xưa, trên ngọn đèn sinh ra một con mắt, ngọn lửa trong ngọn đèn không phải màu đỏ mà là màu xanh nhạt:

“Lấy Thanh Đăng Cổ Trấn làm mắt, lấy xác làm hồn, Triệu Hồi..”

“Bách Quỷ Dạ Hành.”

Lập tức, từ một trăm cái xác hung thú, một luồng ánh sáng thần thánh lan tỏa, kế đó những cái xác này toàn bộ hóa thành hắc khí, từ trong từng cái xác chui ra vô số loại quỷ, có những con quỷ trông giống người, trên thân mặc những bộ giáp như Samurai, lại có những con đeo mặt nạ cáo, có những con cao đến chục mét, lại có những con thấp bé, nhưng lại nhanh nhẹn dị thường.

Một con quỷ đeo mặt nạ.. quỷ đi đằng trước, trên thân nó mặc một bộ giáp Samurai đen kịt đứng lên trước, khàn khàn rít lên:

“Không nghĩ bao lâu mới được triệu hồi, vậy mà lần này kẻ triệu hồi lại chỉ là một đứa bé. Giới trẻ ngày nay cũng khá phết, ta còn tưởng là sau thất bại của Đế Chế Nhật Bản trong Thế Chiến 2 Âm Dương Sư tuyệt chủng sạch rồi cơ.”

“Mới khôi phục được gần đây thôi, đa tạ quan tâm.”

Nữ Âm Dương Sư phất cờ, nhàn nhạt nói:

“Ngươi đem quân đi ra phân thành 8 lối, bắt lấy hết tất cả những người đi ra từ trong các thông đạo xung quanh. Hiên Vi, ngươi cũng đem ngạ cốt của ngươi phân đi ra đi, chỉ để lại Cốt Quỷ kia. Liễu Xà, Hiên Vi, hai ngươi cùng đi vào, ta đứng ngoài này, có vào cũng chẳng được tích sự gì.”

Liễu Xà gật đầu, hắn trong dạng người trông cũng chỉ cao chừng 1 mét 5, tuy nhiên do lơ lửng trên không và được chống đỡ bởi mấy cái đầu rắn nên cứ như cao tới 1m8, nhìn con quỷ samurai đen kia một cái rồi chui vào trong thông đạo.

Cùng lúc, bầy Bách Quỷ Dạ Hành lần lượt chạy ra 7 thông đạo còn lại, mỗi nhóm 12-13 con quỷ và 7-8 con ngạ cốt vô cùng đồng loạt đi, giống như một đội quân. Từng nhóm đều do một Tứ Phẩm quỷ vật dẫn đường, còn lại là Tam Phẩm. Còn lại 4 con Tứ Phẩm quỷ vật thì đứng ở bên cạnh nữ Âm Dương Sư, dường như chờ ra lệnh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN