Ta Không Phải Lão Nhị (Dịch)
Thiết Bị Ăn Gian!
Lý Mục không phải giấu tài mà là khôn khéo.
Dựa vào nguyên năng có được từ nội vệ trong kết giới thứ hai, Lý Mục tất nhiên cũng biết được nhược điểm của đối phương là gì để phán đoán trước, chọn điểm yếu để tấn công.
Loại kỹ xảo này vô ý tâm loạn, chỉ dùng được một lần thôi, dùng thêm sẽ không hiệu quả nữa. Thế nên Lý Mục nhân lúc mọi người đều chưa kịp phản ứng, giả vờ ra vẻ sau đó nhanh chóng trốn khỏi.
Lý Mục đi rồi nhưng những người khác vẫn chưa kịp định thần.
Lúc nãy đã không còn đơn giản là con thỏ va phải trâu mà là thỏ dùng cách thức thô bạo nhất đụng văng con trâu, hoàn toàn đảo lộn cách suy nghĩ bình thường.
“Lão gia, lúc nãy…” Vương Toàn vào thư phòng, đầy thắc mắc.
Gia chủ gặp con trai là công việc và cũng là việc nhà, Vương Toàn đứng canh ở ngoài biệt thự mà không đi vào trong. Thấy Lý Mục gấp gáp đi khỏi còn tưởng sự việc đã xử lý ổn thỏa. Nhưng hiện thấy sắc mặt của gia chủ lại cảm thấy có gì đó không đúng.
“Đứa con trai này của ta quá giỏi mà…” Lý Huyền Thông gương mặt u sầu, sơ lược thuật lại tình hình lúc nãy.
Ngữ khí của Lý Huyền Thông vô cùng bình lặng nhưng Vương Toàn thì lại lo lắng sợ hãi. So với việc bất ngờ mà Lý Mục mang đến, Vương Toàn còn lo lắng hơn về tính khí của Cục trưởng.
Đây không phải là thể hiện cảm xúc của một người cha đối với năng lực của con trai, mà là Cục trưởng đại nhân thực sự giận dữ.
Lý Huyền Thông rất rộng lượng không tính toán nhưng duy nhất rất ghét bị người khác lừa dối. Thực lực Lý Mục thể hiện chỉ là cấp A, thực lực cấp A trong mắt Lý Huyền Thông không đáng để kinh ngạc. Che giấu thực lực cấp A suốt 20 năm qua chỉ để lần này đưa cha vào tròng, làm sao trong có thể bỏ qua việc này được chứ.
“Lão gia…có chút kỳ lạ….” Vương Toàn cẩn trọng nói: “Nguyên năng không phải muốn che giấu là có thể che giấu được, cho dù nhị thiếu gia có thể che giấu nhưng sao có thể che giấu bao nhiêu năm nay mà không bị ai phát hiện chứ?”
Lý Huyền Thông bỗng nhiên thông suốt, ông ta vì quá giận nên quên đi một điểm quan trọng.
Che giấu nguyên năng không phải kỳ lạ nhưng kỳ lạ là ở trước mặt ông ta lại có thể che giấu được.
Lý Huyền Thông là người gì? Đường đường là Cục trưởng Cục hành tinh, có thể trận lâm cả triệu đội quân mạnh cấp SSS. Muốn qua được đôi mắt của ông ta, ít nhất cũng phải thực lực cấp SS mới được!
“Cấp SS sao….” Lý Huyền Thông đan ngón tay lại: “Hoằng Nhi có thực lực thiên phú, năm đó bước vào cấp SS cũng phải 25 tuổi. Nhưng thằng nhóc này năm nay chỉ mới ….”
Lý Huyền Thông có chút nghi hoặc nhưng thực sự không dám tin. Với cách nghĩ của Cục trưởng đại nhân, khả năng việc gia chủ nhà Bắc Môn nhận ông ta làm cha còn cao hơn khả năng Lý Mục là cấp SS.
“Nhị thiếu gia năm nay 23 tuổi.” Vương Toàn nói: “So với đại thiếu gia ngày trước thì cũng không chênh lệch nhiều.”
“Không chênh lệch nhiều?” ánh mắt Lý Huyền Thông trống rỗng nhìn Vương Toàn: “Ngươi chắc chứ?”
Vương Toàn cúi thấp đầu tự trách bản thân ngu ngốc. Gia chủ nhắc đến đại thiếu gia thì thôi, tự mình còn thêm dầu vào lửa nữa.
“Gia chủ, thuộc hạ có việc muốn bẩm báo.”
Ngay lúc này, nội vệ trước cửa đột nhiên lên tiếng.
Lý Huyền Thông chau mày, Vương Toàn cũng cảm thấy có chút kỳ lạ.
Nội vệ không những thực lực mạnh còn phải biết phân trên dưới, bây giờ gia chủ và quản gia đang nói chuyện, ngoại trừ được hỏi đến hoặc có việc gấp, nếu không thì không được tùy tiện xen vào.
“Chuyện gì?” Lý Huyền Thông hỏi.
Nội vệ nói: “Lúc nãy nhị thiếu gia giúp thuộc hạ đả thông kinh lạc và có được sự đột phá nguyên năng. Thuộc hạ mạo muội xin gia chủ cho nghỉ 3 ngày để điều dưỡng.”
“Hả?” Lý Huyền Thông và Vương Toàn đều kinh ngạc, mức độ kinh ngạc hoàn toàn không thua gì lúc nãy.
Tiêu chuẩn thấp nhất của nội vệ là cấp A, cấp cao thủ này trong quân đội có thể nhận quân hàm thiếu tá, trận lâm nghìn người dẫn binh giết địch. Nếu có thể đột phá giới hạn đến cấp S càng có thể nhận quân hàm cấp tá, có cơ hội trở thành hạm trưởng trong chiến hạm hệ tinh. Lúc trước nuôi một nhóm nội vệ cấp A trong trang viên, không phải vì phung phí, thực tế vì nội vệ là những “thương binh”.
Thành viên nội vệ nhà Lý được hình thành đa phần đều là những lão binh có thương trong người. Không những không thể nâng cấp nguyên năng mà còn mất đi khả năng trận lâm. Chọn những người này làm nội vệ, ngoại trừ có thể trung thành và đáng tin còn có thể có một nơi cho những lão binh có công về hưu để đến.
Nhưng hiện tại có một nội vệ nói nguyên năng của hắn đột phá điểm lâm giới.
Lý Huyền Thông lúc nãy quá tức giận nên không chú ý, bây giờ xem thì dễ dàng quan sát được sự biến hóa của nội vệ. Tuy nhiên vẫn chưa ổn định lắm nhưng tuyệt đối là cấp S.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Lý Huyền Thông nhỏ tiếng hỏi.
“Hồi bẩm gia chủ, thuộc hạ cũng vừa mới phát hiện.” Nội vệ nói: “Thuộc hạ bị thương trong người, kinh lạc bị tắc không thông, quân y và bác sĩ Viện tổng hành tinh đều nói không được gượng đả thông nếu không sẽ có nguy cơ vỡ nguyên. Nhưng nhị thiếu gia lúc nãy không những có thể chính xác tìm được chỗ bị thương mà còn dùng sức lực vừa đúng để đả thông kinh lạc. Nhờ vào bàn tay khéo của nhị thiếu gia thuộc hạ đã bình phục và đột phá.”
Tên nội vệ là Chu Viễn, là một trong những thành viên nội vệ. Hắn đã cố gắng kìm chế cảm xúc nhưng trong giọng nói vẫn khó che giấu được sự kích động.
Trong lúc hai bên giao đấu, Lý Mục thi triển thuộc tính năng lượng hoàn toàn giống với Chu Viễn. Với sức mạnh yếu hơn một tí mà đánh vào nơi kinh mạch bị tắc của Chu Viễn. Vốn là muốn công kích đối thủ nhưng với cách nhìn khác cũng là một thủ pháp và năng lượng tốt nhất để điều trị cho Chu Viễn. May mắn thế nào không những đả thông kinh lạc mà còn giúp đột phá nguyên năng.
Tuy là một sự trùng hợp, Lý Mục cũng không phải là cố tình giúp đỡ nhưng Chu Viễn lại không cho là vậy.
Là một chiến sĩ cấp A, không thể nâng cấp nguyên năng đã là một đả kích rất lớn, lại còn bị mất đi năng lực trận lâm, cảm giác đó thật sự như chết còn hơn sống. Trở thành nội vệ nhà Lý ngoài lý do trung thành và không cam tâm. Thiết nghĩ ở bên cạnh gia chủ chẳng hay một ngày nào đó lại có một cơ hội tốt để được vươn lên. Nhưng việc này cho dù là vận may tốt cỡ nào thì cũng không thể được, thực ra trong lòng chỉ mang một ít hi vọng đó thôi, Chu Viễn không thực sự nghĩ việc đấy có thể thành hiện thực. Nhưng hôm nay sự kỳ vọng không thể đó lại quả thực thành hiện thực. n tình này cứ như được tái tạo lại, Chu Viễn sao mà không kích động được cơ chứ.
Lúc này mạo hiểm nói ra, Chu Viễn không biết có giúp được nhị thiếu gia không nhưng đây là việc duy nhất hắn có thể làm.
Với sự tinh tế của Lý Huyền Thông đương nhiên hiểu rõ, nhưng cũng không vì thế mà có suy nghĩ gì khác. Nhưng việc Chu Viễn nói, ông ta lại không thể xem như không thấy.
Nội vệ thực lực không tệ, lại trung thành với nhà Lý. Nếu thực sự có cách điều trị, Lý Huyền Thông sao có thể lãng phí để ở bên cạnh chạy việc. Việc này của Lý Mục cho ông ta sự đả kích không chỉ những điều bề ngoài này.
“Cho phép ngươi nghỉ 10 ngày, sau khi nguyên năng ổn định thì đến gặp tà. Còn nữa, nhớ không được tiết lộ sự việc hôm nay ra ngoài.”
Lý Huyền Thông cho Chu Viễn lui, hai mắt mơ hồ suy nghĩ.
Một lát sau, Lý Huyền Thông mới nhẹ nhàng phát ra tiếng thở dài.
“Vương Toàn, ta có phải quá xa cách đối với Mục nhi không? Bao nhiêu năm nay, ta lại không xem thấu được Mục nhi.”
Lần này, Lý Huyền Thông không phải nói ngược mà là cảm xúc thực sự.
Chỉ với việc đánh bại một nội vệ cấp A hoặc dùng sự xảo quyệt lừa dối cha nhưng lại có thể giúp một tên nội vệ cấp A khôi phục được, đột phá điểm lâm giới cấp S. Nếu thế mà cũng bị cho là lừa dối cha, đứa con như vậy Lý Huyền Thông không ngại có thêm vài đứa.
“Gia chủ, tôi cảm thấy không phải là ông xa cách mà là nhị thiếu gia thực sự che giấu quá kỹ.” Vương Toàn nói: “Tôi xem nhị thiếu gia lớn lên, cũng có không ít tiếp xúc. Nhưng trước ngày hôm nay cũng bị hành vi che giấu đó của nhị thiếu gia lừa được.”
Lý Huyền Thông lại im lặng suy nghĩ một hồi, đột nhiên hỏi: “Ta nhớ Hoằng nhi mới mở một quán trà, hình như sắp khai trương rồi đúng không?”
“Đúng vậy, đầu tháng sau ạ.” Vương Toàn tuy không hiểu nhưng vẫn lễ phép trả lời.
Lý Huyền Thông tùy ý nói: “Vậy quá tốt, ta và các con đã lâu không tụ hợp. Ngươi sắp xếp đi, tìm một ngày cùng nhau đi uống trà chiều, ủng hộ quán trà của Hoằng nhi.”
“Vâng, lão gia.” Vương Toàn đã hiểu.
…………
Cục trưởng đại nhân và quản gia đang bày mưu cho một người nào đó và một người nào đó “thâm tàng bất lộ” cũng đang vì sự phát hiện mới mà có khúc mắc.
“Đến cuối cùng thì thiết bị ăn gian này cũng không quá vô dụng, có vẻ vẫn còn chút tác dụng đó…”
Lý Mục vui mừng không phải vì qua được ải thư phòng mà là “quà thưởng” sau khi qua ải. Sau khi từ thư phòng trở về, Lý Mục đột nhiên phát hiện nguyên năng của mình được nâng cấp.
Nguyên năng của bản thân không thể nâng cấp, đây là sự thật chắc như đinh đóng cột. Huống hồ Lý Mục không hề tiến hành bất kỳ hình thức tu luyện gì nhưng sau khi từ thư phòng trở về, bỗng dưng nâng cấp. Nghiên cứu kỹ lưỡng xong, Lý Mục cuối cùng có một kết luận là do kết giới thứ hai mà ra.
Lúc trước Lý Mục khi thử nghiệm kết giới thứ hai đều sao chép toàn bộ phương diện, ngoài cấp nguyên năng ra còn sao chép độ mạnh cơ thể và các loại “chiến thuật” khác nhau.
Nhưng lần này, Lý Mục không cần thiết giao đấu với nội vệ Chu, chỉ muốn xông ra khỏi cửa. Vì không muốn tinh thần quá tải nên chỉ chọn nguyên năng. Đối với kinh nghiệm nhược điểm thì chỉ là kèm theo thôi chứ không phải cố tình sao chép.
Vừa hay cấp nguyên năng Chu Viễn nâng cao, Lý Mục cũng chỉ sao chép mục này thôi.
Từ đấy, Lý Mục phán đoán năng lực sao chép về sẽ theo mục tiêu rời khỏi phạm vi kết giới mà biến mất. Cho dù năng lực có được yếu hay mạnh cũng chỉ có được nhất thời chứ không được mãi mãi. Nhưng có một trường hợp ngoại lệ.
Đó là trong lúc mục tiêu liên tục ở trong kết giới, chỉ sao chép một trong năng lực đơn độc của mục tiêu và năng lực của mục tiêu đó lại vừa hay cũng có được đột phá. Như vậy sẽ có được mãi mãi.
Nhưng điều này không thể cho là năng lực của kết giới thứ hai, trông giống như là lỗi thì đúng hơn.
Nguyên năng Lý Mục sau khi nâng cấp là cấp C chứ không phải cấp A của Chu Viễn, thậm chí sau khi đột phá là cấp S. Nguyên nhân chính là vì sức mạnh cơ thể của Lý Mục chỉ có thể dung nạp được nguyên năng cấp C. Giống như dùng ly đựng nước, cho dù có được một vùng biển lớn, cái ly cũng chỉ có thể chứa được bấy nhiêu đấy mà thôi.
Điều này không làm giới hạn được Lý Mục, vì hắn có thể đi sao chép sức mạnh cơ thể của người khác. Chỉ cần sao chép một cơ thể mạnh thì cấp nguyên năng tự dưng có thể tiếp tục nâng cấp.
Một Lý Mục không thể tu luyện lại có thể tu luyện, kết giới thứ hai vốn bị xem là vô dụng lại có ích. Nhưng đối với Lý Mục, cảm giác đầu tiên khi có phát hiện mới này không phải là vui mừng kinh ngạc mà là lo lắng và mâu thuẫn.
Là một nỗi nhục của kẻ xuyên việt, Lý Mục luôn tìm cho mình một cái cớ lớn nhất đó là thiết bị ăn gian không giúp được gì.
Cho cái thuộc tính thứ hai thì thôi còn không cho hắn tu luyện, dập tắt đi toàn bộ khả năng nâng cấp của bản thân. Cho dù là cố gắng nỗ lực vươn lên, với hàng cấp thấp này cũng chưa chắc mạnh lên được bao nhiêu. Nhưng bây giờ đột nhiên xuất hiện một lỗ hổng cho hắn có thể tu luyện.
Nhưng 20 mấy năm nay, Lý Mục đối với hiện trạng của mình không có bất kỳ bất mãn, có thể tu luyện hay không cũng không ảnh hưởng đến việc sống qua ngày của hắn. Hơn nữa nếu có thực lực lại càng phải gánh vác nhiều nghĩa vụ hơn nữa.
Xem mấy anh em của mình thì biết, không một ai rãnh rỗi được. Thậm chí bao gồm cả lão tư đang học đại học và lão năm đang học cấp 3 cũng đều phải kiêm chức chủ tịch hội học sinh và các xã đoàn trong trường học, tận tâm tận lực cho gia tộc nở mặt nở mày. Đối với người lười biếng vô cùng cực như Lý Mục, rất khó tưởng tượng loại cuộc sống này.
Tiếp tục làm nhị thế tổ trong nhà ư? Hay tích cực vươn lên làm kẻ xuyên việt vinh dự?
Sự xuất hiện lỗi khiến cho Lý Mục phải đối diện một sự lựa chọn vô cùng khó khăn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!