Nữ Nhân Của Ta Ngươi Không Chọc Nổi (Dịch)
Người Đàn Ông Lạnh Lùng.
Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
Long An nằm ở miền Nam Hoa Hạ, đây là một thành phố tuyến hai vừa sầm uất lại tự do. Hiện giờ đang là lúc vào hạ, lá cây trổ khắp các cành, xen lẫn với nam nữ trẻ tuổi cất bước nơi phố lớn ngõ nhỏ đã thổi một luồng sinh khí mát lành vào thành phố sắt thép này.
Khi màn đêm buông xuống, cả thành phố bùng nổ sắc màu lộng lẫy, không khỏi khiến người ta mê say. Sống trong thời đại này thật là tuyệt vời.
Ở thành phố Long An có một quán bar yên tĩnh, nằm tại ngõ nhỏ hẻo lánh, vốn dĩ không có ai qua lại, nhưng quái lạ làm sao! Trước cửa ngôi nhà yên tĩnh này có một đám người xếp hàng rất dài, hơn nữa xem ra nữ giới chiếm đến tám phần trong đám người đó!
Vừa ngẩng đầu đã thấy bảng hiệu của quán bar.
Thanh Bar!
Thanh Bar (quán bar hưu nhàn), là kiểu quán bar lấy nhạc nhẹ làm chủ đạo, không có disco hay vũ nữ nóng bỏng; thích hợp để tán gẫu, bạn bè mở rộng cảm tình, uống nước nói chuyện ngày thường. (Nguồn: baidu.baike)
Trong đám người có vài cô gái trẻ đang nhỏ giọng xì xào.
“Ôi, không biết hôm nay ông chủ có đến không, tôi rất muốn ngắm anh ta một lần, có chết cũng chịu ~ ”
“Ông chủ có tới hay không hoàn toàn dựa vào tâm trạng đấy, nếu tâm trạng không tệ còn mời một ly rượu nữa. Lần trước có người may mắn uống được ly rượu ấy, hạnh phúc đến mức té xỉu ngay tại chỗ đấy.”
“Xem ra các cô mới tới đây thôi, ông chủ quán bar này không chỉ là một bartender lợi hại mà còn là một bậc thầy ma thuật! Tôi đã tận mắt nhìn thấy ngọn lửa màu lam diễm lệ múa lượn trong lòng bàn tay anh ta, giống y như một tinh linh vậy.”
“Phải đấy, cả đời này tôi cũng không quên được ngày đó, gương mặt ông chủ được soi rọi dưới ánh lửa màu lam… quả thực rất… ôi thật có lỗi quá! Tôi không nghĩ ra từ nào để hình dung ông chủ nữa, nếu có thể phát sinh quan hệ vượt mức bình thường một lần với anh ấy thì tốt rồi, nước miếng cũng phải chảy ra ”
“Người đẹp à, tôi khuyên cô đừng mơ nữa. Nghe nói ông chủ cực kỳ thích sạch, chỉ muốn phụ nữ sạch sẽ thôi.”
“Má nó, bà đây sao mà không sạch được, đậu mợ tôi thấy cô mới là đồ không sạch sẽ!”
Tiềng ồn ào bất chợt bên ngoài quán bar bỗng phát triển thành một màn đánh đơn, hơn nữa còn túm lấy nhau giật tóc, cánh đàn ông xếp hàng bên cạnh lại được dịp mở rộng tầm mắt. Bọn họ đến đây không phải vì ngắm nhìn ông chủ mà là vì nữ ở đây đông nhất, điều đó chứng tỏ cơ hội của bọn họ sẽ càng nhiều.
Vậy mà trong quán bar lại phát nhạc nhẹ êm đềm, trên vách tường xung quanh treo đầy tranh sơn dầu nổi danh, dưới ánh đèn vàng trên tường rọi xuống, chúng có vẻ rất độc đáo. Đa số những người ở đây đều cho rằng tranh sơn dầu nổi danh kia chắc chắc là giả, ai lại để hàng thật trong quán bar như thế, nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng nhất chính là tất cả phụ nữ ở đây đều không yên lòng, ánh mắt họ thường xuyên nhìn về phía đầu cầu thang, đợi chờ tiếng giày da cất bước vang lên.
Đáng tiếc đợi đến khi rạng sáng quán đóng cửa mà vẫn chưa thấy ông chủ xuất hiện, đành phải thất vọng rời khỏi, quả thực là có thể gặp nhưng không thể cầu.
“Gọi ông chủ của các người ra đi! Bà đây đợi mất ba đêm, ngay cả cọng lông cũng không xuất hiện! Chẳng phải anh là đàn ông sao, tôi bao nuôi anh năm trăm vạn luôn!”
Một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp, không kìm được mà đứng dậy gào lên, tuy rằng có vài phần sắc đẹp, nhưng phấn trên mặt cô ta rất dày, vừa kích động một phát đã rơi xuống một ít.
“Cô ơi, cô vui lòng đừng lớn tiếng gây ồn ào.” Một vệ sĩ chạy nhanh tới, nói lời khách sáo.
Người phụ nữ xinh đẹp cất tiếng hừ: “Bà đây lớn tiếng ồn ào đó! Không phải muốn tiền sao? Bà đây không thiếu tiền! Gọi ông chủ của các người ra đây, bằng không tôi phá hủy nơi này!”
Ngay tại lúc này đây, bỗng nhiên có tiếng bước chân trầm ổn vang lên ở đầu cầu thang, tất cả phụ nữ lập tức nhìn sang bên đó, giày da màu đen lộ ra khiến đám phụ nữ trong quán bar thét đến chói tai.
Khi người đó xuất hiện hẳn hoi, quán bar chợt trở nên yên tĩnh, hơn nữa còn có vô số tiếng nuốt nước bọt vang lên, không phải của đàn ông mà là của phụ nữ!
Âu phục màu đen trầm ổn, áo sơ mi màu trắng mặc bên trong, cổ áo mở rộng khiến người ta không kìm được mà sinh ra cảm giác phóng đãng. Ngón trỏ tay phải đeo một chiếc nhẫn bạc trắng, trên bề mặt được khắc ký hiệu quái dị, hơn nữa đôi mắt đen láy kia càng khiến đám phụ nữ mê muội, cả khuôn mặt càng thêm sáng rõ. Tất cả mọi thứ hoàn mỹ như vậy, không hề có một khuyết điểm nào, chỉ cần nhìn một lần sẽ phải mê mệt nét quyến rũ ấy, cuối cùng bây giờ họ cũng có thể tin rằng trên thế giới này thật sự có một người đàn ông hoàn mỹ đến vậy.
Nếu như ông chủ này là một người cởi mở thì đó sẽ là chuyện may mắn nhất với tất cả phụ nữ ở đây, đáng tiếc tính cách anh rất lạnh lùng, rất hiếm khi thấy anh cười, đối với người đẹp anh còn chẳng thèm ngó ngàng.
Người phụ nữ xinh đẹp dùng sức nuốt nước bọt, quả nhiên giống y như trong truyền thuyết, đẹp trai bại hoại! Không đúng, hẳn là không thể dùng từ đẹp trai, thế này là đã vượt quá phạm vi đẹp trai rồi.
“Nghe nói cô tìm tôi.” Diệp Hoa chầm chậm bước tới bên cạnh người phụ nữ. Người phụ nữ chỉ cảm thấy như có ngọn núi lớn áp xuống, cô ta hoàn toàn không dám nhìn thẳng vào cặp mắt đen lay láy kia.
Người phụ nữ ban nãy mới kiêu ngạo hung hăng, cô ta run run đưa tay phải ra, ấp a ấp úng nói: “Đây… là… năm trăm vạn, tôi… tôi muốn…”
“Cô muốn thế nào?” Diệp Hoa khẽ hỏi, giọng nói tựa như có quỷ khiến người ta sinh lòng sợ hãi.
Người phụ nữ xinh đẹp dốc hết toàn bộ sức mạnh để nói: “Tôi muốn bao nuôi anh!”
Diệp Hoa nghe xong, không hề có một chút cảm xúc dao động. Hắn quan sát một hồi rồi thản nhiên nói: “Mũi lung lay quá, khóe mắt quá rộng, cằm không tệ, còn ngực này… là đồ thật.”
“Nhìn thân thể cô đi, có bộ phận nào khiến tôi hưng phấn không?”
Người phụ nữ xinh đẹp trợn mắt lên giống như nhìn thấy quỷ, lùi từng bước một về phía sau, chi phiếu trong tay như mất sức rơi đầy đất y như thân thể cô ta vậy. Khi lui ra phía sau, cô ta không cẩn thận ngã sấp xuống. Đặt mông ngồi dưới đất, cuối cùng cô ta không nhịn nổi việc đáy lòng bị đả kích nên khóc hu hu như một đứa trẻ. Từ đó tới giờ, chưa có ai nghi ngờ sắc đẹp và độ quyến rũ của cô ta cả, nhưng bây giờ…
“Đây là người thứ mấy rồi?”
“Ặc… không đếm được… dù sao chỉ cần ông chủ vừa xuất hiện là có phụ nữ kích động muốn chạy tới, như tôi đây còn tự mình hiểu lấy, ngắm một lần rồi mê là đủ rồi.”
“Ha ha, tôi cũng vậy, người đàn ông như thế, chúng ta ắt không thể khống chế.”
Diệp Hoa chẳng hề nhìn người phụ nữ lấy một lần, hắn nói với vệ sĩ: “Kéo ra ngoài đi, thật là chướng mắt.”
“Dạ… dạ ông chủ…” Vệ sĩ nói năng hơi lộn xộn, mỗi lần nhìn ông chủ đều rất căng thẳng. Đừng hiểu sai, sự căng thẳng đó chỉ đơn thuần là sợ hãi mà thôi.
Rất lâu sau đó, toàn bộ khách của quán bar đều rời khỏi. Diệp Hoa đi tới quầy bar, tự làm một ly rượu quái dị có màu xanh thẫm, trong đó còn xen lẫn sắc đỏ tươi, giống như có một sợi tóc vờn quanh ly rượu vậy. Đám nữ phục vụ đang quét dọn vệ sinh bỗng ngây ngốc đứng nhìn, trong đó có một người trang điểm xinh đẹp, dường như đã hạ quyết tâm, cô ta lấy một phong thư từ túi áo ra, trên phong thư còn có một trái tim hồng, vừa nhìn đã biết là thư tình.
“Đường Vi, đừng đi!” Một nữ phục vụ ở bên cạnh lập tức lên tiếng ngăn cản.
Nhưng cô gái tên Đường Vi kia vẫn dũng cảm tiến tới, đi đến trước mặt Diệp Hoa, hai tay đưa thư tình cho hắn, khuôn mặt xinh đẹp hơi cúi xuống, không dám nhìn thẳng.
Diệp Hoa thản nhiên nhìn thoáng qua, lập tức chuyển ánh nhìn sang ly rượu.
“Ông chủ…” Giọng nói của cô gái rất êm tai, dáng người cũng không tệ, làn da trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, nếu đặt ở trường học cũng là nhân vật ở cấp hoa hậu giảng đường, thật ra cô ta chính là hoa hậu giảng đường, chỉ là ở đây cô ta kiêm chức khác mà thôi.
“Mới tới à?” Diệp Hoa thản nhiên hỏi.
Đường Vi sửng sốt, cúi đầu “dạ” một tiếng.
“Đi thanh toán tiền lương, ngày mai không cần tới nữa.” Diệp Hoa lạnh nhạt nói. Ngay cả hoa hậu giảng đường thanh sạch thuần khiết còn không kéo nổi một gợn sóng trong tim hắn, ngược lại bởi vì đối phương vô lễ nên đuổi việc thôi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!