U Minh Đại Đạo - Chương 8: Nhập Đạo cảnh giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
135


U Minh Đại Đạo


Chương 8: Nhập Đạo cảnh giới


– Tên to con đột phá rồi

Hữu sinh đột nhiên thông báo khiến Vương Phong đang ngồi tu luyện cũng không khỏi vui vẻ, ngưng lại một chút ra hỏi thăm Đại Hùng, dù sao hắn cũng có chút kinh nghiệm.

– Ha ha ha, Vương Phong, ta đột phá, cuối cùng cũng làm được rồi.

Đại Hùng sung sướng reo lớn khắp cả phòng, sau chiến tích của Vương Phong cùng với Đại Hùng đột phá nên sáu người còn lại có khó chịu cũng không dám nói nhiều, vài người tính tình không quá thối cũng vui vẻ chúc mừng.

– Chúc mừng huynh đệ, có gì sau này chiếu cố với.

– Không dám, không dám, cảm ơn.

Sau khi trao đổi một số chuyện cần lưu ý để ngày mai tiến hành tham gia thức tỉnh linh thể, cả hai chỉ có việc tiếp tục tu luyện, càng nhanh trở nên mạnh mẽ thì năm nhất sẽ khỏe hơn. Nói là năm nhất nhưng chỉ khi học viên vượt qua một vài kỳ kiểm tra nhất định mới có thể bước vào năm hai.

Bên trong giới chỉ, vừa kết thú một chu trình luyện tập nên Vương Phong dừng lại nghỉ ngơi một chút.

– Có nên nghiêng cứu một chút về đạo hay không nhỉ

– Nên, trong 3 thứ Bản Nguyên, Linh Thể và Đại Đạo thì Đạo không cần thức tỉnh, chỉ cần ngươi có duyên, có cảm ngộ, có tiềm lực liền đạt được.

Vương Phong vẫn còn khá mờ mịt về hệ thống tu luyện của thế giới này, phức tạp hơn nhiều so với những tiểu thuyết hắn từng đọc qua.

– Ngươi có thể nói rõ về 3 thứ trên giúp ta được không.

– Được, dù sao đây cũng là những thứ cơ bản.

Hữu Sinh hăng hái vì được thỏa miệng thể hiện trí thức uyên bác của mình

– Một tu sĩ có 3 tiềm lực: Bản Nguyên, Linh Thể và Đại Đạo. Tùy tiện ngươi có thể chọn một mà phát triển, dĩ nhiên chẳng thể nào so sánh với người đi theo hai hoặc ba đường. Trong đó Bản Nguyên và Linh Thể bắt buộc phải kích hoạt bằng Đá Thức Tỉnh và Nghiệm Linh Thạch, không giới hạn độ tuổi nhưng 12 và 16 được xem là tốt nhất. Người thức tỉnh và đi theo Bản Nguyên thuộc tính sẽ sử dụng được nguyên tố của thiên địa, kết được pháp chú nhưng vẫn phải chịu sinh, lão, bệnh, tử, đương nhiên mỗi khi đột phá thì thể trạng cũng cải thiện đôi chút, tuổi thọ cũng tăng một đoạn.

Vương Phong gật gù hiểu được.

– Như vậy Linh Thể có tác dụng gì.

– Linh Thể gồm 5 phần: Chiến lực, Trí lực, Tốc lực, Ngự lực và Quan lực. Tu luyện linh thể thì thể trạng sẽ được cải thiện lớn, vượt qua giới hạn nhân sinh thông thường, tuổi thọ kéo dài.

Thì ra linh thể rất quan trọng, nếu ai muốn pháp lực vô biên thì cứ việc nâng cao thuộc tính của mình, còn nếu muốn vượt qua bệnh, tử thì phải tu dưỡng linh thể.

– Vậy còn Đại Đạo? – Vương Phong muốn biết hết một lượt.

– Đó là thứ không cần thức tỉnh nhưng cũng khó đạt đến nhất, phải đủ lĩnh ngộ, đủ cơ duyên và tiềm lực thì mới thành công, tuy nhiên sức mạnh vượt trội hai thứ trên, ta cũng không quá rõ vì ta còn chẳng có cơ hội tiếp xúc a, hy vọng ngươi sẽ làm được, ví như lão chủ nhân đã đạt được thành tựu đỉnh cao cả Trận đạo và Phù Đạo

– Được, ta sẽ cố gắng hết sức

Vương Phong chỉ còn cách làm hết khả năng mà thôi, dù sao cũng chưa từng tiếp xúc, chẳng hiểu thứ đó cần điều kiện gì, có lẽ kể từ hôm nay nên nghiên cứu một chút nhưng hắn nên bắt đầu từ đâu mới quan trọng.

– Ngươi nghĩ nên học Phù Đạo hay Trận đạo.

Nghe thấy câu hỏi của hắn thì Hữu Sinh không nhịn được cười cười.

– Ha ha ha, bộ cho rằng muốn học gì là học sao, phải hội tụ những điều kiện trên thì mới được a, lại nói tu sĩ chỉ cần đạt được một liền được xem là thiên tài rồi, mở mắt toàn thị trấn này chắc gì có được quá 10 người dưới 20 tuổi lĩnh ngộ được?

– Thì ra khó khăn đến như vậy, bắt đầu từ hôm nay là tốt nhất.

– Cũng đúng, xen kẽ học, luyện sẽ giảm áp lực.

Vội vàng tiến về cái kệ sách đặt đầy những tuyệt học tâm đắt nhất của sư phụ khiến Vương Phong không khỏi cảm phục, không chỉ phù đạo và trận đạo mà còn về kiếm đạo, luyện khí đạo, luyện khôi đạo… nhưng chủ yếu là dở dang, có nghĩa người cũng phi thường xuất sắc nhập đạo một vài thứ khác nhưng không chú tâm nên không tiến quá xa, có điều mỗi người lãnh ngộ được 1 đã rất yêu nghiệt rồi, đằng này…

– Trước hết xem Phù đạo đi, theo như thông tin trên mạng hiện tại có rất ít Phù sư, chỉ những thế lực cực lớn mới may mắn mời được một người về tọa chấn, Đông Hạ thị trấn này còn không có lấy một người.

– Nếu may mắn trở thành phù sư dù cấp thấp thì vẫn có thể kiếm được tiền a, đúng là rất cần thiết lúc này…

Phù sư chuyên khảm, vẽ phù nên được tu sĩ khắp nơi trên thế giới ưa chuộng, tuy nhiên Phù đạo hiếm thấy vô cùng, rất khó tiếp xúc nên càng khó lĩnh ngộ. Hơn nữa cho dù may mắn lĩnh ngộ được, không có nội tình hay hậu trường giúp đỡ cũng chẳng biết phương pháp vẽ và phù đồ để vẽ, mọi thứ liền vô nghĩa.

Có điều với Vương Phong thì khác, sư phụ hắn là ai kia chứ, người đã đi tới một bước sáng tạo phù đồ chứ không cần phải dựa vào cổ nhân nữa, quan trọng lúc này chính là lĩnh ngộ cho bằng được.

Lấy chiếc ngọc giản được đặt ngọn gàng trên quyển sách viết về Phù đạo, Vương Phong từ tốn đưa năng lượng của mình vào, đây chính là phương pháp chung để mở ngọc giản, tuy nhiên sau khi mở ra sẽ không thể phục dụng lần nữa.

Lần lượt, lần lượt hàng ngàn thông tin tiến vào não hải, cũng may trí tuệ cùng cảm ngộ của hắn không thấp, thứ nhất nhờ vào thiên phú, thứ hai là do đọc quá nhiều truyện, tiểu thuyết nên khá hiểu biết, cuối cùng là do công việc khảo cổ học thường xuyên tiếp xúc những điều huyền bí tứ phương.

Sau một loạt thông tin thì giọng nói quen thuộc lại lần nữa truyền vào tai hắn.

– Phù đạo, nhiều người cho rằng là thứ bàng môn nhưng thực chất trên đời, cái gì không có xấu tốt lưỡng diện, đừng để ý người khác nhận định thế nào về đạo học của mình mà phải vững tâm, vững chí mới đạt được thành tựu, còn cuối cùng ta sử dụng nó vào việc gì thì chính là biểu thị rõ ràng nhất, ngay cả bản thân còn không tin vào đại đạo của mình thì làm sao khiến người khác phục, nhớ kỹ, xấu tốt do người.

Âm thanh này chính là của sư phụ Thượng Quan Khiêm lưu lại, hẳn đã chuẩn bị từ trước để truyền lại cho hậu thế, dù sao cũng là sở học cả đời.

– Phù đạo ta nghiên cứu có 2 đường đi chính, một là Vẽ phù, hai là Khảm phù. Vẽ phù tức ngưng tụ năng lượng thuộc tính nào đó vào trong lá phù để cho bất cứ người nào trên đời miễn truyền vào một ít năng lượng là có thể kích hoạt.

– Khảm phù chính là phương pháp vẽ phù lên binh khí hoặc bất kỳ một vật nhằm nâng cao một hoặc nhiều phương diện lên, gia tăng sức mạnh thứ đó lên một bậc.

Vương Phong hoàn toàn nhập tâm, khóe miệng lại vô thức cười nhẹ vì hắn thực sự thích thứ này, trước kia ở Trái Đất hắn nhiều lần tiếp xúc với bùa chú, biết được chút ít nhưng dường như ở Trái Đất thiếu thiếu thứ gì đó mà phù chú không thể phát dương quang đại, tay gà mờ như hắn cũng xem qua loa rồi dừng lại. Không ngờ lúc này lại có cơ hội tiếp xúc lần nữa, với những hiểu biết cơ bản thêm vào thứ này, hắn tự tin mình sẽ thành công.

Cầm hai khối ngọc giản khác trên tay, Vương Phong lưỡng lự rồi đặt một cái vào lại ngăn tủ.

– Trước tiên là xem xét ngọc giản Vẽ phù, Khảm phù để ngày sau vậy.

Vội vàng truyền năng lượng vào ngọc giản để không mất đi mạch lĩnh ngộ. Giọng của sư phụ một lần nữa vang lên.

– Vẽ phù đương nhiên chú trọng chữ Vẽ, đường nét phải tinh chuẩn không được sai sót, năng lượng rót vào càng nhiều càng khó khống chế cho đều, dễ hỏng phù, giấy làm phù cũng cần đủ khả năng thừa nhận, nếu không cũng chẳng thành được. Đặc biệt khi rót năng lượng, đã gọi là rót thì muốn bao nhiêu tùy thích, có thể vừa một bên cấp năng lượng, một bên vẽ phù nhưng phải đảm bảo ổn định, nếu không chắc chắn hỏng.

– Vẽ phù còn phải chú trọng linh khí thiên địa xung quanh, càng tinh thuần, phù càng mạnh, càng yên tĩnh, xác xuất càng cao.

– Chỉ như vậy, nếu ngươi hiểu được hết những điều trên và vẽ được một lá phù tức đã nhập Phù đạo, chúc mừng ngươi.

Ngọc giản kết thúc mà Vương Phong vẫn chưa tỉnh hẳn, bởi vì âm thanh kia vừa nói vừa có những thông tin cảm ngộ khác dung nhập vào não hải, nếu không phải sở hữu trí nhớ tốt cùng vài kiến thức cơ bản đã không thể tỏ tường được như bây giờ, có điều cần phải tốn một khoảng thời gian để tiêu hóa.

Vương Phong vẫn còn nhắm nghiền mắt nhưng đã có một thứ gì đó thay đổi, Hữu Sinh hiện ra với hình dáng tiểu đồng gật gật đầu hài lòng.

– Thằng nhóc này rất tốt, nhập Phù đạo trong phòng 12 giờ đồng hồ, còn mạnh mẽ hơn lão chủ nhân lúc xưa, mất tận 3 ngày, đã vậy còn được gọi thiên tài bậc nhất, giờ gọi tên này là gì nhỉ.

Vương Phong tỉnh lại liền lập tức lấy trong ngăn tủ xấp phù màu vàng được làm từ một loại gỗ khá quý hiếm mà sư phụ đã chuẩn bị sẵn cùng một cây bút được điêu khắc cổ tự trên thân phi thường tinh xảo gọi là Vạn Diệu Thần Bút, chẳng những làm từ vật liệu thượng cổ mà còn có thể thừa nhận tất cả các loại năng lượng thuộc tính để làm mực viết, trong khi bình thường mỗi cây bút chỉ dành riêng cho một loại năng lượng nào đó mà thôi.

Hơn nữa, năng lượng truyền vào Vạn Diệu Thần Bút không bị giảm bớt năng lượng và pha tạp chất, sư phụ hắn liều cả mạng mới lấy được nó từ trong một bí tàng thượng cổ.

– Vẽ Sinh Cơ phù thử xem.

Đây là một trong số ít phù cấp 1 đơn giản nhất lại thuộc Mộc hệ mà Vương Phong hiện tại có thể kham nổi, công dụng chữa lành vết thương nhỏ ngay lập tức, nếu quá nặng thì chỉ chữa được một phần mà thôi.

Vương Phong vừa đặt bút vẽ vừa lẩm nhẩm trong miệng như khẩu quyết.

– Vẽ phù chú trọng chữ vẽ, đường nét tinh chuẩn, phải điều chỉnh năng lượng trong tất cả các nét đều nhau, không sai lệch, vẽ phù phải vững tâm, không được phân tán… phù thành cũng được, hỏng cũng được, đạo không mất là được.

– Hắn… hắn đang vận dụng Thanh Tâm Họa Phù Quyết do chính lão chủ nhân sáng chế.

Hữu Sinh kinh ngạc nhìn Vương Phong như một tên quái vật, không chỉ thành công nhập Phù đạo mà còn học xong tầng 1 của Thanh Tâm Họa Phù Quyết, tâm pháp tuyệt học vĩ đại do chính chủ nhân Thượng Quan Khiêm sáng chế.

Đối với các đạo như Kiếm, Đao, Thương… thì sẽ có các loại đạo kỹ như Kiếm kỹ, Đao kỹ… nhưng với một số đạo đặc thù như Trận, Phù, Khống Thú thì chú trọng tâm cảnh, khả năng khống chế, luyện hóa… nên sẽ luyện tập tâm pháp hoặc công pháp, tùy vào sở học mà sẽ có cấp bậc khác nhau. Thanh Tâm Họa Phù Quyết chính là một tâm pháp đỉnh phong thiên về Phù đạo.

– Bình tĩnh, bình tĩnh, ta là đang nằm mơ, thiền tâm một chút sẽ tỉnh lại a.

Sự thật khiến tâm loạn người mê nhưng trong lòng Hữu Sinh lúc này chính là vui mừng, cuối cùng đã có người có thể mang tuyệt học lão chủ nhân danh chấn thiên hạ một lần nữa, tên ngài sẽ lưu danh thiên cổ, chắc chắn sẽ không lâu vì thiên phú tiểu tử này biểu hiện quá rõ ràng.

Thanh Tâm Họa Phù Quyết chú trọng tâm cảnh phải vững vàng, không để vạn vật xung quanh ảnh hưởng đến trong lúc vẽ, đường nét phải cực kỳ chính xác và dù vẽ đến đâu vẫn phải giữ năng lượng chảy đều ở những nơi cũ, hoàn hảo khống chế tất cả để không giảm bớt uy lực của phù.

Ví như người bình thường vẽ phù thường không chú ý sẽ vẽ tới đâu cung ứng năng lượng tới đỏ, bỏ quên những nơi cũ hoặc nét vẽ đứt đoạn, tuy vẫn có thể thành phù nhưng tỉ lệ thất bại rất cao và đặc biệt phù làm ra không giữ được 100% sức mạnh.

– Thành.

Vương Phong vừa ngưng bút liền hô lớn, lần đầu tiên vẽ thành công, mặc dù chỉ một lá phù đơn giản nhất nhưng đối với hắn chính là thành tựu a, hơn nữa không ngờ rằng mọi lý giải về lý thuyết và tâm pháp của sư phụ và các kiến thức phù đạo hắn đều có thể thông hiểu rõ ràng, tin chắc cái người ta hay gọi thiên phú chính là thế này, cũng không thể không thừa nhận công việc cùng nghiên cứu ở kiếp trước giúp đỡ hắn rất nhiều.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN