Dị Truyện
Ta tên Tử Minh
Bắc Tuyền ,mùa Xuân trên Thiên Đề cốc
Đùng đùng ,những tia sét chẻ đôi cả bầu trời như gào thét tìm một cố nhân nào đó
“Hừ ,ta đang ở đâu “Lâm Tử Minh giật mình tỉnh giấc tay sờ soạng khắp người “há ko thể nào ta thật sự trở về được với địa cầu ,chết tiệt nhưng sao lại lâu thế không biết những tên kia ra sao rồi đây “Tử Minh hắn vội vàng lấy tay móc ngay ra chứng minh thư để chứng thật
Tử Minh vốn từng Là thiếu gia của Lâm gia người con thứ ba,thân thể yếu đối nên hay được phụ mẫu chiều chuộng nhưng do biến động tại Lâm gia người bị từ hôn nên tự ái rồi khỏi tổ ấm và đi lập học nơi khác xa nhà ,hắn bị xuyên không qua thế giới tu tiên,tu thành lão đầu cổ đại nhất người tiên ,nhưng vì nhớ quê hương nên đã chủ động dùng tới thiên địa vạn đạo nghịch thiên trở về nhà
Hắn biết thiên đạo vốn vô tình cùng với uy dũng cở nào nên một tràng lôi kéo nhiều yêu nghiệt cùng với chư thần cùng vào giúp
Y như rằng thiên đạo vốn không phải đồ để nghịch ,vốn thành công nhưng toàn bộ người bị đánh cho bất tỉnh người và hút vào ,mỗi người mỗi ngã không biết tình hình
Trên xe trên đường tiến về Quảng Châu
“alo,mẹ ak ta biết rồi ta sẽ cố gắng mà ,đừng lo nữa mẹ cố gắng đấu tranh trong gia tộc đi đời hài nhi trở về ta sẽ giúp mẹ một tay”điện thoại reo lên ,đầu bên kia tất nhiên là mẫu thân của hắn người quan tâm tới hắn nhất thế gian này
“Tiểu Minh ak ,ngươi cũng đừng chớ lo quá ở đây nữa ,ở đây ta dư sức công cự lại được ,lát hồi xuống sẽ có người rướt con “ Tuyết Dương bên kia một mực lo lắng cho đứa con yếu đuối này
“Mẹ ak,con đã rồi mà ,thôi sắp tới nơi rồi con cúp máy đây “ đã lâu rồi Tử Minh chưa nghe thấy lời của mẫu thân hắn
Càng nghĩ tới đời này lại được nghe tiếng hắn mẫu thân thì lòng càng động
ở kia thế giới hắn cô độc ,độc nhất vạn cổ thời hằng ngày nhìn ngắm từ người có đôi có cặp,từng đứa trẻ sinh ra không khỏi tránh tuổi lòng
nghĩ tới việc được gặp lại mẫu thân ,hắn cũng tỉnh lại cái kia sự kiện
“Hừ ,Tôn Minh cái tiểu tử người sẽ không tin được kiếp này gặp phải đại nạn đây”
“khi trước ta,cùng người tranh đấu ta thua thiệt đã vậy mẫu thân ta vì ta mà chịu ủy khuất nay ta tuyệt đem cả ngươi lẫn đám tiện nhân kia vứt xuống vực thẳm của tuyệt vọng”
“một đời ta nghịch thiên nay tất sẽ khiến toàn bộ kẻ cản đường ta sống không bằng chết ,tuyệt đối lần này ta sẽ không lùi bước nữa “
Cái kia Tô Minh là Tô gia nhi tử đời thứ 4 ,cũng là tên đã cướp đi cái gọi là hạnh phúc của hắn ,đồng thời cùng hắn cản đường bắt hắn ngước nhìn
Nghĩ tới cái kia gia tộc,cái kia bóng người bắt mình nhìn ,càng nghĩ lòng hắn càng nổi lên một cơn sóng
Đó vốn vĩ là điều tất nhiên vì kia thế giới hắn vốn là lão đầu bạc già nhất người tồn tại,mình hắn đại đạo không ai có thể sánh cùng ngay cả Minh ,Thiên,Yêu giới đều bước qua để lại một tràn sự tích kinh người
Nào là Giết Yêu thần ,phế đi cái kia lòng kiêu ngạo của Thiên Đế,luân xa cũng bị hắn đập xong xây lại
Một tràn sự tích kể đâu cho hết
“Tô gia người a,Tô gia tưởng mình độc nhất Hoa Hạ a,nay ta một thế về lại đây t chóng mắt các ngươi thủ đoạn một tay ta đem chôn hết vào mồ ra sao “
lấy hắn tu vi kiến thức tu tiên đời này chuyện lật hủy đi một cái gia tộc chả khác gì bót chết một con kiến
nhưng trước tiên cái kia hắn thân hiện tại vẫn là phế mạch khi xưa không phải nhờ sư phụ hắn một hai dùng kim châm lưu thông hắn kinh mạch mới có thể tu đc tiên thân
…..
“Thiếu gia ,tới rồi ta đã tới Quảng Châu rồi”tên tài sế nói
“được ,cuối cùng cũng tới ,một lần nữa ta lại tới đây ,lần này ta chiến tới cùng “Tử Minh tâm bùng cháy lên ngọn lửa quyết tâm ,kíp này hắn phải trả lời lẫn vốn của kiếp trước
“Tiểu Minh ,ta chờ ngươi đã hơn một tiếng rồi đấy “Tú Dao thân hình nãy nở chả khác gì thiếu nữ trẻ ,nhưng thật chất đây lại là một bà cô hơn ba mươi cái xuân rồi
“hứ,thật lãng phí thời gian”kế bên là cái tiểu thư người của Tú Dao tên Thánh Anh
“A, chào nương người tới đón ta ak ,thật không cần phải thế đâu ta có thể tự tìm chổ mà”tới đây thì Tử Minh sực nhớ việc thế giới này vốn cùng lắm thì chỉ có vài người biết cách tu tiên nhưng thuần thục thì chả thấy một bóng người
Tu tiên sợ nhất thứ nhất là người quấy phá ,ở đây hắn thật chả sợ bất cứ ai nhưng thứ hai người là khí thức người tu tiên cực mạnh có thể ảnh hưởng tới người khác đây là hắn người thân
“hừ,đã yếu như sên mà bài đặt ra gió”Thế Anh bên cạnh làm ra bộ mặt khinh thường
Tử Minh lúc này vừa mừng lại vừa buồn
Há cái này kiếp trước Thế Anh vẫn giữ được cái tính khinh người thế à ,tuy là khinh người nhưng Thế Anh lại một mực luôn cảnh báo bảo vệ cho Tử Minh ,hắn vốn thực chất đã biết người tính cách rồi
Kiếp trước Thế Anh vốn cùng hắn không tách rời nhau ,hai người vốn gần gủi nhưng cuối cùng chỉ có hắn phải lòng người ,còn Thế Anh thì lại một mực yêu vị học trưởng
Cũng vì nàng bản chất vốn thông minh người,đọc một hiểu mười,luôn xếp cái thứ nhất toàn trường,đã vậy còn là một trong nữ thần của trường nhưng tiếc là
Tên kia cũng thuộc một cái tính cách Tô Minh tiểu tử ,cũng khinh người và tâm chả khác gì súc vật
“Há chắc đây phải là Thế Anh chăng” Tử Minh bước tới mặt cười thân lướt tới trước mặt Thế Anh cười chào hỏi
“Ngươi cũng biết tên ta ak,ta chưa giới thiệu mà”người con gái này ngạc nhiên không lẽ tiếng tăm của mình lan rộng vậy
“Ngươi trong lòng hẵn nghĩ là tiếng tăm mình lan xa chăng”Tử Minh vội cười một tràn nói ra
“Chứ không phải ư “Thế Anh lúc này ngạc nhiên cực độ,thế vì sao ngươi biết
“A vì ta chính là Tử Minh,việc gì trên đời ta đề bấm ngón ra hết “ nói xong câu Tử Minh liền quay người rời đi vào xe
“Tên hâm,ngươi nghĩ ngươi là thần tiên chắc”Thế Anh cũng vội vã đi theo
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!