Dị Truyện - Nhập học Vĩnh Luân
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Dị Truyện


Nhập học Vĩnh Luân



Rầm

Từ trên không hình bóng cởi trần không có áo của Tử Minh hiện hữu ra ,hắn nhảy từ hư không > của Dương Tiễn một mạch phá vở không gian để về tới đây

Vừa đáp xuống hắn nhận ra cả căn biệt thự đã tắt đèn ,lúc này hắn thầm than

‘Chết tiệt đã khuya thế này về nhà không biết có ai để ý không ta ‘

Tử Minh chỉnh sửa lại quần áo,chiếc áo bị rách hắn dùng phép biến lá cây thành áo mặc tạm để tránh bị hỏi,vừa làm xong thì hắn liền lén lút mở cửa trước ra vào

Hắn chậm rãi đi vào nhà không gây ra bất cứ tiếng động nào đi tới được phòng khách thì bổng có một cái bóng đằng sau hắn đi tới đặt tay vào vai hắn

Tử Minh vốn đã siêu thoát khỏi phàm trần trở thành tiên nhân đã vậy còn là cổ đại tiên nữa ,nhưng phần nào trong hắn vẫn còn mang bản chất của một “Nhân “ tộc nên không tránh được có người hù hắn hết hồn a

Bàn tay vừa đặt lên người của Tử Minh không phải Di hắn mà của Thế Anh đã vậy trên mặt Thế Anh còn lớp trang điểm làm hắn chả tài nào nhận ra được

Thế Anh nhìn thấy được cái biểu cảm của Tử Minh liền mọi suy nghĩ ,nghi ngờ từ trước tới nay liền một phần nào đó bị tan vở ,vì trước mặt nàng là một thanh niên đi chơi khuya sợ ma chứ không phải là cái gì công tử người uy thế của Tề lão

“Hừ là ta ,đây tên chết nhát kia” Thế Anh chán ghét lườm rung hắn nói ra

Nghe được giọng nói quen thuộc thì Tử Minh phần nào nhận diện được người trước mặt hắn là ai

“A ,Tiểu Anh a ngươi hay không về báo cho nhà một tiếng không thì ít nhất cũng kêu Di ngươi báo ta đi chứ ,cứ hù kiểu này thì chết ta a “ Tử Minh thầm than trong giọng có chút quở trách

“Hừ ,ngươi gọi ai là Tiều Anh ,tên nhát cấy như ngươi thì đường có mà sung hô gần gũi như thế trước mặt ta hay mọi người,còn nữa mẹ cũng có gọi cho ngươi mấy cuộc nhưng mà không hiểu sao lại không gọi được” Thế Anh nghe xong lời Tử Minh liền nổi da gà quay mặt lườm hắn nói ra

‘Ayyy chắc là lúc mình trong > khi Di gọi rồi mà ,không trách được ,đấy là chiều không khác tách biệt thế giới này nên,mà thôi ‘

Lúc này Tử Minh ngẫm nghĩ thì chợt nhận ra

Nhìn dáng vẻ trầm ngâm của Tử Minh để lộ ra phần nào suất thần,không giống người nhát gan hay nàng từng biết,điều này làm nàng rồi não lên phân vân

Cuối cùng thì Thế Anh vẫn nhìn hắn bằng ánh mắt hiền dịu cố nói thành lời “ Ngươi,…ngươi có phải người tối nay không “

Câu nói vừa thốt ra từ miệng của Thế Anh vừa nhẹ nhàng vừa truyền cảm giống như một đứa con nít mới tập nói làm gián đoạn going suy nghĩ của Tử Minh

Tử Minh quay lại miểm cười ma mị nhìn vào Thế Anh trả lời một cách ngắn gọn “Ta không biết” xong rồi hắn rời khỏi Thế Anh đi lên lầu

Thấy vậy liền Thế Anh đi về phòng mình vừa tới nơi thì nàng sực nhớ quay ra kế bên Tử Minh nói “A ,Di mới để đồng phục trường mới trong phòng ngươi đấy “

“Cảm ơn,và lần sau đi chơi nhớ lựa bạn chơi đi ,gây sự trong Bạch Nguyệt quán là vi phạm luật đấy “

Vừa thả ra lời nói Tử Minh cười gian xảo vô phòng của mình rồi khóa lại ,mặc cho khuôn mặt ngố ra của Thế Anh không hiểu vì sao Tử Minh biết chuyện đó và càng lúc đầu của nàng càng rối rắm ,hai tay phải xoa huyệt thái dương để suy nghĩ

Khung cảnh trong phòng lúc này thật sự là làm chi Tử Minh súc động phía trước hắn là bộ trang phục áo trắng in logo của ngôi trường cấp ba nổi tiếng Vĩnh Luân ,chiếc quần dài màu đen đơn sơ khi trước hắn được nhận

Khóe mắt của Tử Minh cay ,nhưng vị nam nhân vẫn nhẹ nhàng từ tốn không súc động ,vẫn điềm tĩnh như mặt nước đi tới cầm lấy bộ trang phục nhìn

‘Vĩnh Luân ,Vĩnh Luân nhất sử trường không ngờ ta lại được vào học lại thật sự là quá hoài niệm a ,những có lẽ lần này sẽ có chút thay đổi ,không phải là thay đổi triệt để mới đúng’

Dòng suy nghĩ thoáng qua khi hắn ngước nhìn ánh trăng xong hắn không chần chừ liền gạt đi toàn bộ quay lại việc luyện công

Gạt đi cảm xúc khuôn mặt của Tử Minh lạnh lại ,hắn liền vận khí lưu thong toàn bộ kinh mạch ,trong tay hắn liền triệu hồi từ hư không ra một quyển

Hắn cầm lên nhìn rồi ,lấy quyển sách ấy chạm vào đầu khai để khai mở cái huyết mạch hắn

Từ trong phòng tự dung nhẹ hẳn đi Tử Minh thân chìm vào trong Huyết Hải rộng lớn của mình mỗi mạch hắn mở ra đề mở ra một không gian huyết hải mới ,mỗi cái mới đều to hơn và rộng không thể nào đo lường được những đợt sóng đổ về nhau trong hắn tạo ra lực lượng hùng hậu

Sáng sớm sau

“Tử Minh,tên kia ngươi dậy mau không trể học bây giờ “ Thế Anh vừa thay đồ đi học với chiếc vai sọc ca rô xanh đen tuyệt đẹp liền đi tới phòng vị thiếu niên gỏ cửa không ngần ngại

‘Hừ tên chết tiệt này cứ up mở tối qua làm ta không ngủ được bao nhiêu nay còn ngủ nước nữa a’

Suy nghĩ một hồi hết kiên nhẫn nàng liền đập cửa dồn dập hơn

“Thế Anh xuống ăn cơm nè Tử Minh nó chờ con nãy giờ “

Mẹ hắn bổng nhiên giọng nói ra

Nghe được như vậy nàng mắt trợn lên ,mặt đỏ lên vào chạy nhanh xuống nhìn thì thấy Tử Minh từ khi nào đã vào bàn ăn trước mình

Rầm

Hai tay Thế Anh liền đập xuống bàn mặc kệ choc ho Tử Minh cùng mẹ mình đang ăn hết hồn thì quay qua nói “ Ngươi xuống đây từ khi nào ,nếu đã xuống thì phải kêu ta một tiếng chứ “

“Ta xuống đây từ sớm rồi,và tại sao phải kêu chứ không lẻ giờ học bao năm của Tiểu Anh mà không nhớ sao “

Tử Minh cười gian nói

“Ngươi ,..ngươi được lắm “

Thế Anh mặt đỏ lên nhìn Tử Minh thầm rủa

Mẩu thân của nàng thì chỉ biết cười nhìn hai người thân thiết với nhau sớm như vậy nói “Hừ ,cứ như vợ chồng mới cưới ấy “

“Đâu ,ta mà cưới hắn a ,không bao giờ “ Thế Anh nghe thấy liền xấu hổ đỏ mặt lên nói

“Chuyện đời không ai biết được đâu Tiểu Anh à” Tử Minh quay qua châm chọc nói rồi cười nhìn khuôn mặt đỏ ửng của nàng

“Hừ đã bảo đừng gọi ta là tiểu Anh mà “ Thế Anh tức giận nói

Ăn xong hai người liền tiến ra xe để đi tới trường Vĩnh Luân

Vĩnh Luân là trường học do Vĩnh gia người sáng lập ,một trong thập đại gia tộc ,không chỉ trường cấp ba mà có cả đại học nữa ,do là trường của đại gia tộc nên được xây rất hoành tráng và nhiều người học đều là con cháu của gia thế to lớn

Trường có tới 10 cơ sở ,hơn 200 phòng học lớn,20 phòng thí nghiệm 3 cái căn tin lớn phục vụ đủ thứ món ,10 sân tập,7 nhà thi đấu và sức chứa tới 6000 học sinh ở đây

“Tới nơi rồi ,ngươi đi vào phòng học trước có gì thắc mắc cứ kêu ta là được nhưng nếu ngưới ,…”

“Được rồi ta biết rồi ta tự có chừng mực ở đây được chứ “Tử Minh không đợi cho nàng ấy nói hết câu liền ngắt lời và nói ,nói xong hắn đi vào lớp 12A5

“Cả lớp hôm nay ta có một người mới chắc hẳn là ai cũng biết rồi phải không thôi thì cô sẽ mời vào giới thiệu luôn” Mỹ nhân với ba vòng đều đặn này là Thư Hiền chủ nhiệm của hắn cũng là khi xưa người hắn quý mến a

Nghe xong phần giới thiệu của giáo viên chủ nhiệm thì Tử Minh vào gặp lớp ,vừa vào Tử Minh liếc qua những khuôn mặt thân quen ,hận thù có,mừng rở đều trước mặt Tử Minh nay gặp lại

“Xin được giới thiệu ta tên Lâm Tử Minh,mọi người có thể gọi ta là Tử Minh,ta xuất thân không có gì đặc biệt để nói vậy thôi chúng ta tranh thủ vào học “

Nghe một hồi giới thiệu như vậy liền làm cho cả lớp rầm rộ có người khinh bỉ có người xem đó là khí chất của một nam nhi nên có

Xong Tử Minh về lại chổ khi xưa mình đã ngồi mà không cần chủ nhiệm mời

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN