Dị Truyện
nổi danh toàn trường
Qua bài phát biểu thì Tử Minh về lại chổ ngồi của mình
“A ,.aaa,thôi vậy thì chúng ta liền vào bài luôn nha “
Thư Hiền thấy thế liền hơi lúng túng đưa bộ ngực đầy đặn mình ra và nói
Một số thành phần thì thấy Tử Minh khổng để vào mắt liền không tiếp tục nhìn,rồi tập chung vào cặp ngực của Thư Hiền quan sát
Riêng Lưu Bích thì lại thấy rất thích ,và tò mò đối với Tử Minh ,đăm ra cả tiết cô luôn nhìn chăm chăm vào tác phong của hắn
Tuy là Tử Minh biết trước nhưng hắn vẫn thấy cảm giác khó chịu khó tả
Hết giờ học
“Heyy bạn học ngươi tên Tử Minh phải không ?”
Lưu Bích thích thú chạy tới bàn của Tử Minh với đôi mắt long lanh hỏi
Nhìn thấy thế Tử Minh không khỏi hoài niệm kíp trước lòng nặng triễu nhìn Lưu Bích thầm nghĩ
‘Tiểu Bích a kíp trước là ta phụ ngươi kíp này ta nhất định sẽ bù đắp tất cả,chỉ cần ngươi muốn ta nhất định sẽ làm ‘
Tử Minh minh bạch suy nghĩ của mình xonng hướng nàng cười rạng ngời nói
“Đúng ta tên Tử Minh ,ngươi hay không không nghe rỏ ta giới thiệu trên ?” Tử Minh đối với Lưu Bích một mực cưng chiều ánh mắt nhìn
Lưu Bích bị nhình thẳng vào mắt nên cảm giác vô cùng ngài ngùng quay đi chổ khác
‘không thể nào ta ,ta thật sự xấu hổ a ,không được ,không được’
Tử Minh nhìn Lưu Bích xấu hổ bổng dung muốn cười một tràng ,nhưng hắn tranh thủ đứng dậy đi ra ngoài
Nàng thấy hắn bước đi liền nhanh chóng theo sao hắn “Này ngươi muốn đi đâu thế ?! “
“Vừa vặn ta là người mới tới,ngươi giúp ta thăm quan trường được không “
“A,được thôi,nói gì chuyện này dễ ợt “
Nói xong hai người cùng nhau đi thăm quan thì Tử Minh ,vốn cảm nhận được hận khí phát ra nên nhưng chỉ là chả đáng cho hắn lo ngại ,hắn tiếp tục cười và đi mặc cho rất nhiều lời bình luận trong lớp
Vì Lưu Bích là một trong những Nữ thần của trường này nàng cùng các vị tiểu thư cùng Thế Anh đều là Nữ thần suất chúng ,mang trên mình tài sản lớn,đã vậy còn được đại gia tộc bảo về nên đi với một tên mới tới là chuyện cực kỳ lạ rồi
Thần Bình thấy vậy liền cực kỳ ngứa mắt dõi theo bóng hai người
“Tên mới tới này nghĩ hắn là ai đây muốn làm ra vẻ soái a ,vậy ta liền cho ngươi thấy “
Nói xong hắn kêu người bày kế phái sau Tử Minh
“Này Tử Minh ,ta có thể gọi ngươi là tiểu Minh không,ta vào trường trước ngươi vậy nên ta là đàn chị ngươi a “ mái tóc vào Lưu bích bổng chốc biến thành hai cái tai mèo hướng hắn người vẩy lien tục
“Được ,chỉ cần là ngươi muốn là được thôi”Tử Minh không nhịn được nổi lòng thầm than rồi nói ra
“A vậy Tiểu Minh ,ngươi hiện tại ở đâu thế ,cho ta tới chơi được không “
Một lần nữa Lưu Bích nhìn Tử Minh bằng cặp mắt tròn xoe đòi hỏi
“Haizzzz,hiện tại ta chưa có nơi ở chính xác chờ ta ,kêu người làm xong nhất định sẽ mời Bích tỷ tới chơi được không”
Tử Minh nhìn bộ mặt giả vờ đáng thương của nàng liền giả vờ nói
Nghe xong được lời của Tư Minh thì nàng cũng bối rối vốn vĩ nàng nói thế vì muốn xác định thân phận của Tử Minh nhưng đằng này liền bị Tử Minh trả lời khéo
“Được rồi,không muốn thì nói không muốn đi,chứ nói thế cũng chả làm được gì đâu “
Lưu Bích phồng má lên nói
“Ha ha ha ha ,ta là nói thật đấy nếu chỉ cần làm xong nhất định sẽ mời ngươi đầu tiên tới chơi được không “
Nhìn thấy thế liền Tử Minh cười ,hắn nghĩ ngay tới Tề gia chuyện chắc sẽ làm được
Lưu Bích nghe vậy liền cảm giác là lời nói của Tử Minh là chân thật liền không nghĩ ngợi nói “Thật ư ,vậy liền tha thứ cho ngươi lần này vậy “
Nói xong hai người liền tới Phòng thi đấu của trường ,hiện tại trong đây liền có một lớp võ ở đó do Vương Bình một tên cận vệ của Vương Nguyệt ở đó dạy
Thấy vậy liền Lưu Bích nhanh chóng đứng ra giới thiệu cho Tử Minh biết “A ,giới thiệu cho ngươi biết đây là lớp dạy Karate của Vương thúc ,một trong những kiện tướng của quốc gia nha ,hắn nghỉ hưu nên về đây dạy võ cho đám chúng ta ,ta thấy ngươi có vẻ yếu đừng lo nếu ngươi vô đây tập chắc chắn sẽ khỏe ra đấy “ nói xong Nàng không kèm theo hành động vỗ ngực đảm bảo uy tính của nàng
Nhìn đám trên vốn là kẻ thù trước của Tử Minh hắn chỉ nói ra một câu “ Nhàm chán “ nói xong hắn liền lượn lờ đi thì một trong những môn đệ ở đó bám lấy bả vai hắn
“Đứng lại ,……aaaaa thả ta ra ,thả ra tên khốn này”
Chưa kịp nói hết câu Tử Minh nắm tay hắn vặn ngược ra đằng sau rồi giữ
Thấy một tràng như thế mấy tên kia liền tức giận bật dậy nạt nộ nói chuyện
“Tên kia ,mi nghĩ đây là đâu hả ,dám đã thương người của lớp võ đạo chúng ta”
“đây là đâu à,ta thấy đây là một ổ rác trá nhìn ,nào là những tên tụ tập chơi đùa ,một những tên lấy võ đạo ra hù người,thật sự rác rưỡi hết mức” Tử Minh khinh thường nhìn tất cả mọi người chỉ ra nói
“A aaaa,bình tĩnh nào ,chỉ là hiểu nhầm không có gì to tát cả đâu “ Lưu Bích hoảng hốt can thiệp nhanh
“Hừ nể mặt nữ thần Lưu ta cho ngươi một con đường sống mau tới đây quỳ xuống xin lỗi nhanh” một tên cao to Xích Dương tới quát nói
Nghe thế liền Tử Minh hạ tay xuống xong bước lên một cước đạp vào người Xích Dương làm hắn bay cao khỏi mặt đất
Một tràng như vậy liền làm cho mọi người hoảng hốt với cơ thể đó mà đạp một cú Xích Dương hơn một trăm mười kg bay khỏi mặt đất a
Lúc này Vương Bình đi tới nhìn Tử Minh khinh bỉ lướt qua quan sát khắp người nói “Ngươi đụng vào học viện ta ,nay đừng hòng rời đi ,nếu muốn rồi đi đơn giản đấu với ta một trận “
Nghe Vương gia người nói thế làm cho Tử Minh buồn cười vì hắn thật chất là muốn chết ,Tử Minh hướng hắn hai tay chắp nói” Được thôi ,ngươi muốn chết liền thanh toàn cho ngươi vậy “ cơn giận từ kíp trước hắn làm cho hắn phải nói ra lời này
“Chết ?! ,Không biết tự lượng sức mình “
“Nào tới đi cho ngươi ra chiêu trước”
Nghe vậy Vương Bình tức tới nào tới đấm tới tắp Tử Minh nhưng không quả nào đùng tới Tử Minh,Tử Minh như một cơn gió lướt qua khắp các cú đấm hai tay hắn chắp sau lung mắt thì chán nản nhắm lại
“Hừ ngươi ra chiêu lâu quá đấy ,có hay không ta nhường người nắm ta vật a” chán nản nhìn Vương Bình ra chiêu nhưng bị hắn né hết ,hắn liền nảy ra một ý vừa vặn nên nói ra
Nói xong Tử Minh đứng tại chổ tay chỉ Vương gia kia người ngoắc tới
Thấy bị sỉ nhục như thế thân hắn là một cái Vương gia người nên không cam chịu ,liền chạy tới nắm áo Tử Minh gồng xuống vật
Khổ nổi lúc này hắn nhận ra cả cơ thể mình đang là vật một quả núi không còn nặng hơn thế đang vật cả một thứ gì đó sinh vật khổng lồ đằng sau
Tử Minh thấy hắn tới giới hạn liền phát ra một chút gì đó là sát khí ,vừa bung ra thì cả phòng đều lạnh dần ,gia đầu ai nấy đều tê tái hướng Tử Minh một cái sợ tè ra quần ,Lưu Bích không cảm nhận được gì vì sát khí hắn điều khiển chỉ phóng vào đám kia người
Chân tay củ Vương Bình run rẩy trên sàn nhà hướng Tử Minh nhìn,giờ lúc này hắn chỉ thấy là một con quái vật,thưởng cổ quái vật hắn chưa từng nhìn qua
“Lúc nãy ngươi nói ta quỳ xuống nhận tội ?,vậy nên ta cho ngươi quỳ xuống suất phần đời còn lại ngươi chịu không ?” Tử Minh hướng hắn thở ra sát khí nói
“Ta ,..ta ,ta là người của Vương gia ngươi đừng nghĩ là đúng ta sẽ xong chuyện ,Vương gia tất tìm ngươi tính sổ”
“Vương gia ,vương cơ à ta sợ quá ,đấy đem ngươi lão đầu đi ra ta cũng khiến hắn quỳ trước chân ta ,ngươi là cái thá gì “ Tử Minh nghe thấy liền cười rộ nói ra
“Ngươi ngông cuồng tất sẽ gặp quả báo,….aaaaaA”
Chưa nói hết câu liền bị Tử Minh một chân sượt ngang qua gối hắn khiến cả xương lẫn thịt lồi ra ngoài máu bắn như mưa
“Qủa báo,ta xem thử trên đời này có gì khiến ta phải quan tâm nữa đây “ nói xong liền hắn rời đi
Lưu Bích thấy một tràng như thế khiến nàng sốc nặng ,nàng luôn tưởng hắn yếu ớt người ,hắn không nơi ở chính xác nhưng nay một tràng với Vương gia người đã vậy còn có thể khiến Vương gia Lão quỳ trước mặt hắn thật sự không biết là hắn chém gió hay thật ,trong thân tâm nàng càng rối bời hơn
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!