Dị Truyện - Chấn động toàn trường (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Dị Truyện


Chấn động toàn trường (2)



Tại trên phòng học 12A1

“Thế Anh ,ngươi biết tin gì chưa có một học sinh mới tới đã gây sự với Vương Bình kia đã vậy còn đánh gãy chân hắn nữa cơ “ Đường Thiên đi tới bạn của Thế Anh nói chuyện ,Đường Thiên vốn rất ái mộ Thế Anh nên lúc nào cũng bám theo hay nói chuyện ,nhưng Thế Anh thì chẳng bao giờ để ý

“Cái gì ,có chuyện đó à “vốn là Thế Anh sẽ chẳng them quan tâm với những gì Đường Thiên nói nhưng đây là học sinh mới tới Tử Minh người quen nàng ,làm nàng chấn động

“Ngươi nói lại cho ta nghe xem nào “ Vương Nguyệt kế bên nhìn Đường Thiên giận dữ nói ra

“aaaa,là có một tên học sinh mới tới đã đánh Vương Bình kia gãy chân còn nói nếu Vương lão gia tới gặp hắn ,hắn còn bắt ông ta quỳ trước mặt nữa” Đường Thiên hoảng sợ nói ra

“Những lời này là thật “

“Là thật đấy,không tin ngươi đi gặp hắn đi,hắn đang trong phòng y tế đấy “

Nói xong cả hai Thế Anh cùng Vương Nguyệt một cùng nhau đi tới phòng Y Tế

“Hừ học sinh chuyển trường mà ngông cuồng thế ta đi xem hắn là ai “ bàn học phía trước Tề Hữu Duyên nghe được liền nhanh chân đi tìm người kia

…………………

“Này tiểu Minh ngươi định đi đâu thế ,lúc nãy hắn nói Vương gia sẽ không tha cho ngươi,ngươi không sợ sao “ Lưu Bích lật đật đi theo phía sau Tử Minh nói

“Sợ,chỉ là cái kia nhỏ nhoi gia tộc ,khiến ta phải sợ ,đùa ta chắc “ Tử Minh vừa đi vừa going dạc nói

Đi vừa đi vừa đàm luận thì ,bổng nhiên có một đám người đứng chặn Tử Minh lại

“Tên học sinh mới này ,mày biết là vừa gây ra chuyện gì không hả “ Quang Thế Khuyết phó hội học sinh trường đứng ra nhìn Tử Minh quát

“Ta đã làm gì nào “

“Còn chối hả ,ngươi không phải đã đánh gãy chân của Vương thúc sao “

“À ,chuyện đó,đúng thì sao nào,tỷ thí thì không lẻ chấn thương nho nhỏ lại không chịu được lại kêu một lũ ranh con ra giúp hộ”

Tử Minh vừa nói vừa chăm chọc mắt hướng hội học sinh ,bên cạnh thì Lưu Bích vốn không thích tên Quang Thế Khuyết nên cũng ủng hộ Tử Minh

“Hừ nhỏ noi một cái thân phận làm ,chóng mắt ta bắt ngươi chịu tôi với Vương gia người ,lên” Nói xong Quang Thế Khuyết ra hiệu kêu đám tay to lên bắt Tử Minh

Tên đầu tiên lên định ôm lấy Tử Minh liền bị một đá ,đá văng ra gục tại chổ ,tên thứ hai thấy vậy chần chừ thì Tử Minh xông tới một quyền giữ ngực làm sương sườn hắn toàn bộ bị một chạm nẹ của tiên thể làm cho nát nát hết ,hộc máu tại chổ

Tên thứ ba liền do dự rút dao ra “đừng qua đây “ hắn thấy đồng bọn thành ra thế liền sợ tái mém cùng với Quang Thế Khuyết

Tử Minh vốn có thù kíp trước cùng với người của hội học sinh,một đám ngụy công tử ,mặt ngoài thì kêu hào bình đẳng nhưng bên trong thì luôn ức hiếp bảo vệ che đậy tội danh co các con cái nhà giàu

Tử Minh tiến tới thì tên kia vung dao loạn xạ thấy thế liền bị Tử Minh bắt lấy bằng hai ngón tay xong vẻ gãy ,đồng thời một tán vào mặt rang văng ra gần hết

“Tên khốn ngươi đừng qua đây ,ta người của hội học sinh đấy ,ngươi chạm vào ta Lý Tần sẽ không tha cho ngươi đâu ,đại ca ta sẽ bắt ngươi sống không bằng chết “ Quang Thế Khuyết bây giờ sợ run cả người

“Lý Tần ,chỉ là một cái nho nhỏ người thôi không đáng quan tâm,còn ca ngươi là ai ta không quan tâm ,chạm ta ,tất đập tan hết thôi “ Tử Minh trong lòng khinh thường hắn nói ra ,liền một cước đạp hắn mặt ngấu ngiếng trên mặt đất thành vũng máu be bét ,khiến cho Lưu Bích sợ cả ra

Phía bên kia sân Tề Hữu Duyên nghe thấy động tĩnh thì chạy qua ,vừa giáp mặt nàng vô cùng ngạc nhiên ,trước mặt nàng là vị nam tử đó ,người đã trị bệnh cho ộng nội nàng

“Là ngươi,không là công tử ư ,người mới gia nhập trường là công tử “

Tề Hữu Duyên hướng Tử Minh cung kính y như những gì Tề Lão dặn ,một tràng như thế liền làm cho Lưu Bích hoảng sợ lùi lại ,trước mặt nàng cháu của Tề Lão ,người quyền lực nhất Hoa hạ đã vậy mà cúi đầu trước một nam nhân

Không những vậy nàng giật mình nhớ lại trước khi vào học hôm nay thì ngày trước nàng đã được anh của minh nói về một vị công tử của Tề lão ,vị thiếu niên trước mặt nàng hiện tại cao cao tại thượng nàng ngước lên nhìn không

Do quá bất ngờ cộng thêm biết được thân thế làm cho Lưu Bích ngã dưới đất ,nàng loạng choạng đứng lên,Tử Minh thấy thế liền tiến tới

Lúc này Lưu Bích như nhìn thấy một con quái vật trước mặt trong đầu nàng chỉ biết tới là mình sẽ bị thủ tiêu ,người trước mặt nàng quá quyền lực bót nát một con kiến như nàng là chuyện vô cùng bình thường ,nàng sợ hãi che khuôn mặt lại ,mắt nàng nhắm chặt

“Đừng sợ,dù cho nàng có làm gì ta ,thì ta cũng sẽ không bao giờ làm hại nàng đâu “ Tử Minh tiến tới bế nàng lên rồi dùng > nói với nàng

> là chiêu thức giúp Tử Minh nói ra khiến cho Tiên,Thần,ngay cả Ma Thần cũng phải an tĩnh lại trong lúc phẫn nộ nhất,đỉnh điểm của chiêu thức này là trong một lần ở một dị thế giới ( dị truyện khác ) khi thế giới gần như sụp đổ ,dòng suối của thời gian nơi tập hợp vô tận dòng thời gian chảy vào chiều không gian vô tận làm đan xen vô số ngã rẻ đan xen trong vũ trụ bắt đầu không chảy nước nữa,khi vị thần người và là khái niệm của sự kết thúc và bắt đầu bước vào thế giới lần thứ hai để báo hiệu cho ngày tận diệt bắt đầu

Thì một tiếng “ Dừng lại” vang lên sau đó là một tràng những tiếng như “ HÃY ĐỂ THỜI GIAN TIẾP TỤC CHẢY” “HÃY ĐỂ THẾ GIỚI NÀY TIẾP TỤC” giọng nói liền đâm thẳng tới vị thần đem hắn rời đi thế giới ,cho thêm một cơ hội

Giờ đây Lưu Bích được nghe chỉ là một phần nhỏ của > mà thôi

Lưu Bích cảm nhận được thân thể bị bế lên ,nàng hoảng hốt nhưng giọng nói đó đã chấn an nàng ,làm nàng vô cùng ấm áp ,cảm xúc nàng trở nên bình thường trở lại

Tề Hữu Duyên kế bên cũng bị ảnh hưởng một phần tâm trạng ấm áp hẵn ra ,khuôn mặt nàng bổng dung thư dãng như chưa từng trước đây,rồi xong nàng sực tỉnh lại để cho Tử Minh cười nhẹ

“Công Tử ,Ông nội ta gởi lời cảm ơn tới công tử “ Tề Hữu Duyên xấu hộ để lộ khuôn mặt lúc nãy ,liền nói tránh chủ đề

“À,chuyện ta gây ra hôm nay nhiều người biết phiền ngươi giữ họ đừng manh động được không ,ta thật sự chưa muốn nhìn ai chết trong ngày đầu tiên đi học đâu “ Tử Minh cười nhẹ nói ra

Lời nói này làm cho Tề Hữu Duyên sợ run người,thức lực của Tử Minh thật sự là không thể nào nhìn rỏ,nhưng ông nội nàng hiểu được hắn là gì người nên mới một tiếng công tử ,nay một hai liền có thể giết người,bắt Vương gia quỳ thật sự là làm cho Tề Hữu Duyên sợ cực kỳ

“Ta,chuyện này ta biết ngươi là cái kia công tử Tề gia rồi ngươi,có thể nào tha chết cho ta không “ trên tay của Tử Minh giọng nói nhỏ làm gián đoạn bầu không khí

“Không sao ,ta đã nói rồi dù nàng có làm gì thì ta cũng không bao giờ hại nàng “Tử Minh cười đáp lại

Một tràng như vậy liền ba người cùng nhau đi để lại đám hội học sinh nắm đây thoi thóp ,Tử Minh biết chắc sẽ có người đến nên liền chuyển hướng đi tới phòng y tế

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN