Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta
Tên khốn này cũng muốn XXX mình?
Đụng!
Một thanh âm ngã xuống đất vang lên, đao cũng không có rơi xuống tới.
Trần An Nhàn thận trọng mở mắt ra, ngẩn người.
-Đào Bảo? ! Ngươi, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Lúc này, Đào Bảo còn đang bắt trước Lý Tiểu Long bày ra động tác kinh điển.
Song chưởng mở ra, cũng giơ trước ngực, biểu lộ bá khí mười phần.
-Ta đánh!
Ngay cả Lý Tiểu Long thường nói đều bắt chước.
Trần An Nhàn mặt hơi đen:
-Ngươi đang làm gì?
-A, Lý Tiểu Long a. Wow, Lý Tiểu Long thật lợi hại, lập tức đánh ngã thằng kia.
Đào Bảo biểu lộ sùng bái.
Trần An Nhàn mặt càng đen hơn:
-Người là ngươi đánh ngã a!
-Không không không, không quan hệ với ta, vừa rồi Lý Tiểu Long phụ thể.
Đào Bảo quả quyết phủ nhận:
-Ta là một người thật thà, đàng hoàng, một công dân trung với nhân dân, trung với quốc gia, trung với luật pháp, tuyệt đối sẽ không đánh nhau ẩu đả.
-Ngươi, tên khốn này!
-A, nói đến đánh nhau.
Đào Bảo hấp tấp cầm di động đưa tới, đem video vừa rồi phát ra cho Trần An Nhàn xem, nói:
-Vừa rồi ta không cẩn thận quay lại video có người đánh nhau, cô gái này thật lợi hại, một người đánh sáu-bảy người, còn trọng thương hai cái! Nếu như ở thời cổ đại, chính là nữ hiệp a. Bất quá, hiện tại là xã hội pháp chế, việc này nếu như bị cảnh sát biết, ít nhất bị phán một hai năm đi, đều đánh người ta thành trọng thương.
Trần An Nhàn: . . .
Nàng đột nhiên cảm thấy ‘Đào Bảo người này cũng không tệ lắm’ chính là sai lầm, mình thật là đần đến mức không có thuốc nào cứu được.
Gia hỏa này chính là hèn hạ, vô sỉ, doạ dẫm uy hiếp!
Hô!
Trần An Nhàn hít sâu, sau đó tỉnh táo lại:
-Ngươi muốn gì?
Đào Bảo miệng hở ra:
-Ta thích người thống khoái.
Trần An Nhàn gặp Đào Bảo cười vô sỉ như vậy, trong lòng lộp bộp.
-Chẳng lẽ tên khốn này cũng muốn XXX mình?!
Lúc này, Đào Bảo mở miệng:
-Đem đĩa cơm thịt kho tàu khôi phục giá gốc.
-Cái gì?
Trần An Nhàn có chút mộng bức.
-Phần cơm thịt kho tàu ở nhà ăn của chúng ta a, hôm nay thật vất vả ta mới có tiền, bỗng nhiên muốn ăn thịt kho tàu, không nghĩ tới vậy mà tăng bốn khối tiền! Ngươi biết, bốn khối tiền đối người nghèo ý vị như thế nào không? Mang ý nghĩa đây là phí xe buýt một ngày, thậm chí một ngày tiền ăn a! Nhà tư bản như các ngươi có thể có chút lương tâm hay không a.
Đào Bảo một mặt thâm cừu đại hận nói.
Trần An Nhàn: . . .
-Ngươi yêu cầu chính là cái này?
Trần An Nhàn vẫn có chút mộng bức.
Đào Bảo trợn trắng mắt:
-Nói nhảm, chẳng lẽ muốn cái khác? Nếu ngươi nguyện ý theo ta lên giường XXX, ta cũng không có ý kiến a.
-Cút!
Trần An Nhàn môi son khẽ mở nói.
Nàng hơi trầm ngâm, sau đó thản nhiên nói:
-Tốt, ta đáp ứng ngươi. Nhưng ngươi phải cam đoan, xóa video!
-Chờ thịt kho tàu khôi phục giá gốc, ta lập tức xóa video.
-Một lời đã định!
-Định mệnh, ai đánh lão tử!
Lúc này, Mã Đào rốt cuộc tỉnh lại sau khi bị đánh ngất xỉu, từ dưới đất bò dậy, cả giận nói.
Hắn nhìn nhìn Đào Bảo, hung ác nói:
-Tiểu tử, chính là ngươi đánh ta sao?
-Ta đánh!
Đào Bảo lại lần nữa biểu diễn động tác Lý Tiểu Long chiêu bài Tiệt Quyền Đạo, trực tiếp một quyền đem Mã Đào văng ra vài mét, sau đó đập ầm ầm trên đất.
Mã Đào dọa.
-Chẳng lẽ là cao thủ Trần An Nhàn mời?
Mặc dù Mã Đào biết năng lực đánh lộn của Trần An Nhàn rất mạnh, nhưng cùng nam nhân này so ra, vẫn là kém rất nhiều.
Vừa rồi Trần An Nhàn cùng năm sáu cái thuộc hạ của mình đánh nhau, cũng phải tốn hơn ba phút mới có thể đánh ngã toàn bộ. Nhưng nếu như là nam nhân này, thủ hạ của mình đoán chừng sống không qua một phút.
Trần An Nhàn đi lên trước, Mã Đào giật nảy mình, vội vàng từ trên mặt đất đứng lên, rút lui mấy bước, một mặt uể oải:
-Trần An Nhàn, ta sai rồi, ngài hãy bỏ qua ta đi.
Bất quá, Trần An Nhàn cũng không để ý tới hắn.
Nàng đi qua Mã Đào, nhặt lên vali trên đất, ném tới trước mặt Mã Đào, thản nhiên nói:
-Bên trong có mười vạn khối, là tiền vốn ngươi cấp cho tiểu Khuê, lợi tức nha. . .
Mã Đào vội vàng nói:
-Không có lợi tức, tiểu Khuê cũng là huynh đệ của Mã mỗ. Huynh đệ gặp nạn, ta xuất tiền hỗ trợ cũng là nên.
Trần An Nhàn lạnh lùng nói:
-Tốt nhất là dạng này, nếu không. . .
Nàng từ bên hông lại lấy ra một thanh đao ngắn sắc bén, tay phải nhẹ nhàng hất lên, đao ngắn bay thẳng đến Mã Đào.
Mã Đào sắc mặt đại biến.
Bất quá, đao ngắn cũng không có đâm trúng Mã Đào, mà là đâm đến dưới chân Mã Đào.
Không biết là sàn nhà quá giòn, hay là đao ngắn quá sắc bén.
Toàn bộ thân đao hoàn toàn xuyên qua, Mã Đào xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, một mặt nghĩ mà sợ.
Mà lúc này, Tôn Khuê bị đá ngất xỉu cũng đã tỉnh lại.
Trần An Nhàn khí lực cũng hơi khôi phục một chút, nàng đi qua gỡ ra dây thừng trên người Tôn Khuê.
Muốn đơn độc đỡ dậy Tôn Khuê, phát hiện khí lực cũng không đủ.
Thời điểm Trần An Nhàn quay đầu dự định gọi Đào Bảo cùng nhau nâng Tôn Khuê, mới phát hiện, Đào Bảo đã không thấy bóng dáng.
Nàng ánh mắt lấp lóe, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Lúc này, người thanh niên đi theo Trần An Nhàn cũng tỉnh lại, hắn thụ thương hơi nhẹ, cùng Trần An Nhàn đỡ lấy Tôn Khuê rời đi nhà máy Thủy Tinh.
Một bên khác.
Sau khi Đào Bảo nhanh chân rời đi nhà máy Thủy Tinh, nguyên bản định về công ty.
Nhưng thời gian vào ca còn rất dư dả, thầm nghĩ một chút, không biết quỷ thần xui khiến mà hắn lại đi tới chỗ Hạ Tình công tác.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!