Phiêu Bạt Việt Nam
Người kéo người , tiền đẻ tiền
Hôm sau , vào lúc 7h sáng tại xxx đường xxx có 1 nhà hàng đa năng được khai trương thật lộng lẫy xen lẫn chút uy nghiêm và thu hút của giới trẻ . Đó là nhà hàng Hoàng Phan mở cửa . Con người Việt Nam là vậy nếu 1 người mà bị xem thường thì hầu như mọi người đều hùa theo như là ‘Mốt’ vậy nên mọi người thấy cái gì mới thì ai ai cũng cần có người đi vào thử nghiệm để người vào sau rút kinh nghiệm còn cái tính tò mò thì luôn luôn lòi ra trên khuôn mặt vì thế ai ai cũng luôn luôn ” có mới nới cũ ” ít ai kiên trì bền bỉ về 1 số việc mà họ làm . Người bên đường đi thì thấy nhà hàng khai trưởng thì thào
-” ể bạn trẻ , thấy quán đó như thế nào , có cái gì mới không ” Người A hỏi người B , Người B thì hỏi lại người C và cứ thế kéo dài sự tò mò và mọi người nhìn về phía nhà hàng . 1 lúc sau thì Duy mang bộ vét thêm cái cà vạt màu đỏ viền trắng , đầu tóc chải chuốt , hơn 3 tháng qua Duy tập luyện rất cực khổ nên bây giờ hắn cao gần 1m5 rồi cơ thể đầy đặn không khác gì chàng trai , vừa đi vừa cầm theo cái mic và nở nụ cười :” Chào các bạn trẻ , cô chú bác đang đi đường , nếu ai rảnh thì hãy ở lại nghe một chút về nhà hàng tôi nhé , còn có ai đứng mỏi thì bên kia có rất nhiều cái ghế các bạn có thể lại lấy và ngồi ” Duy nói xong thì bên kia Hiếu đem theo vài chục cái ghê tựa ra và còn kèm theo nhiều chai nước . Bên ngoài thì các bạn học sinh nữ nhìn thấy Duy và Hiếu thì bu xúm lại , và toàn xin tên với số điện thoại , thấy rối quá Duy trầm giọng lại ” im lặng nào , các bạn không muốn nghe thì tôi cũng không ép mọi người ở lại nhưng các bạn cứ gây rối tôi tin vài phút nữa các bạn đi đập đá luôn ” Duy thản nhiên nói mà không cần suy nghĩ , 1 lúc mọi người im lặng lại Duy mới lên tiếng :” Tôi tên là Duy , cái người mới vác ghế ra là Hiếu , 2 chúng tôi là ông chủ của cửa hàng này , chắc các bạn muốn biết tại sao mà cả nhà hàng to như thế này thì chúng tôi sao phụ vụ được , xin thưa với mọi người nhà hàng chúng tôi được máy móc hiện đại trợ giúp , nên các bạn sẽ thấy thoải mái nhất khi ở đây , và không cần nói nhiều như vậy tôi muốn trong các bạn đứng ra 3 người để đi tham quan nhà hàng chúng tôi và nêu nhận xét , 1 người còn đi học , 1 người là người đi làm , và 1 người đã có gia đình được không ?” Duy nói xong thì bên kia ầm ầm xì xì nói chuyện liên hồi thì trong đó có 1 cô bé còn mang bộ đồng phục học sinh trung học giơ tay lên và nói ” em sẽ là người đầu tiên , em được không ? ” Duy nhìn về cô bé và gật đầu , trong lòng thì thầm nhủ :” Hay rồi , nếu là gái thì xúm lại và nhà hàng mình có nhiều người biết hơn ” , về sau thì có 1 người đàn ông khoảng 29 tuổi đi ra và 1 người phụ nữ hơn 30 tuổi , Duy gật đầu và bắt đầu đưa họ đi vào , phía ngoài Hiếu cầm lấy mic và nói :” Chào mọi người , tôi là ông chủ thứ 2 nhà hàng này bây giờ các bạn có thể đợi thêm 1 chút hoặc ngồi xuống tôi giới thiệu vài món văn mà cửa hàng chúng tôi phụ trách . Mọi người xì xì rồi cũng ngồi xuống Hiểu cởi áo ra , lồi ra 1 ít cơ bắp và kể lại . Khi đó ở làng lí hòa Cặp vợ chồng ngồi đó và có 1 bóng đen phía sau kể lại mọi chuyện về Duy và Hiếu , nghe xong Hoan cười to và vỗ tay :” Hay lắm , đúng là con trai của ta mà , sau này chúng ta ở nhà giàu rồi vợ anh tự nhiên phải có phong cách quý phái nhé .” Lương nghe xong véo vào lưng Hoan cái và liếc mắt vs chồng bà , trong lòng bà thì không khỏi vui mừng , có ai mà không muốn con mình thành đạt và giỏi giang chứ ” Bóng đen lại nói tiếp :” Truyền thuyết về 2 thần vật kia , vào đêm hôm mà chủ nhân cùng cậu chủ đánh nhau đã xuất hiện rồi , bây giờ nó đang đi kiếm chủ nhân của mình đây ” Hoan nghe xong thì phụt nước trà ra : ” Cái gì , 2 thần vật đó ngươi nói đó là ” Hắc kiếm và Bạch nhẫn ” Người áo đen gật đầu và biến mất . Bên kia Lương không hiểu về 2 thần vật này nên đi hỏi ” Hắc kiếm và Bạch nhẫn , chuyện gì vậy ”
-” Em nhớ anh đã từng nói về vị thần đã hi sinh bản thân để trái đất này có đại lục rồi chứ , 2 thần vật đó là 2 vũ khi mà khi xưa ông ta mang bên mình , 1 mình ông ta chấp cả trái đất này thì em nghĩ xem đó là những điều gì khi chúng xuất hiện , Khà khà những lão bất tử kia chắc nóng lòng lắm đây ” Hoan vừa giải thích vừa mong chờ bên kia Lương nghe xong không khỏi có tia bất an cho mọi người đành cầu mong cho mọi người nhất là gia đình mình :” xem ra anh vs em phải tái xuất lần nữa rồi ” Hoan cười và cầm tay Lương đi ra biển .
Bên kia thì 3 người đi ra với vẻ mặt tươi cười , người phụ nữ cầm mic lên và nói :” xin thưa với các bạn , trong này rất thoải mái với gia đình , rất tiện nghi và phụ vụ rất là tốt , nhất là trong này nhà hàng còn ưu tiên cho những người khuyết tật nữa , đối với tôi như thế này là rất tốt ” . Duy cười cười và lấy mic từ người phụ nữ và đưa cho người đàn ông ” Bên trong có rất nhiều các loại chức năng , giảm căng thẳng rất tốt cho những người đi làm như tôi ” ông ta cầm mic và đưa cho cô bé còn lại , cô cất tiếng rất dễ nghe càng nghe càng muốn nghe hơn :” Bên trong ấy có phòng tắm nè , phòng ăn nè , phòng Thể dục , công viên , Nơi học tập và giải trí , ông chủ nhà hàng rất là thiên về học sinh nên tạo không khí gần như là học đường để chúng ta có hứng học tập , Em xin khuyên các bạn hãy vào 1 lần thì sẽ vào hơn 100 lần cho mà coi , em xin hết ”
Duy lấy mic :” Như các bạn đã thấy , chúng tôi luôn luôn quan tâm vào chăm sóc sức khỏe các bạn , hôm nay là ngày khai trương , tôi sẽ giảm đi 50% giá tiền cho hôm nay , còn học sinh tôi sẽ giảm đi gần 65% nên mọi người hãy vào tham quan ” , mới nói xong ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào nhà hàng , nếu thực sự họ rất muốn đi ngay và luôn nhưng Duy lại nói thêm :” Chưa hết các bạn , nếu ai mà mua theo kiểu cobom 3 tầng hôm nay nhà hàng tôi sẽ miễn phí cho các bạn nhưng nếu ai mua thì phải nghe lời của tôi , đồng ý không ” Mới kết thúc lời , thì mọi người đồng thanh hô “đồng ý “. Và mọi người cùng đi vào , mặt mọi người thì hớn hở vì miễn phí , ai trên đời này không thích miễn phí chứ . Bước vào nhà hàng thì Âm thanh máy móc :” Chào các bạn ” lần nữa vang lên , mọi người nhìn xung quan thì người người nhìn nhau và đặt dấu hỏi lên mặt , Duy cười và dẫn vào tiếp theo , cùng mọi người tập Gym , cùng chạy , cùng nhảy lên . Mọi người lúc đầu thì không hiểu nhưng thấy nhiều người làm thì bắt đầu làm theo , lúc đầu rất khó nhưng dần dần quen lên , 1 số người thì bắt lấy thời cơ đi làm quen với những người khác .
Bên ngoài thì có 2 cậu bé áo quần vá vải , mặt thì cười cười sáng lạng nhưng lại có mùi khiến cho ai ai cũng lảng tránh , những đứa bé này thì thấy cửa hàng khai trương thì xúm lại và ước ao đi vào , Hiếu thì đi lại và hỏi
-” Mấy đứa sao vậy muốn vào hả ” , Mấy đứa nghe vậy thì lùi lại đứa cao nhất khoảng 1m2 hỏi :” Anh không sợ tụi em à ? , ai cũng muốn xua đuổi chúng em mà , ” Nghe chúng nó nói thế Hiếu cũng cảm thán , nhớ lại mình trước đây luôn luôn đi chơi nhưng trong túi lại không hề thiếu tiền mà những người này . Hiếu hỏi lại : “Các em muốn vào không nào , anh cũng là người quan trọng trong nhà hàng này luôn đấy ” mấy đứa kia rất vui nhưng bỗng nhiên buồn lại , mấy đứa kia lại lắc đầu : Chúng em như thế này , nhà hàng của anh sẽ mất khách mất , để chúng em ở ngoài nhìn là được rồi ” . Hiếu nghe thế thì cười cười và đẩy 2 đứa đi sang phía khác nhà hàng , đó là nơi mà trước kia 2 đứa đã làm cửa thoát hiểm , không ngờ ngày đầu khai trương lại dùng nó , Hiếu dẫn 2 đứa trẻ đi tắm . và lấy 2 bộ áo quần của mình và Duy cho chúng vì 2 đứa vì thằng bé lớn nhất gần bằng cỡ thằng Duy mà thằng còn lại thì áo quần cũ của Hiếu nó vẫn thấy phù hợp. Lúc đi ra Hiếu thấy 2 đứa còn rất là đẹp trai , cơ bắp lồi ít lồi nhiều , rất đúng thể loại con trai mà Hiếu nói là chuẩn men . Dẫn 2 đứa đi xuống tầng 1 , đưa 2 đứa đi chơi thì thằng to hơn nói :” Anh thật tốt , chưa có người nào tốt với chúng em như vậy , em là Thành , bên kia đó là em trai em tên là Đất , em năm nay 9 tuổi , em của em thua em 2 tuổi ” , Hiếu nghe xong hiếu kì hỏi tiếp :” Cha mẹ các em đâu , sao lại để 2 đứa như thế này ” Thằng Đất nghe vậy giành quyền trả lời :” Cha em mất rồi , mẹ của chúng em thì đang đi lang thang bên chợ , chúng em cũng đi phụ mẹ vài việc lặt vặt mà thôi ” Hiếu nghe xong cũng chả để trong lòng , để cho chúng chơi xong thì lại dẫn anh em đi lên tầng 2 ăn đồ ăn , lúc ăn thì Đất ngạc nhiên nói :” Đồ ăn ngon quá , nhưng vẫn thua mẹ em nấu chút ” Hiếu nghe xong nhíu mày lại , các món này là Duy nấu tuy ở Nhà hàng bị đuổi đi nhưng ông chủ đầu bếp bên kia vẫn dạy nấu ăn cho Duy nên Duy nấu ăn vẫn hơn rất nhiều đầu bếp tại các nhà hàng 3 sao , 4 sao mà nghe 2 đứa nói Hiếu không khỏi tò mò hơn , nếu như mẹ 2 đứa này nấu ăn khéo như vậy tại sao lại không đi làm đầu bếp . Hiếu lắc đầu cho qua , 3h chiều , khi mọi thứ đúng quỹ đạo của nó , Duy cũng biết về anh em Thành Đất nhưng cũng lơ là không để ý cho lắm . Đến khi sắp về , Thành níu tay Hiếu và dẫn thành em quỳ xuống và nói :” Các anh , em chỉ quỳ trời , quỳ đất , quỳ cha mẹ nhưng hôm nay vì hoàn cảnh gia đình em quỳ , em muốn xin các anh vào làm trong nhà hàng , trả tiền bao nhiêu thì trả ” Hiếu nhìn lại Duy , xong Duy gật đầu , Hiếu nói :” anh xin lỗi , các em trở lại đi , con trai đầu đội trời , chân đạp đất không nên vì mấy các chuyện này mà quỳ xuống , còn chuyện xin vào làm thì các em trở về nhà hỏi ý kiến của mẹ các em đã rồi trở lại đây” , Hiếu nói xong cùng Duy bước vào nhà hàng , Thành nhìn bước chân của Hiếu thì đứng dậy và dẫn Đất chạy về 1 hướng . Trong phòng Duy nhìn về 2 đứa trẻ đang chạy , Hiếu thì quay người ngược chúng và nói ” ta tin tưởng mẹ 2 đứa trẻ này lai lịch không tầm thường đâu , chắc hẳn phải là đầu bếp trong nhà hàng 5 sao kìa , nhưng tao không nghĩ ra tại sao bà ta lại không đi làm hoặc là không ai cho vào làm ” . Hiếu nhìn về trần nhà và đi xuống tầng 1 , Duy thấy thế đành thở dài và đi nấu ăn .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!