Bách Khoa Thư Viện - Lưu manh quấy rối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Bách Khoa Thư Viện


Lưu manh quấy rối



Sau bữa ăn đơn giản do Sohye mời, với tư cách chào đón người mới, Triệu Kiệt bắt đầu đi làm.

Cả buổi sáng trôi qua, mỗi lần mệt mỏi nhắm mắt, hắn lại cảm thấy thứ nặng trĩu trong đầu mình.

”haha, Đại ca ta sống tốt đẹp, già trẻ không gạt, cuối cùng cũng có hồi báo ”

Triệu Kiệt vừa tự sướng, vừa nhìn một chút.

– Hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp ‘ tìm việc làm’ , ban thưởng kỹ năng ” bán hàng đa cấp”. mở ra nhiệm vụ chính tuyến. Kiến công lập nghiệp, Có chút tiếng tăm. Kỳ hạn 365 ngày.

Giọng nói lại vang lên.

– Ai trong này, ra nói chuyện chút đi.! Có ai không.!!

Triệu Kiệt có chút quen, liền hét lớn. Nhưng không ai trả lời.. Ngẫm lại, hắn bước vào, kiểm tra chút..

Kỹ năng ‘bán hàng đa cấp’ giúp ký chủ nói chuyện lưu loát rành mạch, hấp dẫn người nghe. Đặc biệt dung hợp một chút mị hoặc. Kỹ năng sơ cấp.

– Nếu là kỹ năng cao cấp, hoàn mỹ đâu này? dùng miệng kiếm cơm không nói chơi.. đến lúc đó lừa gạt mỹ nhân, nằm nhà hưởng phúc.

Đang mơ mộng, giọng Linh cắt ngang:

– Làm gì mà chảy nước miếng ghê thế. Anh ở chỗ nào vậy. Cuối tuần có cuộc tụ họp đồng hương , anh có tham gia không?

Vốn dĩ người Đại Việt nhập cư khá nhiều, lại tha hương cầu thực, phiêu bạt đất khách rất cô đơn nên mọi người thường liên kết trên mạng xã hội để thường xuyên tụ họp, bớt nỗi nhớ quê nhà. Triệu Kiệt vốn chẳng biết gì, nhưng Linh khá lanh lợi. Mới hai tháng nhưng bạn cô ở đây cũng đã có nhiều người, thường xuyên rủ nhau đi chơi.

Nhìn Triệu Kiệt suy nghĩ, Linh bồi thêm:

– Đi đi nhé. Bạn em toàn nữ , đứa nào cũng xinh như em thôi.

Nói rồi, đôi mắt lấp lánh trông mong nhìn Triệu Kiệt.

Hắn nghiêm túc nhìn Linh, nhìn cơ thể đồ sộ của cô tưởng tượng lũ bạn cô, Một bầy khủng long thời tiền sử, đấy là khung cảnh gì, thật đáng sợ..

Lắc đầu đang định từ chối, nhưng nghĩ kỹ, ở quê do hoàn cảnh khó khăn, Triệu Kiệt vốn sống khép kín, không tiếp xúc nhiều người. Giờ xa quê nên thay đổi chút. Đành khó khăn gật đầu. Thấy thế, Linh cười vui vẻ.

Nhờ kỹ năng ” bán hàng đa cấp” và hàn ngữ tiêu chuẩn của Triệu Kiệt, việc buôn bán hôm nay tốt bất ngờ. Một buổi sáng doanh số gấp ba bình thường. Linh rất vui vẻ, nhìn hắn sùng bái.

Trong lúc này, Sohye ghé qua vài lần. Cô khá bất ngờ, nhưng chỉ gật đầu rồi nói chuyện với Linh. Triệu Kiệt ngẫng đầu ưỡn ngực, như thể muốn nói: Cô nàng thấy chưa, nhà có đàn ông nó phải khác.

Lúc này, cửa hàng xuất hiện mấy vị khách không mời.

Ba nam tử to lớn, hung thần ác sát bước vào.

– Là bọn lưu manh.

Sohye khẽ nói.

Hai tên đứng ở cửa, một tên đầu trọc thì vào cửa hàng đi lòng vòng. Khách hàng đang mua vật phẩm đều bị phá rối. Tên này không mua bán chọn lựa, mà chỉ hỏi han làm phiền các loại, còn động tay động chân làm khách hàng chạy mất. Hai tên đứng ngoài cửa thì ngồi chễm chệ, lấy thuốc ra hút, nói chuyện ồn ào.

Linh vội vàng:

– Các anh làm gì vậy, không mua mời ra ngoài.

Đầu trọc cười nhe răng, hàm răng vàng ố.

– Tao đang chọn đồ, làm sao. Đuổi khách à? Con nhóc xấu xí.

Linh vừa vội vừa tức. Sohye lên tiếng:

– Mua gì nhanh lên, bọn tôi có thể giảm giá cho, đừng phá rối nữa.

Đầu trọc quay đầu, hai mắt phát sáng.

– Cô em. Bọn anh cần khá nhiều vật phẩm. Khả năng cao chọn lựa mất cả ngày. Cô em bồi tiếp bọn anh giới thiệu ít đồ cho nhanh nào..

Nói rồi bước tới, định động tay chân..

Linh vội bước tới, ngăn ở giữa. Đầu trọc trong mắt hiện lên một tia chán ghét, vung một cái tát.

Triệu Kiệt lúc này đầu óc đang rối bời. “Làm sao đây, nhìn đều biết hạng người không dễ chọc. Khó khăn lắm mới sang đây được, gây chuyện thì phiền toái. Nhưng Linh và Sohye rất tốt, họ còn giúp mình nữa”…

Nhưng trông thấy Linh bị tát, Triệu Kiệt sôi máu. Cắn răng, hắn chạy đến, thân người cao gầy đối diện tên đầu trọc. Mồ hôi lạnh tuôn ra trên trán….

– Xét thấy nhu cầu mãnh liệt, kích hoạt cho thuê. Ký chủ có thể thuê sách kỹ năng trong kỳ hạn. Trả giá : điểm thông thạo.

Như tiên âm giáng trần, không còn là giọng nói băng lãnh máy móc. Triệu Kiệt vui sướng, vội vàng kiểm tra. Thuê cái gì đây, bí kíp võ công. Đàm phán các loại.. 36 Cách xin tha mạng không phải quỳ…. Đợi chút, điểm thông thạo là cái gì.

Lúc này đầu trọc cầm lấy cổ áo Triệu Kiệt nhấc lên. Linh và Sohye hoảng sợ.

Không kịp nghĩ ngợi, hắn vội vã hô lên!

– Hoàng Phi Hồng vô ảnh cước.

– Đinh. Thuê thành công. bí kíp võ đạo Vô Ảnh cước, kỳ hạn 12 giờ. 500 điểm thông thạo. khấu trừ.

Cả người Triệu Kiệt đột nhiên tràn ngập lực lượng. Cảm giác trôi chảy thành thục, hắn quét ngang một cước. Đầu trọc bay thẳng vào gian hàng, ngã ngất lịm.

Hai tên đồng bọn nghe có động tĩnh, vội chạy vào. Thấy tên đầu trọc nằm im liền hét lớn.

– Đại ca.

Một tên vội vàng hỏi thăm, tên còn lại rút ra con dao sắc lẹm.

Triệu Kiệt không chần chờ, đi lên chính là một cước. Tên kia chỉ thấy có một tia chớp lóe lên, sau đó. Không có sau đó. Ngoan ngoãn cùng đầu trọc nằm im một chỗ..

Tên còn lại hoảng sợ, vội vàng nói:

– Mày .. mày định làm gì???

Sohye cũng thất kinh, tên nhân viên này, đã vậy còn hung hãn quá đi chứ.

– Các anh đi đi. Đừng phá đám , tôi báo cảnh sát đấy.

Tên kia khóc không ra nước mắt. Đại tỷ à, nhìn xem là ai bị đánh đây có được không. Triệu Kiệt cũng giật mình. Báo cảnh. Đừng mà cô nương.!

Cuối cùng, tên kia lôi kéo hai đồng bọn chạy đi… Triệu Kiệt cũng âm thầm lau mồ hôi lạnh..

Còn đang lo nghĩ được mất khi trêu chọn bọn lưu manh, nhưng nhìn vết tay hằn đỏ trên mặt Linh, Triệu Kiệt không còn suy nghĩ nhiều, bọn khốn này trừng phạt thế là còn nhẹ. Hắn tiến lên an ủi Linh. Sohye cũng vậy, nhưng đôi mắt nhìn Triệu Kiệt đã không còn đề phòng xa cách nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN