Xác Chết - Yêu Yêu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


Xác Chết


Yêu Yêu



7 giờ tối, An Bộ kết thúc công việc, cô trở về nhà tắm một cái, nấu một nồi canh – ngoại trừ hoa quả ra, canh bổ khí huyết cũng có thể gia tăng một lượng sinh khí nhất định, bổ sung mấy chục điểm nguyên khí, cô đeo balo trên lưng tinh lực dồi dào bước ra cửa.

Một ngày có 24 giờ thì ít nhất cũng có 20 giờ cảm giác đều ở trong thi thể này, vì vậy việc hoạt động vui chơi là không thể thiếu được. Hôm nay cô đã dùng cả ngày để làm việc nên buổi tối cô quyết định đi tới quán bar thư giãn một chút.

Quán bar Bành Phái nằm trên một con đường sầm uất ở giữa trung tâm thành phố, không kể tới quy mô rộng lớn bên cạnh đó thiết kế cũng vô cùng đặc sắc. Một năm trước lúc An Bộ mới bước chân tới thành phố này, nơi đầu tiên cô ghé thăm chính là quán bar Bành Phái, cô cùng với ông chủ quán bar này cũng có mối quan hệ không tệ.

– C.M.N, Bộ Bộ ngươi lại thay đổi tạo hình rồi à?

Một thanh niên tóc nhuộm màu xanh lam đi từ trong phòng nghỉ của nhân viên bước ra trước mặt An Bộ mặt đầy hoảng hốt hô lên.

Bên phải hắn ta là một thanh niên tóc dài cười cười tiếp lời:

– Mỗi lần nhìn thấy dáng vẻ mới của Bộ Bộ, đều khiến tôi cảm thấy khiếu thẩm mỹ của mình thật chẳng đủ dùng.

Ba người còn lại cũng đều tỏ ra đồng ý, tất cả đểu dở khóc dở cười nhìn An Bộ.

Lúc này phía bên trong An Bộ mặc một chiếc áo thun trắng bên ngoài là một áo khoác đen, bên dưới mặc một chiếc quần cao bồi kết hợp cùng với một chiếc thắt lưng nạm ngọc, ngực nở, eo thon, chân dài dáng vẻ vô cùng gợi cảm nhưng cũng tràn đầy khí chất.

Nhưng đây vẫn chưa phải là trọng tâm, trọng điểm phải kể tới chính là gương mặt, hôm nay cô trang điểm mắt tông màu tím đậm, son môi hồng cam, phía mắt bên phải còn vẽ một đóa hồng màu xanh điểm tô là mấy cái dây leo màu vàng đan xen cùng lá cây quấn quanh che lấp nửa khuôn mặt. Màu sắc phối hợp cực kỳ chói mắt, toát ra một loại quỷ dị. Nếu là nửa đêm khuya vắng bất thình lình nhìn thấy gương mặt như vậy chắc chắn sẽ bị dọa tè cả ra quần.

Trên thực tế, không phải là An Bộ cố tình trang điểm theo phong cách quỷ dị như vậy. Mà bởi vì thị giác của cô hơi khác người thường, về căn bản là cô không phân biệt được màu sắc. Trong mắt cô chỉ có hai màu trắng đen đối lập, mọi người xung quanh trong mắt cô đều là một màu xám xịt, ngoại trừ người da đen.

Đứng ở trước mặt An Bộ là năm người, họ đều là thành viên của ban nhạc Bành Phái, mỗi tuần đều chỉ diễn ba đêm, An Bộ ngẫu nhiên sẽ cùng bọn họ lên sân khấu biểu diễn, bất quá cô không phải người hát chính, cũng không phải tay chơi ghi-ta hay đánh đàn organ mà cô là một tay trống Jazz.

Tay trống nữ tương đối hiếm, bởi vì đối với bộ môn trống này yêu cầu rất cao về thể lực, lực tay của phụ nữ trời sinh đã không bằng đàn ông. Nếu chỉ biểu diễn trong một thời gian ngắn thì không thành vấn đề nhưng biểu diễn liên tục hai ba tiếng đồng hồ thì thật sự cũng mất khá nhiều sức lực.

Sức lực của An Bộ được quyết định bởi sinh khí cao hay thấp, càng kịch liệt vận động lại càng giúp cho sức lực phát huy tốt hơn. Chỉ cần đúng lúc bổ sung dinh dưỡng đảm bảo cơ thể không rơi vào trạng thái cạn kiệt sinh khí thì cô có thể liên tục hoạt động cả thế kỷ.

– Được rồi, đừng ồn ào nữa, chuẩn bị lên sân khấu thôi.

Giọng ca chính Varus nói một câu lôi kéo mấy người đi về phía sân khấu.

10 giờ tối mới chính là lúc bắt đầu cho các hoạt động về đêm. An Bộ đi theo các thành viên ban nhạc lên sân khấu, khuôn mặt được vẽ theo phong cách Gothic dưới ánh đèn rực rỡ của sân khấu càng trở nên quỷ dị. Tuy rằng vị trí của cô khá khuất nhưng trên mặt lấp lánh phấn màu vẫn trở nên hấp dẫn ánh mắt của mọi người, đánh sâu vào gu thẩm mỹ của phần lớn mọi người.

Bất quả, ở nơi ngợp trong vàng son như thế này, trong hoàn cảnh quần ma loạn vũ (1) này, bất cứ ai không phải tín đồ thực sự sẽ không có cảm giác kỳ quái cùng lắm thì cũng chỉ là một loại hữu danh vô thực (2) huống chi còn có một bộ phận có gu thẩm mỹ dị thường không giống ai.

(1) Quần ma loạn vũ: ý chỉ hoàn cảnh hỗn loạn

(2) Hữu danh vô thực: ý nói chỉ có danh tiếng bề ngoài chứ thực ra là không có gì

Giọng ca chính Varus thuần thục cùng mọi người chào hỏi, dùng sự khéo léo và ngôn ngữ khôi hài khuấy động bầu không khí, sau đó đưa tay ra tín hiệu ở một góc sau tiếng hô bắt đầu chính là lúc ban nhạc bắt đầu biểu diễn.

An Bộ đứng ở trước dàn trống Jazz, phối hợp với tiết tấu âm nhạc, hai cánh tay thay nhau múa, gương mặt vô cùng sảng khoái, toàn thân tràn đầy sinh lực, mỗi một nhịp đều rất chuẩn xác không hề chệch nhịp nào, động tác nhịp nhàng uyển chuyển vô cùng đẹp mắt.

Lúc đầu mọi người đều bị thu hút bởi khuôn mặt của cô nhưng giờ phút này tất cả đều bị nhịp trống kích thích vô ý thức mà đung đưa theo nhịp phách.

Gần tới khúc cuối, giọng ca chính bỗng ngừng tiếng hát, nhạc nền cũng đồng thời ngừng lại, chỉ còn lại tiếng trống dồn dập liên tiếp phát ra như cuồng phong vũ bão, hai cánh tay mảnh khảnh nhưng kỹ năng biểu diễn lại vô cùng cao siêu. Trong nháy mắt toàn bộ sân khấu như sắp nổ tung. An Bộ cũng thu hoạch được không ít sinh khí giá trị.

– Aaaaaa….

Từng đợt tiếng hét phấn khích vang lên, không khí lại một lần nữa lại sôi trào.

– Aaaaaaaaaaa Varus, ta yêu ngươi! Yêu Yêu đẹp quá đi mất!

– Yêu Yêu, chơi tiếp một bài nữa đi!

Yêu Yêu chính là nghệ danh của An Bộ ở trong ban nhạc. Tuy rằng số lần cô biểu diễn không nhiều nhưng gương mặt yêu mị cùng kỹ năng biểu diễn vô cùng điêu luyện vẫn khiến cho khán giả ấn tượng sâu sắc

Sau khi bài hát kết thúc, An Bộ bước xuống khỏi sân khấu trả lại vị trí cho tay chơi trống của ban nhạc. Bài hát thứ hai đã cũng sắp bắt đầu nhưng mọi người vẫn cảm thấy dường như thiếu một cái gì đó, cảm giác không được nhiệt huyết sôi trào như lúc trước.

– Bộ Bộ, đây là cocktail đặc biệt mang tên Lụa hồng ta đặc chế riêng cho cô đấy.

Ông chủ quán bar – Hoa Áo đẩy một ly cocktail tới trước mặt An Bộ

– Cảm ơn!

An Bộ vẫn giữ nguyên vẻ mặt yêu mị, nhấc ly cocktail lên thưởng thức. Cô chỉ có thể uống loại đồ uống từ 18 độ trở xuống hơn nữa cũng không được uống quá nhiều nếu không sinh khí sẽ bị giảm tới mức cực hạn. Thực tế thì bất kỳ đồ uống nào đối với cô cũng giống như nước lọc cả thôi không hề có mùi có vị gì. Chẳng qua cô uống cũng giống như là một thú vui mà thôi.

– Bộ Bộ, cô thực sự không nghĩ tới việc sẽ gia nhập vào ban nhạc sao?

Hoa Áo cười nói tiếp.

– Với kỹ thuật của cô nếu gia nhập ban nhạc chắc chắn sẽ nổi tiếng trong tương lai.

An Bộ ngồi nghiêng dựa người vào thành quầy bar, ngón tay chậm rãi vuốt ve dọc thân ly cocktail lười biếng nói:

– Nếu như tôi không nghĩ tới việc nổi tiếng thì sao?

Gia nhập vào thế giới showbiz cũng chính là một cách gia tăng sinh khí nhanh chóng, không cần nói thì ai cũng hiểu sinh khí của thế giới showbiz đương nhiên cao hơn bình thường. Nhưng An Bộ lại tuyệt đối không thể trở thành minh tinh hay nói chính xác hơn là cô không thể trở thành bất kỳ nhân vật nào mà yêu cầu phải lộ mặt trước công chúng. Cô sẽ không già đi, thử nói xem một người bình thường cố gắng lắm thì cũng chỉ có thể gìn giữ nhan sắc trẻ trung nhiều nhất là 10 năm, nhưng 20 năm 30 năm mà không thay đổi hay già đi thì chắc chắn sẽ khiến mọi người hoài nghi.

Vì vậy để tránh những phiền toái không cần thiết đó An Bộ chỉ có thể nhịn xuống từ bỏ ước vọng minh tinh, khiêm tốn tích cóp sinh khí.

– Ai za vậy thì quả thực đáng tiếc.

Hoa Áo nửa đùa nửa thật cảm thán một câu.

Trong lúc hai người đang nói chuyện thì phía bên ngoài quán bar một đám người mặc quần áo cảnh sát hùng hổ xông vào, người dẫn đầu rút từ trong người tấm thẻ chứng nhận ngành, miệng hô to:

– Cảnh sát muốn kiểm tra đột xuất, đề nghị mọi người giữ nguyên vị trí và hợp tác trong công tác kiểm tra.

Quán bar là nơi hỗn độn, người tốt kẻ xấu lẫn lộn, thường xuyên xuất hiện những kẻ mua bán trao đổi chất cấm cho nên cảnh sát rất thường xuyên lui tới kiểm tra bất chợt.

Đối với việc bị kiểm tra An Bộ cũng không có ý kiến gì, điều kiện tiên quyết là cô không có ở đây.

Hoa Áo thấy vẻ mặt rối rắm của An Bộ nhịn không được nhỏ giọng hỏi:

– Không lẽ cô…?

– Không có, chẳng qua là tôi không muốn bị kiểm tra.

Kiểm tra ra độc tính nào đó trong cơ thể thì vẫn được coi như là bình thường, nhưng độc gì cũng không kiểm tra ra được thì lại không bình thường chút nào.

Hoa Áo cũng không hỏi thêm gì, chỉ tay về phía sau quầy bar nói:

– Bên kia có cửa thoát hiểm, nhân lúc tình thế hỗn loạn cô nhanh đi đi.

– Cảm ơn!

An Bộ bỗng nhiên kéo cổ áo Hoa Áo hôn nhẹ lên mặt hắn một cái sau đó nhanh chóng đi về phía sau quầy bar nhắm hướng cửa thoát hiểm mà đi ra.

– Gia hỏa này, sao lại tùy tiện trêu chọc người ta như vậy chứ?

Hoa Áo nhỏ giọng thầm mắng một câu nhưng trong mắt thì không giấu nổi ý cười. Nếu như hắn trẻ hơn 10 tuổi thì nhất định sẽ không bỏ qua cho cô nàng yêu mị này như vậy.

Quán bar Bành Phái có hai cửa thoát hiểm, một cái là lối thoát hiểm mà tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, một cái là lối đi bí mật phía sau quầy bar. An Bộ chính là đi ra bằng lối cửa bí mật không có cánh sát đứng chặn.

Sau khi rời khỏi quán bar cũng chỉ mới hơn 11 giờ tối, đối với An Bộ thì ít nhất cũng còn 4 tiếng đồng hồ hoạt động.

Cô bước đi chầm chậm trên đường phố đang nghĩ hay là trở về nhà chạy bộ một chút.

Đúng lúc ấy điện thoại trong túi đột nhiên đổ chuông, người gọi tới là Tân Nghiên.

Thật kỳ lạ, không phải là cô ấy nói hôm nay sẽ đi gặp bạn trai sao? Lúc này nếu không ở nhà thì cũng là ở khách sạn cùng bạn trai ôm ấp ân ái chứ, gọi điện cho cô làm gì?

An Bộ bấm nhận cuộc gọi, vừa alo một tiếng liền nghe thấy ở đầu bên kia một giọng nói xa lạ:

– Xin chào! Tôi là Nguyên Nguyên chủ cửa hàng tiện lợi, chủ nhân của di động này uống say và đang ngủ ở của tiệm của tôi, không biết liệu cô có thể tới đây đưa cô ta về được hay không?

– Cửa hàng tiện lợi sao?

An Bộ cho rằng mình nghe nhầm, bất giác hỏi lại.

– Cô ấy uống rượu ở của hàng của anh? Lại còn uống say nữa sao?

– Đúng vậy!

Chủ cửa hàng tiện lợi nói, giọng có chút ủy khuất.

– Hi vọng cô mau mau tới đây đưa cô ấy về.

– Được! Làm phiền anh gửi lại địa chỉ cho tôi.

Mười lăm phút sau An Bộ đã có mặt ở cửa hàng tiện lợi của Nguyên Nguyên, cô liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tân Nghiên bộ dạng say khướt, thân hình nghiêng ngả nằm bò trên bàn, hai tay ôm chân ghế khó lóc thê thảm. Xung quanh cô vỏ chai rượu nằm lăn lóc, trên mặt đất còn có một bãi nôn, mới tiến lại gần đã thấy sộc lên toàn mùi rượu cay nồng.

Cách đó không xa một người trung niên tướng mạo thật thà cười khổ chỉ dám đứng từ xa nhìn, thấy An Bộ đi tới tâm tình chưa kịp thả lỏng thì lại càng khẩn trương hơn. Nguyên nhân rất đơn giản, An Bộ chưa có thời gian tẩy trang, gương mặt trang điểm kỳ dị khác thường vừa nhìn một cái đã biết chắc chắn không phải là con gái nhà lành, hay nói cách khác chính là gái hư.

– Cô…cô chính là người vừa rồi cùng tôi nói chuyện điện thoại sao?

Chủ cửa hàng tiện lợi khó hiểu lắp bắp hỏi lại.

– Đúng vậy.

An Bộ thấy thần sắc quỷ dị của chủ cửa hàng tiện lợi, liền thông cảm cho hắn. Chủ cửa hàng tiện lợi tốt bụng này chính là bị con ma men gây rối khiến cho khách hàng của anh ta bị dọa chạy hết không dám vào cửa hàng, nếu là cô thì chắc chắn cũng sẽ không vui vẻ gì. Nhưng cô không hề hay biết rằng chủ cửa hàng tiện lợi ấy là bị gương mặt trang điểm quỷ dị của cô dọa.

– Thật xin lỗi, đã làm phiền anh.

An Bộ vừa đỡ Tân Nghiên dậy vừa hướng phía chủ cửa hàng bày tỏ sự áy náy. Tân Nghiên cũng thực đúng là may mắn, vậy mà ở cửa hàng tiện lợi mua rượu rồi uống say mèm. Người ta không báo cảnh sát bắt đi là quá may mắn cho cô ấy rồi.

– Không có gì, cô tới đưa cô ấy về là tốt rồi.

Chủ cửa hàng tiện lợi thật sự là người tốt, anh ta bỗng thành tâm khuyên nhủ.

– Cô gái này còn nhỏ tuổi chắc là có chuyện buồn phiền nghĩ ngợi lung tung.

– Anh nói rất phải, ngày mai tôi sẽ nói chuyện cùng cô ấy.

An Bộ dừng một chút rút trong túi ra một chút tiền nói:

– Đây coi như là chút bồi thường nho nhỏ, hy vọng không khiến anh bị tổn thất quá nhiều.

– Không cần! Không cần đâu, hai người mau đi thôi, về sớm nghỉ ngơi một chút.

Chú của hàng tiện lợi vội vàng xua tay.

An Bộ cũng không nói nhiều lời, đặt tiền xuống bàn, đỡ Tân Nghiên đi ra khỏi của hàng tiện lợi.

————-

Dịch: Lyly Yong

Biên tập: BảoNhi

Team: Thỏ thích ăn thịt

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại .com ngày 04/12/2018

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN