Xác Chết - Nhân viên phục vụ An Bộ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Xác Chết


Nhân viên phục vụ An Bộ



Chương 2.

Mới qua 8 giờ sáng một lúc, giá trị sinh khí của An Bộ bỗng nhiên tăng thêm 75 điểm, không cần đoán cũng biết, tên đàn ông say rượu kia đã thành công tránh được một kiếp.

Tâm tình An Bộ thoải mái, vừa nghe nhạc, vừa dùng dao tỉa rau quả thành hoa, tỉa xong liền để trên mặt bàn, chụp vài tấm lưu trữ, sau đó không chút thương tiếc mà ném chúng vào máy ép sinh tố.

Hiện tại thân phận của An Bộ còn có một công việc nữa là mỗi ngày gửi một ít ảnh chụp đồ làm thủ công, chủ yếu là tỉa rau quả, thỉnh thoảng còn có làm đồ gốm, dệt vải, bện, tết các loại. Đây đều là tay nghề cô tích lũy, học tập suốt mấy năm nay, vì mấy cái này giúp ích rất nhiều cho việc rèn luyện độ linh hoạt của ngón tay và sự sáng tạo tư duy.

USB của cô có rất nhiều ảnh chụp cùng loại, từ mới học làm xấu vô cùng, tới về sau càng cẩn thận tinh mĩ. Thời gian cô bỏ ra so với người bình thường dài gấp mấy lần, hơn nữa mỗi lần làm ngón tay bị thương, chảy máu, giá trị tử khí của cô đều sẽ tăng 1-5 điểm. Nhưng sau khi học xong, cô chỉ cần đem các sản phẩm cô làm được cho tất cả mọi người chiêm ngưỡng, là có thể góp nhặt được nhân khí, đề cao sinh khí.

Trước mắt, An Bộ tự tổng kết được vài loại phương pháp gia tăng giá trị sinh khí, loại thứ nhất cũng là đơn giản nhất, sống ở chỗ có nhiều nhân khí, không cần làm gì cả, mỗi ngày đều có thể tăng 1-20 điểm giá trị sinh khí; loại thứ hai là ăn uống lành mạnh; loại thứ ba là vận động phù hợp; loại thứ tư là tham gia vào sự nghiệp có liên kết với nhiều nhân khí; loại thứ năm là giúp người sắp chết tránh được tử kiếp; loại thứ sáu là cứu tế, hoặc từ thiện.

Ba loại đầu tiên thuộc về nhiệm vụ hàng ngày, giá trị sinh khí mà cô đạt được rất ít, chỉ có thể đảm bảo việc cân bằng, dù sao thì đói khát, lười biếng, trúng độc, rời xa chỗ đông người, đều sẽ khiến giá trị sinh khí bị giảm đi. Ba loại sau thì có thể thêm được rất nhiều điểm, nhưng thực hiện thao tác rất khó, còn cần thêm cả kỳ ngộ.

Đang suy nghĩ, bỗng di động đặt trên sô pha vang lên, An Bộ đem ly nước ép rau quả một ngụm uống cạn, sau đó tiếp điện thoại:

– Alo, xin chào.

– Bộ Bộ, giang hồ cứu cấp!

Một giọng nữ dễ nghe từ bên kia truyền đến, lộ ra vài phần đáng thương. Cô gái này là bạn mà An Bộ mới kết giao một năm trước, tên là Tân Nghiên, tính cách rộng rãi, không có tâm cơ.

– Chuyện gì?

An Bộ vừa dọn dẹp bàn, vừa hỏi.

– Hôm nay có thể hay không thay ca giúp mình? Bạn trai mình hôm nay về nước, mình muốn đi đón anh ấy.

– Không thành vấn đề, mấy giờ? Đã nói với ông chủ của cậu rồi sao?

– Mình lát nữa sẽ nói với ông chủ, cậu chỉ cần đến trước 11 giờ là được.

Tân Nghiên hưng phấn nói.

– Cảm ơn cậu, Bộ Bộ, mình liền biết cậu tốt nhất!

– Đương nhiên, mình là bạn thân quốc dân mà.

An Bộ chỉ đang nói đúng sự thật thôi.

– Ha ha ha, đúng vậy. Vậy làm phiền cậu rồi, Bộ Bộ, khi nào về mình sẽ mời cậu một bữa thật lớn ~~

Cúp điện thoại, An Bộ nhìn giờ trên di động, 10 giờ 05 phút, lúc này chuẩn bị đi là vừa.

Hiện tại Tân Nghiên đang làm phục vụ ở một nhà hàng tên ‘Kris’, nhà hàng này chỉ cách tiểu khu An Bộ đang sống bảy tám trăm mét, đi bộ vài phút liền đến.

Đây không phải là lần đầu tiên An Bộ làm thay ca cho Tân Nghiên, nên cũng có quen biết với ông chủ của cửa hàng, sau khi chào hỏi, liền trực tiếp đi vào phòng nhân viên, thay đồng phục phục vụ, chuẩn bị làm việc.

– Bán tháo tất cả! Đúng vậy, ngay lập tức bán tháo hết cho tôi. Còn có, làm một bản đánh giá thị trường ngắn cho tôi…

Một người đàn ông đi vào nhà ăn, mặt không đổi sắc trả lời điện thoại, đi đến một chiếc bàn phía góc ngồi xuống. Anh ta cao gần 1m9, tóc nâu hơi lộn xộn, mắt lam lộ ra tia sáng người sống chớ gần, hai chân thon dài, bước chân sải rộng, chỗ anh đi qua, đều để lại một luồng sóng nhiệt, độ ấm bốn phía đều lên cao mấy độ, cùng ngoại hình xuất chúng, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

Sau khi ngồi xuống, anh cúp điện thoại, đặt laptop lên bàn, mở màn hình, mười ngón tay thon dài lướt nhanh trên bàn phím.

– Thưa anh, không biết anh muốn dùng gì?

An Bộ đi tới, lễ phép hỏi.

Người đàn ông cũng không ngẩng đầu:

– Ba phần bò bít tết.

– Được, xin anh chờ một lát.

An Bộ xoay người rời đi.

Cô vừa đi được bốn, năm mét, người đàn ông kia bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn bóng lưng của cô với ánh mắt kỳ quái, tràn ngập nghi hoặc.

An Bộ đưa danh sách đồ ăn lên hệ thống chọn món, sau đó lại tiếp tục phục vụ người khách khác. Chờ đến lúc đồ ăn được làm xong, hệ thống chọn món sẽ nhắc nhở cô đi chuyển món cho khách, đến lúc thanh toán, dựa vào số lượng khách hàng cô phục vụ cùng mức độ hài lòng, tiền thưởng và tiền boa sẽ được chuyển cho cô.

Lúc này, hệ thống chọn món vang lên tiếng ‘tích tích’ nhắc nhở, An Bộ đang chuẩn bị đưa đồ ăn cho khách hàng đang ngồi ở góc gần cửa sổ kia, một nữ phục vụ có diện mạo thanh tú đi đến, tha thiết nói:

– An Bộ, có thể nhường khách hàng ở bàn số 9 cho tôi được không? Tôi với cô đổi đơn.

– Được, cô đi đi.

An Bộ không chút do dự mà đổi đơn với cô ta. Khách hàng của cô ta là người ngồ bàn số 18, là một người đàn ông béo và phúc hậu, mà người ngồi bàn số 9 kia, chính là một người đàn ông đẹp trai ngời ngời.

An Bộ luôn có thói quen nhớ kỹ từng người mình đã gặp, không cần quá chú ý, cũng có thể nhớ được chỗ ngồi của từng người, số lượng và đặc điểm nhận dạng từng người. Vị khách ngồi ở bàn số 9 kia để lại ấn tượng sâu nhất cho cô, không phải bởi vì ngoại hình, mà là sinh khí phát ra trên người anh ta rất mạnh mẽ.

– Cảm ơn.

Cô gái phục vụ kia liền vui mừng ôm lấy An Bộ, sau đó sửa sang lại quần áo, bưng đồ ăn, uyển chuyển đi đến bàn ăn số 9.

Cô gái kia tên là Chi Ni Á, là một người đi theo chủ nghĩa độc thân, không yêu thích kết hôn, tư tưởng cực kỳ cởi mở, thường xuyên đi nhà hàng hay quán bar để tìm kiếm đối tượng cho tình một đêm.

An Bộ cũng không phản đối gì cái này, dù sao, mỗi người đều có một cách sống riêng.

– Thưa anh, đây là 3 suất bò bít tết của anh ạ.

Chi Ni Á ưu nhã đặt đồ ăn lên mặt bàn, thân thể hơi nghiêng về phía trước, rãnh ngực ẩn hiện dưới cổ áo sơmi rộng mở.

Tất cả sự chú ý của Giản Ninh Huyên đều đặt trên máy tính xách tay đặt trên bàn, hoàn toàn không biết một vưu vật đang phóng điện bên cạnh.

*vưu vật: người ưu tú, vật quý lạ (thường chỉ gái đẹp tuyệt sắc)[/BOOK]

Hai gò má Chi Ni Á đỏ ửng, trống ngực đánh liên hồi, cơ thể cũng nóng lên, ánh mắt hừng hực quét khắp người đàn ông trước mắt từ cao đến thấp, càng nhìn càng hài lòng.

Thấy người đàn ông kia không có chút phản ứng nào, Chi Ni Á liền mượn cơ hội chắt nước, cố ý đổ nước vào bàn phím laptop của anh ta.

– Ai nha!

Cô ta che ngực, mặt mũi tràn ngập kinh hoảng nhìn người đàn ông:

– Thật sự xin lỗi, thưa anh!

“Ba” một tiếng, Giản Ninh Huyên lập tức đóng laptop lại, ánh mắt sắc bén quét về phía cô ta.

Sắc mặt Chi Ni Á cứng đờ, không biết có phải do điều hoà bị hỏng, hay là do quá khẩn trương, cô ta lại luôn cảm thấy nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng cao, trên trán lấm tấm mồ hôi.

– Tôi thành thật xin lỗi anh lần nữa, mong anh tha lỗi.

Chi Ni Á cung kính cúi người, vẫn chưa hề từ bỏ ý định quyến rũ người trước mặt, mà lại không hề hay biết nét mặt của bản thân đã hơi mất tự nhiên:

– Nếu như anh có bất cứ tổn hại nào, tôi xin nguyện ý bồi thường, đây là số điện thoại của tôi, anh có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào.

Nói xong, Chi Ni Á liền rút ra tấm thẻ đã được chuẩn bị sẵn đặt ở trên bàn, khẽ đẩy về phía người đàn ông.

Giản Ninh Huyên lại làm như không thấy, lấy thẻ tín dụng, nhanh chóng quẹt một đường qua máy trả tiền, liền đứng dậy, cầm laptop đi ra khỏi nhà hàng, đồng thời cũng quyết định sẽ không bao giờ quay trở lại nhà hàng này nữa.

Chi Ni Á lập tức ngốc tại chỗ, sững sờ nhìn bóng lưng người đàn ông, sắc mặt lúc trắng lúc đỏ.

Mà lúc chuẩn bị đi ra khỏi nhà hàng, Giản Ninh Huyên liền vừa vặn gặp thoáng qua An Bộ, anh chỉ cảm thấy một luồng khí mát lạnh thổi lướt qua từ bên cạnh. Bước chân liền dừng lại, anh quay đầu nhìn về phía An Bộ.

Bóng lưng rất quen thuộc, chính là người phục vụ ban đầu mà anh gặp lúc gọi món.

Ngay lúc Giản Ninh Huyên đang muốn gọi đối phương lại, bỗng nhiên điện thoại di động nằm trong túi vang lên. Anh nghe điện thoại một hồi, nhíu mày, chớp mắt liền không còn quan tâm đến người phục vụ kia nữa, quay người rời khỏi nhà hàng.

Đi vào bãi đỗ xe, Giản Ninh Huyên gỡ con chip trên ổ cứng của laptop xuống, sau đó liền không do dự mà ném laptop vào thùng rác. Loại máy này được làm theo yêu cầu với giá hơn ba mươi vạn, chống nước, chống sốc, cấu hình cao cấp, nhưng chỉ vì dính mấy giọt nước, lại bị vứt đi như vậy…

Lúc này trong nhà ăn, An Bộ thấy đồ ăn trên bàn số 9 vẫn còn nguyên, liền thấy khó hiểu, hỏi:

– Sao thế?

Chi Ni Á cắn cắn môi, vừa thu dọn bàn ăn, vừa căm giận nói:

– Tên đàn ông kia keo kiệt muốn chết, chỉ là tôi không cẩn thận đổ nước lên laptop của anh ta mà thôi, anh ta liền trực tiếp tính tiền bỏ đi. Laptop của anh ta nhìn qua liền biết là hàng cao cấp, chắc chắn sẽ chống nước, tôi đã thành thật xin lỗi, vậy mà một chút mặt mũi anh ta cũng không chịu cho.

An Bộ chỉ cười cười không nói lời nào. Cô có thể nói gì đây? Tiếc cho cô ta vì đã bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, hay là cổ vũ cô ta tiếp tục cố gắng, một lần nữa tìm kiếm con mồi, hay là chúc mừng người khách kia đã thoát được một kiếp?

– Đàn ông đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài.

Chi Ni Á vẫn còn đang xả bực tức trong lòng:

– Là đàn ông mà lạnh lùng với phụ nữ như vậy, tôi đoán nếu không phải nhân phẩm của anh ta có vấn đề, thì chính là gay…

An Bộ không nghe tiếp nữa, quay người chào hỏi khách hàng khác.

Khi đi vào đưa món ăn ở bàn gần cửa sổ, An Bộ nhìn thấy một người phục vụ đang khoa chân múa tay nói gì đó với một người phục vụ khác.

– Chị Vương, làm ơn, đổi đơn với tôi đi được không?

Người phục vụ tóc ngắn chắp tay trước ngực, cầu xin nói:

– Có 2 người nước Y ở bàn số 24, nghe nói chị biết nói tiếng Y, chị có thể đi phục vụ hai người kia được hay không?

Người phục vụ được gọi là “chị Vương” khổ sở nói:

– Mặc dù tôi có thể nói tiếng Y, nhưng cũng không thông thạo, chỉ sợ không thể giúp cô một tay rồi.

Vốn dĩ nhà hàng cũng có nhân viên chủ quản có thể phiên dịch, chỉ là hôm nay lại không ở đây, hơn nữa, khách nước ngoài cũng tương đối ít, cho dù có, phần nhiều cũng là người nước E, nhân viên phục vụ ít nhiều cũng sẽ biết nói tiếng E, nhưng tiếng Y lại hiếm thấy.

Người phục vụ tóc ngắn vội la lên:

– Không thông thạo cũng không sao, chỉ cần hiểu được mấy từ thường dùng trong nhà hàng là được rồi.

– Thật xin lỗi.

Chị Vương lại từ chối lần nữa:

– Tôi không giúp được cô đâu.

Chi Ni Á vừa lúc đi đến, châm chọc nói:

– Bình thường nhìn chị ba hoa chích choè, thổi phồng trình độ ngoại ngữ của bản thân lên tận trời xanh, kết quả giờ nước đến chân liền sợ.

Chị Vương hừ lạnh một tiếng, không nhiều lời, cũng chẳng thèm quan tâm lời cô ta nói.

Chi Ni Á khinh thường liếc chị ta một cái, sau đó đến gần người phục vụ tóc ngắn, ôn nhu hỏi:

– Hai người nước Y kia có đẹp trai không? Nếu như đẹp trai, chị đây sẽ giúp em.

Người phục vụ tóc ngắn nhỏ giọng hỏi:

– Chị sẽ nói tiếng Y sao? Bọn họ không biết nói tiếng quốc ngữ và tiếng E, hơn nữa còn rất nhiều vấn đề…

– Em cứ việc nói thẳng, có đẹp trai hay không?

– Không… đẹp trai lắm.

Chi Ni Á “cắt” một tiếng, liền phất tay nghênh ngang bỏ đi.

Người phục vụ tóc ngắn: (Q_Q) Có thể hay không còn chút tình đồng nghiệp…

– Tiểu Cửu.

An Bộ đi tới.

– Chị đổi với em được không.

Tiểu Cửu nước mắt đầm đìa nhìn An Bộ, ánh mắt giống như đang nhìn chúa cứu thế.

An Bộ cười híp mắt, đưa tay sờ đầu cô, đổi bàn phục vụ sang số 24.

Tiểu Cửu không yên tâm, còn âm thầm chú ý tình hình giao tiếp giữa An Bộ và khách hàng người nước Y, nếu có gì không đúng, cô chắc chắn sẽ không để An Bộ một mình gánh chịu. Nhưng sau năm phút, Tiểu Cửu kinh dị phát hiện, An Bộ nói tiếng Y cực kỳ lưu loát, hơn nữa, tài ăn nói cũng cực kỳ tốt, nhìn khuôn mặt vui vẻ của khách hàng cũng đủ để hiểu rõ mọi việc.

Chờ tới khi An Bộ cầm một đơn đặt món ăn 3W đi ra, Tiểu Cửu đã sùng bái cô đến mức mê muội không biết trời đất gì nữa!

————-

Dịch: Kei Trần

Biên tập: BảoNhi

Team: Thỏ thích ăn thịt

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại .com ngày 02/12/2018

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN