Phượng Hoàng Lửa - Chương 3: Thay tên đổi họ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Phượng Hoàng Lửa


Chương 3: Thay tên đổi họ


QUYỂN 1: NGƯỜI KHỔNG LỒ XANH
Chương 3: Thay tên đổi họ
Một ông lão già lụ khụ bước ra nhìn thấy Sở Viên, đôi mắt ông ngạc nhiên đến cực độ.

– Lâm Thiên, lâu qua không gắp, ông khỏe chứ

Sở Viên cất tiếng nói khiến cho sự ngạc nhiên và dòng suy nghĩ của Lâm Thiên đứt quảng. Hắn là kẻ mà cả thế giới phép thuật gọi là Lâm lão đại. Thật sự hắn không nổi tiếng đến vậy, nhưng nhà nào cũng biết hắn là kẻ thù không đội trời chung của Lâm Thiên. Cả hai phải nhờ đến bộ phép thuật để có thể giảng hòa ở mọi cuộc nói chuyện, có lúc Lâm Thiên còn tuyên bố cho tất cả mọi người cả cuộc đời này, nếu thấy bất cứ con cháu nào của Sở Gia cũng sẽ đập cho hắn tan xương nát thịt. Nhưng không ai biết được, 10 năm trước, hắn đã được Sở Viên cứu sống tron một trận chiến chống lại tên đại ác ma Vango. Từ ấy, cả hai đã trở thành bạn thân, Lâm Thiên còn hứa dù còn một chút hơi tàn cũng sẽ giúp đỡ Sở Viên không ngần ngại. Đó là lời hứa riêng của đôi bạn già. Để Sở Linh qua đây là quyết định táo bạo, đủ an toàn để bọn chúng không thể phát hiện Sở Linh là con của Sở Gia. Ai lại có thể biết được, đứa con duy nhất của gia đình Sở Gia lại còn sống, đứa con đó lại đưa đến cho kẻ thù không đội trời chung của Sở Gia. Sau khi nghe kể lại câu chuyện về câu chuyện diệt tộc, đôi mắt của Lâm Thiên rưng rưng, chẵng lẽ số phận của cả một đại gia tộc đứng đầu thế giới phù thủy lại chịu một số phận bi thương vậy sao. Ông cầm Sở Linh trên tay, miệng đã trở nên khàn đồm không nói nổi

– Từ nay tôi sẽ gọi nó là Lâm Ngọc. Đến 18 tuổi, tôi sẽ nói cho nó biệt về câu chuyện của đại gia tộc họ Sở. Xin ông cứ yên tâm

Đôi mắt của Sở Viên long lanh đến lạ thường, trong mắt ông xuất hiện một tia ấm áp, rồi thở dài biến mất. Không ai biết đêm đó chuyện gì mà đại gia tộc họ Sở liền biến mất không một tâm hơi. Từ một gia đình mạnh nhất thế giới phép thuật lại bốc hơi không một tiếng động gì. Đó cũng đã trở thành một đề tài tranh luận của mọi người từ những con phố đến các trường học. Nhưng nó nhanh chóng cũng bị biến mất theo bởi vì sự can thiệp của Bộ Nghệ Thuật. Nhắc đến gia đình họ Sở cũng xem là sự cấm kị và sẽ bị phát bất cứ lúc nào. Cứ thế mọi chuyện êm đềm trải qua cho đến 8 năm sau.

– Lâm Ngọc, xuống ăn cơm

Tiếng một người phụ nữ trung niên hô lớn khiến cho Lâm Ngọc đang ngủ cũng bật dậy. Cô bé vươn mình đón lấy những tia sáng từ mặt trời, rồi vội vàng bước xuống giường, chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh. Trên bàn ăn lúc này là những món ăn thịnh soạn. Từ khi có đứa bé này gia đình cô vui hẵn lên. Con của Lâm Thiên đã cưới Linh Lung nhưng rất lâu sau đó không thể có con. Nhưng nhờ vào đêm định mệnh đó, gia đình cô lại có một đứa con. Hàng xóm xung quanh ai ai cũng đến chúc mừng, có con cháu là nhà cửa vui rồi. Có nhiều người còn tránh Linh Lung có thai mà không thông báo cho ai hết đến khi sinh ra đứa bé thì mới cho mọi người hay. Linh Lung cũng chỉ cười trừ, vì quả thật đây đâu phải là con của cô. Nhưng với tình yêu thương bao la, cô luôn xem đứa con gái này là con của cô. Không phải chỉ bởi hoàn cảnh khó khăn của cô cô bé, mà do cô cũng muốn làm một người mẹ. Với lại đứa bé rất ngoan nên cô càng ngày càng không thể xa rời cô bé. Nếu có chết, cô cũng sẽ hi sinh mình để bảo vệ đứa con gái này.

– Wao, mẹ ơi sáng nay đồ ăn ngon thế ạ
Sở Linh vừa bước xuống cầu thang, vừa hít mùi vừa nhảy cẩn lên vui sướng. Mẹ của cô nhanh chóng đặt thêm món ăn lên bàn. Cô mỉm cười nói nhẹ nhàng

– Con mau lên mời cha con và ông nội xuống ăn cơm nào

Sở Linh nhanh chóng chạy lên cầu thang, gọi ba và ông nội. Cả nhà nhanh chóng ngồi vào bàn, Linh Lung gắp một cái đùi gà cho con, từ tốn nói

– Ngày mai con gái của mẹ phải đi học rồi, nên con phải ăn nhiều một chút để có thể học thật tốt nhé
Sở Linh ngạc nhiên:

– Tại sao bạn bè con 4 tuổi đã đi học mà con phải đến bây giờ vậy mẹ.

Ông nội mỉm cười nhìn đứa cháu gái, giọng khàn đục

– Tại vì cháu không giống với bọn họ. Bọn họ là con người , cháu lại là phù thủy. Trong người cháu chảy dòng máu thiêng liêng của cha mẹ cháu và cháu phải vì cả gia đình ta mà học tập thật tốt.

Mỗi đứa trẻ trong thế giới loài người 4 tuổi đã cắp sách đến trường, nhưng trong xóm chỉ có Lâm Ngọc ở nhà, được mẹ dạy cho đọc chữ, học một số phép thuật căn bản. Và đến giờ phút này, cô bé sẽ phải tự trải nghiệm cuộc đời của chính mình, bắt đầu được đi học, bắt đầu được tiếp xúc với bạn mới. Cô bé vui mừng lắm, cô bé còn đang nghĩ không biết mình nên đem cái gì, mình cần gì và mình sẽ gặp ai trong đó

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN