Phượng Hoàng Lửa - Chương 4: Triệu hồi đũa phép
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Phượng Hoàng Lửa


Chương 4: Triệu hồi đũa phép


Quyển 1: Người Khổng Lồ xanh
Chương 4: Triệu hồi đũa phép
Buổi sáng nhanh chóng kết thúc, Sở Viên đang dẫn Sở Linh đi sắm đồ, ông ta nắm tay cháu gái mình và nhanh chóng biến mất sau đó đã xuất hiện một con phố bán những món đồ kì lạ. Rất đông người đang dẫn những đứa bé chạc tuổi cô đi mua sắm, người thì cầm những con chim cú, có kẻ thì cầm những còn ếch, rắn. Cô và ông nội nhanh chóng đi vào một gian hàng. Nơi đây là một tiệm vô cùng lớn, trong đó bán những cây đũa phép với hình thù khác nhau.

– Ông ơi, mình đang mua đũa phép ạ

– Đúng rồi cháu

Nói rồi, ông quay sang ông chủ : Ông có thể chọn cho cháu tôi một cây đũa phép được không
Ông lão quái dị nhìn cô bé, sau đó dùng đũa thần của mình chỉ vào cô bé và đọc lớn:

– Bvolution

Ánh sáng từ đũa phép nhanh chóng tan hòa vào cô bé sau đó ánh sáng phòng ra từ người cô bé lao đến cuối phòng rồi chợt biến mất. Ông lão vô cùng ngạc nhiên:

– Thật lạ, Lâm Thiên, cháu gái của ông không thể sử dụng thần chú phân loại. Thế thì tôi cũng không biết chọn đũa phép nào cho cháu ông cả

Lâm Thiên ngạc nhiên, cũng cầm đũa phép của mình và hô lớn: Bvolution

Nhưng kết quả cũng tương tự. Dường như sự phân loại đũa phép dành cho cháu gái này của ông không được. Cả hai người đành bất lực, ông lão bắt đầu đi đến cuối dãy và chọn một chiếc hộp, lấy ra một cây đũa phép và đưa cho Lâm Ngọc. Lâm Ngọc cầm nó trên tay, đó là một cây đũa được làm bằng roi mây vô cùng chắc chắn.

– Con hãy thử xem nó như thế nào – Ông nội nhắc nhở khiến cô bé giật mình, cô bất giác nhớ đến câu thần chú tạo lửa
– ALIFIRE

Một ngọn lửa nhỏ xíu bắn ra và nhanh chóng bị dập tắt. Cả ba người đều thất vọng, cây đũa này không hợp với cô bé. Ông tiếp tục chọn cho cô bé thêm 2,3 cây nữa nhưng kết quả vẫn thế.
– Chắc có lẽ tôi đã hết cách, đây là trường hợp đầu tiên tôi gặp phải. Cháu gái ông thật đặc biệt.

Lâm Thiên nghe nói thế cũng cảm thán không biết gì. Tính chọn đại cho cô bé một cây đũa để sau này tìm một cây thích hợp khác cũng không muộn. Tuy nhiên, cô bé lại nhìn ông nội một cách ngạc nhiên và hô lớn

– ALISUMON

Trên tay cô bé bỗng pháp sáng và chiếc đũa phép đã nằm trên tay của cô bé. Một chiếc đũa phép phải nói là tầm thường đến cực độ. Vừa xấu xí với một cái lỗ nhỏ ở dưới tay cầy có thể đút vừa ngón út vào được. Không ai biết cái lỗ đó để làm gì nhưng phải nói kiến trúc của cây đũa này chẵng khác gì mấy cây đũa bếp dùng để gắp than.

– Làm sao con biết thần chú triệu hồi

Lâm Thiên ngạc nhiên nhìn cô bé. Lâm Ngọc cười tươi nói

– Hồi nãy lúc con đang rất muốn kiếm cho mình một cây đũa phép thì trong đầu con xuất hiện những ký tự này. Con không biết nó là gì bèn đọc lớn. Thì cây đũa này xuất hiện trong tay của con.

Ông lão bán đũa lắc đầu

– Con thật đặc biệt nhưng chiếc đũa này thật tầm thường, nếu con muốn ta sẽ đưa con chiếc đũa tốt hơn cái này gấp nhiều lần.

Cô bé cảm thấy ông lão nói có lí, nhưng cô có một cảm giác rất thích khi cầm chiếc đũa này, cô lắc tay từ chối, dạ thôi con không cần đâu ạ, con thấy chiếc đũa này thật hợp với con. Con nghĩ con sẽ sử dụng luôn chiếc đũa phép này. Ông lão vì để chắc ăn nên mượn chiếc đũa của cô bé để đánh giá, nhưng nhìn đi nhìn lại thì vẫn thấy cây đũa phép này vô cùng tầm thương. Đang săm soi thì nghe Lâm Ngọc hô

– Alisumon

Chiếc đũa phép trong tay ông biến mất và xuất hiện lại trong tay cô bé. Với sự ngạc nhiên của 2 ông già gần đất xa trời

– Lâm Ngọc, làm sao con có thể làm được điều đó

ông nội vô cùng thắc mắc về khả năng của cô cháu gái mình. Cô bé chỉ cười tươi và nói: hồi nãy con sử dụng thần chú này nên nó xuất hiện.Sau đó con nghĩ khi con gọi nó lần nữa nó cũng xuất hiện. Hai ông lão bán tin ban nghi nên lấy đũa phép của mình quăng ra a và hô : Alisumon
Thật kinh ngạc, chiếc đũa vẫn nằm nguyên vị trí đó không xê xích gì, có thể khả năng triệu hồi này chỉ mình Lâm Ngọc làm được. Mà nói đúng hơn không ai biết, cây đũa phép này là cây đũa mà huyền thoại Avanda từng xài. Nếu biết được bí mật này, chắc chắn cả thế giới phù thủy sẽ sống trong cảnh máu tanh vì chiếm đoạt nó.Cả hai nhanh chóng rời khỏi nó và đi đến một cửa hàng thú cưng

– Ông ơi cháu muốn mua một con phượng hoàng

Lâm Ngọc nói khiến cho mọi người xung quanh ai cũng bật cười. Đến ngay cả ông nội nó cũng cười đắc chí
– Này cháu gái, cháu nghĩ sao ta có thể thu phục một con phượng hoàng để cháu làm thú cưng vậy, cháu có biết sở hữu con phượng hoàng làm thú cưng hiện nay chỉ có khoảng 10 người có. Mà đó đều là nhân vật quyền lực, còn cháu, chắc cháu chỉ có thể nhận những con cú, cóc, rắn hoặc con chồn này thôi.
Ông chủ quán ôn tồn giải thích, nhưng Lâm Ngọc luôn bị ám ảnh về con phượng hoàng. Lúc còn nhỏ khi thấy tấm ảnh hiệu trưởng trường Homsten chỉ huy con phượng hoàng khiến cho cô bé luôn muốn sở hữu một con phượng hoàng lửa. Vẻ mặt cô buồn rầu và cô chẵng tha thiết gì
– Nhưng ta có cái này cho con, nếu con muốn mua thì có thể mua.
Nói xong ông lấy ra một cái trứng nhỏ như quả trứng gà và đỏ hỏn. Ai cũng bật cười khi ông lấy cái trứng đó ra ngoài

– Đây là cái trứng một lần thám hiểm ta đã nhặt được trong một ngọn lửa lớn, mặc dù ta không biết nó là trứng gì nhưng có thể nó là một con gà đấy. Con gà này rất đặc biệt vì ở trong lửa lâu như thế mà ta lại cảm thấy nó vẫn còn sự sống. Nếu không có phượng hoàng thì hãy lấy một chú gà để làm bạn đồng hành đi

Mọi người xung quanh ai cũng cười lớn, có mấy đứa nhóc còn hô lớn chọc ghẹo
– ÔI phù thủy gà mái, phù thủy gà mái

Lâm Ngọc cảm thấy vô cùng buồn phiền nhìn ông, ông nội vẫn từ tốn nhìn cháu gái mình:

– Nếu đây là một con gà đã từ trong cái chết để sống dậy thì ta sẽ chọn nó làm thú cưng cho cháu ta. Không phải vì nó có sức sống phi thường mà cũng bởi vì nó sẽ là một bài học đắt giá dành cho cháu gái ta. Ai rồi cũng sẽ đến lúc gặp nguy hiểm, khi đó có thể còn sống trở ra hay không đó là do sự cố gắng của chính mình.

Nói rồi ông nội đưa tiền cho lão bán hàng, lấy cái trứng gà rồi đưa cho cô bé. Lâm Ngọc vui vẻ nhận lấy, để nó vào trong túi áo và rồi cùng ông đi ra khỏi cửa tiệm.

– Ông ơi, có thật sự cái trứng này sẽ nở không ông

– Ông cũng không biết nhưng cái trứng này rất giống cháu đó

– Tại sao giống cháu

– Bởi vì nó có một nghị lực phi thường, cháu ta cũng sẽ có một nghị lực phi thường như thế
Lâm Ngọc vui mừng sờ trứng gà. Sau đó cả hai đi mua một vài thứ đồ lặt vặt và trở về nhà.

Đó là một đêm dài, Lâm Ngọc ngủ cùng với bố mẹ, cả hai dặn cô đủ thứ. Mặc dù hơi buồn ngủ nhưng cô vẫn cố gắng tiếp thu. Mẹ cô còn nói, nếu trong trường có ai ăn hiếp cô, thì báo thứ về, gia đình này mặc dù nhỏ nhưng không để ai ăn hiếp con gái của cô cả. Điều đó khiến Lâm Ngọc bật cười, ôm chặt ba mẹ và ngủ thật ngon.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN