Phượng Hoàng Lửa - Chương 5: Thẳng tiến đến Homsten
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Phượng Hoàng Lửa


Chương 5: Thẳng tiến đến Homsten


Quyển 1: Người khổng lồ xanh
Chương 5: Thẳng tiến Homsten

Sáng sớm thật lạnh lẽo, Lâm Ngọc choàng đến 2 chiếc áo nhưng vẫn cóng. Cùng ba mẹ và ông nội tiễn đến bến cảng. Khi đặt chân đến bến cảng, ông nội nhắc nhở cháu gái

– Con hãy hô Openhomsten

Cô bé vội vàng thực hành theo, cô hô thầm Openhomsten và một cách cửa vô hình hiện ra trước mặt cô, cô mở cánh cửa và thấy mình đã bước qua một thế giới khác. Không phải là thế giới con người nữa mà nơi đây chỉ toàn những người trạc tuổi cô, có những anh chị lớn hơn, họ đều có hành lí, trên tay họ cầm đủ vật nuôi và họ đang nhanh chóng lên tàu. Cô đưa cho bác soát vé thư mời của trường và ghế ngồi số Ạ5. Sau đó cô đến vị trí của mình và ngồi xuống.

– Trường học Homsten nằm ở bên kia của đại dương nên các cháu có thể mất 10 tiếng để có thể đến được đó. Nhưng yên tâm, mặc dù sóng biển có hơi lớn nhưng với vị thần bảo hộ, chúng ta sẽ không có vấn đế gì.

Bác thuyền trưởng nói lớn và bắt đầu cho tàu xuất phát. Chiếc tàu chạy trên sóng. Càng ra ngoài giữa biển, sóng bắt đầu lớn, gió bắt đầu thổi mạnh, chiếc tàu vẫn băng băng về phía trước. Ngồi cạnh Lâm Ngọc là một cô bé tóc vàng tên Linh hoa và một cậu trai tên Bạch Tử Du. Trái với tính cách hòa đồng của Linh Hoa, Bạch Tử Du là một cậu bé lạnh lùng, ít nói và không có khi không thèm nói gì. Đây hẵn là một con người sống nội tâm. Khi ở gần cậu, cái không khí lạnh giá bao trùm, nhưng đó chỉ là cảm nhận của Lâm Ngọc thôi, thực ra Bạch Tử Du có một đôi mắt vô cùng đẹp, gương mặt cũng phải nói là thanh tú, một nét đẹp lạnh lùng mà cô nghĩ rằng, khi lớn sẽ rất đẹp trai. Tuy chỉ là con nít, nhưng ai lại có thể nói cô mê trai trong khi cô chỉ cảm thấy yêu thích, đúng, đơn giản là cảm giác yêu thích của một người bạn mà thôi. Suốt một khoảng thời gian dài nằm trên thuyền, Lâm Ngọc có một tâm trạng nôn nao khó tả, cô bắt đầu cảm thấy nhớ nhà và muốn quay trở về. Vì cô cũng chỉ là một đứa bé, cô muốn tiếp tục được ăn các món ăn của mẹ, cùng ngồi nói chuyện với ông nội hay chơi với cha.

Chiếc tàu bỗng dưng dừng lại, Lâm Ngọc liền vén tấm màn bên cửa sổ lên, trước mắt cô là cả một tòa lâu đai hoành tráng trải dài, làm sao cô có thể nghĩ tới trường học của cô lại to lớn như vậy chứ. Bây giờ cô thấy phấn khích thật sự, không chỉ có mà Linh Hoa ngồi kế bên cũng ngạc nhiên không kém. Chỉ có Bạch Tử Du thì vẫn im lặng nhắm mắt, chẵng để ý gì đến xung quanh.

Chiếc tàu dừng hẵn, tất cả mọi người nhanh chóng bước xuống tàu. Trước mắt họ là cả một tòa lâu đài hoành tráng.
– Chào mừng các em đã đến với học viện phép thuật Homsten . Đây là nơi đào tạo ra hàng nghìn phụ thủy đại tài, có rất nhiều huyền thoại đã được đào tạo tại đây. Nên các em hãy tự hào rằng mình có một ngôi trường thật tuyệt vời. Thầy là Mạc Linh – người sẽ phụ trách việc sinh hoạt của các em. Các em năm 2 trở lên có thể tự đi về nơi ở của mình. Nhớ 15 phút nữa sẽ phải có mặt tại quảng trường. Còn các em năm nhất, theo thầy đi báo danh.

Trong quảng trường, những chiếc bàn trải dài được phủ lên những chiếc khăn trải bàn đầy màu sắc của 5 ngôi nhà.

Ngôi nhà của nguyên tố thủy – Wasten, màu xanh dương.

Ngôi nhà của nguyên tố hỏa – Fisten, màu đỏ

Ngôi nhà của nguyên tố mộc – Wosten, màu xanh lá

Ngôi nhà của nguyên tố thổ – Earsten, màu nâu đất

Ngôi nhà của nguyên tố Kim – Mesten, màu vàng

Đến ngay cả cở ở phía trên đầu cũng có màu sắc riêng biệt của từng nhà. Hàng nghìn ngọn nến được thắp lên long lanh cộng với đội nhạc đánh các giai điệu khiến cho buổi tiệc hôm nay ấm cúng hơn bao giờ hết. Ai cũng kinh ngạc vì độ hoành tráng của buổi tiệc. Thầy hiệu trưởng Homsten mặc một áo bào trắng với hàm râu trắng phếu, đôi mắt đã mờ đi phần nào kèm theo đó là cặp kính lão. Tóc thầy phía sau được che đi bởi một chiếc nón phù thủy màu trắng. Thầy bước lên trên bục, gõ nhẹ micro, họ nhẹ một cái rồi nói:

– Chào mừng các em đến với Homsten. Như thường lệ, trước khi các em bắt đầu buổi tiệc, thầy sẽ phân loại từng nhà thông qua chiếc gương thông thái. Đừng lo lắng, nó sẽ không tổn hại gì đến các em, nó chị phân tích và đưa các em vào nhà hợp lí nhất, nơi các em có thể tận dụng nguyên tố của mình để biến nó thành sức mạnh

– Đầu tiên thầy mời em Bach Tử Du
Bạch Tử Du lạnh lùng bước lên, với mái tóc đen óng lạnh lụng, cậu nhìn vào tấm gương. Tấm gương bắt đầu xuất hiện một những ngọn lửa đang cháy rực rỡ. Ánh sáng của lửa nhanh chóng hóa thành con rồng màu đỏ ẩn vào cây đũa phép thuật của Bạch Tử Du.

Lý Hoàng bước lên, cậu bé xuất thân từ Lý Tộc, một trong 4 đại tộc lớn của thế giới phép thuật. Ai cũng ao ước cậu sẽ vào ngôi nhà của mình. Khi cậu bé nhìn vào tấm gương, một rừng cây xanh bỗng chốc hóa thành con rồng màu xanh lá và ẩn vào đũa phép thuật của Lý Hoàng.

Trương Khôn được chọn vào ngôi nhà Wasten (Thủy)với con rồng màu xanh dương

Cô nàng Mạc Tâm được chọn vào ngôi nhà Mesten (Kim) với con rồng màu vàng

Cặp anh em trai song sinh Tấn Long – Tấn Lâm chọn vào ngôi nhà Esrsten (Thổ) với con rồng màu nâu.

Đến lượt Lâm Ngọc, cô bé bắt đầu run lẩy bẩy bước lên. Chưa bao giờ cô hồi hộp như bây giờ. Thường thì cô bé không sợ đến thế. Chắc có lẽ người có tật thường hay giật mình, mặc dù cô bé không biết mình tật gì nhưng cảm giác của cô bé với chiếc gương chẵng tốt lành gì. Cô bé nhìn thẳng vào chiếc gương, một màu trắng trong suốt không thấy bất cứ gì cả. Đột nhiên cô nhớ đến con phượng hoàng lửa mà mình từng ao ước, lập tức chiếc gương phản ứng, ngọn lửa bắt đầu lớn dần vô cùng chói mắt, nó hóa thành con rồng màu đỏ va nhanh chóng ẩn vào chiếc đũa của cô. Cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng chiếc gương thì không, cảm giác như nó đang run lẫy bẫy kéo dài khoảng 5 phút sau đó trở lại bình thường, ai cũng không biết tấm gương bị gì. Nhiều học trò còn nhận định chiếc gương bị lỗi.

Linh Hoa cũng may mắn được chọn vào ngôi nhà Fisten (Hỏa)

Kết thúc buổi tuyển chọn, mỗi nhà chọn cho mình được 6 học trò năm nhất. Ai cũng vui vẻ đến nhà của mình.

Lâm Ngọc quay trở lại chỗ ngồi của mình trong nhà Fisten, cô nhìn thấy các đàn anh của mình đang ngồi kế bên, cô ngây thơ hỏi:
– Không biết việc chọn nhà để làm gì vậy anh

Âu Dương Vân Thiên nhìn thấy cô bé xin xắn liền có cảm tình, cứ trông nhỏ nhắn như em gái mình:
– Việc chọn nhà là để em có thể phát huy được sức mạnh của mình một cách tối đa nhất. 5 nguyên tố cấu thành con người chúng ta, thì ai cũng có một nguyên tố mạnh hơn những nguyên tố còn lại. Nên việc chọn nhà là cần thiết

– Thế bọn mình là nhà Hỏa Fisten về Hỏa sẽ học các bộ môn liên quan đến Hỏa hã anh
– Cũng đúng một phần, thật ra thì các em chọn nhà Hỏa sẽ được học một lớp học thêm về nguyên tố hỏa này thôi. Đó là lớp tự chọn. Còn những môn còn lại các em đều học cùng với nhau.
– Vậy việc chia nhà có các tác dụng nào khác không anh

– Có chứ, chúng là để thi đua với nhau đấy. Cuối năm, nếu đội nhà nào có tổng điểm cao nhất thì tất cả màu sắc của lâu đài sẽ được trang hoàng với màu sắc đó. Không những vậy. Với lại đặc tính của mỗi nhà khác nhau, nó còn phụ thuộc vào các đại gia tộc ở ngoài. Như em thấy đại tộc Trương – chính là những kẻ chơi nước, họ mạnh nhất về nguyên tố Thủy. Họ Mạc mạnh nguyên tố Kim, họ Lý mạnh nguyên Mộc, Họ Tấn mạnh về nguyên tố Thổ.

– Thế còn nguyên tố hỏa thì sao anh

– Trước đây có một đại gia tộc mạnh nhất về nguyên tố hỏa. Cũng là đại tộc mạnh nhất thế giới phép thuật. Tuy nhiên, sau một đêm nhà đó biến mất nên Hỏa chỉ là những kẻ ở dòng họ riêng lẻ, không có sức ảnh hưởng mà thôi.

– Anh có biết tên Đại Tộc đó không ?

– Suỵt, chuyện đó không nên nói ở đây.

Lâm Ngọc thắc mắc nhưng thôi, dù gì cô cũng biết một thông tin quan trọng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN