Sao ông trời nỡ lấy đi tất cả của con ? - Giấc mơ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Sao ông trời nỡ lấy đi tất cả của con ?


Giấc mơ


Mika ở trên lầu và đang ngủ,cô nằm mơ mình mặc một bộ đồ chiến binh,sống ở một nơi hiu quạnh,tay cầm lưỡi hái,ánh mắt đượm buồn,Mika giật mình tỉnh dậy, cô nghĩ thầm ”Đây chỉ là một giấc mơ đúng không,chắc là vậy rồi,mơ thôi mà” cô kéo màn thì thấy trời đã sáng,cô nhìn mặt trời rồi nở một nụ cười hạnh phúc,cô nghĩ rằng mình đã có một gia đình mới,từ nay sẽ chẳng còn đau khổ nữa.Usagi mở cửa phòng Mika,nói

_Chào buổi sáng Mika

Mika tươi cười trả lời

_Chào buổi sáng,chị Usagi

Usagi tiến lại chỗ Mika

_Từ hôm nay em sẽ đi học với các chị nhé

_Vâng ạ !

_Vậy em đi xuống lầu cùng chị,chị đã chuẩn bị hết rồi

Usagi cùng Mika xuống lầu,Mika hỏi Usagi

_Cha mẹ chị đâu rồi ?

_Họ đã đi du lịch hết rồi,chị không biết bao giờ họ mới về,bữa sáng chị làm có hơi tệ

——————–Khi tới trường—————

Usagi nói với Mika

_Em vào lớp đi,chúc em học tốt và có thật nhiều bạn

_Vâng,chúc chị học tốt

Mika bước vào lớp

_Giới thiệu với các em,đây là bạn Mika,bạn mới của lớp ta,các em hãy cùng nhau giúp đỡ bạn ấy nhé,mời em về chỗ *Giáo viên giới thiệu Mika với cả lớp*

Mika ngồi cạnh cô bạn tên là Sophie

_Chào bạn *Sophie tươi cười chào Mika*

_Chào bạn,hân hạnh được làm quen

_Các em trật tự !,chúng ta vào bài học nào

———Giờ ra chơi———-

Mika lại lớp của nhóm Sailor Moon nhưng các chị vẫn còn học

Một bạn nam lại chỗ của Mika,bắt chuyện với cô

_Chào bạn,mình là Alan,hân hạnh được làm quen

_Chào Alan,hân hạnh được làm quen
Bỗng Sophie chạy lại nói với Mika

_Mika đi với mình đi,bạn bè đang chờ chúng ta đó

_Alan cậu đi với mình không ? *Mika hỏi Alan*

_Nhưng tụi mình toàn là con gái *Sophie nói*

_Không sao,cậu đi chơi đi *Alan tươi cười trả lời*

_Nhưng..

Sophie:Không nhưng nhị gì hết,đi nào

Nói rồi Sophie kéo tay Mika đi

——————————————————————————————–

_Tới nơi rồi

_Chào các cậu

_Chào cậu,mình là Nana

_Tớ là Ani

_Mình là Sarah

_Tên các cậu giống như công chúa,tiểu thư vậy

_Tôi là Violet

Violet nhìn Mika với ánh mắt khinh thường

_Chúng ta chơi đuổi bắt đi ! *Ani nói*

_Được đó !

_Chơi kéo búa bao nào

_Kéo búa bao *đồng thanh*

_Tớ thua mất rồi *Mika nói*

_Chạy đi các cậu,hihihi

_Tới bắt tớ nè,hihi

_Các cậu chạy chậm thôi

Violet cố tình gạt chân Mika

_A !

_Cậu có sao không Mika ? *Sophie chạy lại đỡ Mika*

_Tớ không cố ý đâu *Violet nói*

_Cậu có cần xuống phòng y tế không ?

_Chỉ bị trầy một chút thôi mà

———————Tùng tùng tùng————–

_Vô học rồi

_Mình vào lớp trước đây

_Nếu vào trễ cô sẽ la mất

_Nhanh lên các cậu

_Đợi tớ với

_Ơ,các cậu giúp tớ,đau quá,tớ không chạy được

Bỗng Alan từ đâu xuất hiện rồi nói

_Tớ giúp cậu nhé

Alan dìu Mika vào phòng y tế rồi cậu vào lớp

_Em biết hình phạt của vào lớp trễ rồi chứ *cô giáo nói*

_Bạn Mika bị té nên em dìu bạn ấy xuống phòng y tế

_Cô tạm tha cho em,về chỗ đi

_Vâng ạ

——————-Ở phòng y tế————-

_Đầu gối của em đã đỡ hơn rồi,em có muốn vào lớp không hay nằm đây một chút

_Em muốn về lớp ạ

_Đi đứng cẩn thận nhé

_Vâng,tạm biệt cô

——————Tới lớp————–

_Em về chỗ ngồi đi Mika

_Vâng

Mika tới chỗ Alan rồi nở một nụ cười với cậu ,lúc cười trong cô đẹp hơn bao giờ hết,bọn con trai đều muốn Mika cười với mình

-Không có gì

Mika về chỗ ngồi,Sophie xin lỗi Mika

_Không có gì đâu

—————–Kết thúc tiết học—————–

_Chúng em chào cô ạ ! *đồng thanh*

_Chúng ta về chung không Mika ? *Sophie hỏi*

_Xin lỗi cậu nha,mình về chung với các chị

_Vậy tạm biệt cậu

_Tạm biệt !

Mika chạy lại lớp của nhóm Sailor moon,nhưng vẫn thấy các chị còn học,cô nghĩ thầm”Các chị học nhiều quá”

Cô giáo lớp Usagi nhìn ra cửa sổ thì thấy Mika,cô lại chỗ Mika hỏi ”Em đang đợi ai vậy”

_Em đợi chị Usagi,Ami,Rei,Makoto,Minako ạ

_Vậy em đợi chút nhé,cô dạy gần xong rồi

_Dạ

Mika đi lang thang ở hành lang thì thấy Alan, Mika hỏi

_Sao giờ cậu vẫn chưa về ?

_Cha mẹ tớ hôm nay bận việc quá,còn cậu

_Tớ đợi các chị,hôm nay họ học nhiều quá

_Cậu là người đầu tiên không nịnh mình và là người đầu tiên đối xử chân thành với mình

Mika ngơ ngác hỏi

_Tại sao mọi người lại nịnh cậu,nhà cậu giàu lắm ư ?

_Có lẽ vậy

_Mình cũng từng là một cô tiểu thư muốn gì được nấy,hàng ngày được nghe những lời mật ngọt của các bạn ở ngôi trường cũ,còn bây giờ là một người thường chứ chẳng phải tiểu thư

_Mình cũng muốn là một người thường,một cuộc sống thật bình dị

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN