Ta Yêu Chàng - Chương 36 : Ta muốn nữ nhân này.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Ta Yêu Chàng


Chương 36 : Ta muốn nữ nhân này.


Tay vuốt nhẹ lấy song gia kiếm, ta rơi vào trầm tư thật lâu, đã năm ngày trôi qua rồi, ta chẳng có lấy được một chút tin tức của Bạch Huân, không biết hắn bây giờ thế nào.

“Chủ nhân ! Mời người thay y phục, Lục hoàng tử đang đợi người đấy ạ”

Ta liếc cũng không thèm liếc đến vẫn cứ chú tâm vào kiếm trên tay, cửa bị đẩy ra, hắn hiên ngang bước vào , động tác trên tay ta khựng lại khi nghe hắn nói.

“Thay y phục đi ..hôm nay Tam vương Triệu quốc cùng Ngũ công chúa Lưỡng quốc sẽ đến dự tiệc đấy”

Tim ta khựng lại vài giây có gì đó mách bảo chuyện không lành sắp xảy ra, thấy ta vẫn ngồi im bất động hắn lại tiếp.

“Không đi!”

“Đi..”

“Còn không ra ngoài để ta thay y phục”

Hắn nhếch môi ghé sát tai ta.

“Ta rất vinh hạnh được ở lại giúp nàng thay”

(Thay cái đầu nhà ngươi)

“Không ..cần ngươi đi ra..”(ta lường hắn)

“Lan Nhi, đừng xấu hổ sau này thuộc về ta …không phải Hạ Ngôn ta đều thấy hết sao”

Má ơi! Cái tên điên này, ta thật không biết phải nói gì với hắn luôn , hắn là ông tổ..tổ..tổ của vô lại đó, mặt ta đã đỏ lên vì giận hắn làm như không thấy còn nhẻn miệng cười đắc ý.

===============

Phủ Thái Tử.

“Lục hoàng tử đến..”

Ta bước sau hắn, đến khi thấy thái tử điện hạ hắn hành lễ còn ta thì chết trân tại chỗ, mắt ta không thể rời người nam nhân đang ngồi bên cạnh Ngũ công chúa, ánh mắt hắn vô cảm đang thông dong thưởng rượu như hết thẩy chuyện trên thế gian này đều không liên quan tới hắn và ngay cả ta một cái liếc mắt hắn cũng không có cho đến khi một bàn tay nắm lấy eo ta, ta vẫn vô thức .

“Thái tử đang hỏi nàng kìa”

Khi môi hắn ghé sát ta mới chợt tỉnh ta cau mày chồm đến nắm lấy áo hắn.

“Ngươi đã làm gì ?”

Hắn tỏ vẻ không biết vẫn tươi cười thổi khí vào tai ta.

“Ta hỏi nàng định làm gì mới đúng, ta đang ở phủ thái tử đấy, tư thế này thật là đang câu dẫn bổn hoàng tử ta..”

Sau câu nói của hắn ta vội nhìn xung quanh ai cũng xì sầm to nhỏ, Ngũ công chúa cũng nhìn ta cười đầy châm chọc, ta đỏ mặt không phải thẹn mà là giận đến nổi muốn giết chết ngay tên này.

“Thái tử thứ tội, nàng vốn hay thẹn thật thất lễ quá..”

“Không sao đâu, hiếm khi thấy Lục đệ dẫn nữ nhân đến đây, giờ lại là một đại mỹ nhân như thế thật khiến ta ganh tị thật”(vừa nói hắn vừa cười hề hề)

Đây là thái tử nước Hạ Giới sao, dáng người bình thường, ngũ quan bình thường nói chung nhìn hắn chẳng gì nổi bật vậy mà là anh em cùng cha khác mẹ với tên yêu nghiệt này, dường như cái gì đẹp đều dồn hết cho tên này.

“Thái tử đã quá lời”

Ta theo hắn an tọa cũng vừa vặn ngồi đối diện Bạch Huân cùng Ngũ công chúa, cô ta cố ý vòng qua tay hắn giọng nũng nịu.

“Bạch Huân chàng xem vỏ cam này cứng quá, chàng giúp ta..”

Đầu ta đầy hắc tuyến lửa giận muốn vượt ra khỏi não, buồn cười thật, ta là vợ hắn mà như người dưng, còn người bên cạnh hắn thì cười chế nhễu ta vì như cô ta đã là người chiến thắng, cảm giác này làm ta chua sót không tả được, nếu ta làm loạn tại đây thì khác nào chuốc lấy nhục, hắn chút mỉa mai còn không nhìn lấy ta một cái vậy nói là vợ hắn có quỷ mới tin, ta cắn môi đến bật máu, mắt đã ứa lệ..

“Sao thế!”

Đưa khăn lau nhẹ những vệt máu kia mắt hắn âm trầm nhìn ta không rõ cảm xúc, há miệng cắn mạnh tay hắn, hắn hơi nhăn mặt rồi đưa mắt nhìn ta, hốc mắt ửng hồng ứ đầy lệ động, hắn không giận mà còn nhẻn miệng cười ôn nhu xoa lấy đầu ta rồi ôm chặt vào lòng thỏ thẻ.

“Sao nàng lại đáng yêu thế này”

Gầm một tiếng, mọi người điều đưa mắt nhìn nơi phát ra tiếng động, bàn đã gãy làm đôi, ly rượu trên bàn cũng vỡ nát Ngũ công chúa lo lắng nắm lấy tay hắn..

“Bạch …Huân chàng sao thế”

Hắn đưa mắt nhìn ta, ta còn nghĩ là ta đã lầm, ánh mắt đó rõ ràng là ghen là phẩn nộ, chợt người ta bị nhất bỗng lên ta chưa kịp hiểu thì Lục hoàng tử nhẹ giọng.

“Xin lỗi thái tử cùng Tam vương và Ngũ công chúa, Lan Nhi không khỏe ta đưa nàng về trước..”

“Này..thả ta xuống..”

Mới quay đi thì tay ta đã bị bắt lại, ta không hiểu là Bạch Huân hắn đang giả vờ hay gì, ta thấy mắt hắn tỏ vẻ hoang mang .

“Xin Tam vương thả tay ra..”(giọng không chút độ ấm của Lục hoàng tử)

Trước khi hắn kịp buông tay ta đã giữ được tay hắn, giọng như nài nỉ.

“Dẫn ta đi”

Nhanh như chớp Bạch Huân đã đánh tới vì không kịp trở tay, ta lại rơi vào lòng Bạch Huân .

“Bạch Huân chàng sao thế”(giọng gắt gỏng, Ngũ công chúa đã tức phát điên)

Hắn chỉ nhàn nhạt một câu.

“Ta không biết..ta chỉ biết mình muốn nữ nhân này”

“Thất lễ thái tử điện hạ ,tam vương ta đi trước.”

Thái tử như phát ngốc .

“Ờ..ờ..tam vương cứ đi trước”

“Ai cho phép đi”

Dứt câu Lục hoàng tử lại ra chiêu nhưng bị Thái tử chặn lại.

“Lục đệ, đệ muốn gây hấn với Triệu quốc”

Tính ra tên này cũng không tệ như trí tưởng tượng của ta, Lục hoàng tử hắn trán đã nổi đầy gân xanh, để mặc cho Bạch Huân đem ta đi, Ngũ công chúa cũng chết lặng muốn đuổi theo nhưng tôn nghiêm bản thân quá lớn.

Đi được một khoản khá xa ta đưa mắt dò xem, thật ra ta vừa vui mà cũng vừa giận, ta không biết nguyên nhân gì hắn lơ ta, nhưng dù có là gì thì ta cũng không tha hắn dễ dàng như thế.

“Nữ nhân còn nhìn nữa, ta không đảm bảo bản thân sẽ không làm gì nàng đâu”

Ta cười nhễu cợt, lập lại.

“Nữ…nhân?”

“Ta là thê tử chàng đấy..cái gì mà nữ nhân hả”

Hắn đưa mắt nhìn ta như không tin.

“Thê tử của ta?”

Vì bực mình ta vừa đánh vào vai hắn vừa ấm ức trách cứ.

“Đúng ! Chàng đang giả bộ gì, chàng dám lơ ta..chàng…”

Tay ta đã bị bắt lại, mắt hắn nheo lại như đang cố nhớ gì rồi thản nhiên cắt giọng..

“Ta không nhớ đều gì cả?”

Đúng rồi nhất định là tên Lục hoàng tử đó đã làm gì Bạch Huân rồi, chứ hắn yêu ta đến thế sao lại có thể, vậy mà ta còn trách lầm hắn, nghĩ hắn đang giả vờ, áp mặt vào lòng ngực hắn, giọng ta như muỗi kêu.

“Bạch Huân, không nhớ cũng không sao, từ từ sẽ tìm cách, ta..nhớ chàng lắm”

Mắt ta lại ứa lệ, hắn nhẹ năng mặt ta lên, mâu quang dao động, trước khi môi hắn định áp xuống ta chỉ nghe hắn khẽ giọng.

“Dù quên nhưng ta tin chắc nàng rất quan trọng với ta…cảm giác thân quen này không thể là giả được.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN